Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 74




Edit: Điềm Điềm

**********************

No.1: Awsl, chủ lâu phân tích quá tốt, tôi thực sự tin như vậy!

……

No.11: Tôi chỉ nghĩ điều này một cách mơ hồ, nhưng tôi cảm thấy không thể được, đặc biệt là vì hình ảnh của Tứ điện hạ quá ít, hắn không thường xuyên xuất hiện trước công chúng, vì vậy luôn cảm thấy không thể nào, nhưng hôm nay nhìn thấy phân tích của chủ lâu, tôi tin!

……

No.33: Trên thực tế, tất cả chúng ta vẫn không đoán Đào Tử là Tứ điện hạ do nguyên nhân đơn giản, ai có thể nghĩ đến Tứ điện hạ từ trước đến nay không có cảm giác tồn tại, sẽ là một người có thể lên được phòng khách xuống được phòng bếp, biết nấu cơm, biết đan áo len, hình như còn có thể thiết kế bản vẽ, chuyện quan trọng nhất, làm ra hương liệu, thứ duy nhất của toàn Đế quốc có thể chữa khỏi thời kỳ xao động, ngoại trừ ngưu bức* tôi không biết nên nói cái gì?

*Trâu bò

No. 88: Bây giờ tôi hơi bối rối, tôi nghĩ rằng chủ lâu nói đúng, nhưng tôi cảm thấy rằng Tứ điện hạ tuyến thể bị hỏng không thể giả, cuối cùng không ai có thể giải thích sao, cứu đứa trẻ này đi!

No.89: Tôi cũng không có nghĩ nhiều như vậy, tôi chính là muốn hỏi nếu lâu chủ nói thật, lúc trước những người cảm thấy Tứ điện hạ không xứng với Tần Nguyên soái, mặt có đau hay không, ha ha, còn muốn hỏi thêm một câu, các ngươi hiện tại còn cảm thấy Ngũ điện hạ là Omega tôn quý nhất toàn Đế quốc sao, nếu Tứ điện hạ tuyến thể khôi phục, mọi người có phải có thể nhớ kỹ mẫu phụ của hắn là tiền Vương hậu, vị Omega cũng phi thường có thiên phú trong chế tạo hương liệu hay không?

……

No.111: Tôi tự hỏi khi nào tôi có thể biết sự thật!

……

Tất cả những chuyện xảy ra trên diễn đàn nặc danh, lúc này chỉ là một đoạn tin đồn giải trí nhỏ, còn chưa bị nhiều người phát hiện.

Khảo hạch hương liệu sư tuy rằng xuất hiện một đoạn nhạc đệm không vui vì Dung Tân, nhưng cũng không bị ảnh hưởng, vẫn tiến hành như trước.

Cuộc sống của Dung Hề vẫn yên tĩnh an nhàn như trước, mưa gió bên ngoài không ảnh hưởng chút nào đến cậu, chỉ là ngẫu nhiên sẽ cùng Lâm Uyên, Lý Ân trực tuyến thảo luận một ít kinh nghiệm chế tác hương liệu.

Cứ như vậy khảo hạch hương liệu sư dần dần tiến vào giai đoạn cuối.

Mà lần này, Đế quốc sắp nghênh đón một vị hương liệu sư cao cấp mới.

Tên hắn là Tô Duyệt, nghe nói hắn đến từ tinh cầu xa xôi, một đường tiến vào trận chung kết, có thể nói là hắc mã năm nay.

Lý Ân và Lâm Uyên rất để ý đến Omega còn trẻ này, đã quyết định sau khi đạt được danh hiệu hương liệu sư cao cấp, Lâm Uyên tự mình dẫn dắt hắn.

Dung Hề nghe được tin tức, cũng thập phần cao hứng.

Nếu Tô Duyệt thuận lợi đạt được danh hiệu hương liệu sư cao cấp, đối với Đế quốc cũng là một chuyện phi thường tốt.

Tô Duyệt cũng không làm mọi người thất vọng, ngày lễ trao giải, Omega trẻ tuổi này đứng trên bục trao giải, hốc mắt ửng đỏ, ở đây kích động là không thể tránh khỏi.

Công chúng xem livestream cũng chân thành chúc phúc cho vị hương liệu sư cao cấp mới này.

Khoảnh khắc Tô Duyệt nhận lấy chiếc cúp danh dự tượng trưng cho thân phận hương liệu sưu cao cấp từ trong tay Lý Ân, nước mắt rốt cục rơi xuống, hắn nắm lấy chiếc cúp nặng trịch trong tay, dưới sự dẫn dắt của Lý Ân đứng trước micro, bắt đầu bài phát biểu của hắn ——

Tô Duyệt: ” Xin chào mọi người, tôi là Tô Duyệt, hoặc là nói đây chỉ là tên hiện tại của tôi, mấy năm trước tôi còn có một cái tên, tên là Tô Thiển, chắc hẳn cách đây không lâu, các bạn hẳn là đã nghe qua cái tên này, đúng vậy, tôi chính là vị Omega năm đó bị An Liệ Ninh thay thế, hôm nay có thể đứng ở chỗ này, lấy lại vinh dự thuộc về tôi, tôi rất vui vẻ cũng rất kích động, tôi biết sau khi chân tướng được phơi bày, rất nhiều người vì tôi ôm bất bình, rất cảm động, cảm ơn các bạn, đương nhiên ở chỗ này còn phải đặc biệt cảm tạ một người tốt bụng, chỉ là tôi không tiện thổ lộ tên của hắn, nhưng nếu không có các bạn, tôi sẽ không có dũng khí tới nơi này, có lẽ chỉ biết mai danh ẩn tính cả đời, cuối cùng tiếc nuối đến cuối đời, cám ơn mọi người đã cho tôi thêm dũng khí đến đây một lần nữa, hơn nữa thu hoạch lần này rất hạnh phúc, cám ơn, sau này tôi sẽ cố gắng thật tốt, không hổ thẹn đối với sự ủng hộ của mọi người…”

Ai cũng không nghĩ tới bài phát biểu của Tô Duyệt lại ẩn giấu một đoạn chân tướng như vậy, nhưng ngăn cản là không có khả năng ngăn cản, cũng không cần phải ngăn cản.

Khi Lý Ân nghe Tô Duyệt nói mình chính là Tô Thiển, vẻn vẹn chỉ là kinh ngạc vài giây, liền thoải mái.

Nhưng lúc này công chúng xem livestream lại sôi trào lên ——

[ A a a, tôi viên mãn, đây là kết cục tốt nhất tôi từng xem qua! ]

[ Khoảnh khắc anh ấy nói anh ấy là Tô Thiển, tôi quả thực không thể tin vào tai tôi, a a, hiện tại tôi thật sự rất kích động, tôi muốn đi xuống chạy vòng tròn! ]

[ Tôi vốn tưởng rằng lúc trước vị tiểu thư tính bị An Liệt Ninh thay thế kia tìm không được, còn yên lặng an ủi chính mình, An Liệt Ninh cùng An gia chung quy sẽ bị trừng phạt, đây cũng coi như báo thù cho tiểu thư tính, lại không nghĩ tới còn có thể nhìn thấy kết cục như vậy, tôi thật sự viên mãn! ]

[ Chỉ có tôi muốn biết vị người tốt tìm được hắn là ai sao? ]

[ Tuy rằng rất đột ngột, nhưng kinh hỉ ngoài ý muốn! ]

[ A a a, quá kích động, thật sự quá kích động! ]

[ Mặc kệ vị người tốt bụng này là ai, nhưng đều cảm tạ hắn, tôi lại một lần nữa tin tưởng chính nghĩa! ]

[ Thật tốt, bất kể là Tô Thiển hay Tô Duyệt, có thể một lần nữa có được cuộc sống mới, chính là một chuyện tốt! ]

[ Chân thành hy vọng chuyện như vậy có nhiều hơn một chút! ]

[ Chính nghĩa tuy muộn, nhưng chưa bao giờ biến mất! ]

……

Dung Hề xem livestream cũng hoàn toàn không nghĩ tới sẽ như vậy, ngoài ý muốn đồng thời cũng cảm thấy đây thật sự là kết cục phi thường viên mãn.

Tần Tinh Lan nhìn tiểu thư tính rời khỏi quang võng, bên môi mang theo ý cười: ” Xem cái gì đó, tâm tình tốt như vậy? ”

Dung Hề ngửa đầu nhìn hắn: ” Anh còn nhớ Omega lúc trước bị An Liệt Ninh thay thế thân phận không? ”

” Ừm, có chút ấn tượng.”

” Hắn chính là hương liệu sư cao cấp duy nhất trong khảo hạch hương liệu sư năm nay, hắn trở về một lần nữa tham gia khảo hạch, kết cục như vậy thật tốt!”

” Ừm, rất viên mãn.” Tần Tinh Lan nhẹ nhàng ôm lấy cậu, ôn nhu nói.

An Liệt Ninh từ quang võng đăng xuất, nhếch khóe môi mang theo một chút ý cười ôn nhu, Dung Đỉnh ngồi ở đối diện cậu nhìn thấy: ” Tâm tình rất tốt? ”

Đối với việc Dung Đỉnh xuất hiện trong phòng cậu, An Liệt Ninh hình như cũng không quá bất ngờ, gật đầu: ” Đi lòng vòng, kết cục vẫn là người lúc trước, như vậy rất tốt.”

Dung Đỉnh đứng dậy: ” Đã như vậy, chúng ta cũng nên đi.”

An Liệt Ninh đứng lên vẻ mặt nhìn qua vẫn tự nhiên như trước, chỉ là khi rời khỏi căn phòng đã ở mấy tháng, quay đầu nhàn nhạt nhìn thoáng qua.

Bản án của An Liệt Ninh được ban bố bởi Viện kiểm duyệt vào đêm đó

Viện kiểm duyệt: ” An Liệt Ninh thay thế người khác, sau đó không biết ăn năn hối cải, âm mưu xấu….. Nhưng bởi vì là Omega, căn cứ vào nguyên tắc phán quyết nhẹ của luật pháp Đế quốc, đặc biệt tiến hành giáo dục nhà tù một năm sáu tháng đối với An Liệt Ninh, lập tức thi hành trong ngày…”

[ Rốt cục cũng tới rồi, chờ được rồi! ]

[ Rốt cục chờ đến khi phán quyết hạ xuống, tuy rằng chỉ có một năm sáu tháng nhưng ít nhất cũng bị trừng phạt! ]

[ Omega bị hắn thay thế một lần nữa lấy lại vinh dự thuộc về mình, mà người xấu cũng nhận được trừng phạt mà hắn nên có, chuyện này thật sự viên mãn! ]

[ Nói thật, tôi cũng không có ôm tin tưởng gì, lại không nghĩ tới lần này sẽ để cho tôi nhìn thấy hy vọng! ]

[ Hôm nay thật sự là một ngày tốt lành, không được, tôi một hồi phải ăn thêm một chén cơm, ha, cao hứng muốn xoay vòng! ]

[ Thật sự rất vui vẻ a! ]

[ Sau khi chuyện này giải quyết, chuyện bên kia của Đại vương tử không biết có thể thấy được kết quả viên mãn hay không, hy vọng có thể giống như chuyện này, cuối cùng có thể giải quyết! ]

[ Phía trên nói vừa vặn cũng là lời tôi muốn nói, nhưng tôi cảm thấy vẫn là không nên ôm hy vọng gì, huống chi Đại vương tử hiện tại còn ở biên vực xa xôi, muốn xử lý nhiều nhất là xử lý thế gia, chính chủ cái gì cũng đừng nghĩ, không biết lúc trước để cho Đại vương tử đi tuần tra biên vực, có phải là vì né tránh chuyện này hay không! ]

[ Bất quá nói đi cũng phải nói lại, vẫn là Tam điện hạ làm việc hiệu suất cao, An Liệt Ninh ở trong tay Nhị điện hạ lâu như vậy, liền không phán tội, đến trong tay Tam điện hạ, không chỉ phán, chuyện của Đại điện hạ cũng nổi lên mặt nước, vận khí loại này, thật sự là không phục không được! ]

[ Chỉ có tôi cảm thấy, Nhị điện hạ hoàn toàn đem một ván bài tốt, đánh nát bấy! ]

[ Phía trên cậu tuyệt đối không phải một mình! ]

……

Nhìn những tin nhắn này, Dung Khải thiếu chút nữa tức giận đến mức đạp bàn, tuy rằng sau khi biết phán quyết của An Liệt Ninh được công bố, sẽ có lời nói như vậy phát ra, nhưng thật sự nhìn thấy, vẫn là đặc biệt khó chịu, thậm chí bên trong còn mơ hồ có một loại ủy khuất không thể nói ra.

Đám người các ngươi biết cái rắm!

Dung Khải tỉnh táo lại quay đầu hỏi tùy thị trưởng: ” Mẫu phụ tỉnh chưa? ”

“Tỉnh rồi ạ.”

” Vậy chúng ta bây giờ đi qua.” Mấy lần trước đi qua, Tô Chu một mực mê man, cũng không biết hắn tới, lần này hắn đặc biệt để cho người ở bên kia nhìn chằm chằm, chờ người tỉnh lại.

Dù sao cũng phải cho người ta biết hắn đã tới, mục đích của hắn mới có thể đạt được.

Mang theo tùy thị trưởng đi qua, Tô Chu đang ăn cơm.

Hai ngày nay Lam Bối của Tô Chu từ một viên biến thành hai viên, như vậy hắn mới có thể ngủ thêm một chút, chỉ là Tô Chu thoạt nhìn tinh thần vẫn rất không tốt, không chỉ như thế cả người thậm chí cũng đã gầy đến thoát hình.

Thấy có người tiến vào, Tô Chu còn tưởng rằng là Dung Đỉnh, suy yếu mở miệng: ” Dung Đỉnh không phải đi Viện kiểm duyệt sao, sao lúc này lại tới đây? ”

” Mẫu phụ, con không phải Dung Đỉnh, con là Dung Khải, ngài không biết con sao?”

Dung Khải nói xong ngồi xuống bên cạnh hắn, mỉm cười nhìn Tô Chu bởi vì gầy yếu, làm nổi bật hai mắt to lớn.

Nhận ra Dung Khải, Tô Chu hưng trí hình như cũng không lớn lắm: ” Sao ngươi lại rảnh rỗi tới đây? ”

Lúc nói lời này, Tô Chu nhíu mày, đầu hắn lại bắt đầu đau, thấy hắn như thế, Dung Khải vội vàng gọi tùy thị tới: ” Lấy Lam Bối ra, hai viên.”

” Mẫu phụ, ngài nhìn con xem, gần đây cảm giác thế nào?”

” Đau đầu, đau quá…” Tô Chu nằm xuống, đã hoàn toàn không có tinh lực ứng phó hắn.

Rất nhanh tùy thị trưởng lấy Lam Bối tới.

Dung Khải đưa tay lấy Lam Bối ra đặt lên bàn, quay đầu nhìn Tô Chu mỗi lần sử dụng Lam Bối lộ ra biểu tình thoải mái, sau đó đi vào giấc ngủ.

Nhưng Tô Chu lại đột nhiên co giật.

Thấy thế Dung Khải đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó ý thức được cái gì vội vàng nhào tới ôm lấy Tô Chu: ” Mẫu phụ làm sao vậy, mẫu phụ!”

Lúc này Tô Chu đã không thể trả lời hắn, trợn trắng mắt, miệng sùi bọt mép, cả người co giật đưa tay cào loạn, bộ dáng thống khổ giãy giụa…

**********************

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.