Thập Niên 90 - Trở Thành Vướng Bận Của Thiếu Tá

Chương 14: 14: Tô Văn Sơn Làm Ngơ





Tô Nhuyễn bị thái độ không biết xấu hổ của bà ta chọc cười: “Ngại quá, tôi không có bản lĩnh quyến rũ người khác như Thanh Thanh nhà thím, cũng không biết tính kế lâu dài giống cô ta, chuyện tốt này vẫn nhường cho Thanh Thanh nhà thím đi.

”Liêu Hồng Mai sa sầm mặt xuống, cười mỉa mai: “Chó cắn Lữ Động Tân không biết tốt xấu, mày cho rằng sau khi Thanh Thanh từ hôn, nhà họ Lộc sẽ buông tha cho cha mày sao?”“Nếu mày biết tranh thủ, gây ấn tượng tốt chỗ Lộc Minh Sâm, chủ động gả qua đó còn có thể được người ta khen một câu tình thâm nghĩa trọng, sẽ đối xử không tệ với mày.

Nhưng nếu để người ta biết mày không tình nguyện, bị ép phải gả qua đó, nhà họ Lộc không động được vào cha mày, mày cảm thấy người đầu tiên bọn họ thu thập sẽ là ai?”“Mày cảm thấy đến lúc đó cha mày có thể bảo vệ được mày sao?”Đây là lý do khiến Liêu Hồng Mai không có sợ hãi, Tô Thanh Thanh có thể đính hôn với nhà họ Lộc vì Tô Văn Sơn giúp đỡ không ít.

Bởi vì Tô Văn Sơn thật sự muốn móc nối quan hệ với nhà họ Lộc, cho nên ban đầu khi nghe thấy Tô Thanh Thanh chặn ngang một cước, ông ta hơi tức giận, nhưng mà sau khi Tô Thanh Thanh phân tích tính cách của Tô Nhuyễn cho Tô Văn Sơn, ông ta lập tức cảm thấy gả Tô Thanh Thanh qua bên đó sẽ tốt hơn.

Bởi vì tính tình Tô Nhuyễn rất kiên cường cố chấp, bị ép gả qua đó đừng nói kết thân, không chừng lại thành kết thù.

Còn Tô Thanh Thanh thì tri kỷ hơn Tô Nhuyễn nhiều, hơn nữa nếu cô ta muốn dựa vào nhà mẹ đẻ, chỉ dựa vào cha ruột Tô Văn Xuyên là một anh nông dân bình thường, có thể nâng đỡ cũng hữu hạn, ngược lại bác trai Tô Văn Sơn này càng đáng để dựa vào hơn.


Quan trọng nhất là còn có thể giải quyết được vấn đề Tô Nhuyễn gả tới thành phố sẽ bị Lý Nhược Lan lung lạc, Tô Thanh Thanh xen vào vừa khéo có thể giải quyết nỗi lo sau này cho Tô Văn Sơn,Cho nên khi đối mặt với chất vấn đến từ nhà họ Lộc, Tô Văn Sơn đã giúp đỡ Tô Thanh Thanh, đẩy hết tất cả trách nhiệm lên đầu Tô Nhuyễn, nói trước đó ông ta cũng không biết chuyện con gái nhà mình đã có bạn trai, khi nhà họ Lộc tới cầu hôn, Tô Nhuyễn mới nói cho người nhà biết chuyện này.

Dẫn đến sau đó Tô Nhuyễn bị ép đi xem mắt, bị ép gả chồng.

Chuyện này cũng khiến Liêu Hồng Mai hoàn toàn hiểu rõ địa vị của Tô Nhuyễn trong lòng Tô Văn Sơn, cho nên khi Tô Thanh Thanh nói Hoắc Hướng Dương là lựa chọn tốt hơn, bà ta lập tức giúp đỡ con gái không chút do dự.

Dù sao cuối cùng, chuyện này cũng không ảnh hưởng gì tới Nhị phòng nhà họ Tô bọn họ, nhất định Tô Nhuyễn lại phải gánh trách nhiệm thôi.

Dù tình hình xấu nhất, hôn sự với nhà họ Lộc bên kia không thành, bên này chuyện hôn nhân của Tô Nhuyễn và Hoắc Hướng Dương cũng bị phá hoại, thì trên đời này vẫn còn nhiều đàn ông như vậy, để Tô Nhuyễn tiếp tục tìm thêm lần nữa là được.

Hiển nhiên Tô Nhuyễn cũng hiểu được suy nghĩ của bà ta, có điều bây giờ cô đã không còn là cô gái nhỏ không hề có sức phản kháng đời trước nữa rồi, cô nhìn về phía Liêu Hồng Mai, cười nói: “Được thôi, đúng là tôi đang muốn đi tìm người nhà họ Lộc đây, tiện thể giải thích rõ ràng luôn chuyện Tô Thanh Thanh vu hãm tôi lần trước.

”“Sau đó lại nói cho bọn họ biết, bây giờ Tô Thanh Thanh gặp được người tốt hơn, chướng mắt hộ khẩu và công việc thành phố của nhà họ Lộc, dù sao cũng chỉ là chuyện có tiền là có thể giải quyết, còn không phải gả cho người tàn tật, cho nên muốn từ hôn với nhà bọn họ.

Tôi bây giờ cũng không cần kết hôn nữa, vừa lúc có thể gả cho Lộc Minh Sâm.

”Tô Nhuyễn nhìn về phía mấy cái đầu nhỏ đang ngó vào trong hóng chuyện, hỏi Liêu Hồng Mai: “Thím thấy tôi giải quyết như vậy có được không?”Liêu Hồng Mai nhìn theo tầm mắt cô, phát hiện ra đám nhóc con nhà Lý Quế Hoa bên cạnh, sắc mặt lập tức thay đổi: “Mày dám!”“Có gì không dám?” Tô Nhuyễn nói: “Thím hiểu tôi mà, từ xưa tới nay tôi luôn là người có trách nhiệm.

”“Thím muốn tôi chùi đít cho Tô Thanh Thanh nhà thím, chắc chắn tôi sẽ dùng loại giấy thô ráp nhất, đảm bảo có thể chùi sạch cho cô ta!”Liêu Hồng Mai lập tức không dám nói thêm điều gì, vội vàng về phòng thương lượng đối sách với Tô Thanh Thanh.

Quan trọng nhất là vừa rồi khi bọn họ nói chuyện đã bị nhà bên cạnh nghe thấy, Lý Quế Hoa nổi tiếng là cái loa của xóm, chỉ sợ bà ta sẽ lan truyền khắp nơi, khiến nhà họ Lộc bên kia nghe được tin tức.


Mẹ con bà phải nghĩ ra biện pháp thích đáng trước khi mọi chuyện đổ bể mới được.

Tô Nhuyễn cười mỉa mai, Tô Thanh Thanh muốn quyến rũ ai, muốn lăn lộn thế nào cô lười quan tâm, nhưng muốn trèo đầu cưỡi cổ bắt nạt cô sao? Nghĩ cũng đừng nghĩ!Đúng là Tô Nhuyễn cũng muốn đi gặp Lộc Minh Sâm, có điều nghĩ tới bây giờ tiền tiết kiệm của mình chỉ có hai mươi đồng, muốn lên thành phố một chuyến vẫn chưa đủ, cô còn muốn đi tìm mẹ mình, mấy chuyện này đều cần tiền…“Nhuyễn Nhuyễn, đưa bà lên huyện một chuyến.

” Phía bên kia, bà cụ Tô nghĩ tới nghĩ lui cũng không ngồi yên được: “Không thể để Thanh Thanh và thím Hai cháu bắt nạt cháu như vậy, bà phải đi tìm cha cháu!”Tô Nhuyễn không tỏ ý kiến đối với lời nói của bà cụ, đúng là bà cụ đối xử với cô không tệ, nhưng bà cụ càng yêu con trai bà ấy hơn.

Nhưng mà Tô Nhuyễn vẫn dắt con xe đạp 28 Đại Giang trong nhà ra, đưa bà cụ nên huyện một chuyến, đúng lúc cô cũng đang muốn lên huyện.

Tô Gia Câu cách huyện Khai Vân mười dặm, đạp xe hơn hai mươi phút là tới.

Tô Nhuyễn đưa bà cụ tới cửa khu tập thể cho cán bộ nhà nước, lập tức quay đầu ra về.

Bà cụ Tô thấy thế vừa đau lòng vừa bất đắc dĩ, cuối cùng chỉ có thể thở dài vào nhà tìm Tô Văn Sơn.


…Phía bên này, Tô Nhuyễn đi thẳng tới tiệm may.

Trong niên đại này mọi người đều tiết kiệm, không ít người vẫn tự mua vải về nhà may quần áo, cho nên việc làm ăn của tiệm may không tốt lắm.

Nghe nói Tô Nhuyễn muốn bỏ tiền ra mua chút vải vụn, bà chủ tiệm may rất vui mừng, còn cố ý chọn cho cô vài miếng vải to một chút.

Tô Nhuyễn bỏ ra hai đồng mua được nửa túi các loại vải vụn, còn bỏ thêm năm đồng mua năm mươi mét dây chun, tiền tiết kiệm trong tay lập tức chỉ còn lại một nửa.

Nhưng mà nghĩ tới không lâu nữa sẽ kiếm được một khoản từ chỗ Tô Văn Sơn, trong lòng Tô Nhuyễn lại không cảm thấy sót ruột như vừa rồi.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.