Thiên Châu Biến

Chương 7-3: Ước Pháp Tam Chương (3)





Nghe hắn dám gọi tên của mình, Thượng Quan Băng Nhi bốc hỏa lên đầu, tức giận nói: "Gọi ta là Doanh trưởng, ta dĩ nhiên muốn nghe lời nói thật."
Chu Duy Thanh cười khổ nói: "Nhưng mà, nếu ta nói lời nói thật, chỉ sợ cũng không thể tiếp tục ở trong quân doanh cùng ngươi nữa. Thật ra thì xuất thân của ta rất không tệ, trong nhà cũng coi như là giàu có, chỉ là từ nhỏ đến lớn, phụ thân luôn trách ta là phế vật. Nhất thời nóng giận, ta mới quyết định đầu quân, đi con đường của mình. Chờ ta xông pha có danh tiếng , mới quay về nhà quang tông diệu tổ. Băng nhi, á , không, Doanh trưởng, ngươi tin tưởng ta lần này đi! Không nên hỏi xuất thân của ta là cái gì, ta dùng tánh mạng của ta cam đoan với ngươi, ta cũng không phải người xấu, sau này nhất định sẽ đối đãi thật tốt với ngươi ."
"Ai cần ngươi đối đãi thật tốt chứ?" Thượng Quan Băng Nhi lửa giận bốc lên xém nữa không kìm được, nhưng nàng cũng phát hiện, mới vừa rồi khi Chu Duy Thanh nói những lời này, thần sắc hắn là chân thành nhất từ trước tới nay. Không biết tại sao, trong nội tâm nàng tự nhiên cũng mềm đi vài phần.
"Không hỏi xuất thân của ngươi cũng được, như vậy, bắt đầu từ bây giờ, ta và ngươi ước định ba điều. Ngươi phải lấy bản mạng châu ra thề, sau đó, ta mới bắt đầu truyền thụ cho ngươi về phương pháp tu luyện Thiên Châu sư, ngươi bằng lòng hay không?"
Chu Duy Thanh gật đầu lia lịa, "Bằng lòng, dĩ nhiên bằng lòng."
Hắn hiện tại cần nhất đúng là phương pháp tu luyện Thiên Châu sư, huống hồ là Thượng Quan Băng Nhi đích thân truyền thụ cho hắn, hắn còn có cái gì không muốn chứ. Về phần chuyện thề thốt này, hắn cho từ xưa đến giờ cũng không hề để trong lòng.

Thượng Quan Băng Nhi sắc mặt rốt cuộc cũng nhẹ nhàng hơn mấy phần: "Thứ nhất, ngươi phải thề vĩnh viễn trung thành với Thiên Cung đế quốc, bất luận tương lai ngươi tu luyện tới trình độ nào, ngươi vẫn phải là một phần tử của Thiên Cung đế quốc."
Chu Duy Thanh lập tức gật đầu, phát hạ lời thề, lời thề này ngay từ mấy năm trước cha của hắn đã bắt buộc hắn trước mặt đế quốc hoàng đế Đế Phong Lăng thề một lần rồi, thêm một lần nữa cũng chẳng sao.
"Thứ hai, từ nay về sau, không có lệnh của ta, ngươi không được tùy tiện trước mặt người khác hiển lộ thân phận Thiên Châu sư. Trừ phi bị uy hiếp đến tính mạng, bằng không không có sự chấp thuận của ta không được dễ dàng thi triển ra Thiên châu năng lực."
"A? Không được thi triển năng lực Thiên châu? Vậy ta luyện nó dùng vào việc gì?" Chu Duy Thanh không giải thích được hỏi.
Thượng Quan Băng Nhi tức giận nói: "Ngu ngốc, ngươi cho rằng Biến Thạch Miêu Nhãn kia của ngươi đối với ngươi mà nói thật sự là chuyện tốt sao? Nếu để cho đế quốc khác biết quốc gia chúng ta xuất hiện tuyệt thế thiên phú như ngươi, không biết có bao nhiêu sát thủ sẽ đến giết ngươi. Trước lúc tu vi bản thân không đạt tới trình độ nhất định, ngươi tuyệt đối không thể dễ dàng để bị phát hiện."
Chu Duy Thanh bừng tỉnh, chận lại nói: "Thì ra ngươi lo cho ta, ta thề là được." Lập tức, bình tĩnh thề lần thứ hai.
Thượng Quan Băng Nhi lạnh lùng nhìn hắn: "Một điều cuối cùng, bất luận tương lai ngươi tu vi đạt tới trình độ như thế nào, cũng tuyệt đối không được cưỡng ép ta tiếp nhận ngươi."
Chu Duy Thanh ngẩn người: "Ngươi sợ sau này tu vi của ta vượt qua ngươi, liền cưỡng ép ngươi ở chung một chỗ với ta?"
"Không sai." Thượng Quan Băng Nhi trầm giọng nói.
Chu Duy Thanh sắc mặt thay đổi, vẻ mặt luôn luôn cười đùa không còn sót lại chút gì, "Thượng Quan Băng Nhi, ngươi nghĩ Chu Tiểu Bàn ta là ai? Chuyện ngày hôm qua đã là không thể tránh khỏi, là ta không đúng, làm mất sự trong sạch của ngươi, sau này ta nhất định sẽ nghĩ tất cả biện pháp để đền bù cho ngươi, nhưng ngươi cũng không thể vũ nhục nhân cách của ta. Chu Tiểu Bàn ta mặc dù hư hỏng, cũng không hư hỏng đến mức cưỡng ép tình cảm người khác. Ta thề, trừ phi Thượng Quan Băng Nhi tự nguyện, nếu không, ta, Chu Tiểu Bàn, vĩnh viễn cũng sẽ không bắt buộc nàng làm bất cứ chuyện gì."
Nhìn bộ dạng Chu Duy Thanh nổi giận đùng đùng, Thượng Quan Băng Nhi trong lòng cũng có chút áy náy, nhưng nàng cũng khẽ thở phào nhẹ nhỏm, trong lòng thầm nghĩ, tên gia hỏa mặc dù đáng ghét, cũng còn có điểm nhìn được.

Đáng tiếc, nàng cũng không biết là, Chu Duy Thanh lần này phát thệ mặc dù cũng coi như thật lòng, nhưng hắn vẫn còn giữ cho mình đường lui , hắn lấy danh nghĩa Chu Tiểu Bàn thề, mà không phải là dùng tên thật Chu Duy Thanh.
Bốn mắt nhìn nhau, Chu Duy Thanh thấy nét buồn bã thê lương trong đáy mắt Thượng Quan Băng Nhi, nhất thời lòng mềm xuống, dù nói như thế nào đi nữa,mặc dù không phải hoàn toàn là lỗi của hắn, nhưng đúng là hắn đã chiếm được thứ trân quý nhất đời con gái của người ta.
"Doanh trưởng, ngươi đừng nóng giận, sau này ta tất cả đều nghe theo ngươi, ngươi bảo ta ăn trộm gà, ta tuyệt đối không trộm chó, ngươi bảo ta làm điều gì ta sẽ ngay lập tức làm điều đó."
Nhìn Chu Duy Thanh ánh mắt ân cần, lại nghe những gì hắn nói, vẻ lạnh như băng trên mặt Thượng Quan Băng Nhi rốt cuộc cũng tan đi, không nhịn được bật cười, "Ai bắt ngươi đi trộm hả, ngươi cho rằng ta giống ngươi sao?"
Vừa thấy Thượng Quan Băng Nhi nở nụ cười, Chu Duy Thanh tức khắc phấn khởi, đang muốn thuận thế tiếp tục lại nghe Thượng Quan Băng Nhi nghiêm mặt nói: "Ngồi xuống, bắt đầu từ bây giờ, ta dạy cho ngươi hết thảy về Thiên Châu sư, ngươi phải nhớ kỹ, hơn nữa cố gắng tu luyện."
Nghe nàng nói muốn truyền thụ cho mình phương pháp tu luyện Thiên Châu sư, Chu Duy Thanh tức thời nghiêm nghị, gật đầu.
Thượng Quan Băng Nhi nói: "Loài người chúng ta, luôn luôn tự nhận là chủng tộc có trí tuệ cao nhất, vì vậy, chúng ta gọi thân thể của mình là Thiên thể, thông qua tu luyện mà kích thích tiềm lực bản thân, gọi là Thiên lực. Thiên lực là trụ cột tất cả, bất luận là Thể châu sư, Ý châu sư hay là Thiên Châu sư, cũng không thể thiếu Thiên lực ủng hộ. Bình thường Thể châu sư cùng Ý châu sư, để giác tỉnh khỏa bản mạng châu thứ nhất mặc dù cần tu luyện đến Thiên lực tầng thứ ba, nhưng hai khỏa bản mạng châu sau đó, chỉ cần tăng lên hai tầng Thiên lực là có thể tiến hành ngưng châu. Sau khi từ Sư cấp đột phá đến Tôn cấp, những khỏa bản mạng châu tiếp theo, mới cần ba tầng Thiên lực ủng hộ. Cho đến khi đủ chín khỏa châu, là đạt tới cảnh giới cao nhất thượng vị Tông cấp. Thiên Châu sư chúng ta cũng cần Thiên lực ủng hộ nhưng so với bọn họ còn lớn hơn rất nhiều."
( dịch : tính ra là cần 3x3 + 6x2 = 21 tầng thiên lực là max 9 viên, không biết đúng không, đoạn này hơi loạn, do tác giả nhé.
Biên: ??? chả hiểu cậu tính cái gì nữa, tính cái này làm gì vậy?
Nếu tính Thiên lực cho Thể Châu sư hay Ý Châu sư thì thế này nhé: Sư cấp: Giác tỉnh cần Thiên tinh lực đệ tam trọng, hai khỏa châu tiếp theo mỗi khỏa 2 trọng nữa là 7; Tôn cấp: 3 khỏa, mỗi khỏa cần 3 trọng, => Thượng vị Tôn cấp cần đạt Thiên Thần lực đệ tứ trọng; Tông cấp, 3 khỏa nữa, mỗi khỏa cần 3 trọng => Thượng vị Tông cấp cần đạt Thiên Hư lực đệ nhất trọng; )
"Để giác tỉnh Thiên Châu sư bản mạng châu, cùng với Ngự Châu sư kia bất đồng, chúng ta nhất định phải tu luyện đến Thiên lực tầng thứ tư, mới có thể giác tỉnh bản mạng châu, đây cũng là lý do tại sao ta lúc trước lại đoán ngươi đã tu luyện đến Thiên tinh lực tầng thứ tư. Sau đó, muốn tu luyện ra một khỏa bản mạng châu, đều phải có bốn tầng Thiên lực làm trụ cột. Nói cách khác, nếu như Thiên Châu sư chúng ta muốn tu luyện tới cảnh giới cao nhất mười hai Thiên châu, thì cần phải đem Thiên lực tu luyện tới tầng cao nhất Thiên Đạo lực tầng thứ mười hai mới có thể làm được. Cũng chính bởi vì Thiên Châu sư tu luyện khó khăn, mỗi bốn cấp Thiên lực mới có thể tăng lên một châu, vì vậy, quá trình tu luyện của chúng ta còn được gọi là Thập Nhị Thiên Châu Biến, hoặc là Thiên Châu Thập Nhị Biến."

Chu Duy Thanh nghe rất nghiêm túc, hắn cực kỳ khao khát kiến thức về phương diện này, thế cho nên thời điểm nghe Thượng Quan Băng Nhi giảng giải, hắn cũng không dùng tặc nhãn nhìn loạn trên người nàng.
Nói tới đây, Thượng Quan Băng Nhi châm ngọn đèn dầu mà mình cầm qua, làm cho cả lều sáng lên, người ngọc gần trong gang tấc, khiến Chu Duy Thanh không khỏi trong lòng khẽ run, hắn mới mười ba tuổi, sự tự chủ hiển nhiên cũng sẽ không quá mạnh mẽ, nhất là hôm qua đã cùng Thượng Quan Băng Nhi phát sinh qua quan hệ phương diện kia, nhất thời nóng hết cả người ( Nguyên văn : tâm viên ý mã - dịch nghĩa: đứng núi này trông núi nọ, sớm nắng chiều mưa, thất thường - không hiểu nghĩa đành phán đại ), may là có kiến thức về Thiên Châu sư hấp dẫn lấy hắn, mới không có biểu hiện ra.
Thượng Quan Băng Nhi tiếp tục nói: "Bất Tử Thần Công kia của ngươi ta đã xem kỹ qua, ngươi mới vừa nói, trải qua quá trình tối hôm qua, ngươi đã xông phá bốn Tử huyệt thành công?"
Chu Duy Thanh gật đầu.
Thượng Quan Băng Nhi khẽ nhíu mày, nói: "Ngươi có biết hay không, công pháp tu luyện Thiên lực một khi đã lựa chọn, thì không thể sửa đổi. Ngươi đã lựa chọn tu luyện Bất Tử Thần Công, cũng chỉ có thể tiếp tục tu luyện mà thôi. Môn công pháp này hết sức kỳ lạ, lại tương đối nguy hiểm."
"A? Không thể đổi lại phương pháp tu luyện sao?" Chu Duy Thanh giật mình kinh hãi.
Thượng Quan Băng Nhi gật đầu, nói: "Bất quá, ngươi cũng không cần quá lo lắng, môn công pháp này mặc dù bá đạo, nhưng khó khăn nhất chính là cửa đầu tiên, ngươi đã đả thông được Tử huyệt, tin tưởng phía sau tu luyện tiếp sẽ ít nguy hiểm hơn, hơn nữa, nếu như ngươi nói là sự thật, thì lực lượng của khỏa Hắc sắc hạt châu ngươi hấp thu kia hẳn là vẫn sẽ che chở ngươi. Chỉ bất quá, tu luyện về sau cũng sẽ càng ngày càng khó khăn, ngươi cần phải chuẩn bị tâm lý sẵn."
Chu Duy Thanh gật đầu, khẳng định nói: "Ta nhất định sẽ tiếp tục tu luyện." Cơ hội rốt cục đã tới, hắn quyết không nguyện ý trở lại làm phế vật.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.