Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 69




Edit: Điềm Điềm

**********************

Dung Tân sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, như vậy càng làm nổi bật dấu tay trên mặt.

Hắn hoảng sợ nhìn Dung Khải, đôi môi vốn hồng nhuận trong nháy mắt cũng mất đi huyết sắc, run rẩy ong ong ra thanh âm: ” Ngươi làm sao biết, rõ ràng…” quy định đều giống như trước kia, làm sao có thể bị phát hiện, hắn nghĩ không ra.

Không muốn suy nghĩ sâu sự việc, hắn luôn luôn có một cảm giác, nghĩ sâu hơn sẽ là kết quả hắn không muốn biết, cũng không đủ khả năng tiếp nhận.

Dung Khải trên mặt lộ ra nụ cười khinh miệt, cho tới bây giờ hắn biết Dung Tân bị nuôi dưỡng, đầu óc không đủ linh quang, lại tùy hứng làm bậy, nhưng chưa từng cảm nhận được hắn ta ngu xuẩn không chịu nổi như vậy.

Đáy mắt tràn đầy chán ghét: ” Rõ ràng quy củ đơn giản như vậy, cùng lần trước cũng không có bất kỳ bất đồng gì? Vì vậy, ngươi có thể yên tâm mạnh dạn sử dụng hương liệu của người khác để đăng ký, lại chọn hương liệu trong cửa hàng Đào Hoa Viên để đăng ký, sợ người ta không biết ngươi sử dụng hương liệu của người khác có phải hay không! ”

Chuyện hắn không dám nói ra miệng, toàn bộ đều bị Dung Khải nói ra, giống như tấm vải che mặt chắn phía trước bị xé mở ra, kinh hoảng khó khăn toàn bộ bày ra trước mặt.

Nhưng còn chưa xong, chỉ là như vậy còn chưa đủ chứng tỏ hắn sai rồi, cũng có thể Dung Khải đang đổ cho hắn.

Dung Tân cố nén sự bối rối trong lòng, thái độ bỗng nhiên cường ngạnh nói: ” Cho dù như vậy các ngươi có chứng cớ sao, cho dù hương liệu trong cửa hàng của hắn đặc thù, như thế nào, bộ không cho phép người khác ngoài hắn chế tạo ra hương liệu có thể trị liệu thời kỳ xao động sao, huống chi ta báo danh dự thi dùng tên của mình, ta cũng không có mạo danh hắn… A…”

Dung Khải thấy thời điểm này, hắn ta còn dám ngạo mạn cùng hắn kêu gào, lần thứ hai giơ tay lên ba ba hai cái tát, hai cái này so sánh với lúc trước chính là dùng toàn lực.

Lúc trước dấu tay còn chưa tiêu, lần này càng sưng lên, Dung Tân ngã ngồi trên mặt đất, phốc một tiếng, từ trong miệng phun ra hai cái răng.

Dung Khải nhìn răng hắn, không hề động đậy chỉ vào hắn: ” Ngươi có biết hay không, sau khi cắt ra hai bên hương liệu ngươi đưa, liền có ba chữ Đào Hoa Viên, lão già hội trưởng Công hội hương liệu sư Lý Ân kia tự mình đem tội trạng của ngươi đưa đến trước mặt ta, còn hỏi ta, có phải đã quên chuyện mấy tháng trước của An Liệt Ninh hay không, ngươi nói xem, ngươi không phải ngu xuẩn sao, vừa ngu xuẩn lại độc ác, chính ngươi muốn chết không nên liên lụy ta có được hay không! ”

Dung Khải thật sự tức điên rồi, lúc này nếu giết người không phạm pháp, hắn thật sự sẽ giết Dung Tân.

Khi Lý Ân đem chứng cứ ném lên mặt hắn, nói ra những lời kia với hắn, hắn liền biết hắn xong rồi, khổ tâm xây dựng hình tượng trước mặt Dung Diễn, công chúng, toàn bộ đều bị tên ngu xuẩn Dung Tân này làm mất.

Những lời này tiến vào trong tai Dung Tân, làm cho hắn ta hoàn toàn hoảng hốt.

Không để ý mặt đau, Dung Tân mãnh liệt ngẩng đầu nhìn về phía Dung Khải lửa giận ngút trời: ” Sao lại như vậy, trên hương liệu rõ ràng không có gì cả, dấu hiệu như thế nào ở bên trong, rõ ràng ta đã xem qua.”

” Hiện tại biết sợ rồi, hết thảy đều đã muộn, ngươi tự lo cho mình đi!”

Dung Khải nói xong, cũng không có ý định cùng Dung Tân nói nhảm nữa, còn phải nghĩ biện pháp đem mình từ chuyện này kéo ra ngoài.

Nhưng Dung Tân làm sao có thể để cho hắn cứ như vậy đi, trực tiếp nhào tới ôm lấy chân hắn: ” Nhị ca, Nhị ca ngươi đừng đi, ngươi giúp ta, không phải lần này ngươi là người phụ trách khảo hạch hương liệu sư sao, ngươi giúp ta đi, ta rõ ràng đã xem qua quy tắc, cùng trước kia giống nhau, làm sao có thể như vậy, ngươi giúp ta đem tin tức đè xuống, được không, ngươi nghĩ đi chỉ cần ta thuận lợi trở thành hương liệu sư, đối với vương thất không phải cũng là chuyện tốt sao, Nhị ca ngươi ngẫm lại đi! ”

Dung Khải nhìn Dung Tân đến lúc này còn chưa hết hy vọng, bỗng nhiên nở nụ cười: ” Ngươi thật sự không có đầu óc, Dung Khải ta làm sao có thể có đệ đệ ngu xuẩn như ngươi, nhìn thấy quy củ khảo hạch thứ nhất cùng lần trước đều giống nhau, thì sẽ giống sao, ngươi có biết đây chính là bày ra để đề phòng người có ý nghĩ như các ngươi không, bắt đầu từ trận khảo hạch thứ hai, tất cả thí sinh một chọi một với giám khảo, tất cả giám sát cùng duy trì trật tự phòng thi toàn bộ do quân đội một tay tiếp quản, nói cách khác ngay cả ta cũng không có quyền can thiệp, dưới tình huống như vậy, đệ đệ tốt của ta, ngươi nói cho ta biết ngươi muốn chế tạo ra hương liệu có thể trị liệu thời kỳ xao động như thế nào, chính là dùng thân phận của ngươi, tiền của ngươi đi hối lộ sao, ngươi chuẩn bị hối lộ ai? ”

Một tiếng la hét cuối cùng, Dung Tân trực tiếp bị dọa buông tay ra.

” Làm sao có thể như vậy, làm sao có thể như vậy, ta không biết sẽ như vậy…”

Dung Khải đã lười nói nhảm với hắn nữa, trực tiếp rời khỏi tẩm cung của hắn.

Hắn vừa đi, tùy thị đứng ở một bên nhanh chóng tới: ” Điện hạ ngài thế nào rồi, ta hiện tại lập tức trị liệu cho ngài, trên mặt… A…”

Dung Tân đẩy hắn ra: ” Ngươi bớt ở chỗ này giả mù sa mưa lo lắng cho ta! ”

Tùy thị bị đẩy ra không dám trì hoãn, đứng lên liền bỏ chạy, sợ chậm Dung Tân sẽ làm gì hắn.

Tùy thị rời đi không lâu, Dung Đỉnh liền bước nhanh vào.

Nhìn thấy Dung Tân ngồi trên đất gò má sưng đỏ không chịu nổi, Dung Đỉnh lập tức nhào tới ôm lấy hắn: ” Ngũ đệ ngươi làm sao vậy, sao lại chật vật như vậy? ”

Dung Đỉnh đột nhiên xuất hiện, làm cho Dung Tân giống như trong nháy mắt tìm được cọng rơm.

” Tam ca, ngươi cứu ta, hu hu, ngươi cứu ta!”

Dung Đỉnh đau lòng ôm hắn vào trong ngực: ” Ngũ đệ đừng khóc có chuyện chậm rãi nói, Tam ca giúp ngươi nghĩ biện pháp.”

” Tam ca ta biết ngươi đối với ta là tốt nhất, Nhị ca là không trông cậy vào được, không chỉ trông cậy vào hắn còn đánh ta thành như vậy, hu hu, Tam ca thật đau nha!”

Dung Đỉnh cẩn thận nâng mặt Dung Tân lên: ” Ngũ đệ đừng sợ, ta trước tiên trị khỏi mặt cho đệ.”

Sau khi nhìn thấy Dung Đỉnh bối rối, trong lòng Dung Tân ổn định một chút.

Chờ tùy thị đem máy trị liệu đẩy tới, Dung Đỉnh giúp Dung Tân trị liệu tốt hai gò má, chỉ là răng trong miệng hắn có chút khó làm, nhưng cũng không nóng lòng nhất thời.

Sau đó Dung Đỉnh hỏi Dung Tân đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, Dung Khải làm sao lại phát hỏa lớn như vậy?

Dung Đỉnh đối với Dung Tân mà nói hiện tại giống như rơm cứu mạng, bị hắn gắt gao nắm trong tay, gã hỏi cái gì hắn tự nhiên đều nói.

Nghe Dung Tân kể lại, Dung Đỉnh vẻ mặt kinh ngạc lại thay Dung Tân ủy khuất, trong lòng lại rất giống đồng ý ý nghĩ của Dung Khải, Dung Tân chính là một tên ngu xuẩn, nhưng tên ngu xuẩn này lại giúp gã đại ân, đưa tay vuốt ve hai má Dung Tân được trị liệu tốt: ” Ngũ đệ cũng phải thông cảm cho tâm tình Nhị ca, dù sao chuyện này là phụ vương giao cho hắn phụ trách, xảy ra chuyện như vậy hắn khó có thể từ chối trách nhiệm, nhưng tức giận thế nào cũng không nên động thủ đánh ngươi, ngươi là đệ đệ ruột của hắn, lại là Omega yếu ớt, hắn nghĩ như thế nào mà đánh như vậy ”

Dung Tân nắm lấy tay gã trong lòng bàn tay: ” Ta biết chuyện này ta không đúng, Nhị ca cũng nên tức giận, nhưng hắn chỉ nghĩ chính hắn, làm sao có thể giống Tam ca đau lòng ta như vậy, hắn mới không phải ca ca, ca ca ta cũng chỉ có một mình Tam ca ngươi, Tam ca ngươi giúp ta, loại thời điểm này ta nên làm cái gì bây giờ, hiện tại bên ngoài khẳng định đều biết, không biết phải nói như thế nào, phụ vương bên kia ta phải nói như thế nào, hu hu..”

” Đừng khóc, đừng khóc, Ngũ đệ là hối hận việc làm lúc trước?” Dung Đỉnh ôn nhu hỏi.

Dung Tân lắc đầu lại gật đầu: ” Ta chỉ là hối hận suy nghĩ quá đơn giản, nếu ta cẩn thận một chút sẽ không có kết quả như vậy. ”

” Kết quả hiện tại cũng không tính là xấu, ngươi nên thấy may mắn, đây chỉ là trận khảo hạch đầu tiên, không cần ngươi đến hiện trường, ngươi không đến hiện trường, nộp tác phẩm đã hoàn thành, trên đường xuất hiện loại tai nạn gì đó cũng có khả năng…”

Dung Đỉnh nói đến đây ngừng lại, ám chỉ đã đủ, gã tin tưởng Dung Tân đã hiểu được ý tứ của gã.

Quả nhiên gã vừa nói xong, ánh mắt Dung Tân nhất thời sáng lên: ” Tam ca nói rất đúng, tác phẩm trên đường đưa đi bị người thay thế, loại chuyện này ta làm sao có thể biết trước, hơn nữa ta còn có thể nói, tùy thị đem hương liệu ta mua cùng tác phẩm nhầm lẫn, đây chính là một hồi hiểu lầm!”

Nói đến phía sau Dung Tân đã bị lý do của mình thuyết phục, bởi vì kích động trực tiếp ôm lấy Dung Đỉnh: ” Tam ca ngươi thật sự là quá tốt, cám ơn! ”

Dung Đỉnh nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai hắn cười vẻ mặt ôn nhu: ” Không lo lắng nữa đi. ”

” Ừm, không lo lắng nữa.” Dung Tân buông tay ra, trên mặt nở nụ cười.

Dung Đỉnh cười điểm chóp mũi hắn, ngược lại thở dài: ” Bất quá ngươi có thể dùng hiểu lầm giải thích, Nhị ca bên này cũng không dễ chịu, rốt cuộc là hắn trong quản lý thất trách, tạo thành hiểu lầm lớn như vậy, chỉ sợ phụ vương cùng công chúng không dễ giải thích, hơn nữa lửa giận của công chúng không dễ phát tác với ngươi, đều hướng hắn phát tác, hắn có thể nói là hoàn toàn cõng nồi. ”

” Hắn đều đánh ta thành như vậy, Tam ca còn thay hắn nói chuyện, ta còn chuẩn bị đi đến chỗ phụ vương cáo trạng hắn.”

” Hắn đánh ngươi quả thật không nên, nhưng ta vẫn cảm thấy…”

” Chuyện này Tam ca ngươi đừng quản nữa, tóm lại khẩu khí này ta nuốt không nổi, ta lớn lên như vậy cho tới bây giờ chưa từng bị đối đãi như vậy.”

Dung Đỉnh thấy thế tựa hồ thật sự rất khó xử, không biết khuyên thế nào, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, ngậm miệng lại.

Tối hôm đó, khu đẩy trên quang võng đột nhiên xuất hiện một đề tài ——

# Ngũ điện hạ dùng hương liệu trong Đào Hoa Viên báo danh khảo hạch hương liệu sư bị kiểm tra ra… #

[ Mẹ kiếp, tôi không phải hoa mắt chứ? ]

[ Thật hay giả, kích thích như vậy sao? ]

[ Trước có An Liệt Ninh thay thế người khác, sau có Ngũ điện hạ dùng hương liệu của người khác! ]

[ Nhị điện hạ này có tính là giám thủ tự đạo* hay không, mình là người phụ trách sát hạch hương liệu sư, đại khái tiện lợi cho đệ đệ? ]

*Giám thủ tự đạo nguyên ý là nói mình giám sát đồ đạc ngược lại đồ đạc bị mình trộm cắp, nghĩa bóng nói vì mình lợi dụng quyền hạn làm việc trái pháp luật, đây là một điển cố xuất phát từ thời xuân thu……

[ Nhiều hương liệu như vậy, sao lại hết lần này tới lần khác chọn Đào Hoa Viên nhà bọn họ, đây chẳng lẽ không phải phiến diện một phía sao? ]

[ Ngay cả chứng cớ cũng không có, như thế nào phía trên cũng đã nhận định Ngũ điện hạ giống như thật sự đã làm vậy, nói chuyện vô căn cứ thì nói cái lông gì? ]

[ Ngừng một chút, chờ chứng cớ, không nổ súng lung tung! ]

[ Giả đó, Ngũ điện hạ sao có thể ngu xuẩn như vậy? ]

[ Nói như thế nào liền phán đoán hương liệu nhất định xuất phát từ Đào Hoa Viên, cũng không cho phép Ngũ điện hạ thật sự chế tác ra hương liệu có thể trị liệu thời kỳ xao động sao? ]

[ Không chừng một hồi Ngũ điện hạ liền đứng ra nói, ta là chủ tiệm Đào, xem người phía trên làm sao đánh mặt! ]

[ Phía trên cũng không cần thay Ngũ điện hạ tẩy trắng, Ngũ điện hạ tuyệt đối không có khả năng là chủ tiệm Đào, vì cái gì, bởi vì chủ tiệm Đào đã có gia đình nha, Ngũ điện hạ thân ái của chúng ta vẫn còn độc thân! ]

[ Ngũ điện hạ tuyệt đối không phải là chủ tiệm Đào, nhưng Ngũ điện hạ có phải thật sự có thể chế tạo ra hương liệu trị liệu thời kỳ xao động? Ta bảo lưu quan điểm! ]

[ Mọi người đừng ở chỗ này ầm ĩ, mau đi qua Công hội hương liệu sư đi, bên đó phát thông báo, bên trong có chùy*! ]

*Ý chỉ chứng cớ xác thực.

……

Công hội hương liệu sư: ” Sáng nay trong lúc xem xét tác phẩm để công nhận tư cách thí sinh, phát hiện một tác phẩm kiểm tra đặc biệt, hội trưởng Công hội Lý Ân cùng với hương liệu sư Lâm Uyên cùng nhau xem xét, kết luận, hương liệu này xuất phát từ cửa hàng hương liệu Đào Hoa Viên [Ảnh] [Ảnh] Trong cửa hàng hương liệu Đào Hoa Viên, mọi người biết rõ có hiệu quả đặc biệt đối với thời kỳ xao động, nhưng tin rằng rất nhiều người có thể đều không hiểu, hiệu quả trị liệu như vậy xuất phát từ đâu, nhân cơ hội này cùng mọi người phổ cập khoa học một chút…

…… Hương liệu chỉ có thể do Omega thư tính làm, là bởi vì tin tức tố của Omega có tác dụng đặc biệt đối với linh thực, nhưng Omega cũng có sự khác biệt về mặt gien giống như Alpha, chỉ là chúng ta cũng không dùng gien cao cấp thấp cấp để xác định Omega, chất lượng tin tức tố gien cao cấp có tác dụng rất mạnh trong việc tinh chế linh thực, nói cách khác hương liệu trong cửa hàng Đào Hoa Viên độ tinh khiết có thể cao như vậy, có hiệu quả trị liệu được như vậy, chính bởi vì người chế tác hương liệu là Omega gien cao cấp

Hơn nữa có chuyện vô cùng vinh hạnh, trước khi khảo hạch bắt đầu, hội trưởng Lý Ân cùng cao cấp hương liệu sư Lâm Uyên trực tiếp tiến hành trao đổi với vị chủ tiệm này, thông qua quá trình chế tác mà cậu kể lại, vừa vặn chứng thực suy đoán đó, hơn nữa trong quá trình trao đổi lần này, vị chủ tiệm này cũng cống hiến bí quyết của mình khi chế tác hương liệu, cũng dặn dò hội trưởng Lý Ân, hy vọng quá trình chế tác hương liệu mà mình chia sẻ, có thể mang lại phúc lành cho Đế quốc, lại không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như vậy…

Đối với sự việc lần này, chỉ có thể nói Công hội hương liệu sư chúng tôi giám sát không đủ, xin lỗi chủ cửa hàng hương liệu Đào Hoa viên, xin lỗi toàn thể công chúng, là chúng tôi sơ suất dẫn đến chuyện như vậy xảy ra…”

Ảnh minh họa là dòng chữ Đào Hoa Viên được hé lộ bên ngoài, cùng với danh sách thông tin của người nộp hồ sơ kiểm duyệt hương liệu, mặc dù trong nội dung không tiết lộ tên Dung Tân, nhưng hai hình ảnh này cũng đủ để nói lên tất cả.

[ Tôi điên rồi, cư nhiên là thật! ]

[ Nằm mơ cũng không nghĩ tới, Vương tử điện hạ Đế quốc có thể làm ra chuyện như vậy, quá rớt giá có được hay không? ]

[ Chỉ có ta muốn nói, Đào Hoa Viên thật thảm sao, trước có An Liệt Ninh thương nhớ, sau có Ngũ điện hạ nhớ thương, bất quá có được thiên phú như vậy bị người ta ghen tị cũng bình thường! ]

[ Đào Tử thái thái chúng ta sao lại thảm như vậy, đau lòng Đào thái thái chúng ta! ]

[ Đào tử thái thái là thái thái thiện lương nhất tôi từng gặp qua, lại vẫn bị khi dễ như vậy, làm sao có thể như vậy! ]

[ Cư nhiên nguyện ý chia sẻ quá trình chế tác hương liệu của mình, hắn làm sao có thể hào phóng như vậy, tôi nhớ rõ hình như hắn còn phát sóng trực tiếp, hắn thật sự không sợ bị những người khác học được sao? ]

[ Phía trên cậu xem không chi tiết rồi, mặt trên nói hắn là Omega gien cao cấp, có được tin tức tố nghịch thiên mới có thể tinh chế dịch linh thực, quá trình chế tác hương liệu của hắn cho dù chia sẻ ra, người bình thường cho dù học, cũng không làm ra loại hương liệu có thể trị liệu thời kỳ xao động này của hắn, đây hẳn là nguyên nhân hắn không sợ đó, nhưng mặc kệ như thế nào, có dũng khí là được! ]

[ Công hội hương liệu sư cũng là nằm không cũng trúng đạn, gặp phải loại chuyện này đúng là xui xẻo, thế gia tử trước kia thế nào, không phải vẫn là không phán xét đó sao, phía sau càng ba chấm, trực tiếp là Vương tử điện hạ, không thấy lần này Công hội hương liệu sư chỉ dám xin lỗi, ngay cả đi thủ tục pháp lý cũng không dám đề cập, nhắc tới cũng vô dụng, còn không phải đều là không bệnh mà chết sao! ]

[ Sao chuyện này cứ như vậy quên đi, dựa vào cái gì, cũng không ai có thể quản sao? ]

[ Tôi quá thất vọng, thật sự quá thất vọng, mỗi lần xuất hiện chuyện như vậy, tựa như cô nhi, không nơi nương tựa! ]

[ Phía trên dùng cô nhi hình dung thật sự là quá chuẩn mỵ! ]

[ Chúng ta cũng không phải là cô nhi, không ai quản không có người dựa vào, xảy ra chuyện chính thức mở miệng nha! ]

[ Mọi người đừng hoảng hốt, Nguyên soái gửi tin nhắn, tuy rằng tôi không biết có phải là nhằm vào chuyện này hay không, nhưng tôi cảm thấy là đúng! ]

……

Tần Tinh Lan: Tư liệu hội trưởng Lý Ân trình bày, quân khu đã nhận được, mọi người an tâm.

[ A a a a, tôi thiếu chút nữa quên chúng ta còn có Nguyên soái! ]

[ Thấy Nguyên soái gửi tin nhắn, tâm tình tôi ổn định! ]

[ Tần Nguyên soái xin ngài nhất định phải trả lại chân tướng cho chúng tôi, cám ơn ngài, cúi đầu! ]

[ Nhất định phải cho Đào Hoa Viên thái thái một cái công đạo, cầu xin ngài! ]

[ Cầu xin ngài ngàn vạn lần không nên giống chuyện của An Liệt Ninh cứ như vậy quên đi! ]

[ Nhị điện hạ đã trông cậy vào không được, hiện tại chỉ có thể trông cậy vào ngài! ]

[ Nguyên soái đại nhân xin ngài nhất định phải trả lại một cái công đạo cho chúng ta! ]

……

Dung Tân bên này cũng nhìn chằm chằm vào quang võng, tuy rằng sáng sớm chắc chắn sẽ lộ ra ngoài, nhưng thật sự nhìn thấy những tin tức này, nhất là sau khi Tần Tinh Lan cũng gửi tin tức, trong lòng Dung Tân vẫn nhịn không được hoảng hốt.

Bất quá không sao, cho dù Tần Tinh Lan biết thì có thể thế nào, bọn họ cũng sẽ không có chứng cớ.

Dung Tân: ” Xin lỗi vì đã chiếm dụng của mọi người một chút thời gian, ta muốn giải thích chuyện xảy ra hôm nay một chút, đầu tiên ta muốn xin lỗi chủ tiệm Đào Hoa Viên, thật sự xin lỗi vì mang đến cho anh phiền phức như vậy, hơn nữa những thứ này đều là do tùy thị của ta bất cẩn tạo thành, đem hương liệu ta mua từ cửa hàng của anh cùng tác phẩm trình sát hạch nhầm lẫn, ta cũng là hôm nay sau khi nhận được tin tức, mới biết được chuyện này, lúc này tâm tình cũng là thập phần phức tạp, áy náy. Mang đến cho mọi người, cho Công hội hương liệu sư những phiền toái này ta cũng thập phần áy náy, ở chỗ này nói với mọi người một câu xin lỗi. Bởi vì sự hiểu lầm không cần thiết, để cho tất cả mọi người lo lắng, thực sự rất, rất, rất xin lỗi …”

[ Bởi vì tùy thị bất cẩn tạo thành, là hiểu lầm, thật hay giả? ]

[ Đây là bắt đầu lắc nồi sao? ]

[ Tuy rằng có thể sẽ có loại khả năng nhầm lẫn này, nhưng làm sao lại trùng hợp như vậy hết lần này tới lần khác chính là ngài? ]

[ Lời giải thích này ở chỗ tôi không được, không tin, tôi chỉ cần chứng cớ, @Tần Tinh Lan, còn Nguyên soái vẫn hy vọng ngài có thể điều tra kỹ việc này, cho Đào Hoa Viên thái thái cùng công chúng một cái công đạo! ]

[ Mỗi lần Ngũ điện hạ vừa mở miệng, liền nói tiếng hoa sen, thật sự là đủ rồi! ]

[ Đại biểu lớp học tổng kết cho các cậu một chút ý chính: Đây là một hiểu lầm, đều là do tùy thị ta bất cẩn nhầm lẫn, cùng ta một chút quan hệ cũng không có, nhưng ta vẫn phải đứng ra xin lỗi, ủy khuất chết đi, sặc! ]

[ Ha ha ha, phía trên tổng kết đúng lắm nha! ]

[ Người phía trên quá phận, tôi liền cảm thấy lời giải thích này rất bình thường, người ta nói thật, các người liền cảm thấy người giả, Ngũ điện hạ sau khi xảy ra chuyện trước tiên đứng ra giải thích, còn chưa đủ nói rõ hết thảy sao, nếu hắn chột dạ, loại thời điểm này, hắn tự nhiên có thể cái gì cũng không làm! ]

[ Nhanh như vậy đã có người chạy ra rửa, tẩy đi, ngồi chờ Nguyên soái điều tra, đánh mặt! ]

……

Ngay khi Dung Tân lên mạng lên tiếng cho tin đồn, Dung Khải cũng bị gọi vào thư phòng.

Vừa mới đẩy cửa ra, một cái chén trà liền ngay mặt hắn ném tới, trực tiếp làm rách trán, sau đó chính là tiếng mắng của Dung Diễn lọt vào tai: ” Ngu xuẩn, ngươi đến tột cùng có thể làm tốt chuyện gì! ”

Dung Khải cúi đầu tiến vào: ” Phụ vương, lần này là ta thất trách, ta không nghĩ tới Dung Tân lại làm chuyện như vậy! ”

” Ngươi không phải thất trách, ngươi là vô năng, xảy ra vấn đề như vậy, trước tiên ngươi không khống chế dư luận, đi nghĩ làm thế nào trong thời gian ngắn giải quyết vấn đề, mà là chạy tới tẩm cung của đệ đệ ngươi đánh người, chậm trễ thời gian, để cho sự kiện hoàn toàn lên men trên mạng, quả thực ngu xuẩn không chịu nổi!”

Dung Khải trong lòng căng thẳng, chỉ là không đợi hắn mở miệng, chợt nghe Dung Diễn tiếp tục nói: ” Dung Tân đã giải thích với ta, chuyện này chính là hiểu lầm, là tùy thị hắn bất cẩn đem hương liệu hắn mua cùng đưa đi, chuyện này hắn đã ở trên mạng thanh minh, đến lúc đó ngươi liền dựa theo con đường này đi thanh minh, cũng không cần ta dạy ngươi nữa chứ? ”

Đối với Dung Khải trong thời gian ngắn Dung Tân có thể nghĩ ra biện pháp như vậy trong lòng nổi lên kinh ngạc.

Nhưng cẩn thận nghĩ tới, sau khi thanh minh như vậy Dung Tân từ chuyện này thoát ra, ngược lại càng làm cho hắn mất mặt.

Giống như là hắn không có đủ năng lực.

Có thể nói cuối cùng là hắn triệt để thay Dung Tân cõng nồi.

Mà Dung Diễn hiển nhiên chính là tính toán như vậy.

Dung Khải trong lòng bất mãn, lúc này lại biết chuyện đã đến nước này, lần này thiệt thòi hắn ăn cũng phải ăn, không ăn cũng phải ăn.

Dung Khải từ thư phòng đi ra, sắc mặt âm trầm khó coi.

Dung Đỉnh trên đường đưa canh cho Dung Diễn thấy Dung Khải tới, vội vàng đi tới thân mật kêu lên một tiếng: ” Nhị ca. ”

Dung Khải liếc gã một cái: ” Ngươi tới chê cười ta? ”

Dung Đỉnh trong mắt nổi lên hoang mang: ” Nhị ca ta không hiểu, tâm tình ngươi không tốt sao? ”

Thấy Dung Đỉnh vẻ mặt ngây thơ, Dung Khải nhất thời hừ lạnh một tiếng: ” Đồ nịnh nọt ân cần! ”

Bỏ lại những lời này, Dung Khải không nhìn gã, trực tiếp sải bước rời đi.

Dung Đỉnh bị lưu lại vẻ mặt bị thương.

Dung Diễn nhìn gã tiến vào, thu cô đơn của gã vào đáy mắt: ” Vừa mới gặp Nhị ca ngươi? ”

Dung Đỉnh sửng sốt một chút, dường như không biết Dung Diễn làm sao biết được, nhưng rất nhanh gật gật đầu: ” Đúng, Nhị ca hình như tâm tình không tốt lắm. ”

” Hừ, hắn còn có mặt mũi tâm tình không tốt, phàm là hắn có chút đầu óc, chuyện cũng không đến nước này, ngươi có đi thăm Dung Tân không?”

Dung Đỉnh sắc mặt trắng bệch, đứng ở một bên mím môi, bộ dáng không biết mở miệng như thế nào.

Dung Diễn đem khẩn trương của gã thu vào đáy mắt, hừ lạnh một tiếng: ” Có cái gì không dám nói, nói! ”

Dung Đỉnh bị hoảng sợ, vội vàng cúi đầu mở miệng nói: ” Ngũ đệ có chút không tốt lắm, lúc con đến Ngũ đệ hai gò má sưng đỏ, còn rớt hai cái răng, ngồi trên mặt đất khóc, con hỏi hắn là ai, hắn cũng không nói với con, chính là vẫn khóc, con nhìn trong lòng rất khó chịu, cũng chỉ có thể dỗ dành hắn, giúp hắn đem vết thương trên mặt chữa khỏi, những thứ khác cái gì cũng không làm được…”

Nói đến phía sau, Dung Đỉnh vẻ mặt khổ sở.

Dung Diễn thấy thế trong lòng có vài phần động tâm, mấy ngày nay Dung Đỉnh thường xuyên đưa tới cho ông uống một ít canh, Tô Chu bên kia cũng là gã một mực chiếu cố, trước kia ông không để gã vào mắt, dù sao cũng là một Beta không có tác dụng gì, nhưng sau khi tiếp xúc, Dung Đỉnh ngược lại là nhu thuận hiểu chuyện nhất.

Trong lòng không khỏi mềm nhũn: ” Nhị ca ngươi gần đây cũng quá bận rộn, tâm tình hơi nóng nảy, như vậy đi ta bảo hắn đem chuyện Viện kiểm duyệt bên kia giao cho ngươi làm, ngươi có thể làm tốt không?”

Dung Đỉnh lộ ra bộ dáng sợ hãi, trong mắt đều không thể tin được: ” Không được, phụ vương ta không được, ta làm sao được đây?”

” Để cho ngươi đi làm ngươi liền đi làm, không được thì học, chuyện này cứ như vậy đi, ngày mai ngươi liền đi Viện kiểm duyệt cùng Dung Khải nói chuyện, đi xuống đi.”

Dung Đỉnh khuôn mặt trắng bệch, run rẩy nói cảm ơn phụ vương với Dung Diễn, mới lảo đảo rời khỏi thư phòng, trong nháy mắt bước ra thư phòng thậm chí còn thiếu chút nữa bị cánh cửa vấp ngã, xấu hổ ổn định thân thể, cẩn thận đóng cửa lại, trong quá trình cũng không dám nhìn Dung Diễn.

Thu thận trọng của gã vào mắt, Dung Diễn tuy rằng chướng mắt, nhưng lại cảm thấy gã như vậy ngược lại dễ nắm bắt.

Chỉ là trong nháy mắt đóng cửa lại, Dung Đỉnh nhếch khóe môi, lúc xoay người ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời đêm lấp lánh.

Sớm bắt đầu thôi.

**********************

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.