Tán Tỉnh Cô Nàng Xấu Hổ

Chương 7




“Cô …” Nói còn chưa dứt lời, Ngự Diễm đột nhiên hôn cô, đến khi hai đôi môi chạm vào nhau cô cũng không lường trước là Ngự Diễm anh sẽ làm như vậy, Cổ Tiểu Lục cảm thấy hơi sợ hãi, hai mắt của cô bất tri bất giác mở thật to , nhìn vào Ngự Diễm đang nhắm mắt trước mặt, hoàn toàn không hiểu được bản thân nên phản ứng như thế nào.

Ngự Diễm… Đang hôn cô chợt nhớ ra là có chuyện cần phải xác định.

“Nhắm mắt của cô lại đi.” Anh hơi buông lỏng cô ra rồi nói, nhưng lời nói vừa xong lập tức lại tiếp tục hôn lên đôi môi mềm mại của cô, hơn nữa anh lần này còn lớn mật dám đem cả đầu lưỡi gia nhập vào khoang miệng ướt át.

Vừa ngoan ngoãn nhắm mắt lại Cổ Tiểu Lục lại lập tức mở to mắt ra.

Anh… tại sao lại đem đầu lưỡi xâm nhập miệng của cô … Này… Kia… Ôi! Cô nên phản ứng như thế nào đây!

Lúc này Ngự Diễm anh đã trực tiếp lấy tay đỡ đầu của cô, làm cho mặt hai người càng thêm gần sát.

Cổ Tiểu Lục toàn thân khẩn trương đến phát run, cô cũng thử bắt chước giống anh đáp lại nụ hôn nồng nhiệt, thấy anh dùng đầu lưỡi liếm khắp các ngõ ngách trong khoang miệng cô, Cổ Tiểu Lục cũng thử lấy lưỡi cũa mình cùng lưỡi của anh triền miên, đôi tay mảnh khảnh nhỏ bé của cô cũng chủ động vòng qua cổ anh, khéo léo thử quay qua chủ động hôn anh.

Đến khi cảm nhận được Cổ Tiểu Lục vụng về đáp lại nụ hôn của anh, Ngự Diễm thật sự không thể còn kềm chế bản thân được nữa, thân nhiệt hai người càng lúc càng nóng bừng lên.

Ngự Diễm làm càn mãnh liệt , nụ hôn của anh tựa như mãnh liệt đòi hỏi hết sinh lực của cô, mà Cổ Tiểu Lục chỉ có thể tùy ý để anh muốn làm gì thì làm, ngón tay thon dài của anh khẽ xoa xoa thân thể mềm mại của cô, một tay lại ôm bộ ngực mềm mại đẫy đà rồi lần mò vào bên trong áo vuốt ve, bừa bãi âu yếm gây cho cô hàng loạt hưng phấn, dẫn cô đến ngưõng của sự kích thích.

“ư …” Hành động của anh quá khiêu khích khiến Cổ Tiểu Lục không nhịn được khẽ rên ra tiếng.

Nụ hôn của anh giống như là một ly rượu mạnh, nhấn Cổ Tiểu Lục chìm đắm trong trong đó, không thể tự kềm chế bản thân.

Cổ Tiểu Lục bị anh hôn đến toàn thân mềm nhũn, đầu óc mờ mịt, cũng không thể ý thức được bản thân mình đang làm cái gì.

Sau đó cô cảm giác được đầu lưỡi của Ngự Diễm lướt khuôn mặt , đến tới vành tai, hơn nữa còn dừng ở đó chậm rai liếm láp, ngẫu nhiên anh còn dùng đầu lưỡi cuốn nhẹ vào trong tai cô…

Cổ Tiểu Lục hai mắt căn bản là không thể mở ra được, chỉ có thể càng lúc càng thêm bất lực ôm lấy cánh tay của Ngự Diễm, dựa vào thân thể rắn chắc của anh để chống đỡ chính mình, để tránh cả người cô vì mềm nhũn mà rớt khỏi sô pha.

Sự tình phát sinh quá nhanh, Ngự Diễm anh căn bản cũng cảm nhận được rằng nữ nhân này đã sớm không thể khống chế được dục hỏa của chính mình, tay anh cảng lớn mật tham lam thâm nhập vào sau lớp áo của Cổ Tiểu Lục, trực tiếp xoa xoa bộ ngực cao đầy đặn của cô, nội y của cô cũng bị anh khéo léo vứt qua một bên. Tay anh không ngừng vuốt ve bộ ngực tuyệt đẹp, còn đôi môi đột nhiên chuyển qua cắn mút hai đầu nhũ hồng của cô.

“A…” Cổ Tiểu Lục có cảm giác toàn thân như bị điện giất khoái cảm xuyên qua, cô đối với khái niệm tình dục còn quá mức xa lạ, còn không phân biệt được rõ đây là cảm giác gì, chỉ có thể nhắm mắt lại mà tận hưởng.

“Cô thật đẹp…” Giọng anh ở bên tai cô nhẹ nhàng mà quyến rũ.

Cổ Tiểu Lục căn bản không nghe thấy anh đang nói cái gì, sự phấn khích tăng vọt che kín suy nhgĩ của cô, dục vọng không thể khống chế như đang dày vò thân thể cô nên cô chỉ còn có thể vô lực mà nương theo Ngự Diễm anh lắc lư, phập phồng.

Sau đó anh mạnh mẽ kéo áo của cô lên, ngón tay linh hoạt đụng chạm vào bộ ngực trắng như tuyết.

Phải công nhận là bộ ngực của cô vô cùng hoàn mỹ, nhũ hồng trắng nõn phía trên đỉnh điểm hai nụ hồng, khiến anh khó có thể đem ánh mắt dời đi, cũng làm anh không thể nhịn được cúi đầu nhấm nháp.

Cảm giác lạnh lẽo khi lưỡi anh lướt trên da thịt cô làm Cổ Tiểu Lục da bất giác rung mình lấy tay che trước ngực, nhưng Ngự Diễm đã đẩy tay cô ra, không cho cô có cơ hội che khuất phong cảnh xinh đẹp này.

Đôi môi Ngự Diễm lướt dọc theo gáy cô rồi chậm rãi dời xuống , dọc theo đường đi anh lưu lại không biết bao nhiêu nụ hôn,còn Cổ Tiểu Lục thì bị anh chọc đến thần hồn điên đảo, căn bản vô lực kháng cự sự mê hoặc của Ngự Diễm, chỉ có thể ôm anh mà ý loạn tình mê than nhè nhẹ.

Phiến tình âu yếm làm cho toàn thân Cổ Tiểu Lục nóng lên, chỉ có thể bất lực trên sô pha cho Ngự Diễm xâm lược.

Khi đôi môi anh đến trước cô, lập tức theo phản xạ cô hơi ưỡn người lên như muốn đón nhận, từ đó đến giờ chưa từng bị ai đối đãi như vậy khiến đôi nụ hoa của Cổ Tiểu Lục lập tức căng cứng và bất tri bất giác cô thốt lên tiếng rên rỉ nho nhỏ.

“a..ư…” Cổ Tiểu Lục chỉ còn biết dùng sức ôm lấy mái đầu đang vùi vào trước ngực cô kia, càng không ngừng há to mồm để hút lấy không khí, để tránh bản thân mình vì kích thích quá độ mà lên cơn sốc.

Sự tình… Giống như không nên như vậy phát triển thì phải … Nhưng đang chịu sự khoái cảm tra tấn Cổ Tiểu Lục căn bản vô lực để ngăn cản anh, chỉ có thể nhắm mắt lại mà chấp nhận…

Ngự Diễm anh rất công bằng hôn cả hai bên bầu vú tròn trĩnh của cô, đến khi chúng săn cứng anh mới chậm rãi di chuyển đôi môi của mình, một lần nữa xâm nhập vào đôi môi đang hé ra của Cổ Tiểu Lục.

Tay anh hoàn toàn không an phận di chuyển tới đùi cô, vươn ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve, Cổ Tiểu Lục bất lực co rúm lại một chút, nhưng anh rất nhanh đã ghé vào tai cô nói những lời vô nghĩa, dễ dàng trấn an cảm giác bất an của cô.

Khi tay trượt tới hông cô thì Cổ Tiểu Lục theo quán tính khẩn trương kẹp chặt hai chân, đôi mắt phủ đầy sương mù phút chốc mở to.

Đôi mắt vô tội của cô tràn ngập nghi hoặc lại mang theo dục vọng mãnh liệt nhìn anh, nhưng rất nhanh chóng Ngự Diễm dùng nụ hôn nồng nhiệt hóa giải sự sợ hãi trong đôi mắt đó, làm cho Cổ Tiểu Lục lại một lần nữa chìm vào trong vực sâu dục vọng.

Tay anh vuốt ve quần lót màu trắng hiệu Lace của cô rồi hẹ nhàng lần vào bên trong lớp vải mỏng manh ấy, nơi là căn nguyên trung tâm của dục vọng chỗ đã sớm ướt át và nóng bỏng, chạm nhẹ nhàng vào đấy anh có thể cảm nhận được áp lực mà cô không thể khống chế không ngừng trào ra tăng vọt.

“… thật ẩm ướt…” anh tà khí thầm thì bên tai cô.

Bị lạc trong lớp sương mù của dục vọng , Cổ Tiểu Lục căn bản không hiểu được Ngự Diễm anh đang nói cái gì, cô chỉ biết là anh vuốt ve nới ấy làm cô cảm thấy rất khó chịu… Cái nơi riêng tư đó không phải chỉ nên để chồng cô chạm đến sao …

Còn tay của Ngự Diễm cũng không an phận đụng chạm vào chỗ nhạy cảm nhất của cô một cách nhẹ nhàng, làm Cổ Tiểu Lục cảm thấy trong người rất khó chịu thở hổn hển, ngay cả mở miệng để ngăn cản anh lại cô cũng không đủ khí lực để làm, chỉ có biết tùy ý để anh giở trò.

“Ư ..ư .” hai mắt cô vô thức nhắm lại mơ hồ, ánh mắt tối sầm mang theo đầy dục hỏa.

Cả hai người bọn họ bây giờ lửa dục đủ cháy sạch cả đồng cỏ dục vọng, khiến cả hai người bọn họ đều lạc mình, trong lòng chỉ còn nghĩ đến đối phương trước mặt.

Ngự Diễm không thể kềm nén được nữa nhanh chóng đem qần lót của Cổ Tiểu Lục vứt qua một bên, hơn nữa bản thân anh cũng tự kéo khóa quần, nhanh chóng giải phóng ra bên ngoài vật tượng trưng cho nam tính khoẻ mạnh đã sẵn sàng…

Cổ Tiểu Lục nhìn thấy tình cảnh ấy cảm thấy đầu nóng rầm rầm, cô đột nhiên bừng tỉnh ý thức được điều gì đang xảy ra …

Bọn họ là muốn… Làm tình đúng vậy không ? Làm tình… làm tình… Không phải là vợ chồng cũng không phải là tình nhân cũng có thể làm cái chuyện đó sao? Như vậy có được không? Cô không phải là chỉ cần anh chỉ giáo cô cách hôn môi như thế nào thôi mà? Sao bây giờ ngay cả thân thể cô cũng tính dâng tặng luôn cho anh sao…

Sức nặng trên người khiến Cổ Tiểu Lục trở nên hoàn toàn tỉnh táo lại, cô vội vàng đẩy vật nam tính đang muốn đi vào bên trong cơ thể cô, quay phắt qua tìm quần lót vừa bị anh quăng ra thần cấp nhanh chóng mặc vào.

“Cô làm gì vậy …” Đột nhiên vật nam tính của anh cứ như vậy bị đẩy ra, làm lòng tự tôn đàn ông của Ngự Diễm bị tổn thương , anh muốn làm cho rõ ràng tình trạng bây giờ nên khẽ gầm lên.

Hai gò má Cổ Tiểu Lục ửng hồng cúi đầu sửa sang lại quần áo của mình đang trong tình trạng vô cùng nhếch nhác hỗn độn, bị anh gầm lên hỏi đột nhiên nhớ tới tình cảnh mãnh liệt vừa rồi nên một lúc lâu sau cô mới có thể mở miệng nói chuyện.

“Cái kia… Chúng ta… hình như là vượt quá tầm kiểm soát rồi …” Cổ Tiểu Lục ấp úng giọng cà lăm trả lời.

Trời ạ! Đây là cái lý do quái quỷ gì? Ngự tam thiếu gia nhà anh cho tới bây giờ vốn chưa từng bị nữ nhân cự tuyệt qua, hôm nay cái nha đầu Cổ Tiểu Lục này cô ta dám đối xử với anh như vậy. Từ trước đến nay đều là nữ nhân cố tình quấn quít lấy anh không rời, tối nay ngay khi dục vọng của anh tăng vọt, tính phóng thích tiểu huynh đệ đã rất lâu không màng đến nữ nhân của anh thì lại bị cô đẩy ra…

“Cô đang nói cái chuyện ma quỷ gì đó! Cô rõ ràng cũng rất muốn tôi mà, chết tiệt cô lại tính đùa kiểu gì thế !” Ngự Diễm khó chịu dùng sức đánh mạnh vào thành sô pha quát to.

Cổ Tiểu Lục sợ hãi, không ngờ tới chuyện cô đã chọc Ngự Diễm anh thành ra như vậy, nhưng… cô thật sự cũng không biết tại sao sự tình lại có thể phát triển đến bước khó có thể thu thập tàn cuộc này, ngay từ đầu cô cũng vốn chỉ nghĩ đến muốn hôn anh, nhưng là… nhưng là… Chính anh không an phận dám ở trên người cô làm xằng làm bậy , cô cũng không muốn đáp ứng ý tứ đó của anh!

“Tôi cũng không giống như anh nói..là cũng muốn như vậy…” Cổ Tiểu Lục cúi thấp đầu không dám nhìn thẳng vào cơn thịnh nộ của Ngự Diễm.

“Bản thân cô ẩm ướt đến như vậy mà còn dám nói là không muốn!” Ngự Diễm dùng ngón tay cào cào mái tóc, hổn hển nhìn khuôn mặt ững hồng của Cổ Tiểu Lục rít gào.

Khuôn mặt Cổ Tiểu Lục bị anh nói như vậy càng đỏ bừng, anh ta đúng là ác độc không chừa đường choc ô leo xuống mà.

“Tóm lại… anh bớt giận trước… mạc quần vào rồi nói sau…” Đã sớm chỉnh tề trang phục Cổ Tiểu Lục vụng trộm liếc mắt về phía anh thì vẫn thấy anh vẻ mặt tức giận nhưng trận địa kia vẫn còn sẵn sàng đón quân địch , vật nam tính thật to làm cô phải ngượng ngùng nhắc nhỡ anh.

May mắn là cô nhất thời bừng tĩnh, nếu không thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra rồi…

Ngự Diễm trong lòng uất ức giận dỗi không cam tâm chỉnh đốn trang phục của chính, rồi anh bước nhanh đến tủ lạnh lấy ra một chai bia cứ thế mà uống cạn.

“Thực xin lỗi , tôi để anh có có loại ảo giác này, nhưng tôi thật sự hoàn toàn không nghĩ ý phát sinh chuyện kia! Đều tại anh chủ động . Lập tức làm cho đầu óc tôi cháng váng mù mịt , não bị trướng lên …” Đối mặt với vở kịch không thể vãn hồi, Cổ Tiểu Lục vội vàng xấu hổ giải thích lập trường của cô cho anh.

Ngự Diễm tà nghễ nhìn cô, khó có thể tin rằng nha đầu kia lại đem ham muốn của cô đối với anh giải thích thành “đầu cháng váng não bị trướng”? Chuyện này xem ra lại là một nỗi nhục khác của anh, đáng chết!

“anh đừng nóng giận , tôi vốn cũng chỉ là nhờ anh dạy tôi hôn môi mà thôi…” Cổ Tiểu Lục run run giọng nói.

Nếu là có một ngày nào đó cô cùng Qúach Dục An hôn môi , có phải cũng sẽ phát sinh chuyện như vừa rồi? Nhưng cô cũng hoàn toàn không muốn cùng Quách Dục An có phát sinh như vậy a…

“Cái kia.. cái kia… Bây giờ cũng không còn sớm, tôi cần phải về nhà, ngày mai gặp!” Ba mươi sáu kế tẩu vi là thượng sách, cô vẫn là nên nhanh chóng cáo lui trước, để tránh chọc lão đại anh tâm tình càng thêm khó chịu, vì thế Cổ Tiểu Lục một mặt cà lăm nói lời từ biệt một mặt tập tễnh chạy thẳng ra cửa.

Ngự Diễm anh còn không kịp lên tiếng, Cổ Tiểu Lục đã dường như biến mất khỏi nhà anh, trong chốc lát căn phòng lớn chỉ còn mỗi Ngự Diễm đầy bụng hỏa dục thiêu đốt.

Đáng chết! Ngự Diễm anh mà cũng có lúc rơi vào kết cục chật vật như vậy, chuyện này đều nên trách tội Cổ Tiểu Lục đáng giận kia! Không có chuyện gì thôi còn bảo anh dạy cô ta hôn môi, anh cũng nên sớm có dự cảm chính mình lau súng phát hỏa!

Trên sô pha, không khí và cơ thể anh vẫn còn lưu lại dấu vết ngọt ngào của cô, dục vọng bừng bừng không được thỏa mãn làm toàn bộ tâm tình của Ngự Diễm anh bị phá hỏng.

Xem ra tối nay anh chỉ còn cách dựa vào việc tắm nước lạnh để hạ hỏa.

Mối hận này Ngự Diễm anh ta hẳn là phải ghi nhớ trong lòng, trải qua chuyện ngẫu nhiên ngày hôm qua,anh bắt đầu cố ý làm khó dễ Cổ Tiểu Lục.

Buổi chiều ngày hôm sau khi cô đến phòng làm việc trình diện anh, anh không thèm nói câu nào đem cô lôi tới phòng tập thể thao, bắt cô chạy bộ trên máy một giờ đồng hồ, hơn nữa cho dù sau khi cô thở hổn hển hoàn thành nhiệm vụ, anh vẫn còn cô làm tiếp một giờ nữa … Kế tiếp lại là phải tiếp tục thực hiện rất nhiều hạng mục có khả năng mài mòn tòan bộ sức lực của cô! Cô thì mệt muốn chết mà mặt anh vẫn lạnh như băng, cũng là người biết thức thời Cổ Tiểu Lục căn bản không có can đảm phản kháng,cô chỉ có thể ngoan ngoãn nhận lấy hình phạt mà anh cô tình đưa cho cô mà trong lòng không khỏi thầm hỏi thăm tổ tiên nội ngoại của anh, nhưng có tức tối đến mấy cô vẫn làm đúng như yêu cầu của anh vì dù sao chuyện đêm qua cũng là do cô không đúng trước…

Trời đất biết đêm qua sau khi chạy như bay từ nhà anh về, tình cảm mãnh liệt ngoài ý muốn khiến cô cảm thấy vô cùng chật vật, cả đêm lăn qua lộn lại, trong đầu luôn hiện lên khuôn mặt của Ngự Diễm…

Bất quá cô cảm thấy rất xấu hổ không biết phải đối mặt với Ngự Diễm như thế nào, thì anh quyết định hình thức huấn luyện cực khổ như vậy cũng ít nhiều giúp nội tâm cô giảm bớt phần nào áy náy, sau một ngày với chương trình rèn luyện đặc biệt như vậy Cổ Tiểu Lục lê tấm thân mỏi mệt về nhà.

Lê lết được về đến nhà Cổ Tiểu Lục nằm vật ngay xuống giường cảm giác mệt thấu tim gan, vốn tưởng rằng gian khổ đã qua, ai ngờ tới hôm sau khi đến phòng làm việc, sự tra tấn lại tiếp tục phát sinh ở trên người cô!

Cô cắn răng chống đỡ, không ngờ cả tuần kế tiếp cô đều phải chịu loại rèn luyện này mà ai đó vẫn dường như không có ý định đổi sang hạng mục rèn luyện…

Cho đến hôm nay, Cổ Tiểu Lục cô rốt cục cũng chịu không nổi nữa …

“Lão đại, chúng ta có thể không cần lên phòng tập thể thao được không, tôi thấy cánh tay của tôi đã muốn nỗi cơ bắp lên rồi!” Cổ Tiểu Lục kéo cao ống tay áo, chỉ chỉ vào chỗ cơ bắp đang nổi lên nói.

Ngự Diễm lạnh lùng liếc cô một cái. Không chút để ý tới kháng nghị của cô.

Nha đầu này đúng là không biết tốt xấu? Cũng không chiụ nghĩ lại xem khi cô rèn luyện thể lực anh cũng đều làm chung với cô mà, ít ra như vậy cũng có thể tiêu ma thể lực vận động giúp cho nội tâm đầy khát vọng của Ngự Diễm anh đối với cô bình giảm không ít.

“Yên tâm, cơ bắp trên tay cô còn bé xíu như vậy, cơ bắp thực sự vẫn cần nhiều thời gian tập luyện.” Ngự Diễm lãnh đạm nói.

“Cái gì? Anh muốn đem tôi huấn luyện thành nữ lực sĩ thể hình sao?” Cổ Tiểu Lục nhịn không được kinh hô.

Ngự Diễm lười nhiều lời cùng cô, mỗi khi thấy cô vừa ngây thơ lại vừa ngớ ngẩn phản kháng , trong cơ thể anh luôn bị một sức mạnh vô hình làm bốc hoả dục, anh cảm thấy vô cùng ghét bỏ loại cảm giác này.

Xoay người, anh bước vào phòng tập thể thao không có một bóng người.

Mỗi khi anh muốn sử dụng phòng tập thể thao, thì tổng hội sẽ không nhận bất cứ khách nào khác vì anh không thích mồ hôi đầm đìa trước mặt những người khác, Cổ Tiểu Lục là người đầu tiên được cùng anh tập trong phòng luyện thể hình như thế này.

Nhìn Ngự Diễm thể lực tràn đầy như một vận động viên thể hình, Cổ Tiểu Lục đơn giản chỉ muốn ngồi xuống ngắm anh.

Mặc kệ anh có nói như thế nào đi nữa , hôm nay cô nhất định không tập !

Cổ Tiểu Lục thú vị nhìn bộ dáng Ngự Diễm mồ hôi đầm đìa, lúc này cô mới phát hiện biểu tình khi tập thể hình của Ngự Diễm rất mê người, mồ hôi chảy xuống trên đôi vai gợi cảm, lúc trước cô bị anh không trâu bắt chó đi cày cắm đầu cắm cổ luyện tập nên đến tận hôm nay cô mới có cơ hội phát hiện Ngự Diễm anh thật là hòan mỹ…

Nhìn thân thể tinh tráng của anh, mặt Cổ Tiểu Lục bất chợt chuyển hồng, nhớ tới chuyện xãy ra đêm hôm đó đôi tay nhỏ bé của cô nhẹ nhàng phản ứng ôm lấy bờ vai anh,còn dựa vào bộ ngực lực lưỡng kia… Bọn họ chỉ thiếu chút nữa là đã đi đến bước cuối cùng , nếu không có chuyện cô đột nhiên bừng tỉnh, thì hiện tại hai người bọn họ đã có quan hệ thân mật nhất…

Nghĩ đến sự tình kia, khuôn mặt nhỏ nhắn của Cổ Tiểu Lục càng thêm nóng.

“Cổ Tiểu Lục, nha đầu nhà cô đang suy nghĩ gì mà thờ người ra thế ? Xem mặt của cô đỏ như vậy, sẽ không phải là … đang nhớ tới chuyện ngày hôm đó ở nhà tôi chứ?” Ngay lúc Cổ Tiểu Lục tinh thần hoảng hốt, Ngự Diễm đã ngừng động tác cử tạ, bày ra thân hình rắn chắc bước tới trước mặt cô, ngữ khí đầy vẻ trêu chọc.

Cổ Tiểu Lục như là đứa trẻ ăn vụng bị bắt quả tang, ngay cả hai tai cũng vì ngững lời anh nói mà đỏ tía.

“Tôi …tôi nào có? Anh… Đừng có nói lung tung!” Cổ Tiểu Lục vội vàng phủ nhận, nhưng giọng nói cà lăm của cô đường như đang phản chủ.

Trời ạ, Ngự Diễm anh ta là thần thánh hay sao? Có thể nhìn thấu cô đang nghĩ gì trong đầu?

“Là … sao? Xem mặt của cô ửng hồng như vậy, rõ ràng là đang có ý nghĩ xấu gì đây, không phải là cô muốn chúng ta tiếp tục chuyện dang dỡ ngày hôm đó chứ?” Ngự Diễm cười đầy tà khí, nhướng mày trêu ghẹo nói.

Nhìn thấy dáng vẻ bối rối của Cổ Tiểu Lục càng gợi lên ý tường đùa cợt cô của anh, nguyên lai là không biết từ bao giờ anh lại cảm thấy hứng thú nhìn bộ dạng ngớ ngẩn lung túng của cô khi bị trêu ghẹo!

“Tôi nào có?” Cổ Tiểu Lục thề thốt phủ nhận.

Tuyệt đối không có thể để bị Ngự Diễm anh ta phát hiện ra đối với sự kiện “lau súng phát hỏa” lần trước cô vẫn nhớ mãi không quên!

“nhìn mặt cô vu vơ suy nghĩ, lại còn nhìn chằm chằm vào cơ thể tôi , chả lẽ là tôi đóan sai sao…” Ngự Diễm vẫn cố tình trêu chọc.

“anh đừng nói lung tung , tôi không có nghĩ mấy chuyện anh nói đâu! Anh dừng có mà đóan mò, buổi chiều hôm nay tôi xin phép nghĩ.” Nói xong Cổ Tiểu Lục lập tức chạy trối chết, cô hoàn toàn không có mặt mũi đứng đây tranh cãi với anh về cái chuyện mất mặt đó nha.

Thấy bộ dáng cô vội vàng rời đi, Ngự Diễm không khỏi nhếch môi mĩm cười.

Không thể ngờ được nha đầu Cổ Tiểu Lục này càng ngày càng đáng yêu…

Vừa đi ra văn phòng của Ngự Diễm, Cổ Tiểu Lục vội vàng phóng xe xhạy thẳng về nhà, kích động như phía sau lưng có cái gì đang truy đuổi.

Ngự Diễm đáng ghét, anh ta tại sao lại có thể lấy loại sự tình này ra mà đùa giỡn chứ ? Đối với cô mà nói, đây có thể liệt vào sự kiện mất mặt nhất từ lúc sinh ra đến giờ của cô, ngây thơ như cô mà bị anh nói như là một ác hổ đói khát, thật sự là quá mức phản cảm mà .

Nhưng bất quá mỗi lần nhớ tới hình ảnh nóng bỏng đêm đó,tim gan của Cổ Tiểu Lục cô lại nhảy dựng lên.

Ai, ban đầu hình ảnh Ngự Diễm cũng đã vấn vương trong đầu cô rồi , bây giờ còn trãi qua chuyện đêm đó, trong lòng Cổ Tiểu Lục càng tràn ngập bóng dáng của anh, làm sao bây giờ… cô không phải là đã yêu thương tên vô lại này rồi chứ?

Ngừng xe, Cổ Tiểu Lục cô đơn uể oải quay về quán cây cau, ngay lúc này, phía sau đột nhiên có ai đó gọi tên cô, Cổ Tiểu Lục vừa nghe giọng là đã có thể đóan được đó là Quách Dục An.

” Quách Dục An, sao anh lại ở đây?” Trong lòng đang rất bối rối, nhưng Cổ Tiểu Lục vẫn cố gắng tươi cười chào hỏi cùng anh ta.

“Anh nhớ em nên đến.” Quách Dục An trả lời không hề đỏ mặt.

Nghe thấy anh ta nói những lời này không hiểu sao Cổ Tiểu Lục cô bất chợt cả người cảm thấy muốn nổi da gà, trong khoảng thời gian ngắn ngủi không biết phải trả lời anh ra làm sao.

“Em làm sao vậy, anh nói như vậy khiến em không vui sao?” Vốn tưởng rằng khi nghe anh thổ lộ như vậy Cổ Tiểu Lục cô sẽ rất hưng phấn, nhưng anh cũng không ngờ rằng cô lại dùng thái độ trầm mặc đáp lại anh, điều này khiến Quách Dục An cảm thấy có chút thất vọng ngoài ý muốn.

“Không… không có, em rất vui.” Cổ Tiểu Lục nhanh chóng quyết định , cô phải đặt toàn bộ sự chú ý trên người Quách Dục An, chỉ có như vậy may ra cô mới thoát khỏi tư tưởng không an phận đối với Ngự Diễm.

“Nhưng nhìn em có vẻ buồn, có phải đã xảy ra chuyện gì không thoải mái không?” Thấy Cổ Tiểu Lục không hoạt bát vui vẻ như thường lệ , Quách Dục An anh cảm thấy khó hiểu hỏi.

“Không có gì đâu, chúng ta đi xem phim được không?” Cổ Tiểu Lục bất lực muốn dùng sự hiện diện của Quách Dục An để cố quên đi sự tồn tại Ngự Diễm trong trái tim, cô đã từng thích Quách Dục An như vậy, anh nhất định có thể thành công hấp dẫn sự chú ý của cô.

“Không có vấn đề gì, bây giờ chúng ta đi luôn đi!” nghe cô đề nghị như thế Quách Dục An anh cảm thấy rất vui, năm tay cô kéo đi, trong nháy mắt Cổ Tiểu Lục lại muốn hất tay anh ra, nhưng cuối cùng cô nhẫn nại im lặng hợp tác.

“Ừ.” Cổ Tiểu Lục bắt buộc chính bản thân mình chú ý đến người bên cạnh, về phần Ngự Diễm cô và anh chắc chắn chẳng có kết cục tốt, tốt nhất vẫn là cô phải quên anh đi!

Đến rạp chiếu phim, hai người bọn họ chọn một bộ phim hài hước, nhưng vì trong lòng Cổ Tiểu Lục không yên nên một chút cũng không cười nổi, nội dung bộ phim rốt cuộc là gì cô căn bản cũng không biết, trong đầu ngoại trừ bóng dáng Ngự Diễm, không có bất cứ cái gì khác, bây giờ cô lại cảm thấy hối hận vì đã đề nghị đi xem phim, cho đến tận khi bộ phim kết thúc , hai người bọn họ rời khỏi rạp cô mới lấy lại cảm giác của mình.

“Tiểu Lục, em hình như có tâm sự, đi chung với anh em không vui sao?” Quách Dục An phát hiện Cổ Tiểu Lục có điểm gì đó không ổn, từ đầu đến giờ cô có vẻ chìm trong tâm sự, một chút cũng không chuyên tâm, điều này làm Quách Dục An anh hoài nghi có phải Cổ Tiểu Lục không thích anh.

“Không … không có a!” Cổ Tiểu Lục vội vàng phủ nhận.

“Tiểu Lục, nhìn anh đi, nói cho anh biết em có thích anh không?” Quách Dục An nhìn thẳng vào đôi mắt trong suốt của Cổ Tiểu Lục, giọng trầm ấm thâm tình hỏi.

“Em …” Cổ Tiểu Lục vốn muốn nói thích, nhưng chữ này lại kẹt trong cổ họng cô không thể nói không nên lời.

Quách Dục An anh chậm rãi cúi xuống, nhẹ nhàng hôn Cổ Tiểu Lục…

Cổ Tiểu Lục không ngờ tới Quách Dục An lại dám thân mật như vậy với cô nên cả người ngẩn ra, lại không biết nói phải như thế nào để đáp lại anh.

Môi anh ta và môi Ngự Diễm rất khác nhau, nụ hôn của Ngự Diễm gây cho cô sự rung động thật lớn, nhưng mà nụ hôn của Quách Dục An cô lại cảm thấy trong lòng vô cùng bình thản , không chút nào làm cho cô cảm nhận được sự rung động.

Cổ Tiểu Lục nhẹ nhàng đẩy Quách Dục An ra, không muốn để anh có cơ hội tiến thêm bước nữa.

“Tiểu Lục, em không thích anh hôn em sao ?” sự cự tuyệt của Cổ Tiểu Lục khiến cho Quách Dục Anảm thấy bị tổn thương sâu sắc.

Cổ Tiểu Lục cắn cắn môi dưới lắc đầu nói: “Em không biết, có lẽ chúng ta tiến triển quá nhanh …”

“Thực xin lỗi, là do anh quá hấp tấp,bây giờ anh đưa em về nhà.” Quách Dục An thở dài, ban đầu anh cũng biết rằng Cỗ Tiểu Lục dù có yêu anh đến mấy cũng không bao giờ chủ động thân, nhưng anh không ngờ tới quan niệm của cô lại bảo thủ như vậy.

“Dạ …” Cổ Tiểu Lục cúi đầu khẽ trả lời.

Vì sao trong lòng cô sau khi kết thúc buổi hẹn hò với Quách Dục An anh vẫn không hề cảm thấy thoải mái? Chẳng lẽ trong tận cùng trái tim cô thật sự đã không còn thích Quách Dục An nữa rồi sao? Trong đầu Cổ Tiểu Lục bây giờ hiện lên vô số câu hỏi mà ngay cả bản thân cô cũng chưa có câu trả lời.

Lúc rời khỏi rạp chiếu phim hai người bọn họ cũng chưa phát hiện cách đó không xa Ngự Diễm cùng Mạnh Nghị vô tình chứng kiến toàn bộ hình ảnh thân mật của cô và Quách Dục An.

“cô gái đó không phải Cổ Tiểu Lục sao? Thì ra cô ta cùng bạn trai đã trở lại bên nhau ? Được rồi, lần trước coi như ta hiểu lầm ngươi , bây giờ ta hoàn toàn tin tưởng ngươi cùng nàng là trong sạch .” Mạnh Nghị vỗ vỗ vai Ngự Diễm, tỏ vẻ hiểu biết nói.

Ngự Diễm nắm chặt hai nắm đấm, anh cũng không thể ngờ rằng bản thân anh khi phải chứng kiến cảnh Cổ Tiểu Lục thân thiết với nam nhân kia, trong lòng anh lại chẳng thấy thoải mái một chút nào, thật đáng chết, đáng lẽ ra anh phải cảm thấy vui vẻ mới đúng vì điều đó có nghĩa là Cổ Tiểu Lục đã tìm được tình yêu đích thực của cô, anh rốt cuộc cũng không sợ bị cô dây dưa lam phiền …

“Mặt của ngươi sao lại có thể khó coi như vậy! Chẳng lẽ ngươi đang ghen?” Nhìn biểu tình chuyển biến trên mặt Ngự Diễm, Mạnh Nghị không sợ chết nói.

Chết tiệt! anh làm sao có thể phẫn nộ như vậy chứ , Ngự Diễm anh cảm thấy tâm trạng xúc động mạnh mẽ.

“Ngươi đang nói cái chuyện ma quỷ gì vậy? Ta không muốn ăn cơm nữa, ngươi tự đi đi.” Nói xong, Ngự Diễm liền xoay người rời đi.

“Xem ra lần này ngươi thật sự rơi vào bể tình …” Nhìn thấy Ngự Diễm hành vi khác thường như thế, Mạnh Nghị lắc đầu thấp giọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.