Thế Thân - Huân Khang

Chương 17




Lam Triệt ra sức vỗ vỗ vào lưng để cô dễ nôn hơn, nhưng khi nghe Lam lão gia nói cô ốm nghén, cảm xúc của hắn thay đổi nhanh như chong chóng,  đầu tiên là ngây ngốc, sau đó là nhảy cẩn lên vì quá vui mừng.

Hắn sắp được làm bố rồi sao? Đây quả thật là một tin vui mà!

Hắn nhấc bổng Châu Giang lên quay vòng vòng như muốn đem cảm giác vui vẻ và phấn khởi của mình truyền hết cho cô. 

- Em đúng là thật giỏi, mới chỉ có 5 ngày thôi đó!

Châu Giang ôm lấy gương mặt đỏ ửng, bên môi cũng treo một nụ cười hạnh phúc. Cô vui đến muốn khóc luôn rồi. 2-3 hôm nay cứ thấy trong bụng khó chịu, cảm giác buồn nôn cứ xâm lấn, cô không ngờ là mình xuất hiện triệu chứng mang thai nhanh đến thế. 

Nhưng dù sao cô cũng sắp được làm mẹ rồi. Cô sẽ yêu thương con mình thật nhiều, tựa như cái cách mà mẹ yêu chị cô vậy. 

Hai vợ chồng trẻ nào đó lo ôm nhau, quên mất sự hiện diện của hai người còn lại. Lam Luật và Lam lão gia chống nạnh đứng trước cửa nhà vệ sinh, anh chậc chậc môi:

- Anh hai mau đa tạ em đi, em đã nói mà, thuốc hôm trước là hàng nhập! Không những kích thích phản ứng mà Tỉ lệ mang thai cũng rất là cao đó!

- Ừ ừ, sau khi sinh con, anh sẽ cho chú đặt tên lót cho nó. 

Lam Luật vui đến mức không thể vui hơn, anh ngay lập tức lái xe chở Lam lão gia đi dạo quanh thành phố lựa đồ cho người bầu và trẻ em. Còn Lam Triệt thì đưa Châu Giang đi khám thai. 

Tại bệnh viện ở khoa sản. 

Lam Triệt đợi trước cửa phòng khám hồi lâu mới thấy cô đi ra, cô khẽ lay lay tay hắn, làm động tác ý bảo cô phải đi vệ sinh, hắn đứng ở đây chờ bác sĩ đưa kết quả. 

Hắn gật đầu, còn không quên nhắc cô đi cẩn thận. 

Đợi thêm vài phút nữa, một nam bác sĩ ở độ tuổi trung niên đi ra, cần trên tay chính là một tấm ảnh siêu âm. Ông đi đến chỗ Lam Triệt, nhìn tới nhìn lui rồi mới cẩn trọng nói:

- Qua kết quả siêu âm, vợ của anh không hề có thai mà là bị viêm dạ dày. Lúc chụp X-quang tổng hợp vừa rồi tôi mới phát hiện cô ấy có một khối u ngay tử cung, nếu phẫu thuật thì  có lẽ từ nay về sau sẽ không thể mang thai được. Nếu mang thai thì tỉ lệ rất thấp, một sống một chết. 

Nói rồi ông đưa kết quả khám cho Lam Triệt. Hắn cảm giác như những thứ trước mắt mình như mờ hẳn đi, tim hắn quả thật rất đau, hắn như thể không tin vào tai mình, lặp lại câu hỏi một lần nữa:

- Bác sĩ nói vợ tôi không thể mang thai được?

Vị bác sĩ dường như hiểu được tâm trạng của hắn, ông vỗ vỗ vai trấn an. 

- Đúng vậy, tôi thấy vợ cậu đặt rất nhiều hi vọng vào "đứa bé" nên không dám nói cho cô ấy nghe, chỉ có thể cho cậu biết. 

Sao ông trời lại có thể nhẫn tâm với hắn như thế chứ? Cho hắn cảm giác hạnh phúc vô cùng khi nghĩ mình sắp làm cha, cho hắn cảm giác như thể mình là người may mắn nhất trên đời, bây giờ ngay lập tức một cước đạp hắn xuống địa ngục. 

Trái tim hắn dường như run rẩy, không được, hắn phải giấu không cho Châu Giang biết, nếu không cô sẽ tuyệt vọng lắm. 

Hắn lập tức nhờ bác sĩ làm giả cho mình 1 bản kết quả khác.

- ---------

Châu Giang vui vẻ cầm tờ giấy khám thai trên tay, một tay kia xoa xoa bụng rồi cười ngây ngốc. Cô tinh nghịch nhéo tay hắn, ghi ra giấy dòng chữ:

- Anh ơi sau này chúng ta đặt tên cho con là gì nhỉ? Em muốn con thông minh và xinh đẹp giống anh cơ, và giống cả em nữa. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.