Thiên Hồng Ma Đạo

Chương 53: Luyện Hồn Chi Cảnh





Vô Cực Thành là thành thị lớn nhất trên Vô Cực Tinh, đồng thời cũng là nơi người tu chân tụ tập số lượng nhiều nhất, môn phái củaTiêu Dao cung và Hắc Ma Tông với lại Tứ đại thế gia cũng đều ở trong Vô Cự Thành.
Khoảng cách với nhau của Tứ đại thế gia cũng không phải là rất xa, Lâm gia và Mộ Dung gia ở Vô Cực thành nam, còn Lý gia và Tư Đồ gia thì ở thành bắc. Như thế cho dù có chuyện gì đột phát cũng có thể trông nom lẫn nhau, sẽ không bị vây với trình độ một thân một mình.
Lâm Phong khoanh chân ngồi trên giường của chính mình, lúc trong đối chiến với Lâm Mạc, Lâm Phong cảm giác được bản thân muốn biến càng mạnh thì vẫn còn một con đường rất xa phải đi. Không thể có một chút thành tích thì gật gù đắc ý, đến Vô Cực Tinh cho bản thân đem đến không ít chấn động va ngạc nhiên. Với thực lực của Lâm gia ở trên Vô Cực Tinh, vẫn có thể sẽ bị người khác chèn áp chỉ đến chỉ có thể bị bắt buộc tự bảo vệ, mà không có bước của sức đánh trả.
Điều này cũng nói rõ rằng thế lực lợi hại và cao thủ ở trên Vô Cực Tinh vẫn còn rất nhiều, Lâm Phong cảm nhận có áp lực vô hình. Cá lớn ăn cá bé, ở trong giới tu chân tàn khốc này không có thương hại dư thừa, chỉ có ai thực lực mạnh thì ai sẽ có tư cách nói chuyện, điểm này trong lòng của Lâm Phong rất rõ ràng.
Có thể bái Lâm Diệp làm sư phụ đó chính là việc Lâm Phong không thể nghĩ tới, thực lực của cảnh giới luyện Thần à! Không biết thực lực của cảnh giới luyện Thần mạnh đến tình trạng gì, có lẽ chỉ một trình độ cường hãn của thân thể thì cũng đủ chống đỡ công kích của một linh khí thông thường. Với ngoại công nhập đạo, tu luyện công pháp của Lâm gia qua thật là khác với tu luyện công pháp bình thường, mặc dù độ khó của tu luyện gia tăng không nhiều, nhưng nói về thân thể cường hãn của các tu chân khác lại không thể đối địch nổi với đệ tử Lâm gia.
Phong Ảnh Quyết là thân pháp huyền ảo, có thể đồng thời đề cao tốc độ công kích và tốc độ chuyện động của người thi triển. Nghe sư phụ Lâm Diệp nói, nếu như có thể lĩnh ngộ bí quyết thật sự của Phong Ảnh Quyết, uy lực sẽ càng lớn. Ngày mai sư phụ sẽ phãi truyền thụ Phong Ảnh Quyết cho bản thân, tuyệt đối không thể phụ lòng khổ tâm dạy dỗ của sư phụ.
××××××
Sáng sớm hôm sau, Lâm Phong sớm sớm thì đã chờ đợi Lâm Diệp đến, lực hấp dẫn của Phong Ảnh Quyết đối với Lâm Phong đúng là rất lớn. Thì lúc Lâm Phong đang khốn khổ chờ đợi, cuối cùng Lâm Diệp cũng xuất hiện trước mặt Lâm Phong.

Lâm Phong vội vàng đi đón nhận hành lễ bái kiến:” Sư phụ, đồ nhi thỉnh an với ngài.”
“ Ha ha ha, Phong nhi mau đứng lên, ngươi nhất định đã chờ đợi vi sư rất lâu rồi hả? Nhìn sắc mặt vui mừng của ngươi, chắc là đối với Phong Ảnh Quyết trong lòng ngứa ngáy khó nhịn?” Lâm Diệp cười nói.
“ Sư phụ thứ lỗi, Phong nhi thất thái.” Lâm Phong nói.
“ Phong nhi ngươi không cần sợ hãi, Phong Ảnh Quyết là một trong tuyệt kĩ của Lâm gia ta, nếu như ngươi có thể lĩnh ngộ được chỗ tinh túy của Phong Ảnh Quyết, mà còn tu luyện đến cảnh giới kỳ luyện Phách, như vậy Phong nhi ngươi cho dù có tư cách tiếp tục học tập võ kỹ cấp độ càng cao của Lâm gia ta. Phong Ảnh Quyết chỉ là thân pháp tương đối lợi hại, võ khí càng lợi hại ngươi vẫn chưa có thấy qua:” Lâm Diệp thách thức nói.
Lâm Phong nghe nói ngẩn ngơ một cái, thật ra Lâm gia ta ngoài thân thể tu luyện ngoại công ra còn có tu luyện đối với võ kĩ, như vậy xem ra sau này vẫn còn phải học rất nhiều.
Nghĩ tới đây Lâm Phong nhẹ giọng nói:” Sư phụ, đồ nhi sẽ tận tâm tu luyện, sẽ không khiến cho sư phụ thất vọng.”
Lâm Diệp mỉm cười nói:” Phong nhi, hôm nay vi sư sẽ truyền thụ ngươi Phong Ảnh Quyết, thân pháp này không có khẩu quyết, cũng không có chiêu thức cố định. Phương pháp thì chính là dùng lực lượng của cơ bắp bản thân và linh khí trong cơ thể kết hợp, do đó đề cao uy lực tốc độ công kích của bản thân. Quyết chỉ có thể dựa vào lĩnh ngộ của tự mình, vị sư sẽ ở trong đầu của ngươi lưu lại một đạo hình ảnh linh thức, nếu như ngươi có chỗ nào không hiểu thì có thể tùy thời đi xem đạo hình ảnh linh thức đó để tham khảo.”
“ Đồ nhi hiểu rõ.” Lâm Phong nói nhỏ.

Chỉ thấy bàn tay lớn khổng võ mạnh mẽ để trên đầu của Lâm Phong, Lâm Phong cảm giác được có một lường khí lưu ấm áp từ đầu bản thân đi vào trong não. Sau đó luồng nhiệt lưu đó hội tụ lại nhau chậm rãi hình thành hình ảnh của một người, người này chính sư phụ của bản thân Lâm Diệp.
Hình ảnh với Lâm Diệp rất giống độc nhất vô nhị, mặt lộ vẻ mỉm cười, lúc này Lâm Diệp trầm giọng nói:” Phong nhi, không nên phân tâm, chuyên tâm xem tốt động tác trong hình ảnh, cố gắng không nên nhớ kỹ, chỉ cần nhìn rõ ràng hình như ra tay như thế nào thì được rồi.”
Nói xong hình ảnh Lâm Diệp đó liền hối hả chuyển động lên, ảo ảnh đung đưa, tốc độ nhanh hơn gấp mấy lần so với lúc trước của Lâm Mạc. Chỉ là bây gờ hình ảnh vẫn chỉ là hăng hái chạy nhanh, cũng không có thi triển thủ pháp công kích.
Khi Lâm Phong đang dùng tâm lĩnh ngộ hình đó hình như bắt được cái gì, nhưng lại không thể nào bắt tay vào làm được, loại cảm giác vi diệu đó khiến Lâm Phong rất là không dễ chịu.
Hình ảnh Lâm Diệp đó tốc độ chạy đã mắt thường khó thấy. Lúc sắp phải bay lên đột nhiên bày ra một tư thế rất kỳ lạ, tư thế đó rất giống tư thế mà trước đó Lâm Mạc sủ dụng, nhưng lại không quá giống, chỉ là đều rất giống nhau.
Khi Lâm Phong tưởng rằng hình ảnh sẽ không chuyển động nữa, đột nhiên hình ảnh đó chậm rãi di chuyển. Lúc hình ảnh chuyển động lên cuối cùng cũng thi triển ra thủ pháp công kích, phiêu dật giống như gió, nhìn rất thong thả, thực ra bay rất nhanh. Mỗi một chiêu thức đều là nhẹ nhàng linh hoạt không động, mỗi một động tác đều là vẹn toàn công thủ như vậy.
Lâm Phong nhìn ngây người, cái này là cảnh giới cao nhất của Phong Ảnh Quyết sao? Sư phụ Lâm Diệp nói qua Phong Ảnh Quyết chỉ là võ kỉ sơ cấp nhất của Lâm gia, vậy càng cao cấp hơn thì sẽ lợi hại đến tình trạng gì chứ? Tâm trạng của Lâm Phong rất lâu cũng khó bình tĩnh lại, Phong Ảnh Quyết mà Lâm Diệp thi triển trong hình ảnh đem đến cho Lâm Phong chấn động thật sự là rất lớn.
Lâm Diệp thấy Lâm Phong đứng ở đó không nhúc nhích, thì biết nhất định Lâm Phong đã bị hình ảnh trong linh thức khi bản thân thi triển Phong Ảnh Quyết mê hoặc. Lúc trước bản thân cũng giống như thế, lúc trước khi sư phụ Lâm Thiên Hào thi triển Phong Ảnh Quyết trước mặt bản thân, biểu hiện của bản thân cũng giống như bộ dạng bây giờ của Lâm Phong.

Lúc này Lâm Diệp khẽ cười nhẹ, cũng không nói chuyện liền xoay người rời khỏi nơi của Lâm Phong.
Lâm Phong đã lặp đi lặp lại suy nghĩ mười mấy ngày, nhưng vẫn không có hiệu quả gì. Lâm Phong phát hiện cho dù bản thân đem lực lượng của cơ bắp và linh khí trong cơ thể kết hợp sau đó thi triển Phong Ảnh Quyết, uy lực cũng chỉ là tăng lên gấp mấy lần mà thôi, cũng không có oai phong như hình ảnh của Lâm Diệp, ngược lại bản thân cũng bởi vì thoát lực cảm thấy mệt. Trong đầu Lâm Phong không ngừng lặp lại bộ dạng oai phong lúc hình ảnh thi triển Phong Ảnh Quyết, Lâm Phong không biết tại sao, cảm giác bản thân nhất định có thể nắm bắt được loại cảm giác vi diệu đó.
Trong lúc Lâm Phong không nghĩ ra, Lâm Phong đành phải lặp lại hình ảnh trong đầu của bản thân để diễn tập Phong Ảnh Quyết, hy vọng bản thân có thể lĩnh ngộ được một chút gì.
Cuối cùng, không biết qua bao lâu thời gian, sau khi hình ảnh Lâm Diệp thi triển Phong Ảnh Quyết mấy lần trong đầu của Lâm Phong, cuối cùng Lâm Phong hiểu được bản thâm muốn bắt lấy chính là cái gì.
Là một loại cảm giác tự nhiên theo gió mà đến, bước theo gió mà đi, thi triển chiêu thức gì không quan trọng, chủ yếu là lĩnh ngộ đối với Phong Ảnh Quyết. Lâm Phong nghĩ đến đây tinh thần rung lên, nhảy ra khỏi phòng sau đó xông bay lên không trung.
Lâm Phong tùy ý thi triển lên Phong Ảnh Quyết mà bản thân lĩnh ngộ được, chỉ thấy ở phương viên mấy chục thước nơi của Lâm Phong xuất hiện hơn mười tàn ảnh của bản thân Lâm Phong. Cái loại từ trước nay chưa từng có, khí thế cường liệt ngoài ta ra còn có ai tự nhiên phát tán ra. Lâm Phong phát hiện tốc độ bay lượn của bản thân nhanh hơn lúc trước gấp mười mấy lần, hào khí bỗng nhiên không khỏi sinh ra.
Ra quyền mây di chuyển, bổ chân mạnh mẽ, Lâm Phong lĩnh ngộ được tinh túy của Phong Ảnh Quyết, đó chính là mọi thứ đều tự nhiên, phiêu dật như gió.
Chỉ là Lâm Phong không biết, lúc trong đầu hắn lặp lại nhìn xem hình ảnh của Lâm Diệp và tự mình diễn tập Phong Ảnh Quyết, thời gian cũng lặng lẽ trôi qua. Thời khắc khi Lâm Phong lĩnh ngộ được chỗ tinh túy của Phong Ảnh Quyết, thời gian đã trôi qua đủ mười năm. Trong mười năm này, Lâm Diệp đến qua rất nhiều lần, mỗi lần thấy hình dáng cố chấp tu luyện Phong Ảnh Quyết của Lâm Phong, Lâm Diệp cũng đều thở dài:” Đồ đệ này thật sự là rất giống với bản thân lúc trước.”
Lúc Lâm Phong thi triển Phong Ảnh Quyết ở trên bầu trời của Lâm gia, Lâm Diệp liền cảm ứng được luồng khí thế mãnh liệt của Lâm Phong, không chỉ là Lâm Diệp, tất cả cao thủ trên kỳ luyện Hồn cũng cảm ứng được sự biến hóa của Lâm Phong, Lâm Phong lĩnh ngộ được chỗ tinh túy của Phong Ảnh Quyết, đồng thời cũng đột phá đến kỳ luyện Phách, đi vào cảnh giới của kỳ luyện Hồn.
Đương nhiên, điểm này Lâm Phong cũng biết. Biến hóa từ thân thể bản thân thì có thể rõ ràng cảm giác được, thân thể của Lâm Phong biến càng thêm kiên cường dẻo dai. Mỗi một tấc cơ bắp đều tràn ngập lực lượng của tính nổ mạnh, biến hóa của thân thể rõ ràng, biến hóa trên tinh thần càng nổi bật.

Lâm Phong phát hiện viên kim đơn màu đen trong đơn điền bản thân biến càng tinh túy, mặc dù thể tích của kim đơn rút nhỏ đi mấy lần, nhưng năng lượng tập trung lại càng dày đặc. Và rất sâu trong đầu Lâm Phong không ngờ cảm nhận được một luồng năng lượng nhảy lên rõ ràng, là lực của linh hồn.
Cuối cùng Lâm Phong hiểu được, bản thân lĩnh ngộ được Phong Ảnh Quyết đồng thời cũng thành công đột phá đến kỳ đầu luyện Hồn, sở dĩ cảm nhậc được bên sâu trong đầu có năng lượng nhảy lên, đó là bởi vì có sự xuất hiện lực của linh hồn. Mặc dù bản thân vẫn chưa vận dụng tốt lực của linh hồn, nhưng linh thức bây giờ của Lâm Phong, tốc độ, lực lượng, đều có sự đề cao trong phạm vi rất lớn.
Lúc này Lâm Phong cảm ứng được có một luồng hơi thở cường đại đang hướng tới gần bản thân, Lâm Phong nghiêm mặt đồng thời lại cười lên:” Là sư phụ đến rồi.”
Lúc này trong lòng Lâm Diệp cũng rất là kích động, Lâm Phong đệ tử nhập môn không lâu không ngờ đem đến cho bản thân ngạc nhiên vui mừng. Thời gian đến Vô Cực Tinh ngắn ngủi mười năm liền từ luyện Phách trung kỳ đột phá đến kỳ luyện Hồn, tốc độ như vậy không hổ được xưng là thiên tài số một của Lâm gia.
“ Sư phụ, cuối cùng đồ nhi cũng lĩnh ngộ được chỗ tinh túy của Phong Ảnh Quyết, không có phụ lòng kỳ vọng của sư phụ.” Lâm Phong hướng mặt nói với Lâm Diệp.
Lâm Diệp cũng là vẻ mặt đầy nụ cười:” Phong nhi, cực khổ ngươi rồi, vi sư cũng không có nghĩ tới, không ngờ Phong nhi người có thể trong thời gian ngắn ngủi mười năm liền nắm vững tinh yêu của Phong Ảnh Quyết.” Phải biết rằng, cho dù là thiên tài như Lâm Diệp, lúc trước cũng dùng hơn trăm năm mới lĩnh ngộ thông suốt Phong Ảnh Quyết.
Lâm Phong nghe thấy Lâm Diệp khen ngợi bản thân, không khỏi khiêm tốn nói:” Sư phụ quá khen thưởng đồ nhi, chỉ là ta vận may tốt, hơn nữa thời cơ vừa lúc, không có lợi hại như lời sư phũ nói.”
Lúc này hàng loạt cao thủ Lâm gia đều bay đến chỗ của thầy trò Lâm Diệp Lâm Phong đang đứng, Lâm Diệp khổ cười nói:” Phong nhi, lần này ngươi thật sự nổi danh rồi, đến cả sư tổ của ngươi cũng đến!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.