[Thanh Ngọc Án Hệ Liệt] Mị Ảnh

Chương 34




Chốc lát, một bầu rượu rất nhanh liền bị Mị Ảnh uống đến tinh quang, y say bưng bầu rượu lên, lắc lắc, hướng hồ khẩu nhìn nhìn, một giọt rượu cũng không còn.

“Rượu…… Rượu? Như thế nào không có? Lại gọi một bình, lại gọi một bình……”

“Rượu của ngươi ủng hộ không sai, ta lại gọi một bình, chúng ta tận tình uống! Sảng khoái uống!” Xoay người, hắn thét to, “Tiểu nhị, lại đến hai bầu rượu, muốn loại mạnh nhất, nồng đậm nhất!”

Vừa nghe thấy có ngân lượng nhập túi, tiểu nhị cười đến không ngậm miệng được, “Được, được, lập tức sẽ tới.”

Hai hồ liệt tửu lập tức đã được bưng lên bàn, hai người phóng khoáng uống, rượu vào bụng một ly lại một ly, Mị Ảnh đắc ý hoảng hốt, hai bầu rượu thấy đáy, sớm đã phân không rõ tả hữu phương hướng.

“Công tử, ta cảm thấy được ta và ngươi rất hợp, đều đã quên tự giới thiệu……” Thanh niên mặt mũi tràn đầy đỏ ửng, “Ta gọi là Kỉ Vân, ngươi phải nhớ kỹ…… Ta muốn mở dược đường, ngươi nếu bị thương tích, có thể tới tìm ta…… Đúng rồi, đúng rồi, ngươi tên là gì?” Ngón tay của hắn dao động nha sáng ngời, ở giữa không trung lắc lư bất định.

“Ta?” Híp nửa mắt, thì thào tự nói, “Ta ngay cả ta gọi là gì cũng không rõ ràng……”

“A? Công tử ngươi nói cái gì?” Thanh niên vì muốn nghe rõ ràng lời Mị Ảnh nói, thân thể hướng y đưa tới gần, mặt cơ hồ đều dán lên mặt Mị Ảnh.

“Không có, không có gì……” Y đẩy rời đi.“…… Cách ta xa chút ít.”

Vì say rượu nên y căn bản không được bao nhiêu khí lực, đẩy không ra thanh niên, lại khiến thanh niên đột nhiên một phát bắt được tay của y, “Ta nghe không được…… Ngươi nói lớn tiếng một chút……”

Dùng sức lôi kéo, Mị Ảnh hư mềm vô lực đi phía trước nghiêng ngả, thanh niên nhịn không được đỡ lấy Mị Ảnh, thân thể không yên đổ ngược lại, một hồi thiên toàn địa chuyển, hai người song song té trên mặt đất.

Mà thân thể Mị Ảnh lại đè lên thân thể thanh niên, hai người dán chặt lấy.

Khởi động nửa người trên, Mị Ảnh đau đầu lắc đầu, “Ôi, thật có lỗi……”

Thanh niên cười khúc khích, “…… Không sao cả.”

Mị Ảnh nhớ tới, thân thể bất đắc dĩ khí lực như là bị rút sạch, nửa điểm lực cũng sử dụng không được, tay tê rần, lại bị thanh niên trên người đẩy bổ nhào về phía trước.

Trán đánh lên cái cằm thanh niên, Mị Ảnh đau đến nhíu mày.

Trong nháy mắt, thân thể của y bị một cỗ cường lực kéo lấy, kình lực trên cánh tay rất lớn, bắt lấy bộ vị đến phát đau. Mị Ảnh hai đạo lông mày vốn đã chau lại nhăn càng sâu, y say rượu hai mắt híp lại nửa mở, mê mang thì thầm nói:“…… Ai? Dám bắt ta…… Ta chính là hộ….hộ vệ của Hoàng đế……”

“Ngươi uống nhiều.” Giản Phàm kéo y qua, trên mặt không có quá nhiều biểu lộ.

“Nói bậy…… Ta…… Mới uống một… Chút ít mà thôi…… Ta còn muốn uống…… Nhanh…… Cái kia, cái kia tên gì nhỉ …… Rót rượu…… Chúng ta lại đến uống, lại uống……” Cả nửa người tựa trên người Giản Phàm, trong miệng càng không ngừng nói linh tinh.

“Ngươi uống say, trở về phòng đi.” Giản Phàm đưa y hướng gian phòng mang về, chỉ là trên đường y càng không ngừng giãy dụa lộn xộn, Giản Phàm dùng rất nhiều thời gian, mới đưa Mị Ảnh mang vào trong phòng, hắn một đường mặt không biểu tình, mà ngay cả vào trong phòng, cũng giống như vậy.

“Rượu…… Nhanh lên rót rượu……”

Mị Ảnh một phen đẩy hắn ra, lại bởi vì thân thể hư mềm mà té trên mặt đất.

Giản Phàm vội kéo y, Mị Ảnh nhưng lại không chịu tiếp nhận, vung mở tay hắn.

“Mị Ảnh.”

“Ta…… Không phải gọi Mị Ảnh……” Bán quỳ rạp trên mặt đất, Mị Ảnh hai con ngươi vô thần.

Giản Phàm trầm mặc, như có điều suy nghĩ liếc nhìn y, không để ý Mị Ảnh giãy dụa cố ý kéo y, tay có chút thô lỗ hướng trên giường, ngón tay thon dài sờ lên y phục của y, từ tốn chậm chạp một khỏa một khỏa cởi xuống nút thắt vạt áo trước của y.

Mị Ảnh sớm đã uống đến say mông lung, liền Giản Phàm hiện tại đang làm cái gì cũng không tinh tường, y nằm ở trên giường, đóng chặt hai mắt, gò má đỏ hồng cực kỳ.

Rất nhanh liền cởi xuống tất cả nút thắt của y, chỉ là Giản Phàm lại không thoát, một phen kéo xuống quần dài, một tay trực tiếp sờ ở bộ vị tối trọng yếu giữa hai chân Mị Ảnh, một tay thì đưa hai chân y tách ra, từ dưới xuyên qua lục lọi chỗ tiểu huyệt đã từng nhiều lần dung nạp dục vọng của Giản Phàm.

Lúc này đây cũng không có như trước mấy lần nhiều tiền hí như vậy, Giản Phàm có chút nhanh chóng xâm nhập, qua loa cho xong tùy ý co rúm vài cái, rồi sau đó ngón tay liền lấy ra, lửa nóng sưng đặt ở vị trí mẫn cảm, không có dừng lại liền đem cự đại đẩy vào trong cúc huyệt.

Nết nhăn ở hậu huyệt bị kéo phẳng, Mị Ảnh bởi vì cảm nhận sâu sắc quá lớn mà bỗng nhiên mở mắt ra, khẽ nhếch miệng, đau đến thanh âm đều phát không được.

Thân thể Giản Phàm xâm nhập giữa hai chân Mị Ảnh, tách ra hai chân y để chúng ôm lấy thắt lưng mình, hai tay của hắn chế trụ sau lưng Mị Ảnh, rất nhanh co rúm gượng dậy.

Rượu cái gì, cái gì thần chí không rõ tất cả đều chạy đến chín từng mây, Mị Ảnh lúc này đau đến lập tức thanh tỉnh, y nộ trừng mắt Giản Phàm, duỗi nắm tay không nặng không nhẹ đánh vào trước ngực Giản Phàm.

“Hỗn trướng…… Đau chết……”

“Chính là muốn ngươi đau.” Lạnh lùng không gợn sóng, Giản Phàm nhẹ nói.

Mị Ảnh sững sờ, lần đầu tiên thấy loại vẻ mặt này của Giản Phàm.

Trong chốc lát sau, y khôi phục, vẫn là tiếp tục đánh Giản Phàm. “Thả ta ra, ta hôm nay không muốn làm…… Bỏ đi.”

Nặng nề đỉnh đầu, lần này làm cho Mị Ảnh sắc mặt trắng bệch. “Ngươi không có quyền lựa chọn.”

“Ngươi nổi điên sao? Ta không trêu chọc đến ngươi…… Thằng khốn…. tiểu tử…… Thả ta ra, ta nói không làm chính là không làm, ta còn lâu mới cho ngươi thượng……” Hai chân liều mạng đạp đá lung tung. “Muốn thượng nam nhân…… Ra ngoài tùy tiện tìm một người không được sao……”

Tựu tư thế tương liên, Giản Phàm kéo Mị Ảnh, làm y ngồi ở giữa chân của mình, eo bụng giữa cao thấp đỉnh động, Mị Ảnh thân thể theo động tác của hắn mà lúc lên lúc xuống.

Thường thử thiệt nhiều lần tư vị tình ái tư vị, cho dù Mị Ảnh có muốn  phủ nhận như thế nào, nhưng hai người thân thể sớm đã bồi dưỡng ăn ý, mỗi khi lửa nóng sưng phải ly khai hậu huyệt, tràng bích liền co rút lại, chăm chú hấp thụ dục vọng của Giản Phàm không tha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.