Thanh Gươm Hổ Phách

Quyển 1 - Chương 17: Nữ võ thần




Ngọn lửa vẫn đang thiêu đốt hừng hực, ánh lửa đỏ kim hình thành một dải màu kéo dần từ sáng đến tối trên mặt bên mỗi người nơi đây.

Burlando ngẩng đầu, nghiêm cẩn đánh giá phó đội trưởng Đội phòng vệ trẻ tuổi ngồi trên lưng ngựa kia. Hắn đồng dạng nhìn thấy vẻ nghiêm cẩn trên mặt đối phương: đối phương mân miệng, không nói một lời nhìn chằm chằm mình, dường như muốn dùng ánh mắt nghiêm khắc khuất phục hắn.

Có điều bất kể là Tô Phỉ hay Burlando, đều sẽ không để mình bị xoay vòng vòng ——

“Tôi là dân binh Ankhesa, xin hỏi ngài phó đội trưởng Brayson, lúc nào Đội phòng vệ Bucce có thể vượt khu trực tiếp tuỳ ý hạ đạt mệnh lệnh với quân đội bạn? Xin hỏi lệnh ủy nhiệm của đại nhân đâu?”

Hắn vừa mở miệng khiến cho bọn kỵ sĩ sau lưng Brayson nhất tề cứng lại. Burlando đánh trận cho Erewhon suốt hai mươi mốt năm trong trò chơi, nắm rõ pháp lệnh quốc gia này hơn đám tiểu tử còn hôi sữa nhiều.

Phó đội trưởng trẻ tuổi suy nghĩ một chút, cố chấp đáp: “Thời kì đặc thù, xử lý đặc thù.”

Burlando biết đối phương sợ mất mặt mới không chịu thua, bất quá hắn cũng không muốn so đo, nếu không phải Brayson chủ động gây phiền toái, hắn còn lười đi so đo tranh khí với đám tiểu tử này.

“Tôi đang tìm Freya và Essen, các anh có thấy bọn họ không?” Hắn ngẩng đầu hỏi.

Đây mới là vấn đề Burlando quan tâm nhất hiện thời, trận lửa bốn phía này thoạt nhìn hẳn là Đội phòng vệ châm đốt, nhưng hắn kiềm không được suy nghĩ Nữ võ thần tương lai của Erewhon chắc sẽ không bị một đám cháy thiêu chết tức tưởi vậy đi? Nếu thế thì bạn học Brayson ơi, tội của anh lớn lắm đấy.

Đương nhiên đây cũng vẻn vẹn là tưởng tượng mà thôi.

Chỉ là khẩu khí nhẹ nhàng bâng quơ của Burlando vào mắt Brayson lại biến thành không coi ai ra gì, bất quá Brayson thật sự nghĩ không ra cái tên gia đạo sa sút hơn nữa hiện tại cũng lăn lộn không được tốt lắm này có cái gì đáng kiêu ngạo. Brayson cố dằn xuống nỗi chán ghét trong lòng, mở miệng hỏi: “Freya? Phân đội dân binh thứ ba? Sao anh lại đi cùng cô ấy? Các anh tính làm gì?”

Burlando nhìn ra người này có hảo cảm với Freya, nhưng khẩu khí bất thiện của đối phương vẫn khiến hắn cảm thấy khó chịu trong lòng, lại còn nhiều lần khiêu khích, tục ngữ nói Nê bồ tát cũng có ba phần nóng tính a.

“Ngài phó đội trưởng Brayson, tôi đi cùng ai là việc của tôi. Về phần tôi làm gì ở đây, hẳn cũng giống các anh đi, đừng tưởng là tôi không biết tình hình hiện tại của các anh ——” hắn kiềm không được mỉa mai đáp.

“Tiểu tử, ngươi đây là thái độ gì!” Một người tuổi còn trẻ trong đám người phía sau Brayson tức giận kêu một tiếng bước ra: “Chỉ là một tên dân binh, trước mặt ngươi chính là hạ sĩ quan Đội phòng vệ, còn không lập tức đàng hoàng!”

Burlando bị giáo huấn làm cho khựng lại, nhưng vẫn ngẩng đầu cẩn thận liếc mắt quan sát đối phương một cái.

Phảng phất theo ánh mắt hắn, một loạt nài ngựa phía trước nhất tề trang nghiêm, tựa như muốn cho hắn một hạ mã uy. Hắn nhìn mười lăm người trẻ tuổi ngồi thẳng trên lưng ngựa kia, một thân quân phục viền xanh lam, giáp mũ chỉnh tề lóe sáng, kỳ thật cũng có một chút phong phạm.

Burlando cũng biết những người tuổi trẻ này đích xác có tiền vốn kiêu ngạo —— bọn họ vốn là những thanh niên ưu tú nhất đến từ thôn quê hoặc thành trấn thuộc vùng Goran — Elson, lại trải qua huấn luyện sàng chọn nghiêm cẩn, thừa lại tối thiểu đều tiếp cận ‘Lực lượng cấp thứ nhất’.

Viêm thánh điện quy định, lực lượng bình quân trong cơ thể một người nằm giữa 3 Oz đến 20 Oz, có thể được xưng là sở hữu lực lượng cấp thứ nhất. Mà hệ thống lực lượng cấp một này bao gồm toàn bộ kiếm sĩ Bạch vị giai, học đồ phù thủy và thân hòa giả (Nguyên tố sứ sơ cấp), cùng với người hầu kỵ sĩ giáo hội thánh đường và nhân viên thần chức cấp thấp trên khắp đại lục.

Viêm thánh điện dùng nguyên thạch Hổ Phách để thí nghiệm độ tinh thuần lực lượng của mọi người, Burlando cũng từng gặp qua loại đạo cụ này trong trò chơi, bất quá thứ đó là cho NPC sử dụng. Người chơi bọn họ có số liệu trực quan, căn bản không cần phải trắc nghiệm ——

Hắn trước kia đọc qua một quyển tư liệu về trò chơi. Biết trên toàn bộ Wanze, người có được lực lượng cấp thứ nhất vượt quá 60% tổng dân cư, đây là vì nhân loại trong này có tuổi thọ bình quân vượt qua 160 năm. Nhưng một khi phạm vi thu hẹp lại trong khoảng 17-19 tuổi, tỉ lệ ấy sẽ hạ xuống đến 20%, thậm chí càng thấp. Mà ở Erewhon, ngoại trừ giáo hội, học viện Phù Thủy và sở hậu bị kỵ sĩ ra, tuyệt đại đa số người trong 20% này đều tham gia Đội phòng vệ.

Cũng chính là những người hắn đang thấy chỗ này ——

Đích xác, đối mặt dân binh thông thường tốt xấu lẫn lộn, đám người trẻ tuổi này có thể kiêu ngạo hơn người khác một đầu. Thế nhưng dân binh là dân binh, Burlando là Burlando, làm một người trưởng thành trong thế giới tự do, hắn quả thực xem như một dị số ở thế giới này, cho tới bây giờ trong lòng không hề có chút ý định thấp hơn người khác một đầu gì cả.

Đây là nhận thức thâm căn cố đế của người hiện đại —— thượng đế thứ nhất, bản thân thứ nhì.

Bởi vậy hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm người này, âm thầm tính ra thực lực của đối phương. Đừng nhìn đối thủ người người thân thủ bất phàm, thế nhưng tay nắm Trạm Quang Thứ và nhẫn Phong hậu, Burlando tự nhận tuyệt không thua kém đối phương về mặt số liệu.

Huống chi hắn còn có thể bật hack kinh nghiệm đến từ chiến sĩ thâm niên cấp 130, bảo đảm bọn người kia đến tên nào nằm tên nấy. Đương nhiên bọn họ cũng có thể hè nhau mà lên, bất quá Burlando đoán Brayson sẽ không bỏ được mặt mũi của mình.

Thế nhưng bất ngờ thay, vị phó đội trưởng Đội phòng vệ trẻ tuổi kia lại giơ tay ngăn cản đội viên của mình, mặt trầm như nước mở miệng chất vấn: “Anh làm sao biết bọn ta tới nơi này làm gì, anh còn biết gì nữa? Ai nói cho anh biết?”

Ta đương nhiên biết, Burlando nghĩ thầm.

Đội phòng vệ Bucce làm sao có thể xuất hiện nơi này, mục đích của bọn họ là gì? Burlando đích xác không phải nắm rõ như lòng bàn tay từng chi tiết, nhưng chỉ cần nghĩ một chút hướng đi cơ bản của lịch sử giờ khắc này, cũng có thể đoán ra bảy bảy tám tám. Hắn biết đối phương ở đây khẳng định không phải để phản kích —— nhưng dù sao cũng phải có một động cơ đi?

Hắn chỉ cần phân tích rõ từng nguyên nhân, lại liên tưởng đến Đội phòng vệ Bucce hiện tại đang một lòng một dạ muốn phá vây đi Riedenburg, như vậy hết thảy vấn đề còn lại chẳng phải đều giải thích thông?

Đây hoàn toàn giống hệt như lịch sử đã từng phát triển. Trong trò chơi, hôm nay hẳn đúng là ngày đại quân vong linh Madala hoàn thành phong tỏa rừng rậm Belledo, chiều nay hoặc sớm giữa trưa Đội phòng vệ và thôn dân chạy nạn Bucce bị quân đội vong linh tập kích, đấy là lần bọn họ cách Riedenburg gần nhất —— bọn họ cơ hồ sắp thành công, thế nhưng đại quân khô lâu Kabais đuổi tới phía sau đã khiến hết thảy nỗ lực của những người đáng thương này dã tràng xe cát.

Mà giờ phút này phía Riedenburg thậm chí vẫn chưa ý thức được mặt đông của mình đang lâm vào một hồi xâm lược.

Nhưng đó chẳng phải ngẫu nhiên, cũng chẳng phải vận khí không đứng về phía người Bucce. Bởi vì thứ bọn họ phải đối mặt là đoàn quân cánh tả khủng bố mà hiệu suất cao của Istaron trong cuộc chiến Hoa Hồng Đen lần thứ nhất. Do phải mang theo người già trẻ em phụ nữ, bất luận Đội phòng vệ Bucce có bỏ lại bao nhiêu đồ dùng vật tư thì cũng đều không thể đọ lại tốc độ của cánh quân vong linh nổi tiếng trong lịch sử này.

Huống chi trước đó bọn họ còn bị quân đội Lich của Roscoe cắn gắt gao, hai điểm này đã xác định sự thất bại đầy bi kịch của bọn họ.

Burlando nhìn đối phương, qua vẻ phong trần mệt mỏi trên gương mặt những nài ngựa trẻ tuổi, hắn cũng đoán ra được Marden đã thất thủ trận đầu. Vị lão binh cuộc chiến tháng 11 này hiện tại cần đồ ăn và dược phẩm, trấn an nhân tâm, hòng tiến hành cuộc phá vây tiếp theo.

Nhưng đối phương tuyệt sẽ không dự đoán được mình sẽ nhanh chóng nghênh đón lần thất bại thứ hai, thứ ba, Marden còn có thời gian một ngày rưỡi, đại quân chủ lực của ‘Độc nhãn’ Tagus rất nhanh sẽ tiếp cận, đến thời điểm ấy bi kịch sẽ tái diễn.

Có lẽ ông cuối cùng may mắn giữ được một mạng, nhưng lại đánh mất tất cả vinh dự thuộc về quân nhân.

Nghĩ đến đây Burlando lắc lắc đầu, bỗng nhiên không còn chút tâm tình tranh chấp gì nữa. Có điều hắn cũng không phải người lấy ơn báo oán, vẫn là khinh thường đáp trả lại: “Còn phải hỏi? Các anh gióng trống khua chiêng chạy tới như vậy, không phải đều viết trên mặt sao?”

“Ngươi ——” Người trẻ tuổi sau lưng Brayson trán nổi gân xanh, nếu không phải người trước ngăn đón, phỏng chừng đã rút kiếm đến quyết đấu cùng Burlando.

“Anh đoán đúng rồi, chỉ là nếu anh không đồng ý thực thi trách nhiệm của một dân binh, xin mời hãy tránh ra.” Phó đội phòng vệ trẻ tuổi mở miệng nói: “Không cần chắn đường bọn ta.”

“Đợi chút,” Burlando kiềm không được có chút nổi nóng, hàng này lại còn chơi khích tướng? Hắn rõ ràng đứng ra giữa đường, trầm giọng hỏi ngược lại: “Người trong thôn hiện tại ở cùng các anh?”

“Không liên quan đến anh.”

“Bị thương bao nhiêu người?” Burlando hỏi.

Brayson sắc mặt cứng lại: “Không liên quan đến anh.”

“Đương nhiên có liên quan đến tôi, trong số họ có người thân của bạn tôi, Freya, nhóc Fenice, còn có Essen và Makomi. Người nhà của họ đều ở đó, Freya và mọi người chiến đấu bảo vệ cho Bucce, vậy còn các anh chiến đấu vì cái gì?” Burlando truy vấn: “Nghe rõ này, tôi không hề muốn tranh chấp với anh, chỉ là muốn nhận được một đáp án —— ”

Lời nói đầy khí phách của hắn khiến toàn bộ những người trẻ tuổi Đội phòng vệ trầm mặc, thanh âm nói nhỏ khe khẽ cũng biến mất.

“Tránh ra, Burlando.” Brayson đen mặt nói một câu.

Trong lòng Burlando trầm xuống, một dự cảm không lành dâng lên.

Hắn lắc đầu: “Mang tôi đi gặp Đội trưởng Marden, tôi sẽ tìm Freya và những người khác. Tôi sẽ dẫn các anh thoát khỏi khốn cảnh, nhưng trước đó anh phải nói cho tôi, có phải có người thân của thành viên phân đội thứ ba xảy ra chuyện?”

Sắc mặt Brayson trầm xuống, tựa như mây đen áp đỉnh.

“Chỉ bằng ngươi ——?” Phó đội phòng vệ trẻ tuổi cơ hồ nặn ra vài từ qua kẽ răng. Nói xong, Brayson đen mặt quay đầu lại vẫy tay với đội viên của mình, ý bảo bọn họ đi hướng khác.

Hắn hiện tại không muốn nói thêm một chữ nào với Burlando, hắn thậm chí có chút hối hận vì đã nói mấy câu trước đó, hắn nghĩ đến tràng chiến đấu hồi chiều kia, liền kiềm không được cảm thấy đó là một cơn ác mộng lớn nhất trong nhân sinh của hắn.

Hắn thậm chí hoài nghi cơn ác mộng này sẽ quanh quẩn theo hắn cả đời.

Burlando đứng một bên, nhìn đám kỵ sĩ lặng lẽ rời đi. Trong lòng hắn hiện lên các loại phỏng đoán, nhưng cuối cùng đều hóa thành một khả năng, hắn kiềm không được mở miệng hô: “Brayson.”

Phó đội trưởng Đội phòng vệ trẻ tuổi lập tức dừng lại.

“Có phải là Freya hay không?”

Brayson thân thể cứng đờ, do dự một hồi, gật gật đầu.

“Xảy ra chuyện gì?”

“Nếu anh tìm được Freya, giúp ta chuyển cho cô ấy một câu —— ”

“Câu gì?”

Brayson thở dài một hơi: “Thay ta xin lỗi cô ấy. Nói cho cô ấy rằng chú thím Sears trong chiến đấu chiều hôm nay đã bất hạnh...”

Hắn đang nói đến đó, bỗng nhiên nghe được một tiếng leng keng nhỏ vang lên sau lưng.

Tất cả mọi người đều ngẩn ra, bọn kỵ sĩ quay đầu lại, vừa đúng lúc nhìn thấy Freya mặt mày trắng bệch đánh rơi trường kiếm trong tay xuống đất, tỏ ra không thể tin được.

Essen đi phía sau vị Nữ võ thần tương lai, dáng bộ tay chân luống cuống.

“Freya ——!” Burlando cả kinh, hắn đương nhiên đã đoán được cái tên Brayson miệng chó không mọc ngà voi kia muốn nói cái gì.

“Làm sao có thể, thím sẽ không...”

Freya bỗng nhiên khóc không thành tiếng, trên gương mặt tái nhợt, nước mắt tràn mi mà ra.

Trong lòng mỗi người đều có một chỗ yếu đuối nhất.

Mà khi Burlando nhìn thấy Freya vẫn luôn kiên cường, nay lại ngồi xổm xuống khóc lớn trong sầu thảm, thân hình yếu đuối tựa như một con vật nhỏ bị thương, chỗ mềm mại nhất trong lòng hắn thoáng cái bị đánh trúng, hắn cảm thấy yết hầu có chút khô, muốn nói vài câu an ủi lại không thể thốt nên lời.

Hắn yên lặng nhìn đối phương, nhưng bỗng nhiên ý thức được cái gì, chẳng lẽ đúng là do trải qua chiến tranh tàn khốc rửa tội, cuối cùng cô bé nông thôn đơn thuần mộc mạc, tâm địa thiện lương kia mới đi lên con đường Nữ võ thần hay sao?

Nói vậy lịch sử đang lặp lại.

————————————

【 Tác giả chú thích:

Về chức nghiệp và kinh nghiệm, ở trong Thanh Gươm Hổ Phách, nhân vật có thể tùy tâm sở dục nhậm chức giống như thế giới hiện thực. Hắn có thể hôm nay là đầu bếp, ngày mai là cắt may hoặc chiến sĩ, hay thám báo.

Nhưng thời gian một người là có hạn, kinh nghiệm đạt được từ chiến đấu, mạo hiểm và sản xuất luôn hữu hạn.

Mà nếu một người không thể chuyên tâm vào một chức nghiệp, mỗi khi hắn nhậm chức thêm một chức nghiệp, hắn sẽ bị trừng phạt kinh nghiệm vì phân tâm. Bắt đầu từ chức nghiệp thứ nhất (ngoại trừ bình dân), mỗi một chức nghiệp thêm vào sau đó, yêu cầu kinh nghiệm sẽ tăng gấp đôi.

Còn lại, nếu không có thuyết minh đặc thù —— thiết lập của thế giới Wanze và Thanh Gươm Hổ Phách (trò chơi) sẽ luôn nhất trí. 】

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.