Thê Tử Kiều Diễm Của Ta

Chương 27: Chương 27





Hôm nay Hạ Vân Chiêu mặc áo ngoài màu hồng tím thêu hoa, váy cùng sắc, trang dung nùng diễm, đỉnh mày họa đêbs sắc bén, hai má đào hồng, sắc môi tươi đẹp.Trình Hoài Nhân gặp qua cũng không ít nữ nhân, nhưng hắn đều cũng cảm thấy chỉ có nữ nhân như Hạ Vân Chiêu, mới đè ép được màu sắc hồng hồng tím tím, minh diễm trang trọng, quyến rũ vũ mị.Thẩm Ngọc Liên trang điểm như tiểu gia bích ngọc nháy mắt trở nên ảm đạm thất sắc.Trình Hoài Nhân cùng Thẩm Ngọc Liên thân là vãn bối, phải đứng dậy đi nghênh đón Hạ Vân Chiêu.Hạ Vân Chiêu hơi hơi mỉm cười, khóe mắt nhếch lên, kiều mị, nói: “Nhân ca nhi ngồi đi, Liên tỷ nhi cũng ngồi đi.”Trình Hoài Nhân không ngồi, nói: “Thời gian không còn sớm, nhi tử cùng mẫu thân thỉnh an liền phải đi tộc học của Võ Định hầu.”“Kia được, ta cũng không có gì cần nói, cử nghiệp quan trọng.” Nói xong, Hạ Vân Chiêu tự cố ngồi ở chính vị, tự rót tự uống nước trà ấm áp trên bàn kia.Trình Hoài Nhân vốn dĩ đã bước ra một bước, vẫn là xoay người đối với Hạ Vân Chiêu hỏi: “Mẫu thân, nhi tử không rõ.”Hạ Vân Chiêu nuốt xuống nước trà, giải khát, nói: “Ngươi không rõ rất nhiều việc, muốn hỏi liền hỏi, đỡ phải ứ đọng lâu, sớm hay muộn cũng muốn xảy ra mâu thuẫn.”Nói chuyện vẫn là thẳng thắn như vậy, Trình Hoài Nhân cơ hồ có chút thích phong cách nói chuyện như vậy, lông mày hắn giãn ra, thậm chí đã cảm thấy mẹ cả nên cho hắn một cái giải thích hợp lý việc sáng nay đến trễ, “Mẫu thân, không hiểu được ngài vì sao biết nhi tử sáng nay muốn tới thỉnh an, còn tới muộn.”Hạ Vân Chiêu đem chén trà gác xuống, sắc mặt như thường nói: “Ngươi khi nào thì dậy?”“Chính Mẹo.

(6 giờ buổi sáng)”Trình Hoài Nhân cảm thấy chính mình tính thức dậy sớm, nào hiểu được Hạ Vân Chiêu vân đạm phong khinh nói: “Ta là đầu giờ Mẹo liền đã dậy.” ( 5 giờ sáng)Lông mày nhíu lại, Trình Hoài Nhân hoàn toàn không nghĩ tới, Hạ Vân Chiêu cư nhiên thức dậy sớm như vậy, thời gian dài như vậy nàng làm gì vậy?Hạ Vân Chiêu cười mà không đáp, dừng một chút mới nói: “Ngươi đoán xem xem.


Nhân ca nhi thông minh, có thể đoán được.”Thẩm Ngọc Liên ở một bên không hiểu ra sao, căn bản không biết hai người đang nói cái gì.Trình Hoài Nhân đầu tiên là nhíu nhíu mày, rồi sau đó chắp tay thi lễ cười nói: “Mẫu thân quả nhiên hiền hiếu, chỉ là lão phu nhân không thích gặp người khác, không biết ngài có gặp được không?”“Tuy rằng lão phu nhân không muốn quản sự, nhưng thân phận bối phận liền ở chỗ này, chúng ta làm vãn bối nên tôn trọng một chút.

Lão phu nhân có thấy hay không là chuyện của người, có đi hay không là chuyện của ta, minh bạch chưa?”Lời này dùng ở trên người Hạ Vân Chiêu cũng giống nhau, nàng có gặp Trình Hoài Nhân hay không là chuyện của nàng, Trình Hoài Nhân tới hay không, kia lại là một chuyện.“Minh bạch.”“Trong lòng còn có việc liền nói ra tới, đừng để ở trong lòng giày xéo chính mình.


Giống mới vừa rồi, ngươi muốn biết chỗ ta đi, hỏi nha hoàn của ta không phải được rồi sao, nếu là có thể nói, nàng tự nhiên sẽ nói cho ngươi, nếu là không thể nói, cũng không ảnh hưởng gì đến ngươi cả, tội gì phải giận dỗi.

Tốt xấu ngươi hỏi, ngươi nếu không hỏi ta còn không hiểu được ngươi đang giận ta, hai mẹ con lại phải vì sự tình lông gà vỏ tỏi mà sinh ngăn cách, không có lợi.”Làm người liền ít một chút toan tính mưu mô đi.

Hạ Vân Chiêu chính là chán ghét bộ dáng Trình Hoài Nhân ngụy quân tử như vậy.Trên mặt Trình Hoài Nhân thẹn thùng, nói: “Mẫu thân nói rất đúng, sau này nhi tử có việc…… Liền nói thẳng, nếu có chỗ đắc tội, thỉnh mẫu thân thứ lỗi.”“Chạy nhanh đi học thôi, đỡ phải đến muộn khiến tiên sinh không cao hứng.”Trình Hoài Nhân đi ra khỏi chính viện bước chân thực nhẹ nhàng, Thẩm Ngọc Liên nhéo nắm tay theo ở phía sau, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, biểu ca căn bản chính là bị nữ nhân kia lừa rồi!…….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.