Thích Ta Khó Lắm Sao

Chương 57




Cận Sương một lần điều tra, liền trực tiếp đến lễ đính hôn của Tiểu Trương cùng Tần Uyển.

Trong lúc đó cũng không có đại sự gì, Úc Tử Tịnh trở về công tác, vẫn là chăm sóc Cận Vân, có lẽ là bởi vì có quan hệ với Cận Sương, nàng không khỏi đặc biệt tỉ mỉ.

Khúc Duệ có lúc cũng sẽ cùng nàng nói hai câu, thái độ thờ ơ, Úc Tử Tịnh nhìn nàng càng ngày càng già nua, có chút lòng trắc ẩn.

Cuộc sống như cũ trôi qua, chỉ là nhị lão Úc gia ở quãng thời gian trước còn bảo nàng cút, mấy ngày nay trái lại chủ động gọi điện thoại cho nàng, nói nghĩ thông, Cận Sương đến cùng biết gốc biết rễ, cảm thấy nàng cùng Cận Sương cùng một chỗ, kỳ thực cũng không có cái gì là không thể.

Bất quá nghĩ đến sinh hoạt sau này, đến cùng vẫn cần cùng Cận Sương nói một chút.

Úc Tử Tịnh không nghĩ tới bọn họ sẽ nhanh như vậy liền tiếp thu nàng cùng Cận Sương, từ lúc nàng mang Cận Sương trở về, kỳ thực đã làm tốt dư định cả đời không qua lại với nhau, không nghĩ tới bọn họ ngược lại sẽ chủ động để cho mình trở về.

Đến cùng là dưỡng dục rất nhiều năm, nàng không thể thật sự hoàn toàn từ bỏ, sau khi cùng Cận Sương thương nghị xong, nàng quyết định chờ lễ đính hôn của Tiểu Trương kết thúc mới trở về.

Lễ đính hôn sắp xếp vào cuối tuần, Hà Tiểu Mạn vẫn là xin nghỉ muốn cùng nàng cùng đi, Úc Tử Tịnh nhìn thấy nàng cứ cách hai phút lại gửi tin nhắn vào trong nhóm chat trong.

Nhóm chat rất nhỏ.

Bên trong có Tiểu Trương, Tần Uyển, nàng, còn có Tiểu Mạn, Lý Viện, đương nhiên, còn có Ôn Ngọc.

Thái độ hiện tại của Ôn Ngọc đối với nàng cùng trước đây rất khác nhau, thời điểm nàng bị kéo vào nhóm còn sửng sốt một chút, tiếp theo liền nhìn thấy tin nhắn của Ôn Ngọc nhảy ra, Hà Tiểu Mạn chat riêng với nàng giải thích: "Úc tỷ, Ôn Ngọc đã sớm tiêu tan, nghe nói ngươi có bạn trai, đặc biệt gửi lời chúc phúc tới ngươi."

Nàng hai ba câu khuyên nhủ, Úc Tử Tịnh liền thuận thế lưu lại.

Chuyện lúc trước, kỳ thực nói đến cũng là nàng xử lý không thoả đáng, sau đó Ôn Ngọc thay đổi số điện thoại, hai người lại không liên hệ, lần này thừa dịp trong nhóm chat nhỏ, mọi người bỏ qua chuyện lúc trước một bên, tâm sự mấy cái khác cũng không tệ.

Tiểu Trương cùng Hà Tiểu Mạn phụ trách làm bầu không khí, chỉ là hai người này có chút không cùng hợp, mỗi khi nói chuyện đều có xu thế cãi nhau, vẫn là Tần Uyển từ giữa lôi kéo, hai người bọn họ mới có thể ở chung được một lúc.

Giờ khắc này trong đám vẫn cãi nhau, Hà Tiểu Mạn tuy rằng cùng Tiểu Trương ầm ĩ lâu như vậy, nhưng quan hệ kỳ thực cũng không tệ lắm, vì lẽ đó thấy nàng kết hôn phù dâu vẫn chưa tìm kĩ, liền xung phong nhận việc, Tiểu Trương phi một tiếng, hồi nàng, ta chính là tìm một nam nhân cũng không tìm ngươi!

Mắt thấy hai người lại bắt đầu muốn một vòng cãi vã mới, Tần Uyển đúng lúc nói: "Úc tỷ sắp đến rồi chứ? "

Úc Tử Tịnh kỳ thực đang ngồi ở trên xe Cận Sương xem tin nhắn, nàng không hiểu Tiểu Trương cùng Tiểu Mạn làm sao đều có thể giống như pháo trúc tự nhen lửa, mặc kệ chuyện gì, bảo đảm có thể sảo một phen, chỉ là Tần Uyển mở miệng hỏi, nàng cũng không thể giả bộ không ở đó.

Trong đám, Úc Tử Tịnh: "Sắp đến rồi."

Hà Tiểu Mạn: "Hay quá! Rốt cục có thể nhìn thấy bạn trai của Úc tỷ!"

Lý Viện: "Ta cũng rất chờ mong a, Tiểu Mạn nói soái cực kỳ bi thảm."

Tiểu Trương: "Cái kia đương nhiên, cũng không nhìn một chút Úc tỷ của chúng ta là phẩm vị gì. "

Tần Uyển:...

Toàn bộ trong đám đại khái cũng chỉ có nàng biết một, hai.

Hà Tiểu Mạn cùng Lý Viện bình thường ở bên cạnh Úc tỷ nhìn trước nhìn sau, ánh mắt không tốt, không có tốt dùng.

Chỉ là chuyện này nàng còn chưa kịp nói cho Tiểu Trương, hi vọng đến thời điểm đó nàng không quá kinh ngạc là tốt rồi.

Thời điểm Úc Tử Tịnh đến khách sạn mọi người đã đến gần đủ rồi, hai bên thân thích đúng là đến không nhiều, lúc trước nàng nghe Tiểu Trương nói, Tần Uyển lần kia đột nhiên rời đi, nguyên nhân là bởi vì gia đình, vì lẽ đó lần này phía bên Tần Uyển chỉ có mẹ đến.

Cha mẹ Tiểu Trương rất hiền hòa, gặp người liền cười, Úc Tử Tịnh rất có hảo cảm, cùng ở sau lưng mọi người ký lên giấy chúc mừng, sau đó bị người kéo qua một bên.

Tiệc rượu còn chưa bắt đầu, Hà Tiểu Mạn lôi kéo tay Úc Tử Tịnh hỏi: "Úc tỷ, bạn trai ngươi đâu?"

Làm sao nhìn tới nhìn lui đều chỉ thấy được Cận Sương. .

||||| Truyện đề cử: Nhan Tiểu Thư, Em Mãi Là Người Tình |||||

Khoảng thời gian này Cận Sương đúng là mỗi ngày đi khu phòng bệnh của các nàng đưa tin, từ bác sĩ Kỳ nơi đó các nàng biết được, là bởi vì liên tiếp xảy ra bất ngờ, Úc tỷ bên người đều phải có người bồi tiếp.

Cận Sương vẫn đi theo phía sau Úc Tử Tịnh, các nàng đang đứng ở trên hành lang, Úc Tử Tịnh hỏi: "Tiểu Trương đâu?"

Hà Tiểu Mạn chỉ vào một người trong gian phòng: "Ở nơi đó nghỉ ngơi."

Úc Tử Tịnh ừm một tiếng, quay đầu lôi tay Cận Sương nói: "Đi, chúng ta vào xem xem."

Hà Tiểu Mạn đứng phía sau hai người.

Có phải là có chỗ nào là lạ?

Nàng chưa kịp nghĩ thông, liền nghe được trong phòng nghỉ tuôn ra một tiếng: "Cái gì?"

"Ngươi ngươi ngươi ngươi, Úc tỷ, các ngươi không phải là tỷ muội sao? ĐM, hai người các ngươi hảo k1ch thích a!"

Hà Tiểu Mạn cả người run lên, lập tức cất bước đến cửa phòng nghỉ, nhìn thấy Úc tỷ nắm tay Cận Sương đứng trước mặt Tiểu Trương, cái miệng nhỏ mở lớn, tinh xảo trang dung có chút vặn vẹo, có vẻ rất buồn cười.

Bầu không khí trong phòng trong nháy mắt cứng ngắc.

Lý Viện từ trên ghế sô pha đứng lên, đi tới bên cạnh Úc Tử Tịnh: "Úc tỷ, ngươi sẽ không là đang nói đùa cùng chúng ta chứ?"

Nghĩ như thế nào cũng không thể a.

Này hai nàng, tỷ muội a!

Úc tỷ bình thường đều rất tuân theo khuôn phép cũ, làm sao sẽ làm ra sự tình khác người như thế.

Úc Tử Tịnh kỳ thực đã sớm đoán được phản ứng của các nàng, ngày hôm nay mang theo Cận Sương đến, chính là muốn thừa dịp lễ đính hôn lần này hảo hảo đem nàng giới thiệu cho bằng hữu của mình, bình thường nếu như nàng nói, đánh chết các nàng cũng sẽ không tin.

Cận Sương nhìn thấy nàng quay đầu, nàng mỉm cười, Cận Sương cụp mắt, bên tai nghe được âm thanh nhàn nhạt của Úc Tử Tịnh: "Đương nhiên không phải đùa giỡn."

Nàng dứt lời nhanh chóng tiến đến gần Cận Sương hôn môi một cái, mắt mang ý cười: "Còn có, chúng ta cũng không phải quan hệ tỷ muội."

Trong phòng ngoại trừ Tần Uyển, những người khác đều hoá đá.

Ở cửa một nữ hài không biết đã đứng từ khi nào, mắt thấy hành động chủ động của Úc Tử Tịnh, Hà Tiểu Mạn ở bên cạnh lắp bắp mở miệng: "Ôn Ngọc..."

Ôn Ngọc loảng xoảng một tiếng khép cửa lại, đối với Hà Tiểu Mạn quát: "Giời ạ! Đây chính là nam nhân tốt vừa soái lại vừa có tiền còn đối tốt với Úc tỷ mà ngươi hả?!"

"Ngươi có phải là nam nữ cũng không phân biệt được hay không a!"

Ôn Ngọc làm một trận thăm hỏi, Hà Tiểu Mạn giống như bị pháo oanh tạc, không dám tranh luận nửa câu.

Sau khi mắng xong, hai người làm như không có chuyện gì xảy ra mở cửa đi vào, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Ôn Ngọc mở miệng trước nói rằng: "Úc tỷ, thật sự không suy nghĩ thêm ta sao?"

Bên trong phòng mọi người:...

Cận Sương ho nhẹ, đem Úc Tử Tịnh kéo ra phía sau, đưa lễ vật cho Tiểu Trương cùng Tần Uyển, là dùng ngọc chạm khắc vạn niên thanh, chỉ nắp lớn, là một đôi, vừa vặn đưa cho các nàng làm lễ vậy đính hôn.

(Lễ vật này mị không biết nó là gì, chắc là một đôi ngọc bội khắc thành hình)

Lễ vật này là nàng cùng Tử Tịnh ở bên trong thương trường chọn nửa ngày mới ưng ý, không chỉ có ngụ ý hảo, lễ vật cũng khéo léo tinh xảo, nàng cùng Tử Tịnh đều rất hài lòng.

Bây giờ nhìn lại, Tiểu Trương cũng rất hài lòng, trên tay nàng cầm hộp vui vẻ muốn chết, cười đến híp cả mắt, thỉnh thoảng cùng Tần Uyển thân mật thảo luận, bên trong phòng những người khác hiểu chuyện toàn bộ đều di chuyển đến bên cạnh sô pha, thế là trước bàn trang điểm hai người ngọt ngọt ngào ngào, lời chàng ý thiếp.

Trên ghế sô pha năm người mắt to trừng mắt nhỏ, rất có tứ thế ai mở miệng người đó thua.

Cuối cùng vẫn là Lý Viện nhịn không được, mở miệng nói rằng: "Cận Sương, ngươi đến cùng là làm sao theo đuổi được Úc tỷ của chúng ta?"

Vấn đề này vừa được hỏi lên, mọi người đều nín thở chờ Cận Sương đáp lời.

Thời điểm Úc tỷ ở khoa cấp cứu các nàng chính là một đóa Cao Lĩnh Hoa, ai cũng không chạm vào được, đừng thấy nàng đối với người nào cũng rất ôn hòa, thế nhưng có mức độ rõ ràng, một khi vượt qua, nhất định sẽ hưởng thụ mắt lạnh của nàng.

Lý Viện nhớ tới thời điểm nàng vừa tiến vào bệnh viện, vài tên nam nhân đánh cược, ai theo đuổi được Úc tỷ liền được khen thưởng một ngàn khối, sau đó tiền đặt cược càng lúc càng lớn, lên tới hơn một vạn, nhưng vẫn không có ai có thể cùng nàng tròng lên một chút quan hệ thân quen.

Nếu không phải sau đó có chuyện của Tô Dương, đại gia bảo đảm cho rằng nàng chắc chắc sẽ độc thân cả đời.

Không nghĩ tới a.

Đóa Cao Lĩnh Hoa có ngày nói luyến ái, có thể không làm người ta ngạc nhiên được à?

Cận Sương cúi đầu nhìn Úc Tử Tịnh, còn chưa mở miệng, Tử Tịnh ngồi ở bên người nàng mở miệng nói trước: "Là ta trước tiên theo đuổi nàng."

Mọi người:???

Ôn Ngọc: ĐM?!

Hà Tiểu Mạn chưa từ bỏ ý định: "Không thể, Úc tỷ không phải là loại sẽ chủ động theo đuổi người khác!"

Úc Tử Tịnh cười nhạt: "Đó là bởi vì trước khi không gặp được người thích hợp."

Ôn Ngọc: Để ta phun ngụm máu đi...

Mọi người không nghĩ tới đêm nay Úc Tử Tịnh lại hợp tác như thế, quả thực chính là hỏi cái gì đáp cái đó, biết gì nói nấy ngôn vô bất tẫn, Hà Tiểu Mạn cùng Lý Viện ở một bên nói bóng gió đào được không ít sự tích luyến ái của hai người, Ôn Ngọc sớm đã bị thương ngồi phịch tại chỗ, chẳng khác nào một đầu cá mặn.

Đề tài luyến ái vừa kết thúc, nàng đột nhiên nghĩ đến gì đó, hỏi: "Đúng rồi, lúc trước ta nghe nói nghề này của các ngươi có phải là rất nhiều tiền không, ta nghe nói ngươi lần trước sau khi được Lâm Ảnh ủy thác, cái giá cao bao nhiêu?"

Nàng nói xong run rẩy giơ lên hai tay, năm ngón hướng lên trên.

Cận Sương cười lắc đầu: "Không phải."

Mọi người thở một hơi, tiếp theo Cận Sương đem ngón tay của Lý Viện vẫn chưa kịp thả xuống đẩy ra một cái hướng lên trên: "Là cái này."

Mọi người:...

Ôn Ngọc: Ta..con mẹ nó muốn đi, ta chỉ là tới tham gia một cái lễ đính hôn, không phải đến ăn thức ăn cho chó, lại còn là thức ăn cho chó của tình địch, hơn nữa tình địch còn ưu tú như vậy, giời ạ!

Nàng một mặt như bị táo bón, tức giận đá đá bàn trà, nhưng Lý Viện cùng Hà Tiểu Mạn đã sớm cùng Cận Sương tán gẫu quên trời đất, bất kể ai làm cái gì cũng không để ý.

Ôn Ngọc hầm hừ đứng lên, thâm trầm thở dài, dự định đi phòng vệ sinh một chuyến.

Vừa ra cửa phòng vệ sinh, nhìn thấy Úc Tử Tịnh đứng ở bên ngoài, vừa vặn bình tĩnh nhìn nàng cười.

Ôn Ngọc trong nháy mắt mặt đỏ, nàng thật xấu hổ mở miệng: "Úc tỷ."

Úc Tử Tịnh vẫn dùng thái độ bình thường của thường ngày, đối xử với nàng giống như lão bằng hữu đã lâu không gặp, không có vẻ gì lúng túng.

"Hiện đang làm việc có hài lòng không?"

Nhắc tới công tác, sắc mặt Ôn Ngọc hòa hoãn hơn rất nhiều: "Rất tốt, tháng trước ta còn thăng chức!"

Ngữ khí rất tự hào, Úc Tử Tịnh hơi khẽ gật đầu, cười cười: "Ngươi thấy ngươi hiện tại không phải đang rất tốt sao? Ôn Ngọc, có lúc đúng lúc dừng lại là cách làm chính xác nhất."

Ôn Ngọc nỗ bĩu môi.

Chính là không cam lòng mà.

Nếu như vừa rồi Úc tỷ mang tới một nam nhân, nàng còn có thể lừa gạt mình, Úc tỷ không phải đối với nàng không có cảm giác, chỉ là xu hướng tính dục không giống mà thôi, cho nên nàng mới thất bại.

Chỉ khi người đến lại là Cận Sương, cũng là một nữ hài.

Vậy thì rất khó chịu.

Nàng cho rằng giới tính, cũng không phải là vấn đề.

Nghĩ tới đây nàng yên lặng hỏi: "Úc tỷ, nàng thật sự tốt như vậy sao?"

Úc Tử Tịnh nghe được vấn đề này sửng sốt một chút, tiếp theo lắc đầu: "Nàng a, lại không hiểu lãng mạn, đối với cảm tình lại nhát gan, cân nhắc sự tình lúc nào cũng yêu thích tưởng tượng lung tung."

Lưu loát một đống lớn vấn đề, Ôn Ngọc nghe tới nhập thần, lắp bắp nói: "Vậy ngươi tại sao..."

Úc Tử Tịnh giật nhẹ khóe miệng: "Bởi vì ta yêu thích nàng a."

Nàng lần đầu tiên dùng ngữ khí chính kinh khi nói yêu thích, đôi mắt sáng óng ánh, sáng đến kinh người, trong thần sắc ngọt ngào làm sao cũng không che lấp được, Ôn Ngọc suy nghĩ một chút, nàng xưa nay chưa từng thấy vẻ mặt này ở trên khuôn mặt của Úc tỷ.

Chỉ là nhắc tới cái tên, liền có thể làm cho nàng thỏa mãn như vậy sao.

Nàng đây là không phải yêu thích, rõ ràng là yêu sâu đậm.

Ôn Ngọc không có nhiều lời nữa, chỉ ừm một tiếng hướng về phòng nghỉ đi đến, cách hai người không xa, Cận Sương vừa vặn đứng ở nơi đó, nàng rõ ràng nghe được câu nói yêu thích kia của Úc Tử Tịnh, viền mắt vi nóng, đầu quả tim rung động, nàng chạy thẳng đến bên người Úc Tử Tịnh ôm chặt lấy eo nàng.

"Lặp lại lần nữa."

Úc Tử Tịnh sửng sốt một chút: "Ngươi làm sao..."

Úc Tử Tịch còn chưa kịp dứt lời liền bị Cận Sương nuốt hết vào bụng, gắn bó tương quấn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.