Sủng Nhập Tâm Phi

Chương 34




Mấy ngày kế tiếp Bạc Kha Nhiễm phát hiện một sự việc.

Cố Hựu càng tỏ ra hành động thân sĩ, thời điểm quay phim, có thể không va chạm cô liền kiên quyết không chạm, thời điểm ôm quay cũng đều duy trì hành động thân sĩ.

Hơn nữa thời gian gần đây, hắn bị cảm mạo đặc biệt nghiêm trọng, lặp đi lặp lại, sắc mặt thường xuyên đỏ lên, nước mắt không tự chủ liền chảy xuống, bởi vì sợ lây bệnh, nhất là cùng hắn phối hợp diễn những cảnh thân mật, cho nên hắn khẩn cầu đạo diễn đồng ý cho hắn dùng thế thân.

Nếu hắn có thể dùng người hôn thay, tổ đạo diễn đương nhiên không có bất công, tự nhiên cũng để cho cô dùng người hôn thay.

Nếu đoàn phim đã an bài như vậy, cô cũng không cự tuyệt, nói cách khác, người nào đó không biết lại thích ăn giấm chua.

Nhớ lại lần trước anh nghiêm trang nói với mình rằng anh ghen tị, Bạc Kha Nhiễm liền nhịn không được muốn cười, nhưng thật ra cô cũng đã cười.

Cô cười, Miumi đang an vị bên cạnh trước tiên chú ý đến.

"Nghĩ đến chuyện gì vui vẻ sao?"

Bạc Kha Nhiễm nhấp nhấp miệng, khẽ gật đầu: "Ừ, đúng là có chuyện vui vẻ."

Miumi cười cười, tiếp tục hỏi.

"Nga? Chuyện gì mà vui như vậy?"

Bạc Kha Nhiễm nhìn cô ấy một cái, trong đôi mắt trong suốt của cô tràn ngập ánh sáng, giống như những ngôi sao nhỏ vụn.

"Chị.."

"Tin tức trọng đại, tin tức trọng đại."

Ngay tại thời điểm Bạc Kha Nhiễm muốn nói chuyện, một nhân viên công tácđọt nhiên bước nhanh đi đến chỗ bọn họ, biểu tình giống như xảy ra chuyện kinh thiên động địa, khiến cho mọi người dồn lực chú ý lên cô ta, ngay cả Bạc Kha Nhiễm cũng không tránh thoát.

Cô nghiêng đầu nhìn vẻ mặt hưng phấn của nhân viên công tác kia.

"Mọi người có biết là ai tới không?"

Tất cả mọi người đều bị cô ta hấp dẫn, đều tạm dừng hành động, thúc giục cô ta nói.

"Liễu Hâm."

Liễu Hâm?

"Chính là diễn viên Liễu Hâm, cô ấy đến thăm ban Thẩm đạo."

Nhân viên công tác vừa dứt lời, tươi cười trên mặt Bạc Kha Nhiễm nháy mắt liền biến mất không còn một mảnh, khóe miệng giơ lên đều hạ xuống.

"Mọi người có nhớ hay không hai người bọn họ có tai tiếng?"

"Đương nhiên, Liễu tiểu thư chính là do Thẩm đạo nâng lên, quan hệ bọn họ khó bề phân biệt."

"Mọi người nói, bọn họ có thể hay không.."

"Liễu tiểu thư bộ dáng xinh đẹp, dáng người tốt, diễn xuất cũng tốt, trọng yếu là tính cách cũng tốt, tôi thực ra cảm thấy hai người bọn họ rất xứng đôi."

"Tôi đồng ý, trai tài gái sắc, đứng chung một chỗ, nhìn đẹp mắt, quả thực là trời sinh một đôi!"

"..."

Bạc Kha Nhiễm nghe thấy các cô đoán già đoán non? Nói xong, đại khái nhớ kĩ chính là Liễu Hâm cùng Thẩm Dữ trai tài gái sắc, trời sinh một đôi.

Thẩm Dữ cùng Liễu Hâm trong lúc đó có tai tiếng cô cũng có biết, Liễu Hâm chính là dựa vào < Vây thành > của Thẩm Dữ mới dành được diễn viên xuất sắc, khi đó Liễu Hâm miễn bàn có bao nhiêu vinh quang.

Mà cũng chính lúc này, tai tiếng của hai người trong lúc đó cũng truyền đi, ngoại giới rất là sinh động, nhưng đương sự vẫn không đáp lại, nhưng mặc kệ như thế nào, danh tiếng của hai người cũng rất nổi.

Thời điểm đó cô dường như cũng không để ý lắm, nhưng là hiện tại nghe nói như thế, tâm tình xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Theo bản năng nhíu mày, bài xích, cũng không vui trong lòng.

"Kha Nhiễm, chị làm sao vậy?"

Miumi nhìn biểu tình của Bạc Kha Nhiễm có chút kì quái, cô hết nhăn chặt mày, rồi lại cắn chặt môi.

Nghe được tiếng nói của Miumi, Bạc Kha Nhiễm phục hồi lại tinh thần, cô nhận ra chính mình thất thố, nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, cô nhìn sang Miumi cười cười.

"Không thế nào cả.. có chút thất thần.."

"Chị nhăn chặt mày như vậy, em còn tưởng chị bị làm sao?"

Miumi nhìn thời gian, đứng dậy.

"Đi thôi, bây giời còn một cảnh nữa, nghỉ ngơi một chút."

"Ừ."

Lúc đi ngang qua chòi nghỉ mát, Bạc Kha Nhiễm thấy được hai nhân vật chính mà lúc nãy mọi người cùng thảo luận, cô theo bản năng dừng bước lại.

Bọn họ đứng trong chòi nghỉ mát, Thẩm Dữ đưa lưng về phía cô, mà Liễu Hâm ngay mặt đối diện với cô, cô ấy hôm nay mặc đồ hưu nhàn, tóc dài tùy ý xõa sau lưng, khuôn mặt trắng nõn lại tinh xảo.

Hai người thoạt nhìn tán gẫu thật vui vẻ, tuy rằng cô không nhìn được biểu tình của anh lúc này, nhưng vừa thấy bộ dáng tươi cười cảnh xuân vô hạn của Liễu Hâm, trong lòng cô tự nhiên hiểu rõ.

Vừa rồi mấy nhân viên công tác kia nói không có sai.

Bộ dáng Liễu Hâm thật sự rất được, nhưng lại xinh đẹp theo từng góc độ, thời điểm cười rộ lên cũng phi thường có lực sát thương.

Chính là, tưởng tượng đến lúc đó cô ấy cũng Thẩm Dữ có quan hệ, cô liền đối với cô ấy có chút không thích nổi.

Miumi đi ở phía trước phát hiện Bạc Kha Nhiễm chưa đi tới, liền xoay người lại, quay người lại liền thấy cô đứng ở chỗ kia, cũng không biết đang nhìn cái gì.

"Kha Nhiễm, đứng đó làm gì, đi thôi."

Bạc Kha Nhiễm cảm thấy trong lòng có chút buồn phiền, bộ dáng Liễu Hâm tươi cười có chút chói mắt, cô cắn cắn môi, rõ ràng nhắm mắt làm ngơ, nhấc chân đến chỗ Miumi.

**

Bạc Kha Nhiễm ngồi trước bàn trang điểm, cô nhìn chính mình trong gương, trong đầu nhớ lại một màn ở chòi nghỉ mát.

Hai người bọn họ đang nói chuyện gì?

Tán gẫu vui vẻ đến vậy?

Cô càng nghĩ, trong lòng càng thấy phiền.

Nhìn thoáng qua các loại son môi đặt trên bàn trang điểm, cô tùy ý chọn một loại vân vê trên tay, chuẩn bị tô một chút lên môi, chính mình tự thân vận động.

Mà ngay tai lúc cô mở son ra, vừa mới đem son để bên môi, còn chưa kịp tô lên, liền nhìn thấy Thẩm Dữ từ bên ngoài đi vào.

Thẩm Dữ nhìn thấy Bạc Kha Nhiễm giơ cây son trong tay, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Có một việc, Bạc Kha Nhiễm chưa từng nói qua với một ai.

Kì thật cô rất mê Thẩm Dữ mỗi khi cười.

Thời điểm anh cười rộ lên, môi hơi cong, trong mắt như có ánh sao, làm cho người ta luyến tiếc rời đi.

Chỉ là một thoáng qua, anh đã đi đến trươc mặt cô.

Con ngươi Thẩm Dữ lướt qua môi cô, tiện đà nhìn qua cây son cô đang cầm trong tay.

Giây tiếp theo, anh tiếp nhận cây son trong tay cô, hơi hơi cúi người đến gần, đem son kề sát vào môi cô, ai ngờ son môi còn không có chạm vào, Bạc Kha Nhiễm cả người tránh ra đằng sau, tránh đi tiếp xúc của anh.

Thẩm Dữ nắm cây son ở giữa không trung: "Em làm sao vậy?"

Bạc Kha Nhiễm trốn một lúc, lúc này mới ý thức được động tác của chính mình, cô trố mắt vài giây, cho nên cũng không lập tức trả lời câu hỏi của anh.

Cô cũng không biết chính mình vừa rồi xảy ra chuyện gì, nghĩ đến những lời nhân viên công tác nghị luận lúc nãy, cô liền không khống chế được chính mình, theo bản năng né tránh anh.

"Không như thế nào cả." Cô trả lời có lệ.

Thẩm Dữ nhất thời nhíu chặt mày, con ngươi thâm thúy nhìn cô không chớp mắt.

Bạc Kha Nhiễm bị ánh mắt trần trụi của anh nhìn như vậy có chút không được tự nhiên, cô tránh đi tầm mắt anh.

"Cái kia.. lập tức phải quay rồi, em đi ra ngoài trước." Nói xong, cô từ chỗ ngồi đứng lên, cũng không quay đầu lại mà đi ra bên ngoài.

Thẩm Dữ không ngăn cô lại, anh nhìn theo bóng dáng cô, thẳng đến khi ra khỏi phòng hóa trang mới thu hồi tầm mắt.

Thẩm Dữ nhìn cây son đang cầm trong tay, con ngươi giống như bức tranh thủy mặc, từ từ có ánh sáng lóe ra.

**

Lúc cô đi đến, còn chưa có quay, vì thế cô liền im lặng đứng một bên, cúi đầu, nhàm chán đá đá viên đá dưới đất.

Ở ngoài mặt thoạt nhìn không gợn sóng, nhưng bên trong thì đã sớm ba đào mãnh liệt.

Đang đá viên đá, bỗng nhiên nghe được tiếng bước chân, cô ngẩng đầu nhìn lên.

Cố Hựu từ đằng xa đi đến chỗ cô.

Không quá vài giây, hắn liền đi tới.

"Hòn đá nhỏ làm sao vậy, việc gì em phải khi dễ nó?"

Bạc Kha Nhiễm ngẩng đầu liếc hắn một cái, không thèm phản ứng, tiếp tục đá hòn đá dưới chân.

Cố Hựu như là dự kiến được, hắn nhấp nhấp môi.

"Anh vừa rồi nhìn thấy Liễu Hâm, cô ấy đến thăm ban Thẩm đạo."

Cố Hựu thốt ra lời này, động tác đá viên đá của Bạc Kha Nhiễm tạm dừng hai giây, nhưng cũng chỉ có hai giây mà thôi, cô lại tiếp tục đá.

"Kha Nhiễm, hai người bọn họ có quan hệ, em tin không?"

Bạc Kha Nhiễm nhìn hắn.

Không rõ vì cái gì hắn lại nói cái này với cô.

Bạc Kha Nhiễm không có trả lời, lại nghe Cố Hựu nói tiếp.

"Kì thật, anh muốn nói, đều là tin đồn vô căn cứ."

Động tác của Bạc Kha Nhiễm hoàn toàn đình chỉ.

"Vì cái gì?" Cô ngẩng đầu nhìn về phía Cố Hựu.

Cố Hựu hai tay ôm ở trước ngực, cằm khẽ nâng, một bộ như định liệu trước mọi việc.

"Ánh mắt."

"Ánh mắt?"

Những ai không thích truyện mình edit vui lòng nhấn back, đừng để lại những bình luận khiếm nhã. Mong mọi người cũng đừng mang sang những trang khác khi chưa có sự đồng ý của Editor.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.