Sư Phụ Của Ta Biến Thành Một Con Bạch Tuộc

Chương 16




Lai giả bất thiện [1].Ánh mắt Chu Vẫn đặt trên người người nọ, một cảm giác quen thuộc kì lạ chợt lóe lên, giống như hai người họ từng có cơ duyên gặp gỡ thoáng qua.Mộ Dung Viên Khuyết: “….”

Mộ Dung Dận đặt ngọc bội còn chưa tạc xong thành hàng, để dao điêu khắc lên bàn gỗ. Mộ Dung Dận điềm đạm nói: “Cha rất thoáng, mẹ cũng đã biết.”[1]: người đến chẳng tốt lành gì.Nhưng từ đó đến nay, Vũ Văn Hoằng chỉ nhận một đệ tử, cẩn thận suy xét câu “sư đệ” cũng chỉ miễn cưỡng tính là tình đồng môn. Sau khi Vũ Văn Hoằng mất tích, Chu Vẫn từng tỉ mỉ điều tra qua những ghi chép về đệ tử mất tích trong tông môn, trong đó một cái tên bị vết mực làm nhòe đi một nửa.Năm tuổi.

Ba mươi hai vị ma quân ở biển Đồng Quy của Ma giới, chỉ có một vị dùng đao, cả đao cả vỏ đều màu đen, trường đao kia ở trong tay gã lại nhẹ như lông hồng.Ngày được đưa đến nơi hành quyết, đầu óc Mộ Dung Viên Khuyết vẫn còn mơ màng. Nhóc bị cảm, cả người sốt cao, đeo gông cùm đứng trong xe chở tù, ngây ngốc mà nghe những âm thanh bên ngoài.Mộ Dung Phù và Mộ Dung Dận bị bắt giam vì tội danh mưu phản, thông đồng với địch. Trong ngục, Mộ Dung Dận bị que hàn và bàn chải sắt tra tấn đến chết cũng không buông, thi thể của thanh niên bị cuốn trong chiếu rơm bẩn thỉu, lộ ra ngón tay đầy máu.Mộ Dung Viên Khuyết thầm thì nói nhỏ với đại ca: “Đại ca, huynh thật sự muốn cưới tiểu Ôn công tử sao? Cha chắc không đánh gãy chân huynh chứ.”

Ánh mắt Chu Vẫn đặt trên người người nọ, một cảm giác quen thuộc kì lạ chợt lóe lên, giống như hai người họ từng có cơ duyên gặp gỡ thoáng qua.Mộ Dung Phù nói: “Ôi chao, có chuyện gì cũng bình tĩnh rồi nói. Khuyết Nhi cũng còn nhỏ, nó trưởng thành sẽ tự hiểu chuyện mà.”

Nhưng từ đó đến nay, Vũ Văn Hoằng chỉ nhận một đệ tử, cẩn thận suy xét câu “sư đệ” cũng chỉ miễn cưỡng tính là tình đồng môn. Sau khi Vũ Văn Hoằng mất tích, Chu Vẫn từng tỉ mỉ điều tra qua những ghi chép về đệ tử mất tích trong tông môn, trong đó một cái tên bị vết mực làm nhòe đi một nửa.Chỉ sót lại vài nét viền.Chương 16: Sư huynh (2)

Chỉ sót lại vài nét viền.Nửa ngày còn lại, Mộ Dung Viên Khuyết hoàn thành việc học, luyện tập pháp thuật một hồi.

“Mộ Dung Viên Khuyết,” Chu Vẫn khẽ nói, “Mười một năm trước, phản bội Thu Thủy Kiếm Tông, tung tích không rõ.”Nương “hừ” một tiếng, quay người lẩm bẩm: “Khuyết Nhi Khuyết Nhi, ta nghĩ chàng nên gọi là Khuyết cục cưng mới đúng….”

Mộ Dung Viên Khuyết nhìn thiếu niên trước mặt, nhiều năm trước, ánh mắt khi gã nhìn Chu Vẫn đều mang thù hận, có lẽ đó là nguyên nhân Vũ Văn Hoằng không nhận hắn làm đồ đệ.Nương giậm chân tại chỗ: “Qua đây cho ta!”Đại ca Mộ Dung Dận là quan võ lại có khí chất của quan văn, mặt mũi tuấn tú, làn da trắng nõn, luôn điềm đạm hòa nhã khi nói chuyện với người khác, không giống quan võ chút nào. Lúc ngâm suối nước nóng, Mộ Dung Viên Khuyết nhìn thấy trên lưng đại ca có một vết sẹo thật dài, dữ tợn như có một con rết cắn vào da thịt, khiến cho người nhìn thấy phải rùng mình.

Mộ Dung Viên Khuyết cất đao, nói: “Có lẽ chúng ta nên đổi nơi khác để nói chuyện.”Mộ Dung Viên Khuyết lắc đầu nguầy nguậy: “Không muốn, lần trước ta với muội đi, tự muội bước xuống ao, nếu đại ca không đi ngang qua, vớt muội lên thì cả mạng cũng không còn!” Vì như vậy Mộ Dung Viên Khuyết bị mẫu thân dạy dỗ, không cho phép dẫn muội muội đi làm chuyện nguy hiểm nữa.Mẫu thân của Mộ Dung Viên Khuyết đến từ dị vực, nghe nói khi còn trẻ là mỹ nhân nổi tiếng trên đồng cỏ, khí khái hào sảng lại dịu dàng, dù Mộ Dung Viên Khuyết dẫn em gái Mộ Dung Tình quậy phá thế nào cũng bị bà bắt được, sau khi bị răn dạy sẽ đứng phạt ở góc tường. Không được nói chuyện, cũng không được động đậy, ngoan ngoãn đứng nửa canh giờ.

Bão cát xung quanh dần tĩnh lặng, sau đó lại xoay vòng kết hợp với nhau, thế nhưng lại kì ảo mà hiện ra một khung cảnh hoàn toàn mới.

Mộ Dung Viên Khuyết sinh vào thời nhà Chu, Nhân giới.Mộ Dung Viên Khuyết nhìn thiếu niên trước mặt, nhiều năm trước, ánh mắt khi gã nhìn Chu Vẫn đều mang thù hận, có lẽ đó là nguyên nhân Vũ Văn Hoằng không nhận hắn làm đồ đệ.

Đại ca Mộ Dung Dận và phụ thân Mộ Dung Phù đều làm quan cho triều đình. Tổ tiên Mộ Dung gia từng theo nhà Chu thảo phạt thiên hạ, gầy dựng sự nghiệp, một nửa giang sơn của nhà Chu đều chôn vùi máu thịt của con cháu họ Mộ Dung.

Mẫu thân của Mộ Dung Viên Khuyết đến từ dị vực, nghe nói khi còn trẻ là mỹ nhân nổi tiếng trên đồng cỏ, khí khái hào sảng lại dịu dàng, dù Mộ Dung Viên Khuyết dẫn em gái Mộ Dung Tình quậy phá thế nào cũng bị bà bắt được, sau khi bị răn dạy sẽ đứng phạt ở góc tường. Không được nói chuyện, cũng không được động đậy, ngoan ngoãn đứng nửa canh giờ.

Năm tuổi.[1]: người đến chẳng tốt lành gì.

Tiếng mưa lách tách trên mái hiên, từng giọt rơi xuống mặt đất, những tia nước nhỏ bắn lên tung tóe.Nương than thở rằng: “Khuyết Nhi đã bao lớn rồi! Chàng còn nuông chiều nó như vậy, ta chỉ từng nghe nghiêm phụ từ mẫu, chưa nghe qua đàn ông Trung Nguyên các người lại nuông chiều con như vậy!”

Mộ Dung Tình đứng tựa lưng vào tường một hồi, không nhịn được mà ngọ nguậy: “Ca ca, chút nữa chúng ta lấy bình thuốc nhỏ đến bờ ao bắt ếch nha ~”

Những lúc trời tạnh mưa, trong những bụi cỏ ướt đẫm nước mưa sẽ có những con ếch to bằng móng tay nhảy nhót.“Đệ thích cái gì?”

Mộ Dung Viên Khuyết lắc đầu nguầy nguậy: “Không muốn, lần trước ta với muội đi, tự muội bước xuống ao, nếu đại ca không đi ngang qua, vớt muội lên thì cả mạng cũng không còn!” Vì như vậy Mộ Dung Viên Khuyết bị mẫu thân dạy dỗ, không cho phép dẫn muội muội đi làm chuyện nguy hiểm nữa.

Mộ Dung Viên Khuyết uất ức — đâu phải là nhóc cầm đầu đâu!Người mặc y phục trắng chỉ khẽ lắc đầu, nói: “Tông môn có lệnh, đệ tử không thể tùy tiện can thiệp vào chuyện phàm tục. Nhận ngươi vào tông môn đã là phá lệ, không thể cứu tộc nhân của ngươi được.”

Đại ca Mộ Dung Dận là quan võ lại có khí chất của quan văn, mặt mũi tuấn tú, làn da trắng nõn, luôn điềm đạm hòa nhã khi nói chuyện với người khác, không giống quan võ chút nào. Lúc ngâm suối nước nóng, Mộ Dung Viên Khuyết nhìn thấy trên lưng đại ca có một vết sẹo thật dài, dữ tợn như có một con rết cắn vào da thịt, khiến cho người nhìn thấy phải rùng mình.

Đại ca thích tiểu công tử nhà Lại bộ thượng thư, tuy không nói ra nhưng hàng năm đều cẩn thận chuẩn bị quà sinh thần của người nọ, còn tặng những thứ đồ mình tự làm, dáng vẻ lúc y vén tay áo lên làm việc trông rất cuốn hút, Mộ Dung Viên Khuyết xem y điêu con dấu, khắc ngọc thạch, xem ngây cả người.

Mộ Dung Viên Khuyết thầm thì nói nhỏ với đại ca: “Đại ca, huynh thật sự muốn cưới tiểu Ôn công tử sao? Cha chắc không đánh gãy chân huynh chứ.”

Mộ Dung Dận đặt ngọc bội còn chưa tạc xong thành hàng, để dao điêu khắc lên bàn gỗ. Mộ Dung Dận điềm đạm nói: “Cha rất thoáng, mẹ cũng đã biết.”“Khắc một con lợn, sau đó viết tên Mộ Dung Tình lên đó!” Mộ Dung Viên Khuyết nói, nhóc muốn để con lợn đó trên đầu giường, khi nào Mộ Dung Tình quậy phá sẽ mắng nó.

Mộ Dung Viên Khuyết thò đầu nhìn ngọc bội và dây đeo quạt đã khắc xong, vươn tay sờ sờ, ngọc thạch chưa được mài tạo nên cảm giác thô ráp trên ngón tay, “Ca, huynh cho ta khắc một cái nha.”Muội muội Mộ Dung Tình chết vì bệnh trong ngục, tiểu Ôn công tử bị cha Ôn giam lỏng không cho can thiệp vào chuyện này, sau cùng y đành nhờ người mang thi thể ra ngoài, đặt vào chiếc quan tài mỏng rồi chôn cất ngoài thành.

“Đệ thích cái gì?”Khác với Thu Thủy Kiếm Tông, trong Thượng Thanh Tông pháp tu và thể tu là nhiều nhất, tiếp đó là khí tu.

“Khắc một con lợn, sau đó viết tên Mộ Dung Tình lên đó!” Mộ Dung Viên Khuyết nói, nhóc muốn để con lợn đó trên đầu giường, khi nào Mộ Dung Tình quậy phá sẽ mắng nó.

Sáu tuổi.

Mộ Dung Phù và Mộ Dung Dận bị bắt giam vì tội danh mưu phản, thông đồng với địch. Trong ngục, Mộ Dung Dận bị que hàn và bàn chải sắt tra tấn đến chết cũng không buông, thi thể của thanh niên bị cuốn trong chiếu rơm bẩn thỉu, lộ ra ngón tay đầy máu.Mộ Dung Viên Khuyết uất ức — đâu phải là nhóc cầm đầu đâu!

Kết cục của Mộ Dung gia là bị tịch sát.Kết cục của Mộ Dung gia là bị tịch sát.

Muội muội Mộ Dung Tình chết vì bệnh trong ngục, tiểu Ôn công tử bị cha Ôn giam lỏng không cho can thiệp vào chuyện này, sau cùng y đành nhờ người mang thi thể ra ngoài, đặt vào chiếc quan tài mỏng rồi chôn cất ngoài thành.Đại ca thích tiểu công tử nhà Lại bộ thượng thư, tuy không nói ra nhưng hàng năm đều cẩn thận chuẩn bị quà sinh thần của người nọ, còn tặng những thứ đồ mình tự làm, dáng vẻ lúc y vén tay áo lên làm việc trông rất cuốn hút, Mộ Dung Viên Khuyết xem y điêu con dấu, khắc ngọc thạch, xem ngây cả người.

Ngày được đưa đến nơi hành quyết, đầu óc Mộ Dung Viên Khuyết vẫn còn mơ màng. Nhóc bị cảm, cả người sốt cao, đeo gông cùm đứng trong xe chở tù, ngây ngốc mà nghe những âm thanh bên ngoài.

Cũng có lúc Mộ Dung Viên Khuyết rất bướng bỉnh, mỗi lần như vậy mẫu thân đều tức điên lên chỉ muốn lấy roi mây quất cho nhóc hai phát. Sau đó, nhóc sẽ gào to rồi trốn sau lưng phụ thân.Mộ Dung Viên Khuyết là biến dị kim linh căn, tốc độ tu luyện lúc mới đến tông môn đã nhanh hơn người thường rất nhiều, tu vi trong nửa năm ngắn ngủi đã vượt qua Luyện Khí tới được Trúc Cơ.

Nương giậm chân tại chỗ: “Qua đây cho ta!”Sau đó tìm một nơi để trốn rồi lén khóc thật lâu.

Mộ Dung Phù nói: “Ôi chao, có chuyện gì cũng bình tĩnh rồi nói. Khuyết Nhi cũng còn nhỏ, nó trưởng thành sẽ tự hiểu chuyện mà.”

Ban đêm, nương và cha nói chuyện riêng, Mộ Dung Viên Khuyết rón rén đến bên ngoài cửa sổ nghe lén.Tiếng mưa lách tách trên mái hiên, từng giọt rơi xuống mặt đất, những tia nước nhỏ bắn lên tung tóe.

Nương than thở rằng: “Khuyết Nhi đã bao lớn rồi! Chàng còn nuông chiều nó như vậy, ta chỉ từng nghe nghiêm phụ từ mẫu, chưa nghe qua đàn ông Trung Nguyên các người lại nuông chiều con như vậy!”Trước lúc Mộ Dung Viên Khuyết ngất đi đã cầu xin vị Tu Tiên giả mặc y phục trắng: “Mộ Dung gia vô tội, ca ca và cha không hề mưu phản, cũng chưa từng có ý định mưa phản! Xin ngài hãy cứu tộc nhân của ta!”

Cha thở dài: “Không phải trước kia Dận Nhi cũng giống vậy hay sao? Nó luôn chọc nàng tức đến ăn ngủ không ngon, vào quân đội chịu khổ thì hiểu chuyện hơn rồi, Khuyết Nhi còn nhỏ cứ để nó sống thoải mái vài năm đi.”

Nương “hừ” một tiếng, quay người lẩm bẩm: “Khuyết Nhi Khuyết Nhi, ta nghĩ chàng nên gọi là Khuyết cục cưng mới đúng….”

Mộ Dung Viên Khuyết: “….”

Lúc mẫu thân chết, máu tươi vương đầy đất, còn có một chút dính trên mặt của Mộ Dung Viên Khuyết.Chương 16: Sư huynh (2)

Mộ Dung gia tận trung, cuối cùng sao lại suy bại như thế?

Mộ Dung Viên Khuyết nghĩ không thông.

Hôm đó, Thượng Thanh Tông phò tá triều Chu đang tuyển đệ tử ở Nhân giới, trong đó có người coi trọng tư chất của Mộ Dung Viên Khuyết, trước giờ hành quyết đã được sự chấp thuận của hoàng đế, cứu người đi.

Trước lúc Mộ Dung Viên Khuyết ngất đi đã cầu xin vị Tu Tiên giả mặc y phục trắng: “Mộ Dung gia vô tội, ca ca và cha không hề mưu phản, cũng chưa từng có ý định mưa phản! Xin ngài hãy cứu tộc nhân của ta!”Mộ Dung Viên Khuyết thò đầu nhìn ngọc bội và dây đeo quạt đã khắc xong, vươn tay sờ sờ, ngọc thạch chưa được mài tạo nên cảm giác thô ráp trên ngón tay, “Ca, huynh cho ta khắc một cái nha.”

Người mặc y phục trắng chỉ khẽ lắc đầu, nói: “Tông môn có lệnh, đệ tử không thể tùy tiện can thiệp vào chuyện phàm tục. Nhận ngươi vào tông môn đã là phá lệ, không thể cứu tộc nhân của ngươi được.”Tác giả: Vi Vũ Hạnh Hoa Quân/ Editor: Eby

Khác với Thu Thủy Kiếm Tông, trong Thượng Thanh Tông pháp tu và thể tu là nhiều nhất, tiếp đó là khí tu.Mộ Dung Viên Khuyết cất đao, nói: “Có lẽ chúng ta nên đổi nơi khác để nói chuyện.”

Mộ Dung Viên Khuyết là biến dị kim linh căn, tốc độ tu luyện lúc mới đến tông môn đã nhanh hơn người thường rất nhiều, tu vi trong nửa năm ngắn ngủi đã vượt qua Luyện Khí tới được Trúc Cơ.Lúc các đệ tử nhập môn đã thề trước thiên đạo không được vì tư lợi mà can thiệp vào chuyện Nhân giới, vì vậy khi Mộ Dung Viên Khuyết nghe tin triều Chu sụp đổ, một triều đại mới mở ra từ các đệ tử trong tông môn, trong lòng không hề gợn sóng, tựa như ao tù nước đọng.

Lúc các đệ tử nhập môn đã thề trước thiên đạo không được vì tư lợi mà can thiệp vào chuyện Nhân giới, vì vậy khi Mộ Dung Viên Khuyết nghe tin triều Chu sụp đổ, một triều đại mới mở ra từ các đệ tử trong tông môn, trong lòng không hề gợn sóng, tựa như ao tù nước đọng.“Mộ Dung Viên Khuyết,” Chu Vẫn khẽ nói, “Mười một năm trước, phản bội Thu Thủy Kiếm Tông, tung tích không rõ.”

Nửa ngày còn lại, Mộ Dung Viên Khuyết hoàn thành việc học, luyện tập pháp thuật một hồi.

Sau đó tìm một nơi để trốn rồi lén khóc thật lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.