Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 46: Lần nữa đột phá




Khương Tư Nam đắm chìm ở trong khoái cảm tu luyện, cảm giác được trong lồng ngực có một cỗ khí thế bay lên, đến cuối cùng càng ngày càng mãnh liệt, như núi lửa muốn phun trào.

- Long Chiến Vu Dã!

Hắn rốt cục nhịn không được quát một tiếng, hai chân đột nhiên đạp địa, hai nắm tay tấn mãnh oanh ra, một cỗ khí thế ngập trời lập tức bộc phát.

Quanh thân hắn ba trượng, khí lãng nổ tung, mãnh liệt bành trướng, theo hắn oanh ra quyền kình, kích phát về phía trước, cảnh tượng như là Vạn Mã Bôn Đằng, phía trước một cây đại thụ lập tức kịch chấn lắc lư, sau đó ầm ầm một tiếng nổ tung, vô số lá rụng bay tán loạn.

Khương Tư Nam tóc đen bay lên, trong ánh mắt thần quang trạm trạm, khóe miệng lộ ra vẻ vui thích nhàn nhạt.

- Hậu Thiên bát trọng, rốt cục đột phá!

Trải qua nửa tháng ở trong Đại Hoang Sơn tu luyện, hắn liền phá lưỡng trọng, hơn nữa cảm thụ được toàn thân dâng lên lực lượng khổng lồ, hắn theo tay vung lên, trong không khí vang lên âm thanh âm bạo.

Hắn đại khái cảm giác thoáng một phát, một kích toàn lực của mình, chỉ sợ không thua tám vạn cân lực!

Tám vạn cân lực là khái niệm gì? Phải biết rằng Hậu Thiên cảnh đệ Cửu Trọng, cũng không quá đáng là hơn một vạn cân lực!

- Còn không đến mười ngày là cùng Hoàng Thiên Hoa sinh tử ước chiến rồi, nếu như hắn đột phá Tiên Thiên cảnh, ít nhất cũng có mười vạn cân trọng lực, ta vẫn là chênh lệch một tí!

Trong nội tâm Khương Tư Nam thầm nghĩ.

- Còn lại mấy ngày nay dù ta một mực tu luyện cũng không nhất định có thể đột phá đến Cửu Trọng, xem ra nên tìm cho mình một ít áp lực!

Ánh mắt của Khương Tư Nam nhìn chỗ sâu trong Đại Hoang Sơn, chỗ đó có Tứ phẩm thậm chí Hoang Thú Ngũ Lục phẩm.

Những Hoang Thú kia gào rú rung trời động địa, một kích có thể đoạn núi liệt sông!

Chỗ đó nguy cơ trùng trùng, nhưng mà ở thời khắc sinh tử mới có thể có cơ duyên đột phá, trong ánh mắt Khương Tư Nam không có vẻ sợ hãi, ngược lại tràn đầy chờ mong.

- Rống!

Một tiếng gầm vui sướng truyền đến, xa xa chạy tới một con Tuyết Sư, màu lông thuần trắng, mắt to ngốc manh đáng yêu, nhưng mà trong thân thể khổng lồ lại tràn đầy lực lượng.

Trong miệng Tiểu Bạch ngậm một con nghé con màu lông đỏ thẫm, đầu sinh một sừng, giờ phút này sinh cơ đã không có, hiển nhiên là bị Tiểu Bạch cắn chết, vẻ mặt nó chờ đợi chạy đến trước mặt Khương Tư Nam để xuống.

- Ngươi gia hỏa tham ăn này, sáng sớm liền chạy ra ngoài tìm ăn!

Khương Tư Nam cười mắng nó một tiếng, bắt đầu đốt lửa, sau đó kéo con nghé tới suối, chuẩn bị thanh lý sạch sẽ.

Từ khi Tiểu Bạch lần thứ nhất ăn thịt Hoang Thú nướng của Khương Tư Nam, liền nhớ mãi không quên, mỗi ngày đều đi bắt một ít Hoang Thú trở lại để cho Khương Tư Nam nướng cho nó.

Loại con nghé lông đỏ thẫm, đầu mọc một sừng này gọi là Hỏa Diễm Phong Ngưu, chạy trốn như một đoàn hỏa, hình thể không lớn, nhưng mà chất thịt lại vô cùng chặt chẽ, ngon vô cùng, Tiểu Bạch thích nhất thịt của Hỏa Diễm Phong Ngưu.

Khương Tư Nam thanh lý sạch sẽ Hỏa Diễm Phong Ngưu, dùng một trường côn cứng rắn xuyến qua, trực tiếp để ở trên đống lửa nướng.

Tiểu Bạch ngồi xổm ở một bên, con mắt vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào con bê thui, không bao lâu trong miệng liền chảy ra nước miếng.

Ở dưới Khương Tư Nam xoay tròn, không bao lâu thịt bò bắt đầu nổi lên kim sắc, mỡ chảy ra, hương khí xông vào mũi.

- Đừng có gấp!

Khương Tư Nam chặn Tiểu Bạch kích động, sau đó lại nướng một hồi, về sau hương khí càng ngày càng đậm, da ngoài biến thành vàng óng, có nhiều chỗ thậm chí bắt đầu nhỏ mỡ nhàn nhạt, lúc này, Khương Tư Nam mới chậm rãi lấy ra một ít Linh Dược, vò nát vung ở phía trên.

Lập tức, hương khí càng nồng đậm.

- Được rồi, có thể ăn!

Khương Tư Nam mỉm cười, kéo xuống cái đùi ném cho Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch lập tức hé miệng, liền tiếp xuống, bắt đầu ăn như hổ đói.

Một người một thú ăn một bữa thịt nướng Hoang Thú, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn ngừng lại.

Khương Tư Nam nhảy lên lưng Tiểu Bạch, Tiểu Bạch cũng tinh thần phấn chấn, bắt đầu xuất phát.

Ở chỗ sâu trong Đại Hoang Sơn, hung cầm kêu to, Hoang Thú gào rú rung trời động địa, nhưng mà cũng cất giấu vô số cơ duyên, những ngày này Khương Tư Nam ở ngoại vi Đại Hoang Sơn, Linh Dược bất nhập phẩm cấp ngược lại phát hiện rất nhiều, nhưng mà Linh Dược Nhất phẩm cũng chỉ phát hiện hơn mười cây, Nhị phẩm Linh Dược ngay cả bóng cũng không có chứng kiến.

- Rầm rầm...

Bỗng nhiên, lỗ tai của Khương Tư Nam khẽ động, giống như nghe được thanh âm nước chảy, hơn nữa ngửi thấy mùi thuốc nồng đậm xông vào mũi, không khỏi tinh thần chấn động, chỉ về phía trước.

- Tiểu Bạch, chỗ đó giống như có Linh Dược khó lường, đi!

Đi phía trước một khoảng cách, không khí dần dần nóng lên, cây cối chung quanh cũng rất thưa thớt, loạn thạch cháy đen, giống như bị hỏa thiêu vậy.

Phía trước có tiếng nước chảy róc rách, hơn nữa trong không khí bắt đầu có một tầng hơi nước nhàn nhạt tràn ngập, tựa như tiên cảnh.

- Tiểu Bạch, dừng lại!

Khương Tư Nam ghé vào bên tai Tiểu Bạch nhẹ nhàng nói, sau đó một người một thú vô cùng cẩn thận đi về phía trước, không có một tiếng vang.

Tiểu Bạch cũng thò đầu ra nhìn, ló đầu ra ngó, chỉ là trong mắt giờ phút này thậm chí có một tia e dè, như lâm đại địch, bộ lông toàn thân dựng đứng lên rồi.

Rốt cục đã đến gần tiếng nước, hai người bọn họ ghé vào trên một tảng đá màu đen, thăm dò nhìn phía trước.

- Ti!

Khương Tư Nam hít một hơi khí lạnh, trong ánh mắt bỗng nhiên lóng lánh!

Phía trước dĩ nhiên là một hồ Nham Tương, Khương Tư Nam cảm giác được tiếng nước chảy, là thanh âm của dòng nham thạch chuyển động, Xích sắc như lửa, hào quang sáng chói, mang theo nhiệt độ cao rừng rực, ở trong chung quanh trăm trượng không có cây cối sinh trưởng, tất cả đều là nham thạch trụi lủi.

Nham Tương hồ rất nhỏ, chỉ có phương viên vài chục trượng, từ trong lòng đất tuôn ra nham tương rừng rực, ở giữa không trung bao phủ một tầng hơi nước mỏng manh.

Nhưng mà để cho Khương Tư Nam giật mình nhất chính là, chính giữa Nham Tương hồ, sinh trưởng một cây linh sâm đỏ tía!

Gốc linh sâm kia cao một thước, mọc ra chín phiến lá tử khí dạt dào, tạo hình như Tử Ngọc, vô cùng tinh xảo, toàn thân linh sâm hiện ra huyết xích sắc, Xích Hà lưu chuyển, chung quanh bốc lên từng ngọn lửa, trong linh sâm phảng phất như có máu tươi lưu động!

Trong đầu Khương Tư Nam lập tức tìm tòi, sau một lát trong ánh mắt của hắn lộ ra vẻ mừng như điên.

- Tử Diệp Huyết Sâm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.