Nói xong một lúc, hắn vẫn nhìn chằm chằm vào phía sau, một thân ảnh dần xuất hiện trong ngõ. Một gã đàn ông tầm hơn bốn mươi tuổi xuất hiện, khuôn mặt khá bình thường không có gì nổi trội, đoán chừng nếu chỉ gặp qua một lần sẽ không thể nhớ nổi mặt lão. Lão mặc một bộ áo màu xanh lục, đi dày đế đinh rất giống phong thái quân đội. Lão kia cũng nhìn hắn rồi nói.
- Ngươi thực sự biết ta theo dõi ngươi hay chỉ phỏng đoán. Hắn vẫn lạnh giọng nói. Trên người lão già này sát khi không hề nhỏ, cùng với phong thái kia khiến hắn không thể không đề phòng.
- Là ta biết. Ngươi theo ta từ lúc ta rời khỏi nhà đi ăn trưa, sau lại từ nhà hàng tới đây.
Tên kia dùng ánh mắt thú vị nhìn hắn, nói.
- Quả không hổ danh người của đoạt mệnh, biết được ta theo dõi. Đã thế thì ta nói thẳng, ngươi hôm qua có giết một người tên là Tập Cận Bành, hắn là người của tổ chức ta.
Hắn nghi ngờ hỏi.
- Ngươi là người Tàu khựa? Muốn trả thù cho đồng bọn sao? Tên kia lắc đầu cười như không cười nói. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenhyy.com
- Phải ta người Trung Quốc. Chuyện ngươi làm do tổ chức ngươi phân phó ta không có đổ lên đầu ngươi nhưng theo thông tin ta có ngươi đã cầm đi một vali trắng, trong đó có nhiều thứ quan trọng của tổ chức ta, ta muốn ngươi trả nó lại nếu không....
Hắn khinh bỉ trong lòng. Vốn hắn rất ghét bị người khác dọa dẫm uy hiếp mà hôm nay lại bị tên tàu khựa này chọc.
- Chỉ là bọn Tàu khựa thôi mà, có đéo gì mà lớn giọng. Bố đéo đưa đấy làm *** gì bố. Tên kia bị xúc phạm cũng hơi mất bình tĩnh liền gằn giọng.
- Ngươi đừng tưởng có tổ chức đứng phía sau hậu thuẫn mà lớn lối. Có tin hôm nay ta giết ngươi tại đây luôn.
Hắn việc gì phải sợ tên tàu khựa này, cảm giác tên kia không vừa nhưng đánh không lại thì hắn chạy, tên kia liệu theo kịp.
Ngon thì vào đây. Bố xem con chó tàu khựa mày có cái gì mà dám đứng trước mặt bố sủa nhao lên.
Tên kia nghe thấy vậy vội lao lên, vung một quyền vào vị trí hắn đứng. Hắn nhanh như cắt né ra, chỉ thấy bàn tay của tên kia đấm xuyên bức tường xi măng đằng sau hắn. Hắn thầm nghĩ là đã gặp phải đối thủ, cái trò đấm thủng tường kia hắn cũng làm được nhưng nhìn dáng vẻ nhẹ nhàng kia thì xem ra hắn còn thua người ta một bậc nhỏ. Nhanh chóng né ra nhưng không quên tấn công hắn tung một cước về phía thái dương tên kia, một cước chứa toàn bộ lực lượng của hắn. Tên tàu khựa kia cũng không phải vừa, lui một bước né đòn tấn công của hắn, nhưng khi chân vừa bay qua mặt y thì y lại nhanh tiến lên áp sát không cho hắn có thời cơ ra đòn tiếp. Nhưng tên kia đâu có ngờ được hắn đâu cần ra chiêu tiếp vì chiêu vừa nãy chưa có xong, khi chân kia vừa chạm đất thì nó lập tức thành chân trụ lực, chân còn lại tung một cước vào phần hông gã tàu khựa. Tên tàu khựa vốn không lường trước được uy lực cú đá kia bị đá lui vài bước, một tay sờ soạng vùng hông bị đá. Tuy nói là chiếm tiện nghi nhưng cú đá vừa rồi kết thúc hắn mới nhận ra rằng thân thể gã đàn ông kia cứng như thép, hắn tung cước mà chân hắn giờ vẫn còn tê tê. Tên kia đôi mắy đỏ lên như máu, thật không ngờ coi thường đối thủ mà lại nhận lấy hậu quả. Hắn thét lên một tiếng tức thì từ hai bên cánh tay, vai, lưng và chân nổi lên vô số lưỡi dao nhọn hoắt. Thiên Minh kinh hãi nhìn tên biến thái kia, rốt cuộc đây là gì. Nhất định không phải là người máy vì cử động linh hoạt kia máy móc không có làm được mà có thì cũng không một quốc gia tổ chức nào có thể chế tạo. Nếu là người thì vì sao lại có thể từ trong cơ thể mọc ra vô số lưỡi dao kia được. Tên trung niên hán tử kia hung hăng lao về phía hắn, liên tiếp tung quyền cước đầy uy lực. Về phần hắn vốn trước có thể kích đối kích nay buộc phải né đòn nên nhanh chóng rơi vào thế hạ phong. Tên kia tung một quyền vào ngực hắn, hắn nhanh chóng bắt lấy cổ tay con chó tàu khựa lại, nhanh như cắt đấm một đấm vào ngực hắn. Nhưng hắn biết mình đã sai lầm bởi vì khi rút tay về thì tay của hắn toàn những lỗ li ti sâu tận xương, bàn tay của hắn bắt lấy cổ tay của tên kia cũng không khá hơn là mấy, chỉ thấy từ cổ tay hắn mấy con dao lại mọc ra đâm thủng cả lòng bàn tay hắn.
Bây giờ máu từ đôi bàn tay đã chảy ướt hết cả bộ quần áo, hắn có chút không phục tình thế hiện tại, chẳng qua tên kia có mấy con dao kia không thì hắn thắng từ lâu rồi.
Bị một quyền thẳng vào ngực, gã trung niên kia cũng thấy nhộn nhạo trong ngực cả lên nhưng so với y thì tên sát thủ kia chịu thiệt thòi cũng không nhỏ. Y quyết định dùng nốt lá bài còn giấu, mặc kệ tên sát thủ kia sống hay chết thì y cũng phải hạ được hắn. Y hằn giọng khiêu khích.
- Hừ. Mở mắt to ra mà nhìn lão tử giết ngươi đây.
Hắn cũng thầm thấy được sự thay đổi trong hành động lẫn lời nói của tên kia, trong lòng không thầm cảnh giác nhưng chỉ đáp lại bằng tiếng hừ lạnh đầy khinh mệt. Trung niên hán tử không lấy đó làm tức giận, trong mắt y chàng trai trẻ kia đã là người chết, nói văn vẻ hơn một chút là sắp được ngồi lên nóc tủ rồi y cười cười. Hắn không có quan tâm cái nụ cười kia chỉ dẫm chân lấy đà một cái cả người lao về phía tên kia. Tên kia tiếp tục cười lạnh vung hai tay ra, chỉ thấy vô số đao quang lóe lên, nhưng thực tế đó không phải là đao quang mà là những lưỡi đao nhỏ bay với tốc độ viên đạn, phản chiếu ánh sáng xung quanh hình thành các đao quang như vậy. Hắn có một cỗ cảm giác nguy hiểm tột độ dâng lên trong đầu, đây chính là một cảnh báo bằng cảm giác, trực tiếp uy hiếp tới tính mạng, cảnh báo này hắn đã phải rèn dũa bao nhiêu năm mới có được. Vì đang lao lên phía trước nên hắn không tài nào dừng lại được, chỉ nghiêng người sang một bên. Trong nháy mắt hắn bỗng mất thăng bằng nhưng lại rất nhanh nhận định được vị trí hiện tại của hắn là phía sau lưng gã kia, không kịp thắc mắc về hiện tượng kì lạ kia hắn dồn toàn bộ lực đạo tung một quyền vào lưng tên kia, ngay vị trí tim đập. Vốn kinh hãi khi thấy Thiên Minh biến mất trong không khí vô tung vô ảnh nhưng rất nhanh y cũng biết có động tĩnh phía sau lưng mình, vội quay lại và ngay lập tức một cơn đau truyền đến.
Phanh!! Y bị đánh văng vào bức tường sau lưng, dường như một bên bả vai đã bị đấm nát bét, nhưng cũng thầm khen bản thân may mắn vì nếu chậm hơn chút nữa thì không phải vai mà là quả tim của y bị nát.
Tung xong một quyền Thiên Minh cũng mới ý thức được bản thân bị ba lưỡi dao cắm sâu ở bụng, hắn biết bằng điều thần kỳ nào đó hắn bỗng xuất hiện sau lưng tên kia nhưng vẫn không thoát khỏi mấy lưỡi đao bay ngang qua, cộng với cú đấm vừa rồi cũng làm xương cánh tay hắn gãy gần hết. Mất máu quá nhiều, hắn như khụy xuống, nhưng lại muốn kết liễu tên kia thật nhanh. Tên trung niên hán tử kia cũng bất chấp đau đớn đứng dậy, y biết mình không làm thế thì chắc chắn sẽ chết. Cả hai người lao vào nhau, đồng loạt tung hai cước vào bụng nhau.
Phanh một tiếng cực lớn hai thân ảnh lần nữa bị dội ngược ra sau, cả hai đều bị đá bay lên không trung. Trong khi bị văng ngược về phía sau trung niên hán tử nhanh chóng dùng cánh tay lành lặn còn lại bắn ra thêm ba đao quang. Tuy nhiên hắn lần nữa phải giật mình vì thân ảnh tên thanh niên kia lại bỗng dưng biến mất thêm một lần nữa. Thiên Minh một lần nữa lại cảm thấy mất thăng bằng, hắn ôm lấy bụng thối lui đang định ngó xem địa phương nào thi một âm thanh lớn bên trái vang lên. Tia ý thức cuối cùng của hắn là nhận ra vật đang lao về phía hắn không gì khác là một chiếc xe tải, và nơi hắn đứng chính là đường cái. " Thôi xong " hắn thầm nghĩ trước khi bị đâm bay và tối xầm mắt lại.