Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 12: Một Đấu Bốn (1)




Ngoài cửa hang đang tụ tập đấy bốn người trưởng lão là Lưu Hải, Hà Cung, Vong Nhất và tu vi cao nhất là Du Quang đều tập tụ ở đây.

Ba người này nhìn đều là vẻ mặt trung niên nhân. Thực ra cũng đều là trưởng lão sống hơn hai trăm tuổi trong tông môn. Đừng nghĩ Võ Vương là cảnh giới thấp, bình thường chỉ là Võ Vương đã có thể sống đến 500 tuổi.

Du Quang trầm giọng hỏi: "Tên nghịch tặc kia ở trong hang phải không?."

Lưu hải chen giọng vô nói: "Đương nhiên là vậy, bất quá chúng ta hãy ở đợi hắn ra chứ vào trong hang vừa chật vừa khó chiến."

Hà Cung một bên phụ họa:" Lưu trưởng lão nói rất có lý đấy, các vị thấy thế nào."

Bốn người đồng thời gật đầu: "Vậy thì ta cùng nhau đợi hắn, đồng thời thông tri thêm mấy vị trưởng lão nữa."

Du Quang gằn giọng: "Lần này nhất định không để hắn lọt lưới nữa."

...

Vừa mới đột phá xong, Phi Dương vẫn đang ngồi suy tính tại đây. Hắn tuy mạnh nhưng địch đã đông giờ lại càng đông hơn.

Bọn khốn này như keo da chó vậy hắn càng giết đến càng lắm, giờ hắn thật muốn diệt Thủy Sơn Tông.

Hiện tại, hơi nhức óc một chút nhưng không có nghĩa không có cách phá cái cục này. Nếu để càng lâu nguy hiểm càng cao giờ hắn càng không muốn nghĩ. Cách duy nhất là chiến theo bản tâm thôi.

...

Bốn tên trưởng lão đứng bên ngoài chăm chú nhìn vào cửa hang. Bọn hắn đang lo không biết tiểu tử kia sẽ giở trò gì.

Rầm.

Bốn viên đá tảng đồng thời bay thẳng lên trước mặt bốn vị trưởng lão. Không nhanh không chậm, bọn họ đều thả lỏng một cái tung lên một quyền.

Bùm

Bốn khối đá đồng loạt vỡ tung bay thành mảnh vụn. Khi hòn đá vỡ tung ra thì như thể phát bụi, khói tỏa ra tràn gập hiện trường.

Khác ở cái sau hòn đá mà Du Quang trưởng lão đón đỡ chính là thân ảnh Phi Dương lao thẳng về phía hắn.

"Đáng tiếc ta biết ngươi nhằm vào ta." Du Quang đã nghe qua vụ của Tống chấp sự nên hắn đã chuẩn bị trước mở chân khí hộ thể lên nhanh rồi giơ hai tay lên đón đỡ lấy Phi Dương.

Phi Dương xì cười một cái: "Lão đầu tử, một trò tất nhiên ta sẽ không dùng hai lần."

Trong chớp nhoáng Phi Dương mở dịch chuyển lên. Thân ảnh hắn vặn vẹo trong không khí để lại tiếng chấn rung rung.

"Đây là võ học gì?." Du Quang trưởng lão ngạc nhiên há hốc mồ, hắn lăn lội giang hồ bao lâu ấy vậy mà không thấy tuyệt chiêu này bao giờ.

Hư không Ẩn Sát Thuật - Dịch Chuyển

Từ đằng sau hắn thân ảnh Phi Dương đồng thời xuất hiện nắm chặt song quyền quyền vung lên.

Ầm.

Song đấu cực quyền - bạo kích (x5 sát thương)

Phải biết khi hắn là võ linh đã có thực lực đánh với Võ Vương rồi còn chưa kể giờ hắn đã là Võ Vương cộng thêm x5 thì quân địch trên hắn hai giai cũng mất đi nửa thành chiến lực.

Nắm đấm bùng cháy hỏa diễm màu xanh đánh về phía lưng Du Quang. Rợn tóc gáy lên một cái nhưng hắn đã không kịp xoay mình.

Bành.

"Aaaa!."

Thân ảnh Du Trưởng lão bay rớt ra ngoài. Miệng hắn cuồng phún ra máu. Tuy thủng ngũ tạng lụng phủ nhưng hắn chưa đến nỗi bị ảnh hưởng tính mạng.

Thấy vậy Vong Nhất kêu một tiếng "Lưu trưởng lão!." Không do dự, hắn bay thẳng về phía Phi Dương.

Không nhanh không vội hắn tập trung sức mạnh tung ra thức quyền: "Tiêu Khiển quyền" đi ra gào thét sóng gió đập về Phi Dương.

Trước quyền kình kinh đào hải lãng, Phi Dương mặt không đổi sắc tung ra "song đấu cực quyền" đón đỡ.

Song quyền chạm nhau kình khí bắn một cái Vong Nhất bay về phía sau vài mét. Kêu lên một tiếng" cờ rắc", hắn bị nứt một tý xương đau rên rỉ lên.

"Đauuu.."

Cùng lúc đấy Lưu Hải cùng Hà Cung cũng tới trước mặt Phi Dương. Lưu Hải cầm kiếm, Hà Cung thì cầm thương. Hai người không do dự cùng thi triển tuyệt kĩ của mình.

"Bạo liệt xuyên thương.".

"Chỉ dịch tích kiếm".

Phi Dương sắp mặt không biến hóa. Ngưng tụ 600 linh lực vào thanh kiếm chuẩn bị trước dắt bên hông.

Hắn cũng hay mang theo thanh kiếm này đơn giản chỉ là phòng bị và nó cũng là gia tộc hắn rèn rất khó gãy.

Xoẹt

Chém ngang một cái hắn cùng một lúc đẩy lui hai thằng này ra. Lợi dụng hai tên mất đà. Phi Dương lao thẳng đến trước mặt Hà Cung bổ dọc xuống một kiếm.

Hà Cung lúc này cũng vô cùng hốt hoảng, hắn không nghĩ tới Phi Dương còn khí lực. Bởi vì hắn không biết Phi Dương nhiều linh lực.

Vội vàng một cái hai tay Hà Cung dơ thương lên đỡ.

Oong.

Rung nhẹ một cái, không chỉ có dừng lại tại đây. Phi Dương tay trái bộc phát ra ngọn lửa màu xanh. Tập trung linh lực quán trú vào "song đấu cực quyền" hắn táp ngay thẳng vào bụng Hà Cung.

Phanh.

Hà Cung thần sắc cứng ngắc ra. Hiển nhiên là hắn bị Phi Dương đánh cho xuyên qua bụng để lại một lỗ hổng to ở bụng hắn. Hắn không dám tin đây là một kẻ vừa mới đột phá Võ Vương a.

Lực phản chấn khiến hắn rớt xuống cái, hai tay rủ xuống bỏ ra đoản thương mình đang cầm.

Không bỏ qua cơ hội này, Phi Dương bắt lấy thanh kiếm ngưng tụ áp súc 300 tia linh lực vào đó. Sau đó hắn giơ lên cho Hà Cung thêm một nhát chém.

Bình thường một vị Võ Vương cảnh dùng linh lực tối đa cũng chỉ 1600 mà thôi.

Ai có thể như hắn xài được linh lực nhiều vậy, nếu dùng nhiều đánh vài phát có khả năng cạn linh lực và bị treo a.

Một đường kiếm khí óng ánh va vào Hà Cung. Nhìn thấy ánh sáng đến gần Hà Cung nhắm mắt lại, run sợ cảm nhận tử vong.

Phanh.

Thân thể Hà Cung đã bị ngạnh sinh sinh chém thành hai nửa rơi xuống dưới không còn khí tức. Nói thì chậm,nhưng việc này chỉ xảy ra trong nháy mắt.

Nhìn thấy huynh đệ của hắn chết, Lưu Hải thét dài một tiếng: "Không, Hà Huynh". Hắn và Hà Cung là bạn thân dao, hai người đồng thời phấn đấu. Nhìn thấy bạn thân mình chết hắn cũng không khỏi buồn lòng.

Phi Dương gằn giọng lên một cái: "Các ngươi muốn giết ta, các ngươi sẽ phải gánh hậu quả." Rồi hắn liền đeo bảo kiếm về lại sau lưng.

Lưu Hải quay sang hai người nói: "Vong Nhất, Du Quang chúng ta cùng hợp lực một lần".

Du trưởng lão vươn mình dậy nói: "Kẻ này rất mạnh, toàn lực không được để dành linh lực phải chấm dứt nhanh".

Bị đánh lén thương nặng giờ hắn đã mất đi ba thành sức chiến, hắn phải dồn toàn lực lần này. Tiểu tử này có rất nhiều chiêu bài không thể khinh xuất nếu không hắn có thể vẫn lạc bất cứ lúc nào.

Vong Nhất cũng nhảy lên nhìn chằm chằm thân ảnh Phi Dương đang đứng kia. Chưa bao giờ hắn có cảm giác lo lắng như lúc này.

Ba người đồng thời hít sâu một cái tăng cường linh lực lên.

Phi Dương đứng bất động nơi đó thủ thế. Từng giọt mồ hôi trên má hắn chảy xuống. Hắn đang căng thẳng a.

P/s: Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.