Thập Niên 70 Nữ Phụ Tìm Đường Chết

Chương 26: Chương 26





Tô Yên nghe xong lời này, trong lòng đột nhiên nhẹ nhàng thở ra, nhìn Vương Hồng Bân đang nổi điên, dùng sức đẩy hắn ra tức giận nói: “Anh nghĩ thế nào chuyện liền như thế.

”Trực tiếp vòng qua hắn rời khỏi.

Mới vừa đi vài bước, sau lưng liền truyền đến âm thanh run rẩy của Vương Hồng Bân :”Thế nhưng em lại thừa nhận…”“……” Có bệnh!Vương Hồng Bân không bỏ qua, lúc trở lại phòng nhìn thấy Vương Học Nông, còn định tiến lên đánh nhau, nhưng bị mọi người ngăn cản lại.

Hắn cũng không phải người khỏe mạnh,trực tiếp đánh lên hắn cũng sẽ có hại, mặc dù Vương Học Nông nhìn gầy nhưng trên người sức lực lại khá lớn,điểm này Vương Hồng Bân thật đúng là kém hắn, cuối cùng đành phải chỉ liếc mắt nhìn hắn ta một cái, trong mắt phun hỏa nói: “Tao sẽ không bỏ qua cho mày đâu.

”Vương Học Nông cũng nghe âm thanh lúc nãy, không riêng gì hắn, còn có thanh niên trí thức cùng những người khác đều nghe thấy.


Vương Học Nông cảm thấy chột dạ liền dời tầm mắt đi, đáng lẽ hắn không nghĩ nhiều như vậy nhưng trải qua chuyện hồi nãy liền cho rằng Tô Yên thích chính mình.

Bằng không tại sao hai ngày nay cô ấy lại đối tốt vớn hắn như vậy.

thanh niên tri thức cùng nhiều người khác nữa như thế nào liền chọn trúng hắn? Còn cho hắn thịt ăn.

Đây chính là đãi ngộ trước kia chỉ Vương Hồng Bân mới có.

Chỉ là tuy rằng thích ăn thịt, nhưng hắn cũng không thích Tô a,mặc dù Tô Yên không có gì không tốt, lớn lên xinh đẹp, gia đình còn có quyền có thế , nhưng hắn chỉ thích người có khả năng cần mẫn, lớn lên khỏe mạnh,còn lười như Tô Yên hắn cũng không dám thích, lỡ một ngày nào đó nghèo, bán hắn đi cũng không đủ sống nữa là.

Trong lòng tức khắc rối rắm không thôi, còn lo lắng Tô Yên sẽ liền chạy tới hắn làm rõ.

Cũng bởi vì vụ việc này,ngày hôm sau thanh niên trí thức cùng những người khác đều nhìn Tô Yên bằng ánh mắt có chút không thích hợp.

Nguyên bản Tô Yên còn không có phản ứng lại,thẳng đến khi Vương Học Nông chạy tới chỗ cô ngượng ngùng xoắn xít nói: “Tô thanh niên trí thức, bây giờ tạm thời tôi không có tính tìm đối tượng.


.

”“……” Tô Yên nghe xong lời này còn cảm thấy có chút kỳ quái, chờ người đối diện mang vẻ áy náy lại bối rổi liền đột nhiên hiểu rõ cái gì, trên mặt một bộ biểu tình 囧.

Nhấp nhấp miệng, nỗ lực dùng thần sắc bình tĩnh nói: “Được,tôi hiểu rồi”Vương Học Nông thấy Tô Yên còn có thể bình tĩnh, còn tưởng rằng cô là đang cố tỏ vẻ kiên cường, có chút áy náy mình đang xúc phạm cô, thật cẩn thận hạ giọng nói: “Tô thanh niên trí thức, tôi còn có thể gánh nước cho cô nữa không ? Kỳ thật, tôi cũng không có tốt như vậy, chúng ta làm bạn bè thì sẽ thích hợp hơn.

” Lời nói xong sợ Tô Yên sẽ cảm thấy không vui liền xoay người chạy đi nhanh như chớp.

Tô Yên nhìn bóng dáng hắn cùng cây gậy trúc giống nhau, kéo kéo khóe miệng, cảm thấy có chút cười không nổi, cô thế nhưng còn bị hắn ghét bỏ.

Thu hồi tầm mắt lại,sợ bị người khác lại hiểu lầm,cô đợi mọi người rời khỏi hết rồi mới chuẩn bị nhấc chân đi ra ngoài, cũng chính là lúc này, bên cạnh liền xuất hiện một bóng hình quen thuộc, xoay đầu lại liền thấy là Lâu Tư Bạch.


Hôm nay hắn mặc một cái áo màu xanh xám, ở dưới như cũ vẫn là quần dài, người này rất chú ý , trừ khi xuống ruộng làm việc, bằng không tay áo ống quần đều sẽ không xắn lên.

Bộ quần áo này mặc trên người hắn ta có cảm giác như không phải thật sự là hắn, hơn nữa còn có vài chỗ bị mài ra thành lỗ, không có biện pháp vá lại.

Chỉ là hắn lớn lên đẹp,chẳng sợ mặc thành như này thì người vẫn ổn như cũ, thậm chí còn thêm một loại cảnh đẹp độc đáo, Tô Yên không nhịn được liền nghĩ đến lúc trước ở trên mạng nhìn thấy nền tảng thời trang thời thượng, người mẫu đều mặc một bộ quần áo rách rưới cũng có thể chụp ra ảnh độc đáo,cô cảm thấy nếu đổi lại là Lâu Tư Bạch đi chụp, hẳn là phong cách nào cũng đều có thể khống chế được.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.