Tam Thái Tử

Chương 2: Thí nghiệm ma quỷ




Thượng tá trung niên há mồm muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra khỏi miệng. Người trung niên mặc quần áo lôi thôi chính là tiến sĩ giỏi nhất của nước Hoa Hạ, cũng chính là một người điên cuồng khoa học. Lĩnh vực gã nghiên cứu thành công đã sớm vượt lên những kỹ thuật tiên tiến nhất lúc bấy giờ, có điều thực lực của Hoa Hạ hiện tại vẫn bị giới hạn trong nước, thủy chung khó có thể thực hiện những khoa học kỹ thuật vượt mức quy định. Sau đó vì gã tìm được một di tích Viễn Cổ dưới lòng đất, trong đó có một tòa kiến trúc tản ra năng lượng quỷ dị, tiến sĩ lôi thôi cho rằng đây là thiết bị của truyền tống trận, đối với chuyện kỳ lạ này tiến hành si mê thực nghiệm. Vì cái suy nghĩ điên cuồng này của gã, đã có mười mấy phạm nhân phạm tội tử hình có tố chất thân thể cường hãn tham dự nghiên cứu, nhưng kết quả đều thất bại. Chẳng những không có thực hiện được truyền tống, trái lại những vật thí nghiệm này bị cái năng lượng quỷ dị cường đại kia đốt thành tro bụi, ngay cả hỏa táng đều không bằng. Ở chỗ sâu nhất của trụ sở bí mật, trong một căn phòng thí nghiệm được lắp đặt thiết bị tối tân nhất, Triệu Vô Cực toàn thân xích lõa ngâm mình ở bên trong một bình dung dịch, trên người cắm đủ loại thiết bị máy móc.

- Bơm vào cường hóa tố chất! Liều thuốc ba cơ số! Tiến sĩ lôi thôi hưng phấn nói.

- Tiến sĩ, ba cơ số có phải quá cao hay không. Người thường ngay cả một cơ số đều không thừa nhận nổi! Trợ thủ nhắc nhở.

- Người này chính là sát thủ đứng đầu thế giới, tố chất thân thể tốt lắm, ba cơ số có thể còn thiếu đó. Ít nói nhảm, tranh thủ thời gian. Tiến sĩ không nhịn được nói. Tích tích tích...! Theo cường hóa tố chất bơm vào, trước mặt tiến sĩ tiếng cảnh báo bén nhọn của thiết bị đồng dạng vang lên.

- Tiến sĩ, trong cơ thể vật thí nghiệm phát hiện năng lượng dị thường. Cường hóa tố chất đang bị cắn nuốt! Trợ thủ không thể tin nổi nói.

- Không ngờ lại là cao thủ nội gia! Bơm thêm ba cơ số cường hóa tố chất đi. Công phu nội gia, quả nhiên không đơn giản! Tiến sĩ mặt ngoài mặc dù khiếp sợ, nhưng trên mặt xuất hiện thần sắc mừng như điên Tại Hoa Hạ, tố chất thân thể tốt nhất không phải quân nhân, mà là những người trong Tích tích tích...! Theo cường hóa tố chất bơm vào, trước mặt tiến sĩ tiếng cảnh báo bén nhọn của thiết bị đồng dạng vang lên.

- Tiến sĩ, trong cơ thể vật thí nghiệm phát hiện năng lượng dị thường. Cường hóa tố chất đang bị cắn nuốt! Trợ thủ không thể tin nổi nói.

- Không ngờ lại là cao thủ nội gia! Bơm thêm ba cơ số cường hóa tố chất đi. Công phu nội gia, quả nhiên không đơn giản! Tiến sĩ mặt ngoài mặc dù khiếp sợ, nhưng trên mặt xuất hiện thần sắc mừng như điên Tại Hoa Hạ, tố chất thân thể tốt nhất không phải quân nhân, mà là những người trong ngoài kiêm tu võ thuật. Chỉ là những người này căn bản không có khả năng trở thành vật thí nghiệm của gã, cho dù gã là khoa học gia đứng đầu Hoa Hạ, một ít chuyện kiêng kỵ ngay cả chính phủ Hoa Hạ cũng làm không được. Theo thao tác của tiến sĩ, sáu cơ số cường hóa tố chất được tiêm vào thân thể Triệu Vô Cực.

- Không biết sẽ như thế nào đây? Tiến sĩ vừa khẩn trương vừa hưng phấn nói. Bao nhiêu năm qua gã không có khẩn trương như vậy. Răng rắc, răng rắc... Triệu Vô Cực đột nhiên kịch liệt đấu tranh, trong cơ thể vang lên âm thanh tiếng nổ BA BA. Bên ngoài thân lỗ chân lông chảy ra lượng lớn dung dịch cùng khá nhiều tơ máu.

- Chuyện gì xảy ra? Tiến sĩ biến sắc, biểu hiện này giống như không chịu nổi cường hóa tố chất.

- Tiến sĩ, tố chất hoá sinh cùng nội công trong cơ thể vật thí nghiệm không tương đồng, đã triệt để phát hoả, thân thể vật thí nghiệm đang bị phá hủy mạnh mẽ. Trợ thủ lớn tiếng nói.

- Chết tiệt! Tiến sĩ hung hăng nắm chặt tay, thật vất vả mới có được một vật thí nghiệm hoàn mỹ như vậy, nếu như thất bại, lần sau còn không biết lúc nào mới có lại được! Trong lòng tiến sĩ hiện lên một vòng hối hận Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Bình dung dịch ngâm Triệu Vô Cực đã triệt để biến thành huyết sắc, tựa như một chiếc ken màu đỏ, bên trong cũng trở nên vô thanh vô tức.

- Tiến sĩ, thất bại rồi sao? Trợ thủ không xác định hỏi.

- Chờ một chút! Sắc mặt tiến sĩ biến thành cực kì khó coi, chẳng lẽ mình đã đánh giá quá cao tố chất thân thể của vương bài lính đánh thuê này. Phù phù, phù phù... Tiếng tim đập yếu ớt vang lên khắp nơi trong căn phòng, sau đó tần suất cùng cườngđộ đang không ngừng nhanh hơn.

- Đây là? Trợ thủ kinh ngạc hỏi.

- Thành công rồi! Tiến sĩ rất là kinh hỉ. Phù phù, phù phù... Tiếng tim đập thật lớn quanh quẩn toàn bộ phòng thí nghiệm, độ mạnh yếu như vậy đã vượt qua gấp mấy chục lần tốc độ của con người bình thường. Thời điểm Triệu Vô Cực bị lôi ra, tiến sĩ đột nhiên sắc mặt đại biến, hiện tại cả ngườiTriệu Vô Cực da dẻ bị nẻ, cơ thể cũng vỡ ra, có nhiều chỗ thậm chí có thể thấy cả xương trắng. Nếu như không phải trong cơ thể hắn truyền ra tiếng tim đập thình thịch, chỉ sợ cả người hắn sẽ là một đống thịt nhão nhúc nhích.

- Vậy... rốt cuộc là thất bại sao! Trợ thủ nhìn Triệu Vô Cực không khác gì thịt nhão nói.

- Đưa hắn vào đi! Tiến sĩ trầm mặc một chút nói.

- Đưa vào đấy? Tiến sĩ, ngài không nói đùa chứ! Hiện tại cả người hắn đều thối rữa, làm sao có thể thừa nhận được thực nghiệm kế tiếp. Trợ thủ không thể tin nổi nói.

- Đừng nói nhảm, ta cần hắn kiểm nghiệm một chút những vật khác! Vẻ mặt tiến sĩ không nhịn được, vốn cho rằng tiểu tử này có thể vì mình sáng tạo một kỳ tích, kết quả thất bại càng thêm thảm hại. Mất đi da toàn thân, đã vậy còn tổn hại phần lớn cơ thể, loại tình huống này căn bản không có khả năng sống sót.

- Vâng! Trợ thủ bất đắc dĩ đem Triệu Vô Cực không khác đống thịt nhão đẩy mạnh sang một thông đạo sâu thẳm bên cạnh. Tại cuối thông đạo là một mảnh không gian ngầm. Mảnh không gian này to cỡ sân bóng, ở chính giữa đứng vững sáu căn thạch trụ, nhìn những vết tích loang lổ đã biết nó có lịch sử phi thường lâu năm. Trong đó có một viên lục mang tinh lóe ra ánh huỳnh quang màu lam, sáu căn thạch trụ phân biệt đứng ở góc trên lục mang tinh. Toàn bộ Lục Mang Tinh Trận tản ra khí tức xa xưa thần bí.

- Tiểu tử, kiếp sau nhớ đầu thai làm người tốt! Trợ thủ lầm bẩm một câu, sau đó ném Triệu Vô Cực vào trung tâm lục mang tinh, máu tươi vẩy ra nhuộm đỏ toàn bộ lục mang tinh. Ông...! Toàn bộ mặt đất tựa hồ cũng rung động một chút, lục mang tinh dưới thân Triệu Vô Cực quang mang đại thịnh, sau đó trực tiếp bao phủ cả người Triệu Vô Cực. Phù phù, phù phù... Tiếng tim đập của Triệu Vô Cực càng thêm mãnh liệt, tần suất so vừa rồi nhanh hơn không chỉ gấp mười lần. Đại lượng máu tươi phun trên mặt lục mang tinh, khiến ánh huỳnh quang xán lạn nhiễm lên một vòng huyết sắc. A...! Triệu Vô Cực khôi phục ý thức, phát sinh một tiếng gào thét thống khổ đến cực điểm.

- Thực sự là cảnh tượng hoàn mỹ! Mỗi lần trông thấy đều làm ta hưng phấn không thôi. Không biết lúc nào, tiến sĩ đã đi tới bên người trợ thủ, nghe tiếng gào rú của Triệu Vô Cực bên trong lục mang tinh màu lam, trên mặt lộ ra nụ cười biến thái.

- Tiến sĩ, vật này thật sự có thể truyền tống sao? Đây đã là người thứ bảy mươi tám, nhưng không có một người nào thành công. Trợ thủ cưỡng chế sợ hãi trong lòng nói.

- Thế giới này thần bí so với chúng ta nghĩ rất nhiều, rất nhiều di tích thần bí đềukhó có thể dự đoán thần uy. Chỉ là thời đại này công nghệ rất nhỏ, rất nhiều thứ đều thất truyền, chúng ta chỉ có thể lấy con người để thăm dò thần uy. Lục mang tinh này rất giống Truyền Tống Trận trong truyền thuyết thần thoại, đối với công hiệu của nó, chúng ta chỉ có thể không ngừng nếm thử. Để hiểu những lĩnh vực thần bí này, cho dù dùng mạng người cũng không coi vào đâu. Tiến sĩ không thèm để ý chút nào nói. Với gã mà nói, sinh mệnh con người chỉ là tư liệu sống để nghiên cứu khoa học mà thôi.

- Lẽ nào tiên nhân trong truyền thuyết thần thoại đều tồn tại? Trợ thủ hỏi.

- Ai biết được! Chẳng qua quang mang của lục mang tinh tuyệt đối là một loại năng lượng hoàn toàn khác, chỉ là vô luận ta nghiên cứu thế nào đều không thể nắm giữ cơ chế tồn tại của nó. Hy vọng có thể trải qua không ngừng thử nghiệm phát hiện được đặctính của nó. Trên khuôn mặt vô cùng bẩn của tiến sĩ tràn ngập khát vọng.

- Ồ?

- Làm sao vậy?

- Tiểu tử này vẫn đứng vững trong áp lực, đến bây giờ vẫn còn sống. Trợ thủ kinh ngạc nói.

- Ừ? Chuyện không đúng a! Không có da bảo hộ, tiểu tử này hẳn trước tiên sẽ bị phân giải mới đúng! Tiến sĩ nhăn mày khó hiểu. Răng rắc, răng rắc... Trên thân những thạch trụ loang lổ do năm tháng đột nhiên phát sinh một tiếng giòn vang.

- Không tốt, thạch trụ không chịu nổi. Tiến sĩ sắc mặt cuồng biến. Tích tích tích...! Chính lúc này tiếng cảnh báo bén nhọn trong trụ sở bí mật vang lên. Mặt đất càng run rẩy nhè nhẹ. Trong căn cứ tất cả người thực nghiệm cùng nhân viên công tác điên cuồng tháo chạy ra bên ngoài

- Tiến sĩ, chúng ta nhanh rời khỏi nơi này! Sắc mặt trợ thủ nhanh biến đổi.

- Ta không đi, ta muốn nhìn thấy kết quả thực nghiệm cuối cùng! Tiến sĩ không chút nào thèm quan tâm uy hiếp từ địa chấn, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm Triệu Vô Cực.

- Tiến sĩ, núi xanh còn đó lo gì thiếu củi đun, nếu ngài không đi thì không kịp nữa đâu! Trợ thủ lo lắng nói.

- Ta không đi! Bác sĩ không nhịn được khoát khoát tay, gã sống chỉ để hiểu chân tướng khoa học, gã căn bản không chú ý đến sinh tử.

- Bành. Trợ thủ một quyền đem bác sĩ đánh ngất xỉu, nâng gã lên cấp bách chạy ra khỏi thông đạo dưới lòng đất. Với tư cách trợ thủ của tiến sĩ, chức trách của hắn không chỉ hiệp trợ bác sĩ thực nghiệm, còn phải bảo vệ an toàn ho cả thân thể tiến sĩ. Thậm chí tại thời điểm khẩn cấp có thể áp dụng biện pháp mạnh. Ầm ầm, một cây thạch trụ vỡ nát, mặt khác trên thân năm căn thạch trụ cũng đầy vết rách, tùy thời đều có khả năng tan vỡ. Ở giữa lục mang tinh màu lam run rẩy, năng lượng cuồng bạo màu lam tràn ngập toàn bộ không gian ngầm. Oanh! Một tiếng nổ kinh thiên phát sinh trên mặt đất. Loại rung động này đã vượt qua phạm vi mặt đất có khả năng thừa nhận. Trong vòng vài phút ngắn ngửi, lấy ở đây làm trung tâm, một khe nứt lớn dài vươn ra bốn phương tám hướng. Cũng tại trong lúc nổ tung, mặt đất xuất hiện sụp đổ thật lớn. Sụp đổ sâu vài trăm mét đã động chạm đến mạch nước ngầm, một cỗ thanh tuyền tuôn ra, chậm rãi hình thành một mảnh ao hồ sâu không thấy đáy. Trận dị biến này đến đột nhiên, may nơi này là khu quân sự cấm, bằng không sẽ tạo thành sinh linh đồ thán. Mặc dù như vậy, trong lúc nổ tung quanh phạm vi trăm dặm vẫn tạo thành cơn địa chấn cấp năm, tạo thành tổn thất rất lớn về kinh tế. Ngay sau đó quân đội Hoa Hạ xuất hiện, phương viên trăm dặm toàn bộ bị giới nghiêm. Các loại thiết bị công nghiệp tiên tiến được vận chuyển vào trong đó, thậm chí có người còn nói trông thấy quân đội áp giải một con thuyền tàu ngầm loại nhỏ. Dân gian nghị luận dẫn tới sóng triều rất lớn, không có ai biết, trận tai biến thình lình này như thế nào phát sinh. Bao quát tất cả những người trong trụ sở bí mật, quân đội Hoa Hạ cũngđồng dạng không hiểu ra sao. Trận nổ đã hoàn toàn phá hủy căn cứ dưới đất, trong đó tất cả nhân viên nghiên cứu khoa học trốn không được một phần mười. Cái này cũng tạo thành vô số gia đình tan cửa nát nhà. Vì dẹp loạn nghị luận từ dân chúng, Cục địa chấn Hoa Hạ phải chịu thay tiếng xấu cho người khác, song song chính phủ Hoa Hạ tránh nặng tìm nhẹ, mạnh mẽ tuyên truyền kháng chấn, cứu tế chống chấn động, sự tình dần dần chìm xuống, Hoa Hạ lại khôi phục yên ổn hài hòa. Chuyện trải qua được hơn hai tháng, Chính phủ Hoa Hạ ra chứng cớ Triệu Vô Cực bị bắn chết, nhưng lại cự tuyệt việc lấy tro cốt về. Tổ chức Thiết thủ ở trong nước tung ra một số tiền lớn, muốn làm trong sạch cái chết của Triệu Vô Cực, nhưng tất cả đều trâu đất xuống biển. Cuối cùng, Triệu Yên Nhiên thu thập tất cả di vật trước khi sống cùng nhau, làm một cái mộ chôn quần áo và di vật, sau đó cùng một người thanh niên tướng mạo phổ thông rời đi, bước lên phi cơ xuất ngoại, cuối cùng cả đời, Triệu Yên Nhiên không còn bước chân lên thổ địa Hoa Hạ nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.