Sủng Phu - Quyết Tuyệt

Chương 29




Chương 29


Tác giả: Quyết Tuyệt


Edit: Kaorurits


Lão sư môn toán cũng đang chấm bài thi, chấm chấm, một lão sư nghi hoặc: "Bài thi lần này có phải có vấn đề gì không? Sao bài thi Trình An Tu lại lạc đến bài thi của lớp bình thường vậy?"


"Sao có thể? Lần này không phải kì thi lớn, đâu có trộn lẫn chỗ ngồi." một lão sư môn toán khác nói.


Trường bọn họ thi giữa kỳ và cuối kỳ sẽ đem học sinh trộn lẫn lại cho thi, nhưng kì thi tháng bình thường thì cũng không làm thế.


"Nhưng đây xác thực là bài thi của Trình An Tu mà... Trình An Tu thật trâu, vậy mà tìm được phương pháp giải bài khác, tìm lối tắt nghĩ ra được phương pháp mới!" vị lão sư toán kia nói.


Nghe vậy, các lão sư sôi nổi đi qua xem thử. 


Trên bài thi toán kia, xác thật là chữ của Trình An Tu, nhưng thoáng có hơi quái dị--- bài thi này phía trước chọn lấp chỗ trống, lại sai hai bài.


Bài ở mặt sau đều làm đúng, nhưng trong đó có hai đường giải bài khác nhau, phương pháp không giống như bọn họ dạy.


"Trình An Tu có phải trước đó cứ thi toán học nhiều quá không, bài cơ sở mà tưởng bài nâng cao, đoạn trước mới có thể sai? Còn bài phía sau… trò ấy là muốn dùng phương pháp không giống người thường?" Lão sư kia chấm bài có chỗ rối rắm "Lão Trình, chuyện này thầy cần phải quản nhé, bình thường tự làm bài có thể khiêu chiến một vài suy nghĩ khác, nhưng lúc thi cử thì nên dùng phương pháp giải ổn thỏa một chút mới ổn."


Cha Trình cũng đang xem bài thi, ngay từ đầu khi nhìn đến bài thi này, trong lòng ông đột nhiên nhảy dựng, hoài nghi contrai mình có phải vì yêu đương nên thi rớt không, nhưng chờ khi ông chấm đến các bài sau, liền biết được nguyên nhân. 


Tuy rằng nguyên nhân này làm người ta khiếp sợ.


Cha Trình nói: “Này không phải bài thi của An Tu.”


“Không thể nào?” Lão sư chấm thi nói.


Cha Trình hỏi: "Ai chấm đến bài thi của lớp một lớp hai rồi?"


Rất nhanh liền có lão sư nói mình đang chấm đến bài thi của lớp một lớp hai, cha Trình tìm tìm bên trong một chút, tìm ra bài thi của con mình còn chưa chấm đến, lập tức đưa một lão sư khác chấm.


Bài thi rất nhanh chấm xong, là tròn điểm.


Cha Trình là lão sư dạy toán, là lão sư dạy toán giỏi nhất Nhất Trung, ông nhiệt tình yêu thương đối với số học, thế cho nên từ khi Trình An Tu còn rất nhỏ đã nỗ lực bồi dưỡng Trình An Tu tư duy logic.


Trình An Tu chữ còn chưa nhận biết được đủ đã bắt đầu theo cha Trình học làm cái loại đề toán, lúc cậu lớp chín, trình độ toán học kỳ thật cũng đã đạt được tiêu chuẩn của lớp mười hai, mấy năm nay cậu học toán toàn là chương trình thi đua.


Toán học thi được tròn điểm, với cậu mà nói cũng không hiếm lạ gì.


Không hề nghi ngờ, bài thi trước mắt đây mới là của Trình An Tu.


Còn bài thi khác là của ai…


"Bài thi kia, chẳng lẽ là của Ngôn Cảnh Tắc?"


"Mặt sau làm được hết, Ngôn Cảnh Tắc trước kia một bài cũng không làm, lần này vậy mà làm hết?"


"Thành tích Ngôn Cảnh Tắc nếu tốt như vậy, tại sao trước đó kì thi nào cũng lót đế?"


……


Mọi người anh một câu tôi một lời, sao cũng không nghĩ thông.


Nhưng có một khẳng định, Ngôn Cảnh Tắc lần này thi toán, thi đến vô cùng tốt.


So với lão sư Ngữ Văn và lão sư toán, các lão sư khác không hiểu lầm bài thi của Ngôn Cảnh Tắc thành của Trình An Tu nữa.


Bởi vì lão sư Ngữ Văn và lão sư toán đã đem tình huống khi chấm bài nói cho các lão sư khác.


Các lão sư vẫn rất nguyện ý “bù đắp cho nhau”.


Nhưng dù có như vậy, bài thi của Ngôn Cảnh Tắc vẫn là bị các lão sư cầm, chuyền xem khắp nơi.


Học tra đột nhiên thi được thành tích tốt, thật sự làm người ta quá kinh ngạc. 


“Ngôn Cảnh Tắc không tồi nha, rất có thiên phú vật lý, trò ấy rõ ràng vật lý cao trung không học đàng hoàng, kết quả dùng tri thức vật lý sơ trung, giải được bài tập."


"Trò ấy làm bài hóa cũng không tồi, nhưng mà cái này là làm chơi thôi đúng không? Bài này thực nghiệm học kỳ một đã làm rồi, trò ấy hoàn toàn không nghe giảng hay sao ấy? Toàn bộ quá trình thực nghiệm đều là vô căn cứ."


"Dề tiếng Anh kỳ này lần trước thi rồi, cho dù là lớp 11/10, cũng chỉ có một mình trò ấy sai."


…….


Bài thi của Ngôn Cảnh Tắc vẫn tồn tại rất nhiều vấn đề, trong đó có chút sai lầm ngớ ngẩn, thậm chí còn làm các lão sư xem mà khó chịu. 


Nhưng dù vậy, hắn vẫn thi rất khá.


Trong quá khứ Ngôn Cảnh Tắc luôn nộp thật nhiều chỗ trống, luôn ngủ trong lúc thi, hiện giờ thành tích các môn đều không tồi.


Tuy rằng kỳ thi tháng lần này thi những gì dạy gần đây nhất, đề cập đến tri thức không nhiều lắm, nhưng hắn có thể thi được thành tích như vậy, đã nói lên hắn cũng không tệ chút nào. 


Thi cử xong, các lão sư liền bắt đầu sắp xếp thành tích, rồi lại tiến hành xếp hạng. 


Chờ xếp hạng ra tời, các lão sư lại ngốc ra.


Trong đó một lão sư nói: “Ngôn Cảnh Tắc nếu lại nỗ lực và nỗ lực, muốn thi được vào lớp một, vẫn là có khả năng à nha…” Bọn họ một niên cấp trái phải 800 người, học sinh khoa học tự nhiên có hơn 500 người, giữa 500 người này… Ngôn Cảnh Tắc thế mà xếp được hạng 189!


Quả thực không thể tưởng tượng!


Phải biết rằng, hắn rời khỏi nhất ban, mới một tuần, mà thi tháng lần trước, hắn là hạng nhất từ dưới đếm lên. 


“Cho nên, Ngôn Cảnh Tắc này, vẫn là một thiên tài?”


“Một tuần là có thể học thành như vậy, lại thêm nỗ lực nỗ lực, hắn có phải còn có thể cùng Trình An Tu cạnh tranh một chút không?”


"Con nít nhà có tiền ý tưởng tôi thật không hiểu được, có chỉ số thông minh thế này, sao trước đó đều hạng nhất từ dưới đếm lên, trò ấy không cần mặt mũi sao?"


……


Lúc này, có người nói: “Người ta có tiền, không để bụng thể diện, dù có hạng nhất từ dưới đếm lên, không phải còn một đám người chịu làm đàn em cho trò ấy sao?"


Lời này thật sự rất có đạo lý!


Ngôn Cảnh Tắc thi ra thành tích tốt, nhưng các lão sư không một ai cảm thấy hắn gian lận, hoặc là đã biết đề thi từ trước.


Lần này thi, bài thi các môn đều là do lão sư các môn phân biệt phụ trách, Ngôn Cảnh Tắc cho dù có biện pháp lấy được đề thi một môn, cũng không thể lấy được toàn bộ  đề thi.


Còn chuyện gian lận… Lớp hắn học, là lớp mười. 


Chỉ với thành tích này của hắn, đã có thể ngạo thị những người khác trong lớp rồi!


Đương nhiên, càng quan trọng hơn là, bài thi của Ngôn Cảnh Tắc từ cách làm bài với chỗ sai, rõ ràng không phải là gian lận. 


Hắn hẳn là học xong tri thức gần đây, nhưng cơ sở trong quá khứ quá kém, mới có thể sai một ít chỗ không nên sai.


Cha Trình đem các bài thi của Ngôn Cảnh Tắc đến nhìn nhìn, tâm tình phức tạp.


Ông trước kia tốn nhiều công sức trên người Ngôn Cảnh Tắc như vậy, thành tích của Ngôn Cảnh Tắc vẫn không nhúc nhích, hiện tại… Mới một tuần, thành tích hắn đã tăng nhiều như vậy? 


“Tiểu tử này, xem ra là quyết tâm muốn vào lớp một. Lão Trình à, cải trắng nhà ông đây là bị heo theo dõi rồi…” Giáo viên ngữ văn Lưu lão cầm pha lê, nhìn cha Trình thở dài.


Cha Trình đột nhiên nhìn về phía đồng sự mình.


Lưu lão sư lại nói: “Nếu ông có biện pháp, thì nhanh chóng đem cải trắng giấu đi."


Cha Trình mặt vô biểu tình, ông cũng nghĩ đến việc đem cải trắng nhà mình giấu đi, nhưng cải trắng nhà ông chân quá dài, luôn muốn chạy ra ngoài!


Kỳ thi tháng hôm nay, buổi tối trở về nhà, tâm tình Ngôn Cảnh Tắc vô cùng tốt. 


Cha Ngôn mẹ Ngôn đã sớm chờ ở nhà, nhìn thấy con, lập tức hỏi: “Cảnh Tắc, con thi thế nào?”


Ngôn Cảnh Tắc nói: “Thi được khá tốt, con cảm thấy con chỉ cần bảo trì cỡ này, sớm muộn gì cũng có thể được hạng nhì của khối."


Cha Ngôn mẹ Ngôn tuy rằng đã tán thành con mình là thiên tài, thời điểm hai người nổ cũng không đỏ mặt tí nào, nhưng hiện tại nghe con nói vậy, không hiểu sao lại chột dạ. 


Con trai bọn họ tự cảm giác có phải tốt quá rồi không?


Nếu đứa nhỏ này cuối cùng thi được thành tích cực kì bình thường, có thể thương tâm không?


Cha Ngôn lo lắng sợ con mình chịu đả kích, liền nói ngay: “Ba ba tin tưởng con! Nhưng mà con cũng không cần mệt như vậy, nhà ta có tiền, không hiếm lạ điểm số.”


Ngôn Cảnh Tắc: “……” Nguyên chủ chính là bị sủng đến hư như vậy!


Hôm nay buổi tối, Ngôn Cảnh Tắc trộm cùng bạn trai mình video call.


Lúc gọi video, hắn không thiếu hướng về camera chu miệng, lại nói: "An Tu, tôi lần này thi rất nỗ lực, nếu tôi đạt thành tích, cậu có thể cho tôi một chút khen thưởng không?"


"Cậu muốn khen thưởng cái gì?" Trình An Tu hỏi.


"Tôi lên một hạng, cậu liền hôn tôi một cái, nếu tôi lên một trăm hạng, cậu liền hôn tôi một trăm cái." Ngôn Cảnh Tắc nói.


Trình An Tu: “……” Bạn trai cậu có thể không cần biết là chuyện gì, liền chuyển qua chuyện "thơm thơm" được hay sao? 


"Nếu là chút xíu khen thưởng này cũng không có, tôi thật không có động lực học tập nữa." Ngôn Cảnh Tắc nói.


“Được.” Trình An Tu đáp ứng rồi.


Ngôn Cảnh Tắc nói: “Vậy quyết định rồi, so sánh với trước đây nhé, tôi mỗi lần trong khối tiến bộ vài hạng, cậu phải cho tôi mấy cái thơm thơm."


Trình An Tu gật gật đầu, đồng ý, trong toàn khối tổng cộng cũng chỉ có mấy trăm cá nhân, thêm lên nhiều nhất cũng thơm mấy trăm cái, khẳng định vẫn là chia ra thơm, đáp ứng rồi cũng không có gì.


Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu video xong, lập tức tinh thần tăng gấp trăm lần mà bắt đầu học tập, còn Trình An Tu… Cậu đi tìm phụ thân mình: “Cha, Ngôn Cảnh Tắc thành tích thế nào ạ?”


Cha Trình lạnh mặt không muốn nói chuyện: “Ngày mai con sẽ biết.”


Trình An Tu gật gật đầu, về phòng.


Cha cậu thái độ như vậy… Ngôn Cảnh Tắc hẳn là thi được không tồi.


Ngôn Cảnh Tắc đâu chỉ thi được không tồi, hắn quả thực thi được rất tốt!


Người hạng nhất từ dưới đếm lên, đột nhiên thi được hai trăm hạng đầu!


Nhất Trung bình thường có khảo thí gì, cũng sẽ không đem thứ tự học sinh tất cả đều công khai, nhưng hai trăm hạng đầu, là sẽ công khai.


Dù sao đây cũng là vinh quang.


Phải biết rằng, ở Nhất Trung, mặc kệ là văn khoa hay là khoa học tự nhiên, chỉ cần có thể tiến vào hai trăm hạng đầu, đại học trọng điểm có thể vững vàng.


Nhưng mà hôm nay, hai trăm hạng đầu trên bảng vàng danh dự, thế nhưng trà trộn vào một cái tên làm tất cả mọi người cảm thấy không thể tưởng tượng được.


Ngôn Cảnh Tắc thế mà lại vào trước hai trăm hạng đầu? Bọn họ có phải hoa mắt không?


“Trong trường học có hai Ngôn Cảnh Tắc à?”


“Tớ nghe nói Ngôn Cảnh Tắc vẫn luôn là hạng nhất từ dưới đếm lên á…”


“Này rốt cuộc là chuyện như thế nào, hắn dù có thể tiến bộ, cũng không đến mức từ hạng chót lập tức tiến bộ đến hai trăm hạng đầu chứ?”


……


Bảng vàng danh dự dùng bút lông viết tay mới vừa dán ra tới, liền được mọi người vây xem, bọn họ đang nghị luận, liền thấy Trình An Tu lại đây.


Trình An Tu là lại đây xem thành tích của Trang Cao Hàng, Ngôn Cảnh Tắc ở trước mặt cậu nói Trang Cao Hàng nói bậy, làm cho cậu cũng hy vọng Trang Cao Hàng thi tệ một chút.


Mà cậu vừa nhìn, liền phát hiện Trang Cao Hàng xác thật thi kém.


Thậm chí còn lập tức rớt vài hạng, lần này chỉ hạng sáu.


Kỳ thật nếu là thi tri thức rộng một chút, Trang Cao Hàng không đến mức rớt vài hạng, nhưng kỳ thi tháng chỉ gói gọn nội dung học gần đây nhất.


Một tuần trước kia, Trang Cao Hàng nhớ thương phải cho Trình An Tu một bài học, học tập liền không dụng tâm như vậy, một tuần này càng không cần phải nói, y học tập trạng thái vô cùng kém, còn không có lão sư phụ đạo trước khi thi dạy bù chỗ thiếu khuyết cho y…


Y thi được hạng sáu thật sự rất bình thường.


Trình An Tu nhìn thấy Trang Cao Hàng chỉ được hạng sáu, có hơi vui vẻ, đang muốn đi, liền nghe được tên Ngôn Cảnh Tắc.


Cậu ngẩn người, sau đó ở chỗ cuối cùng, tìm được tên Ngôn Cảnh Tắc.


Ngôn Cảnh Tắc thế mà lại thi được vào hai trăm hạng đầu?!


Người xung quanh nhìn thấy,  Trình An Tu gắt gao mà nhìn chằm chằm tên Ngôn Cảnh Tắc.


Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên thi tốt như vậy, Trình An Tu có phải thực tức giận rồi không?


Mọi người đều cảm thấy Trình An Tu nhất định rất tức giận, nhưng trên thực tế… 


Trình An Tu hiện tại có điểm rối rắm, Ngôn Cảnh Tắc thi tốt như vậy, tiến bộ hơn 300 hạng, cậu đây là… một lần phải thơm thơm Ngôn Cảnh Tắc hơn 300 cái?!


Trình An Tu bắt đầu nghĩ xem thơm bao lâu, thơm ở chỗ nào thì tốt, Trang Cao Hàng cũng tới.


Trang Cao Hàng lại gần, liền thấy được thành tích mình hạ xuống, trong lúc nhất thời khó mà chịu được, cảm thấy thể diện của mình đều mất hết. 


Nếu thấy thành tích của y hạ xuống, người ta nhất định sẽ cười nhạo y!


Y nghĩ như vậy, liền nhìn mọi người xung quanh, kết quả phát hiện thế nhưng không ai chú ý đến y.


Ngôn Cảnh Tắc thành tích quá kinh người, còn ai rảnh chú ý Trang Cao Hàng?


Cho nên, trên thực tế căn bản không ai cười nhạo Trang Cao Hàng.


Nhưng bị người ta bỏ qua càng làm người khó chịu, đặc biệt là, Ngôn Cảnh Tắc thế mà lập tức tiến bộ nhiều như vậy!


Trang Cao Hàng âm thầm nắm chặt tay, mà lúc này, Ngôn Cảnh Tắc mang theo một đám đàn em, cũng lại đây.


Hết chương 29.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.