Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 25: Nhược Điểm




Giang Hạo vừa chết, Phối sủng của hắn cũng lập tức tán loạn, Bạo Lân xà cùng Phối sủng trong trạng thái cốt giáp cùng nổ tung, hóa thành điểm điểm Nguyên khí tán loạn trong thiên địa.

Lý Huyền cũng không có thời gian nghĩ nhiều như Từ Miên Đồ, sau khi giải quyết được Giang Hạo, lập tức lao đến hướng Khô Cốt tướng quân, đồng thời lớn tiếng nói với Chu Văn:

- Chu Văn, ta hấp dẫn chú ý của nó, ngươi tùy thời cho nó một kích trì mạng.

- Được!

Chu Văn nhanh chóng lui lại, Khô Cốt tướng quân vừa muốn quay người truy đuổi, Lý Huyền đã oanh một kích vào đầu Khô Cốt mã.

Một quyền ẩn chưa lực lượng của Huyền Giáp sĩ, nhưng chỉ có thể đánh đầu của Khô Cốt mã hơi lệch ra, bước chân khẽ lảo đảo.

- Thề chết thủ thành…

Khô Cốt tướng quân nổi giận, diễm quang trong hai mắt bốc lên, phát ra tiếng gầm bi phẫn, cầm thương vọt tới hướng Lý Huyền.

Lý Huyền dựa vào lực lượng của Huyền Giáp sĩ, miễn cưỡng có thể đối ứng một hai, thế nhưng lại bị áp chế tới gắt gao, cơ hồ không có sức hoàn thủ.

Chu Văn quay tròn quanh Khô Cốt mã, không để Khô Cốt tướng quân bất cứ cơ hội công kích hắn nào, thỉnh thoảng vung một Đại Lực thần quyền, nện trên thân ngựa, khiến Khô Cốt mã di chuyển khó khăn, tạo cơ hội thở dốc cho Lý Huyền.

Hai người cùng hợp sức vây công Khô Cốt tướng quân, nhưng lại vẫn bị đuổi tới gà bay chó chạy.

“Khô Cốt tướng quân trong game cũng không lợi hại đến vậy a?”

Chu Văn thầm có chút nghi hoặc, hắn chắc chắn, Khô Cốt tướng quân trong game không mạnh như hiện tại.

Không chỉ về lực lượng cùng tốc độ, mà tính cả hình thức công kích, Khô Cốt tướng quân trong game suy cho cùng chỉ là NPC, mà Khô Cốt tướng quân trong hiện thực lại có linh tính cùng ý thức tự chủ, kinh nghiệm chiến đấu cũng hơn xa, càng giống như đại tướng thân kinh bách chiến.

Hiện tượng này, Chu Văn không hề thấy trên người Khô Cốt binh, dù là Khô Cốt binh trong game hay Khô Cốt binh trong hiện thực, đều mỏng manh yếu ớt như thế, không có bất cứ mặt nào khác biệt.

“Chuyện gì vậy chữ?”

Nhất thời, Chu Văn cũng không thể hiểu được tại sao.

Bành!

Lý Huyền bị Khô Cốt tướng quân đập một thương lên ngực, lập tức bay ngược ra ngoài, lăn bảy tám mét mới có thể dừng lại.

- Khô Cốt tướng quân này có chút kỳ quái, hình như càng ngày càng mạnh a!

Lý Huyền lồm cồm bò dậy, cố nén khó chịu từ từng vết thương, lần nữa xông lên, đồng thời hét lớn.

Nếu là Phàm thai bình thường chịu thương nặng như thế, coi như trên người có Phối sủng cấp Truyền kỳ thủ hộ, sợ là cũng không thể sống nổi.

Thế nhưng Lý Huyền còn có thêm Tiên Thiên Bất Bại thần công, môn công pháp này xác thực mạnh mẽ, khiến hắn vẫn có thể sinh long hoạt hổ mà chiến đấu.

Trước kia, Chu Văn mới chỉ nghe nói Nguyên Khí quyết cấp Sử thi rất mạnh, thế nhưng hôm nay mới được biết nó mạnh tới mức nào

"Khổ Thiền" mà hắn tu luyện, cũng có tác dụng tăng cường thể phách như Tiên Thiên Bất Bại thần công, thế nhưng nếu so sánh, tác dụng lại thực sự kém nhiều lắm, nếu hắn cũng thụ thương như Lý Huyền, đoán chừng đã sớm không bò nổi.

“Quả là vẫn phải tìm một bộ đỉnh cấp Nguyên Khí quyết mới được, thế nhưng phải đi đâu tìm đỉnh cấp Nguyên Khí quyết đây? Thứ này cũng không thể thu được như Nguyên Khí kỹ a.”

Chu Văn có chút buồn rầu.

Trong trường, đặc biệt là các trường đại học, đều sẽ dạy Nguyên Khí quyết, thế nhưng tối đa chỉ là Nguyên Khí quyết cấp Truyền kỳ, muốn học Nguyên Khí quyết cấp Sử thi? Đùa sao, có cũng không đến lượt, càng đừng nói là vốn không có.

- Ta nói a đại ca, ngươi đừng có ngẩn ra như thế, mau giúp ta xử lý nó a.

Lý Huyền bị Khô Cốt tướng quân truy bám gắt gao, oa oa kêu lớn, Huyền Giáp sĩ trên người hắn đã sắp bể.

Chu Văn cũng không có ý tiến lên hỗ trợ, chỉ nói:

- Ta lên cũng vô dụng, lực lượng của ta không đủ trọng thương nó, ta có nên chạy không a.

- Không phải ngươi còn có Phối sủng hình thái vũ khí sao?

Lý Huyền kêu lên.

- Phối sủng của ta chỉ là Phàm thai cấp, mặc dù gia trì lực lượng, thế nhưng muốn chống lại sinh vật cấp Truyền kỳ, vẫn không tạo được tác dụng quá lớn.

Chu Văn giải thích một chút.

- Phối sủng cấp Phàm thai?

Lý Huyền lập tức cảm thấy có chút bó tay.

Sinh vật dị thứ nguyên càng cao cấp thì càng dễ ngưng tụ Thứ Nguyên kết tinh, tỷ lệ sinh trứng Phối sủng cũng càng lớn, mà sinh vật cấp thấp, rất khó để sinh Phối sủng.

Cho nên Phối sủng cấp Phàm thai, giá trị có khi còn cao hơn cả Phối sủng cấp Truyền kỳ, thế nhưng trong lúc này, một điểm giá trị cũng không có.

- Vậy không ổn, Huyền Giáp sĩ của ta cũng có gia trì lực lượng nhất định, thế nhưng chủ yếu vẫn là năng lực phòng ngự, mặt lực lượng không phải sở trường… đáng chết… sớm biết thế này… ta nên học mấy môn Nguyên Khí kỹ đủ mạnh… hoặc ấp một đầu Phối sủng sở trường lực lượng a…

Lý Huyền hối hận nói.

- Nếu như không có Huyền Giáp sĩ hộ thân, ngươi đã chết không biết bao nhiêu lần, có Phối sủng thiên về lực lượng cũng vô dụng.

Chu Văn lắc đầu nói.

Lý Huyền đã không còn nhàn rỗi để nói chuyện với Chu Văn, kém chút đã bị Khô Cốt tướng quân đâm trúng đùi.

Phối sủng Huyền Giáp sĩ không có tác dụng tăng tốc độ, cho nên Lý Huyền căn bản không thể tránh được thương của Khô Cốt tướng quân, chỉ có thể dựa bạo Huyền Giáp sĩ mà mạnh mẽ chống đỡ, thoạt nhìn rất thê thảm, tựa như lúc nào cũng có thể bị Khô Cốt tướng quân ghim trên mặt đất.

Tốc độ của Khô Cốt mã quá nhanh, Lý Huyền lại không phải Truyền kỳ chân chính, ngay cả muốn chạy cũng không chạy nổi.

- Chu Văn, ta van ngươi, mau cứu Huyền ca.

Từ Miên Đồ giãy dụa đứng lên, lớn tiếng cầu khẩn Chu Văn.

Lúc này, Từ Miên Đồ đã không còn khoa trương trước đó, ngược lại coi Chu Văn là cọng cỏ cứu mạng.

Trong lòng hắn, Chu Văn đã không còn là học sinh cấp ba của thành nhỏ nữa, chỉ riêng Phối sủng cấp Phàm thai, đã không phải người thường có thể có được, hắn thấy, Chu Văn này nhất định phải có lai lịch phi phàm.

Mà biểu hiện trước đó của Chu Văn, cũng khiến Từ Miên Đồ tin tưởng, chỉ cần Chu Văn muốn, liền nhất định có năng lực cứu Lý Huyền.

Chu Văn trầm ngâm một chút, nói:

- Đúng là không phải không có cách, có điều ta không biết cách này có hiệu quả hay không.

- Có được hay không đều phải thửu một lần a.

Từ Miên Đồ nói.

Chu Văn khẽ gật đầu, tầm mắt đưa tới dò xét Khô Cốt tướng quân, thầm suy tính hình ảnh chiến đấu trong game.

Hắn đã nhiều lần chiến đấu trong game, trên người Khô Cốt tướng quân, xác thực có một nhược điểm.

Có điều, Chu Văn hắn cũng không thể xác định, nhược điểm của Khô Cốt tướng quân trong game, có tồn tại trên người Khô Cốt tướng quân ngoài hiện thực hay không, dù sao Khô Cốt tướng quân trong hiện thực cũng mạnh hơn nhiều.

Chuyện tới nước này, Chu Văn cũng chỉ có thể thử một lần.

Mắt thấy Lý Huyền bị Khô Cốt tướng quân truy sát, Chu Văn lặng lẽ chạy tới phía sau Khô Cốt mã, vừa tới gần, vừa tìm cơ hội.

Không cần Chu Văn mở miệng, Lý Huyền cũng biết mình phải sáng tạo cơ hội cho Chu Văn, ngay khi khô cốt tường quân lần nữa đâm thương tới, Lý Huyền khẽ cắn răng, liều mạng cùng bụng trái có Huyền Giáp sĩ thủ hộ để gánh lấy một thương này.

Cốt thương đâm vào Huyền Giáp sĩ, đồng thời xé rách cơ bắp của Lý Huyền, thừa dịp cố thương còn chưa bị thu đi, hai tay Lý Huyền đã gắt gao bám chặt thân thương.

Chu Văn không chút do dự, trực tiếp nhảy lên một cái, nhảy tới sau lưng Khô Cốt tướng quân, cùng cưỡi lên lưng Khô Cốt mã, đồng thời cánh tay ghìm chặt xương cổ Khô Cốt tướng quân, cánh tay khác mang theo Đại Lực quyền sáo, hung hăng đánh vào hốc mắt Khô Cốt.

- ------------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.