Sau vài ngày suy nghĩ, Bạch Thư Dư quyết định, nàng quyết định rời khỏi trấn nhỏ phía nam, cùng Diêm Tử Thông lên phía bắc.
Dọc đường đi, Diêm Tử Thông nhiệt tình vì nàng giới thiệu phong cảnh xung
quanh, chỉ sợ nàng cảm thấy không quen, bất lực, luôn luôn cho rằng Thư
Dư chưa bao giờ bước ra khỏi trấn nhỏ, hắn không ngờ rằng từ một tháng
trước Thư Dư một mình đi tới đất khách này…
Thư Dư nhìn cao ốc ngoài cửa sổ xe rất nhanh lướt qua, suy nghĩ đột nhiên bay đến buổi tối một tháng trước kia…
Tuy rằng kia đã là chuyện một tháng trước, nhưng vừa nghĩ đến ban đêm điên
cuồng kia, Thư Dư tâm bình tĩnh lại lần nữa nổi lên sóng lăn tăn, vạt áo đặt ở trên đầu gối hai tay nắm chặt, lúc này tâm tình của nàng giống
như là bàn tay trắng hung hăng rút lại thành một đoàn không có lý do gì, nàng hảo muốn biết vị tiên sinh kia đã từng hay không? Hắn có hay không còn nhớ kỹ đêm đó nghỉ ngơi? Hắn căm hận sự lừa dối của nàng sao? Thư
Dư trong lòng hiện lên vô số thắc mắc, xác thực không ai có thể cho nàng đáp án.
” Thư Dư? Em làm sao vậy? Nhìn em nhíu mày giống như có
tâm sự, có chuyện gì khiến em cảm thấy không vui sao?” Từ đầu đến cuối
đem tầm mắt để trên người Thư Dư, khi Diêm Tử Thông trông thấy nàng nhíu chặt mi tâm, lập tức lo lắng hỏi.
Lúc này mạch suy nghĩ vẫn lượn vòng tại đêm đó, Thư Dư mới thu hồi tâm tư bay xa của mình, xấu hổ sờ
sờ sợi tóc lưa thưa bên gò má, giọng điệu nhẹ nhàng nói: “Không có, nào
có tâm sự cái gì…”
” Anh gọi em mấy tiếng, em đều không phản ứng…”
” Diêm đại ca, ngại quá, có thể là ta quá mệt mỏi….”
” Không sao, em không cần xin lỗi anh… Xuống xe đi, chúng ta tới rồi.”
Thư Dư nghiêng đầu nhìn một chút toà nhà bên phải, đó là một tòa cao ốc mới mẻ độc đáo, hoa lệ mà lại xa hoa, vừa nhìn đã biết giá trị xa xỉ.
Theo bước Diêm Tử Thông, Thư Dư đi tới, xuyên qua hoa viên, chỉ chốc lát sau bọn họ đã đến tầng mười hai.
” Nơi này là?” Khi Diêm Tử Thông xuất ra tấm card đem cửa chính rất nặng mở ra, Thư Dư khó hiểu hỏi.
Sau khi Diêm Tử Thông dẫn Thư Dư vào nhà, quay đầu lại đối nàng nói: “Nơi
này là nhà mới hai năm trước anh mua, anh mời công ty trang hoàng sửa
sang lại, em trước hết ở chỗ này.”
” Ta ở ở đây? Vậy còn ngươi?” Thư Dư ánh mắt tùy ý trong phòng xem sơ qua một hồi sau đó hỏi.
Gian nhà ở đây trang hoàng tương đối rất khác biệt, ánh sáng mờ *** khiến Thư Dư cảm thấy vô cùng ấm áp.
” Đợi lát nữa anh phải về nhà thăm mẫu thân anh, trong tòa nhà lớn chỉ có một người bà ở, rời khỏi bà nhiều năm như vậy, nên khi nay anh phải trở về tận tận hiếu đạo.” Diêm Tử Thông đi tới trước cửa sổ sát sàn phòng
khách, kéo rủ xuống đất cửa sổ liêm, ánh mắt ý tứ hàm xúc sâu xa nhìn
phía cảnh đêm ngoài tầng mười hai.
” Diêm đại ca, chờ ta sau khi
tìm được công tác, ta sẽ mỗi tháng trả tiền thuê nhà cho ngươi.” Thư Dư
không muốn không lý do chấp nhận sự giúp đỡ của Diêm Tử Thông, huống hồ
nàng cứ như vậy ở lại sẽ làm hỗn tạp quan hệ nàng và Diêm Tử Thông.
” Thư Dư, anh đồng ý làm qua anh sẽ chiếu cố em, huống hồ anh muốn sắp
xếp em đến [Diêm Hải tập đoàn] đi làm, phương diện công tác em không cần lo lắng.”
” Diêm đại ca… Ngươi đối với ta ân tình, thực sự không biết phải như thế nào đáp đền ngươi….” Thư Dư một đôi mắt trong suốt
mang theo cảm kích nhìn Diêm Tử Thông nói.
Diêm Tử Thông đột
nhiên cầm cổ tay nhỏ bé trắng trẻo của Thư Dư, một đôi mắt yêu mến rõ
ràng, tâm tình hơi hơi kích động nói: “Thư Dư, kỳ thực anh luôn luôn
cũng rất….”
Diêm Tử Thông thâm tình còn không có cơ hội nói rõ đã bị Thư Dư cắt ngang, nàng bình tĩnh nói: “Diêm đại ca, cảm ơn ngươi đối với ta yêu mến, ta sẽ vĩnh viễn đem ngươi thành đại ca tôn kính.” Thư
Dư mở lời chuyển đề tài, chỉ sợ Diêm Tử Thông bày tỏ tình yêu sẽ thay
đổi quan hệ đơn thuần của hai người.
” Thư Dư… Ai, được rồi! Em
hảo hảo nghỉ ngơi, nếu có cái gì cần lại cho anh biết….” Diêm tử cô đơn
đem yêu mến chứa chan đè xuống, cả người tựa như bóng cao su không có
sức trút tức giận.
” Cảm ơn ngươi.” Thư Dư không dám đón lấy đôi
mắt trống rỗng của hắn, chỉ có thể đem quan hệ của hai người xác định ở
tình huynh muội, nàng đối với Diêm Tử Thông chỉ là sự tôn kính huynh
trưởng, không có mảy may tình yêu nam nữ, lòng của nàng từ lúc đêm đó đã hoàn toàn giao cho một người đàn ông xa lạ không quen…
” Vậy anh đi trước.” Sau khi Diêm Tử Thông thở dài, mang theo bóng lưng vô cùng khổ sở rời khỏi gian nhà.
Thư Dư cắn môi dưới, hiểu mình im lặng khước từ đã làm diêm đại ca bị
thương, bất quá nàng thực sự không muốn làm ra biểu hiện giả dối khiến
diêm đại ca hiểu lầm nàng đối với hắn có cảm giác…
” Tưởng tiên sinh, nghe nói Diêm Tử Thông đã trở về.”
” Nay ta biết.” Tưởng Hạo Ân châm một điếu thuốc, nhìn bầu trời ngoài
tầng ba mươi, hắc đồng (con ngươi đen) u ám lạnh nhạt khiến người khác
giá lạnh suy nghĩ lúc này của hắn.
” Chúng ta đây trước tiên phải ra trận không? Toàn bộ lợi thế muốn cùng diêm gia đàm phán cũng đã
chuẩn bị tốt, còn lại chính là thời gian cùng Diêm Tử Thông giao thủ.”
Quách trợ thủ đặc biệt tiến thêm một bước hỏi.
” Không cần, trước tiên chậm đợi thay đổi.” Nói đến diêm gia, Tưởng Hạo Ân tính cách luôn
luôn nghiêm túc sẽ trở nên hết sức điên cuồng, diêm gia mắc nợ hắn nhiều lắm. Sau khi cùng diêm gia đấu tranh mấy năm, cuối cùng cái chết của
diêm phụ khiến hắn chiếm được đền bù, ban đầu diêm phụ vẫn phủ nhận có
con riêng, sau khi lập di chúc, đem tài sản khổng lồ một chia làm hai.
Một nửa cho Diêm Tử Thông, một nửa cho Tưởng Hạo Ân, tin tức này công bố lập tức gây sóng gió giới truyền thông, bởi vì điều này là gián tiếp
thừa nhận Tưởng Hạo Ân vẫn bị che giấu thân phận nhị công tử diêm gia.
Bất quá, Tưởng Hạo Ân cũng không nghĩ như vậy là kết thúc, hắn một chút tâm nguyện muốn nhận thức tổ tông cũng không có, hắn thầm nghĩ lấy lại toàn bộ những gì thuộc về hắn đồng thời giúp người chịu đựng không nổi diêm
gia, phu nhân lạc tố chân nhục nhã mà *** bỏ mình là mẫu thân đòi lại
một công đạo.
Những ngày này, Tưởng Hạo Ân theo con riêng từng
bước một bò lên trên tổng giám đốc [Uy Liên xí nghiệp], dọc theo đường
đi hắn nỗ lực so với người bình thường quá trình càng gian khổ, bất quá
hắn đã đem toàn bộ quá khứ đau khổ gánh chịu toàn bộ tính trên đầu diêm
gia. Đến lúc đó, hắn sẽ để bọn họ hoàn trả gấp bội.
Nghĩ đến chua xót mấy ngày này, tâm Tưởng Hạo Ân lại lần nữa lạnh lùng, bất quá lúc
này một bóng hình xinh đẹp đảo qua trái tim lạnh lẽo của hắn…
Đêm đó trộm tiền hắn lại là bất cáo nhi biệt* nữ nhân…
(* bất cáo nhi biệt: đi ko từ biệt)
Mặc dù bạn trên giường một người tiếp một người thay đổi nhưng Tưởng Hạo Ân lại vẫn như cũ không cách nào quên nữ nhân đặc biệt kia! Một xử nữ mạc
danh kỳ diệu bò lên trên giường hắn, nàng là một nữ nhân vừa hồn nhiên
vừa có tâm cơ, dạy hắn đối với nàng sinh ra hứng thú say mê, nhưng không cách nào thỏa mãn lòng hiếu kỳ bản thân, đơn giản là sau đêm đó, nàng
không bao giờ từng xuất hiện trước mặt hắn nữa.
Nàng tựa như một
con mồi thoát khỏi cạm bẫy chạy trốn không tung tích, Tưởng Hạo Ân tin
tưởng có một ngày, hắn nhất định có thể bắt được nàng…
Tiến vào
[Diêm Hải tập đoàn] đảm nhiệm chức thư ký tổng giám đốc rồi một tháng,
Thư Dư dùng thái độ công tác chăm chỉ nhất báo đáp lại ân tình của Diêm
Tử Thông. Một tháng tới nay, Diêm Tử Thông chưa từng lại đối với Bạch
Thư Dư làm bất luận áp lực tình cảm, cái này làm tâm tình của nàng thả
lỏng không ít.
” Thư Dư, hôm nay chúng ta tan ca sớm một chút,
anh mời em ăn cơm.” Diêm Tử Thông trước bàn làm việc của Bạch Thư Dư,
lấy tay nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn của nàng,, gọi nàng đang vùi đầu trong
văn kiện như núi nhỏ.
” Thế nhưng ta còn có công việc còn không làm hết….” Thư Dư dời ngón tay đặt ở trên bàn phím, mười ngón đan chéo có vẻ khó xử.
Trên thực tế Thư Dư không muốn bản thân lại biến thành mục tiêu tấn công,
thân là lính nhảy dù(????) nàng đã bị rất nhiều nữ đồng nghiệp công ty
xa lánh, các đồng nghiệp lén lút truyền đi nàng tất nhiên danh nghĩa
tổng giám đốc phu nhân, nàng thực sự không muốn gây ra đề tài cho những
nhân sĩ tám kia thảo luận.
” Thư Dư, anh hiểu em từ chối anh
nguyên nhân là vì sao, nhưng em không cần vì những lời người ta nói hồ
đồ đó mà để ý, em chỉ cần làm chính mình là tốt rồi.” Diêm Tử Thông
đương nhiên biết trong lòng Thư Dư khúc mắc chuyện gì, chuyện xấu hắn
cùng với Thư Dư tại công ty đã ầm ĩ xôn xao, tuy nói như thế nhưng trong lòng Diêm Tử Thông lại có vài phần tư tâm vì lời đồn không thật này mà
mừng thầm.
” Ta biết ta không nên để ý tới những người đồn đãi
đó, nhưng chúng ta có lẽ chớ gần quá tốt hơn….” Thư biết biết nói như
vậy nhất định sẽ làm tâm Diêm Tử Thông bị thương, nhưng từ khi vào công
ty đến bây giờ, Diêm Tử Thông mỗi ngày đón đưa nàng đi làm, đây đã vô
hình tạo thành bối rối của nàng.
” Thư Dư, lẽ nào em… Ghét anh?” Thư Dư nói khiến sắc mặt Diêm Tử Thông đại biến, hắn dùng giọng điệu một chút bị thương hỏi.
“Không, ta không phải có ý đó, ngươi vừa mới trở về công ty thì dính vào những
chuyện bịa đặt này, các cổ đông đối với ngươi nhất định rất không thông
cảm, ở công ty chúng ta có lẽ nên bảo trì khoảng cách, đối với ngươi đối với ta đều tốt.” Thư Dư vội vàng giải thích.
Thư Dư nói khiến
buồn rầu đè xuống của Diêm Tử Thông thoáng tiêu tan, nguyên lai sách dư
xuất phát cũng là vì hắn suy nghĩ. Vì vậy hắn mặt lộ vẻ mỉm cười nói:
“Thư Dư, thực sự là vất vả cho em, anh cuối cùng hiểu được là anh bạc
đãi em.” Đối mặt sự thông cảm của Bạch Thư Dư, Diêm Tử Thông tràn đầy
thua thiệt nói.
” Ngươi cho ta một công tác tốt lại khiến ta có
đời người hoàn toàn mới, nếu không phải ngươi, ta cả đời cũng không được trải qua những việc này, ngươi giống như là đại ca của ta yêu mến ta,
mà ta lại không tài cán vì ngươi làm chút cái gì, phải hỏi xin lỗi chính là ta mới đúng.” Bạch Thư Dư cảm kích rất nhiều còn không quên nhắc nhở Diêm Tử Thông, bọn họ quan hệ chỉ là tình huynh muội, không cách nào
vượt qua ranh giới đó.
” Thư Dư, anh phải nói như thế nào em mới
có thể hiểu rõ anh muốn làm không chỉ là đại ca….” Sau khi Diêm Tử Thông thở dài, con mắt thâm tình nhìn chằm chằm nàng, loại ánh mắt nóng bỏng
chờ đợi này làm Bạch Thư Dư muốn chạy trốn.
Nàng đối với diêm đại ca ngoại trừ yêu mến huynh muội qua loa ra, không có chút tình yêu nam
nữ, Thư Dư một chút cũng không muốn phá hoại phần *** kia.
” Diêm đại ca, lẽ nào ngươi đã quên ngươi từng đáp ứng qua ta, sẽ không ép
buộc ta tiếp nhận tình cảm của ngươi sao?” Bạch Thư Dư cúi đầu không dám hướng về phía ánh mắt của Diêm Tử Thông.
Lúc này Diêm Tử Thông
mới hiểu được bản thân thất lễ, cổ họng hắn rõ ràng ho khan vài tiếng,
sau đó lại một bộ cười nói không sao cả: “Anh chỉ bất quá là nói đùa mà
thôi… Đi thôi! Anh đã đặt nhà hàng, tối nay phải cho chúng ta trở thành
thân phận đồng nghiệp mới hảo hảo chúc mừng một chút, huống hồ em gần
đây luôn theo anh tăng ca đến nửa đêm, thân là lão bản anh nên hảo hảo
thưởng người viên chức tận trách này thật là tốt chứ?”
” Này…
Được rồi, sau khi ta thu xếp hết phần văn kiện này chúng ta liền xuất
phát.” Thấy Diêm Tử Thông lại khôi phục thái độ vốn có, Thư Dư không
muốn phá hư quan hệ tốt đẹp này. Vì vậy cố đáp ứng lời mời của hắn.
” Diêm đại ca, Tưởng Hạo Ân cùng Diêm gia rốt cuộc có cái gì, vì sao hắn
nắm giữ [Diêm Hải tập đoàn] 35% cổ phần nhưng mọi người lại nhìn hắn như xem thường?” Lúc dùng cơm, Bạch Thư Dư đột nhiên hiếu kỳ hỏi cáo tên
mấy ngày qua liên tục lượn lờ bên tai nàng, nàng liên tục nghe người ta
nói Tưởng Hạo Ân là một con riêng cực phú dã tâm, nhưng không rõ nội
tình.
Diêm Tử Thông tay xắt đồ ăn đột nhiên ngừng lại, sau khi
hắn thở dài nói: “Tưởng Hạo Ân là em trai cùng cha khác mẹ của ta, phụ
thân trước khi mất vì duy trì xí nghiệp và gia đình yên ổn, vẫn không
nói rõ thân phận của hắn ra ngoài, ngay cả mẫu thân đối với Tưởng gia
nhục nhã và ức hiếp, hắn cũng thờ ơ, ngay cả ta cho rằng Tưởng Hạo Ân
chỉ là một tên lừa đảo, hơn nữa trong di chúc của phụ thân lại xuất hiện tên của hắn…. Tâm huyết cả đời của phụ thân nỗ lực chỉ chừa cho ta và
Tưởng Hạo Ân, mẫu thân một hào cũng không có được, cũng vì vậy mẫu thân
ta đối với hắn oán hận càng sâu.”
” Cho nên chuyện diêm bá mẫu
căm hận Tưởng Hạo Ân là sự thật?” Bạch Thư Dư từ đáy lòng rất thông cảm
với Tưởng Hạo Ân, nàng rất rõ ràng cái loại thống khổ có nhà về không
được, có phụ thân nhưng không cách nào cùng nhận thức này, sau khi nghe
Diêm Tử Thông nói xong nàng đối với Tưởng Hạo Ân chỉ có luyến tiếc và
thương yêu.
” Đây là một cái giá lạnh, mẫu thân Tưởng Hạo Ân từng là nữ nhân đời này cha anh yêu nhất, me anh căn bản không cách nào tiếp nhận chuyện thật này, bởi vì bà là một nữ nhân lòng tự trọng cực cao,
trước đây vì muốn hủy diệt Tưởng gia, bà làm rất nhiều chuyện thương tổn mẫu tử bọn họ, sau cùng còn bức mẫu thân Tưởng Hạo Ân cùng đường….”
” Trời ạ….” Bạch Thư Dư khó có thể tin che miệng lại, không nghĩ tới diêm mẫu lại là nữ nhân thủ đoạn độc ác như vậy, nhà giàu có sau như biển
những lời này hôm nay Thư Dư cuối cùng cũng thể nghiệm rồi.
”
Không nói những chuyện này, cuối cùng cũng trở thành quá khứ… Cho dù
lòng anh đồng tình với Tưởng Hạo Ân lắm, bây giờ anh cùng hắn cũng chỉ
là kẻ thù khác tuyến, hắn muốn lấy cổ phần [ Diêm Hải tập đoàn] để hủy
diệt Diêm gia, hơn nữa cổ phần trên tay hắn muốn nuốt chửng [Diêm Hải
tập đoàn] căn bản nắm chắc thắng lợi trong tầm tay. Anh không thể để
vương quốc xí nghiệp kinh doanh một tay phụ thân hủy ở trên tay hắn!”
Diêm Tử Thông trong mắt nhiệt huyết bốc cháy, lại nhìn không thấy xí
nghiệp gia nên có quyết đoán, diêm đại ca thật có thể đánh sụp đổ Tưởng
Hạo Ân hay không?
” Tưởng Hạo Ân trên người chảy dòng máu cũng là Diêm gia, mặc kệ ai thua ai thắng, sau cùng người thắng cũng là phụ
thân ngươi.” Bạch Thư Dư sau khi uống một ngụm rượu đỏ, nhàn nhạt nói.
” Tưởng Hạo Ân trên người chảy dòng máu chính là ác ma, trước đây hắn
chịu đựng những gian khổ nhiều năm tạo nên hắn ngày hôm nay có tài, ác
ma vô tình! Anh sẽ không dễ dàng để [ Diêm Hải tập đoàn] rơi vào trong
tay hắn, hắn cũng không phải là thật tình muốn kinh doanh nó, chẳng qua
là muốn phá huỷ tất cả vì hắn đã từng chịu áp bức và lăng nhục, em cũng
không phải là người nhà giàu có nên những chuyện rối rắm này không cách
nào đúng đắn quyết định ai phải ai không!” Diêm Tử Thông không thích
trong miệng Bạch Thư Dư nghe thấy tất cả lập trường thanh minh đứng ở
Tưởng Hạo Ân, vì vậy hắn không khách khí nói.
” Ta rất xin lỗi….” Thư Dư đây mới phát hiện bản thân nói nhiều.
Thân là một người thư ký nàng thực sự không nên nhiều chuyện như vậy, chẳng
qua là… Tưởng Hạo Ân đã triệt để kích thích lòng hiếu kỳ của Bạch Thư
Dư.
” Thư Dư, anh không có chút ý muốn oán trách em….” Diêm Tử
Thông mới phát hiện bản thân rất kích động, hắn hướng Bạch Thư Dư tạ
lỗi.
” Không sao….” Bạch Thư Dư bĩu môi không một chút nào lưu tâm giọng nói vừa mới xúc động phẫn nộ của Diêm Tử Thông.
Trong lúc bầu không khí không tự nhiên, đột nhiên phía trước bàn ăn có một khuôn mặt quen thuộc khiến lòng của nàng cứng lại.
Là… Hắn! Cái nam nhân cướp đi đêm đầu tiên của nàng… Ánh mắt sắc bén kia,
thái độ lạnh lùng, Bạch Thư Dư cả đời cũng quên không được!
Ngay
tại nàng đang hoảng hốt, ánh mắt của nam nhân đồng thời nhìn nàng, trong con ngươi đen trắng rõ ràng của hắn, Bạch Thư Dư thấy được kinh ngạc
thản nhiên, Thư Dư vội vàng hạ thấp, hoảng loạn muốn tránh đôi mắt lạnh
lùng của hắn.
Không! Nam nhân kia không có khả năng còn nhớ rõ
nàng, thân phận hôm nay của Bạch Thư Dư rồi không phải là nữ nhân bán
mình đêm đó… Huống hồ nữ nhân bên người hắn giống như Trường Giang. Hắn
làm sao còn có thể nhớ kỹ nàng?
Bạch Thư Dư thu hồi ánh mắt, nàng bất an vặn vẹo thân thể cả người thấp thỏm hơi thở nóng lên.
” Thư Dư, em làm sao vậy? Có phải thân thể khó chịu hay không?” Nhìn
thấy vẻ mặt và động tác khác thường của Bạch Thư Dư, Diêm Tử Thông không khỏi khẩn trương.
Nhìn theo ánh mắt của Bạch Thư Dư, Diêm Tử Thông trông thấy nam nhân tà nịnh kia… Tưởng Hạo Ân!
“Em biết hắn?” Cảm thấy không có khả năng nhưng Diêm Tử Thông còn tính thăm dò vừa hỏi.
” Ai?” Bạch Thư Dư âm thanh run rẩy hỏi lại.
” Tưởng Hạo Ân.”
Nam nhân cướp đi đêm đầu tiên của nàng kia… Chính là Tưởng Hạo Ân? Ba chữ
này vào trong lòng Bạch Thư Dư, không nghĩ tới, nam nhân cùng nàng có
một đêm tình chính là Tưởng Hạo Ân… Cực kỳ buồn cười chính là nàng không chỉ cung hắn trên giường còn trộm tiền của hắn… Nếu như sau khi Diêm Tử Thông biết chuyện này hắn sẽ có phản ứng sao?
Có trời mới biết
Bạch Thư Dư hiện nay có bao nhiêu hy vọng bản thân có thể từ trên thế
giới này biến mất, bởi vì nàng một chút dũng khí đối mặt Tưởng Hạo Ân
cũng không có, áp bức và lăng nhục, sợ hãi, khiếp đảm đồng thời một thời điểm toàn bộ xuất hiện với nàng, khiến nàng đầu cháng váng hoa mắt, khó thở.
“Không, ta… làm sao lại biết hắn….” Bạch Thư Dư toàn thân run rẩy kịch liệt, tiếng nói cũng không liên tục.
Ông trời vì sao muốn trêu đùa nàng như vậy chứ? Nhất định để nàng không hề
chuẩn bị tâm lý gặp lại nam nhân nàng cho rằng đời này không bao giờ gặp mặt nữa…
” Thư Dư, em đang run lên, rất lạnh sao? Có phải máy
điều hoà nhiệt độ quá cao hay không?” Diêm Tử Thông lo lắng sờ sờ đôi
tay nhỏ bé lạnh lẽo của Bạch Thư Dư, sau đó cởi áo khoác của mình phủ
lên trên nàng.
” Diêm đại ca, ta ăn no rồi, chúng ta đi thôi….”
Lập tức Bạch Thư Dư thầm nghĩ rời khỏi cái nhìn chăm chú nóng như lửa
của nam nhân kia, mặc kệ hắn rốt cuộc có nhận ra nàng hay không, nàng
cũng không có dũng khí lưu lại.
” Diêm Tử Thông, thế giới thật
nhỏ.” Bạch Thư Dư vừa mới nói xong, Tưởng Hạo Ân đã tiên phong đi tới
đối mặt với Diêm Tử Thông bọn họ, khẩu khí lạnh nhạt run rẩy không mang
theo mảy may nhiệt độ.
” Hạo Ân, không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp mặt ngươi.” Đối mặt Tưởng Hạo Ân khí thế cường đại, Diêm Tử Thông có vẻ thiếu khí thế.
Ánh mắt sắc bén của Tưởng Hạo Ân quét đến áp chế Bạch Thư Dư cúi đầu thấp, sau đó khóe miệng hé ra ý tứ hàm xúc.
” Vị tiểu thư này là?”
” Thư ký của ta Bạch Thư Dư, Thư Dư, cùng tương tiên sinh chào hỏi, sau
này mọi người cơ hội gặp mặt rất nhiều.” Diêm Tử Thông phát hiện ánh mắt của Tưởng Hạo Ân từ đầu tới đuôi đều nhìn chằm chằm vào Bạch Thư Dư,
ánh mắt trắng trợn kia của hắn làm Diêm Tử Thông sinh ra tức giận.
Bạch Thư Dư cố lấy dũng khí lớn lao mới ngẩng đầu lên, tươi cười thản nhiên
chào đón ánh mắt của Tưởng Hạo Ân, nói: “Tương, tương tiên sinh, chào
ngươi.”
” Bạch tiểu thư rất quen mặt… Chúng ta có đúng gặp qua ở đâu hay không?” Tưởng Hạo Ân dùng giọng nói trào phúng nói.
Hắn nói lại làm cho Thư Dư một trận run rẩy, trán của nàng lạnh run, lòng bàn tay đổ mồ hôi không ngừng.
” Làm sao có thể, Bạch tiểu thư vừa mới theo Bình Đông đến nàng chẳng bao giờ rời khỏi nơi đó, Hạo Ân, ngươi làm sao có thể gặp qua nàng!” Không
đợi Bạch Thư Dư trả lời, Diêm Tử Thông tỏ ra chiếm giữ muốn thay nàng
giải thích rõ, bất quá một màn này vào trong mắt Tưởng Hạo Ân lại một
chút lực sát thương cũng không có, dù cho Bạch Thư Dư là nữ nhân của
Diêm Tử Thông, hắn cũng muốn vì sai lầm trước kia của nàng mà trả giá
thật lớn.
” Có đúng không… Có thể chúng ta thực sự đã từng gặp
qua.” Khóe miệng Tưởng Hạo Ân hiện lên nụ cười tà ma chờ đợi con mồi, nụ cười quỷ dị này làm Bạch Thư Dư cảm thấy hết sức sợ hãi.
” Thư Dư, em gặp qua Hạo Ân?” Diêm Tử Thông khó tin hỏi.
“Không, ta chẳng bao giờ gặp qua tương tiên sinh, diêm đại ca, thân thể ta
không thoải mái, chúng ta có thể đi trước không?” Bạch Thư Dư không thể
còn sống với một nam nhânở đây, dưới ánh mắt làm càn điên cuồng của hắn, nàng cảm thấy bản thân hóa thành nước, suy nghĩ mạch lạc gần đây rõ
ràng là hoàn toàn không cách nào hoạt động suy xét bình thường.
” Hạo Ân, sách dư khó chịu, chúng tôi muốn đi trước, về phần vấn đề xử lý cổ phần [Diêm Hải tập đoàn]….”
” Qua vài ngày ta sẽ tự mình đến [ Diêm Hải] trao đổi với ngươi.” Lúc đầu Tưởng Hạo Ân luôn luôn ở vào tình trạng bị động, bất quá nữ nhân hiện
nay khơi dậy ý chí chiến đấu bùng cháy của hắn. Vì vậy hắn quyết định
chủ động xuất kích.
Sau khi Diêm Tử Thông đối Tưởng Hạo Ân gật đầu, đỡ Bạch Thư Dư phát run ly khai nhà hàng.
Nhìn hai bóng lưng rời đi, giữa đôi mắt Tưởng Hạo Ân thâm bất khả trắc* mới dấy lên một cổ tức giận.
(*thâm bất khả trắc: sâu đến độ ko thể đo được)
Một tên trộm lại là thư ký của [ Diêm Hải tập đoàn], chẳng lẽ hắn thực sự
lại bị Lạc Tố Trinh nữ nhân này xếp đặt? Là Lạc Tố Trinh phái Bạch Thư
Dư tới sao?
” Quách trợ lý, nữ nhân bên người Diêm Tử Thông có tên [Bạch Thư Dư], giúp ta điều tra rõ thân phận của nàng.”