Sương Mù Đầy Trời (Di Thiên Đại Vụ)

Chương 30: Logic Của Bệnh Thần Kinh





Hai tháng trước, sau khi Cyrus hộc máu ngất xỉu trước mặt mọi người tại Quốc hội, thì rất ít người nhìn thấy hắn.

Ngoại trừ vài tấm hình mơ hồ chụp được tại nhiều địa điểm khác nhau, vị Thủ tướng vương quốc này đã rất lâu không xuất hiện trước mặt công chúng.

Đảng cầm quyền đã kiểm soát dư luận, công bố Cyrus vì mệt mỏi quá độ, đang nghỉ ngơi dưỡng sức.

Lúc đầu, mọi người còn lo lắng tương lai vương quốc Dark Blue, nhưng tin tức nghiêm trọng cỡ nào chăng nữa, độ thu hút cũng bị phai mờ theo thời gian, huống hồ hai tháng nay, Đảng cầm quyền vẫn biểu hiện rất kiên quyết, nắm giữ chặt chẽ các cơ quan chính phủ và quyền quyết định quân đội.

Chính phủ vương quốc vững vàng, sinh hoạt người dân ổn định.

Dần dần, ai cũng tin rằng Thủ tướng chỉ đang cần nghỉ ngơi một thời gian, cho dù bệnh nặng trong thời gian ngắn không thể hồi phục, Đảng cầm quyền vẫn có thể bầu một vị Thủ tướng khác trong kỳ tranh cử tiếp theo, với thực lực của vương quốc Dark Blue, pháp luật và sinh hoạt của người dân sẽ không bị thay đổi.

Quốc gia đứng thứ ba trong hệ hành tinh White Whale, với vô số lịch sử huy hoàng, trong ngàn năm lịch sử biến đổi không ngừng đó, chỉ có nó vẫn luôn tồn tại.

Thành Meredith thủ đô hành tinh Dark Blue, là Thiên đường vĩnh viên không chiến tranh ------
Cảng Hoàng gia, tất cả chiến hạm neo tại cột kim loại được cố định, đèn đuốc sáng trưng, rất nhiều kỹ sư robot dẫn theo robot sửa chữa, tuần tra xung quanh chiến hạm một cách nghiêm túc, cẩn thận kiểm tra và bảo dưỡng từng linh kiện một, để nó có thể khởi động bất cứ lúc nào, tham chiến trong thời gian ngắn nhất.

Toàn thân khổng lồ lạnh như băng, nòng súng rậm rạp, lớp phủ bóng loáng trên thân tàu, khiến mỗi một người đứng gần chiến hạm đều cảm thấy rung động và kích động.

Phi trường cập bến của chiến hạm cực kỳ trống trãi, phân nửa bao quanh bởi tòa nhà cao chừng trăm tầng.

Nơi này chính là tòa chỉ huy và khu vực phòng thủ của cảng Hoàng gia, dưới quyền chỉ huy của quân đội và chính phủ, hệ thống giám sát nghiêm ngặt, có khả năng điều tra từng viên gạch trong mỗi tòa nhà, dù chỉ một con muỗi bay vào, cũng sẽ bị âm thầm tiêu diệt ----- vấn đề ở chỗ, hệ thống phòng thủ tốt đến đâu chăng nữa, cũng không chống lại được người sáng tạo ra chúng.

Công trình hình cung này, là tòa nhà công nghệ cao mang phong cách hiện đại duy nhất trên thành phố mặt đất của Dark Blue, tất cả được làm từ vật liệu kính một chiều, tựa như kính quang học.

Từ ngoài không thể nhìn được bên trong, tại những vị trí vắng vẻ ở tầng cao nhất, nhìn từ trên xuống, một bên là đường băng bến đỗ của chiến hạm và băng nguyên gió lốc rít gào, bên còn lại là thành phố Meredith bị màn sương dày đặc bao phủ, trên đỉnh là màng ánh sáng năng lượng vàng kim bảo vệ toàn bộ thành phố.


Thật sự là địa điểm tuyệt vời để thưởng thức cảnh đẹp.

"Tôi đoán có thể cậu đang ở nơi này, sự thật chứng minh, cuối cùng suy nghĩ chủ quan của tôi đã chạm tới chân lý!" Tiếng cười kỳ dị vang lên, một người đan ông mặc lễ phục lộng lẫy chân đi giày rách, đầu tóc rối bù nút áo lộn xộn, đứng ở cửa thang máy đang chầm chậm mở ra, hắn không hề bước ra, chỉ lười nhác hướng mặt về dáng người đứng đối diện thang máy rồi cất lời.

Hành lang của tòa nhà rộng ít nhất hai mươi mét, ánh đèn heo hút, chỉ có thể nhìn thấy trước tấm kính trong suốt, có người đang nhìn xuống thành phố mặt đất Dark Blue.

"Mở đèn." Người dùng thang máy búng tay.

Tất cả đèn hành lang sáng bừng lên, soi rọi mái tóc dài ánh kim của người đứng trước cửa sổ thủy tinh ấy.

Cyrus không quay đầu, hắn thờ ơ cất tiếng: "Không phải suy nghĩ chủ quan, là tôi gọi cậu tới đây, Mitchell."
Bộ trưởng Bộ ngoại giao vương quốc Dark Blue Mitchell, được toàn quốc chứng nhận bị tâm thần phân liệt nghiêm trọng, từ trong túi rút một điếu thuốc rồi ngậm lấy, lắc lư từ trong thang máy bước ra: "Cyrus, hôm nay anh vì sao không tới viện nghiên cứu? Bản thiết kế chế tạo cơ giáp mới đã đến giai đoạn quan trọng, chúng ta đã đưa toàn bộ tri thức tâm lý học mấy ngàn năm văn minh của loài người vào trong nó, cả những tri thức điều trị bệnh! Kim loại cấu tạo nên cơ thể nó, còn có thể biến thành hai trăm loại thiết bị chữa bệnh, tất cả đang tiến triển thuận lợi, chỉ còn chờ chương trình trung tâm đầu não của nó hoàn thành ------ "
Đứng phía cửa sổ, Thủ tướng ngắt lời bảo.

"Mitchell, cậu có thích thành phố này không?"
Vị quan ngoại giao cụp mắt, tựa như bỗng tỉnh táo lại, vén lọn tóc đang che khuất tầm mắt sang bên, rút điếu thuốc khỏi miệng, đổi sang tư thế đứng tao nhã: "Tôi cho rằng việc này đã quá rõ, hành tinh Dark Blue là nơi ở vĩnh hằng của chúng ta, chúng ta đã chứng kiến thành phố này được tái thiết, sự xa hoa và sức hút của nó, thậm chí sự phóng túng và bóng đêm của nó, đều là báu vật quý giá nhất mà chúng ta có được...!"
Sau đó, giọng hắn đột nhiên trở nên khàn đi một cách quỷ dị, vừa độc ác vừa khủng bố, tựa như có hai người đang ầm ĩ: "Không một ai được phá hủy nó!"
Đôi mắt kim sắc sắc bén của Cyrus nhìn chằm chằm Mitchell: "Tôi rất vui khi nghe câu trả lời như vậy, Mitchell, sau khi tôi chết, con chip Lemegeton sẽ thuộc về cậu."
"Tạch." Thuốc lá trong tay Mitchell rơi bộp xuống sàn.

Hắn nghệch đầu ngẩn ra hơn nửa tiếng, sau đó quả quyết quay đầu bước về phía thang máy, bàn tay buông thõng bên người dần siết chặt, còn phát ra tiếng nghiến răng kèn kẹt, cuối cùng hắn cũng không nhấc nổi chân vào thang máy.

Mitchell giận dữ gầm lên xoay người, xông về phía Cyrus, tốc độ nhanh một cách kỳ dị, khoảng cách mười thước chỉ trong một giây đồng hồ, siết lấy cổ áo Cyrus, người sau mặc hắn hành động, không chút giãy dụa.

"Cái đồ ngu si, bảo thủ nhà ngươi! Mày không đợi được muốn nhào vào lòng thần Chết đến vậy à? Không có thứ gì không thể chiến thắng được, kể cả cái chết, tao đã biết tụi bây rặt một lũ vô dụng, yếu đuối hèn nhát! Ha ha ha, chỉ có tao là Thần, Thần thì không gì không làm được." Mitchell điên cuồng rủa xả, tròng mắt toàn là gân máu.

Cyrus kiên nhẫn chờ hắn gào thét xong, buông ra cổ áo của mình.


Hắn quen Mitchell năm mươi năm, từ lâu đã biết bệnh nghiêm trọng nhất của Mitchell không phải tâm thần phân liệt, mà là chứng hoang tưởng, một trong những nhân cách của Mitchell luôn tự cho rằng bản thân chính là Thần, thói quen thì tốt rồi, dù sao lên cơn nhanh, đi cũng nhanh.

.

Ngôn Tình Sắc
Qủa nhiên, vài giây sau, Mitchell liền thở dốc, nhặt thuốc lá trên đất lên, rít một hơi thật mạnh: "Cyrus, bắt đầu từ đêm qua, con chip của cậu luôn thể hiện dấu hiệu sự sống không ngừng suy giảm, giống như...!"
Mitchell giật bứt tóc, tìm từ thích hợp để hình dung: "Loại suy yếu này chỉ xuất hiện ở những người bị sốt cao không giảm, bị thương nặng, mất nhiều máu, hoặc nội tạng đang bắt đầu toàn bộ suy kiệt.

Đêm qua, rốt cuộc cậu đã làm gì?"
Cyrus lặng thinh không nói.

Vết bầm trên mặt bị Ôn Loan đánh, vết tụ máu loang lổ trên cổ, đều đã bôi thuốc, không để lại vết tích gì.

Tuy rằng năng lực trên phương diện nào đó không thể hiện được sự khỏe mạnh của cơ thể, nhưng người mà tình trạng cơ thể không ổn, khẳng định không thể làm chuyện đó quá độ ---- Cyrus lạnh lùng nhếch môi.

Cho đến hai tháng trước, hắn còn chưa tin rằng bản thân sắp chết đến nơi rồi, tuy rằng cơ thể suy yếu không rõ nguyên nhân, cả ngày phờ phạc, nghỉ ngơi nhiều đến mấy vẫn cảm thấy mệt mỏi, vì để đề phòng, Cyrus đẩy nhanh các hạng mục nghiên cứu còn đang lên kế hoạch, đốc thúc bạn bè ở viện nghiên cứu lúc trước đồng thời là đồng nghiệp hiện tại, giữ vững quyền thế trong tay, điều tra mỗi một ngành nghề trong vương quốc, chuẩn bị chờ đợi thời cơ cho một cuộc thanh trừ lớn.

Hiện tại xem ra, những quyết sách đó không hề uổng phí, hắn thật sự đã mắc phải căn bệnh nan y nào đó.

"Cậu phải trở về, Cyrus, tôi bảo đảm nửa tháng sau, cơ giáp mới có thể khởi động đưa vào sử dụng." Mitchell nghiêm túc bảo, thật ra bộ dáng của vị Bộ trưởng Bộ ngoại giao này cũng không phải tệ lắm, có chút anh tuấn sa sút, chỉ là da dẻ trắng bệch, hốc mắt xanh đen, đa số chỉ biểu lộ vẻ hung ác dữ tợn.

Một khi Mitchell thần thái nghiêm túc, chăm chú nhìn thẳng, cất lời thì, mười người hết chín người kinh hãi ngã ngửa, như thể hoang mang "Anh là ai a".

"Không ích gì đâu."
Cyrus bình tình bảo, tựa như sự sống mà hắn đang gạt bỏ không phải của bản thân mình, hắn dùng loại giọng điệu gần như khắc nghiệt bóc trần Mitchell: "Khoa học kỹ thuật hiện tại của vương quốc Dark Blue, ngay cả nguyên nhân bệnh của tôi còn không phát hiện được, cơ giáp mới trong bộ Lemegeton không cứu tôi nổi đâu."
Vương quốc Dark Blue, là quốc gia mạnh nhất trong hệ hành tinh White Whale, vương quốc Dark Blue không có cách, toàn bộ hệ hành tinh cũng đừng nghĩ đến.


"Sẽ chết đó là suy nghĩ của mày! Suy nghĩ!" Mitchell lại lên cơn, gào thét, "Mày nghĩ mình sẽ chết, vì vậy mày chết đi! Qúa ngu, bệnh này chắc chắn do suy nghĩ chủ quan của nhà ngươi! Loài người chính là vậy, luôn không phân biệt được đâu là suy tưởng đâu là thực tại!"
"...!Yên lặng, Mitchell." Cyrus lại nghiêng đầu nhìn thành phố nằm trong màn sương dày đặc, "Những thế lực gây bất lợi cho Đảng cầm quyền, sau vụ nổ đêm qua đã bại lộ, không cần tôi lại tốn công sức.

Tôi dùng mật mã tạm thời che đậy chỗ này suốt đêm, không phải để ngắm cảnh, cũng không muốn nghe lời an ủi của anh, chúng ta có chuyện quan trọng hơn cần bàn bạc."
"Tôi?" Mitchell trắng mắt cười quái dị, "Cậu muốn nói gì với một người điên kia chứ?"
Cyrus bình tình bảo, "Người điên và thiên tài không khác biệt, mọi người đều biết, tôi so với anh càng điên hơn."
Mitchell im lặng thầm thì một câu.

Cyrus xoay người, nhìn chằm chặp đồng nghiệp của mình: "Anh cảm thấy, cơ giáp mà chúng ta chế tạo, rốt cuộc tuân lệnh chip Lemegeton, hay là tuân theo chương trình và nguyên tắc mà chúng ta đưa vào khi chế tạo chúng?"
"Hà, tôi càng muốn biết, là điều gì khiến cậu phải nghi ngờ thành tựu của chính mình?" Mitchell tao nhã châm chọc một cách hàm súc.

"Tôi phát hiện, Seere nằm trong tay một người nước ngoài xa lạ."
Mitchell hiển vẻ giật mình, hắn gật đầu nói: "Tôi hiểu.

Seere ngoài ý muốn khởi động, ngoài ý muốn rơi vào tay một người xa lạ, nó là cơ giáp dựa trên lý thuyết mà nói có được tốc độ nhanh nhất, hoàn toàn có thể tự trở về, nhưng nó không làm thế ------ vấn đề này chúng ta cũng đã suy nghĩ qua, chỉ có một kết luận, bản thân nó không muốn trở về."
"Đi ngược với nguyên tắc khởi động, đi ngược lại với chương trình cốt lõi bảo vệ hành tinh Dark Blue, điều này khiến tôi vô cùng lo lắng." Cyrus không biểu hiện gì, căn bản không giống "lo lắng" như hắn nói, đương nhiên theo tính tình của Thủ tướng, lo lắng chẳng khác nào tiêu diệt nhân tố gây lo lắng, không nghi ngại, không chần chừ.

"Nhưng cậu đang do dự." Mitchell sắc bén bảo.

Hắn chưa từng vì lên cơn mà làm hỏng việc, thậm chí có thể sử dụng trạng thái điên cuồng tiếp tục làm việc hoặc phân tích vấn đề.

"Đúng vậy." Cyrus thừa nhận, nhưng hắn không nhắc đến Ôn Loan, ngược lại bảo, "Tôi muốn tra xét tỉ mỉ chuyện Seere mất tích, nhưng buồn thay tôi lại phát hiện, Dantalian và Andras đang giấu giếm tôi một việc."
"Cậu đã kiểm tra video giám sát từ Andromalius?"
"Andromalius tuy thường xuyên thiết lập lại, nhưng nó sẽ không xóa dữ liệu, tôi không thể tìm ra vấn đề từ vô vàn video giám sát, nhưng lại phát hiện Dantalian thường xuyên kết nối với máy theo dõi của Andromalius, Dantalian thực hiện rất kín kẽ, không đủ thời gian để lấy được chính xác hình ảnh cụ thể từ đống dữ liệu hỗn độn kia.

Chúng nó có bí mật, Mitchell?"
Cyrus chợt thấy Mitchell như bị nghẹn lại mắt trợn trắng.

"Không...!Ý tôi là, trẻ nhỏ đều có bí mật." Mitchell động kinh giơ ngón tay, cười một cách thần bí, "Tôi tin tướng chương trình của chúng ta, vậy nên kết luận chính là, đó chắc chắn là chuyện mà nếu nói cho cậu biết sẽ phá hủy nguyên tắc cốt lõi của chúng, nên chúng không nói ra."
Cyrus nhíu mày, hiển nhiên khả năng này vừa rồi hắn không nghĩ đến.


Hắn khẽ khàng thở phào nhẹ nhõm, vì nếu cơ giáp phản lại nguyên tắc chương trình, điều đó chứng tỏ nghiên cứu của hắn toàn bộ đều sai lầm, cú sốc thế này, dù là Cyrus, cũng cần tìm nơi để yên lặng.

Mitchell là một đồng nghiệp không tệ, dù làm nghiên cứu hay chính trị, hắn luôn có thể vào lúc mọi người rơi vào bế tắc đề xuất ý nghĩ mới, đây cũng là nguyên nhân mà Cyrus tin tưởng hắn.

"Cho nên.

Seere lựa chọn một người nước ngoài, Dantalian Andras giấu giếm bí mật, đều bởi vì một khi tôi biết được sự thật, thì sẽ phá hủy hành tinh Dark Blue? Hoặc hại chết bản thân mình?" Cyrus lẩm bẩm.

Mitchell cười nhạt nhẽo: "Đúng vậy...!Nghe thì thật hoang đường, chuyện mà cả tôi còn cảm thấy hoang đường, không thể xảy ra chứ!"
"Không không, anh nói đúng." Cyrus khựng lại, sau đó mỉm cười, "Vậy thì, điều tôi âm thầm lo lắng, nghi ngờ bấy lâu toàn bộ đã biến mất, nếu tôi cũng sắp phải chết rồi, thì cứ đi điều tra một chút "Sự thật không thể nói" kia vậy!"
"Hả?"
Bộ trưởng Bộ ngoại giao ngây dại đứng đờ ra đó, nhìn Cyrus thoải mái sải bước vào thang máy, hắn mới bỗng tỉnh lại la lên, "Khoan đã, cậu muốn làm gì?"
- ----- Đương nhiên phải ra tay từ người đang có được Seere rồi.

Kiều Ân, trợ lý Thượng tá Trương Sâm Đại sứ quán Moorvia...!Thân phận kỳ lạ làm sao, một người thú vị làm sao.

Cyrus bắt chước Mitchell giơ ngón tay, chạm khẽ đôi môi nhạt màu, sau đó một giây trước khi cửa thang máy khép lại, đồng tử kim sắc dâng lên ý cười lạnh băng, hắn nhẹ giọng bảo: "Tôi muốn đi bắt đầu một cuộc tình có thể Giết chết chính mình."
Cửa thang máy khép lại.

Mitchell cắn rớt điếu thuốc, nhả ra một hơi, hung hăng giẫm nó dưới chân: "Người nào còn dám nói tôi là kẻ điên, tôi đánh chết người đó! So với Cyrus, bọn ta quá bình thường đi!
CealCe:
Hôm nay mới phát hiện bộ này vậy mà đã có hơn 1k lượt view trên Wattpad rồi.

Mừng rớt nước mắt T_T.

Vào xem lại những chương trước (nhất là 20 chương đầu), thấy bản edit thật là...!í ẹ.

Đợi khi nào edit xong toàn bộ sẽ quay lại chỉnh sửa lần nữa.

CÁM ƠN TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐÃ THEO DÕI TRUYỆN VÀ ỦNG HỘ CealCe.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.