Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ

Chương 93: Tâm chị hướng về em




Buổi họp báo nhận được sự ủng hộ nhiệt liệt, Dung Tiểu Kỳ tuy rằng bận rộn đến hừng đông ba giờ, thế nhưng một chút ủ rũ cũng không có, chỉ cần nghĩ đến Chu Lộ cùng Trang Uẩn Nhiên, trong lòng sẽ nhịn không được nghĩ đến kết cục của bọn họ. Mặc dù trong ngoài bất nhất, thế nhưng Trang Uẩn Nhiên vẫn trước sau duy trì gương mặt bình tĩnh, khí tràng cũng không có biến qua.

Dung Tiểu Kỳ Thật có chút khẩn cấp muốn nhìn dáng dấp Trang Uẩn Nhiên khi bị vạch trần.

Hôm sau Dung Tiểu Kỳ ngủ thẳng một giấc tới giữa trưa, Trạm Hải Lam đã sớm có việc đi trước đến Tinh Quang. Lúc đó Trạm Hải Lam bên giường tiếp điện thoại, thần sắc có chút phức tạp, Dung Tiểu Kỳ đại khái có thể đoán được bảy tám phần.

Bước vào phòng làm việc, Dung Tiểu Kỳ nhìn dáng dấp Trạm Hải Lam có chút tiều tụy, bên người nàng tụ vài người, Trần Duyệt cùng vài quản lí khác sắc mặt cũng rất không tốt.

"Làm sao vậy?" Dung Tiểu Kỳ đi tới bên người Trạm Hải Lam, hỏi.

Trạm Hải Lam trầm mặc không nói gì, Trần Duyệt lúc này mới miễn cưỡng mở miệng nói: "Vừa có tin tức nói, Hiệp hội hữu ái Chu Lộ hội trưởng thừa nhận thư tín cùng bùa chú uy hiếp là cô ta gửi đến phòng làm việc của Dung tiểu thư."

Dung Tiểu Kỳ gật đầu: "Tôi biết, đã xem báo."

Trần Duyệt do dự một trận, nói: "Chuyện này, đại khái còn có nghi vấn."

"Nghi vấn thế nào?" Dung Tiểu Kỳ nhìn Trần Duyệt.

"Sáng nay có ký giả mật báo cho chúng ta, nói Chu Lộ giữa đường kéo đi Trang tổng giám, hai người một phen khắc khẩu, tựa hồ có liên quan đến chuyện uy hiếp vừa rồi."

Dung Tiểu Kỳ tâm lạnh, nàng một chút cũng không kinh ngạc chuyện Chu Lộ sẽ đi chất vấn Trang Uẩn Nhiên, dù sao Chu Lộ để giữ gìn Trang Uẩn Nhiên, một mình cô ta liền nhận hết tội, thế nhưng Trang Uẩn Nhiên ở trước mặt truyền thông kịch liệt lên án Chu Lộ, đổi lại là ai cũng đều chịu không được.

Dung Tiểu Kỳ kiềm chế nội tâm mơ hồ vui sướng, bất động thanh sắc hỏi: "Trang tổng giám thế nào sẽ liên quan đến chuyện kia, điều tra thế nào rồi?"

Trần Duyệt nói: "Hiện tại đang tra, tình huống cụ thể đều đã được bảo lưu."



Dung Tiểu Kỳ đương nhiên minh bạch bảo lưu là có ý tứ gì, tư liệu này là chuyện nội bộ, nếu để các vị đổng sự khác biết được, xử lý chắc chắn sẽ không đơn giản, cho nên hiện tại số phận Trang Uẩn Nhiên làm sao còn vô pháp biết được.

"Tiểu Kỳ, em thế nào, có nghỉ ngơi tốt hay không?" Trạm Hải Lam buông tài liệu xuống, cùng Dung Tiểu Kỳ đến ngồi trên sô pha.

Dung Tiểu Kỳ gật đầu: "Em không sao."

Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ một chút, nhìn nhìn lại người chung quanh, nói: "Cuộc họp kết thúc ở đây, mỗi người về vị trí làm việc đi."

Mọi người lần lượt ly khai, Trạm Hải Lam lúc này mới đối Dung Tiểu Kỳ nói: "Tiểu Kỳ, nói một chút cái nhìn của em, em là chủ phòng làm việc, ý kiến của em là trên hết."

Dung Tiểu Kỳ nhìn ra được Trạm Hải Lam lo lắng, tuy rằng chị ấy đối Trang Uẩn Nhiên sớm đã thành quá khứ, thế nhưng giữa hai người vẫn như cũ duy trì gặp gỡ thường xuyên, Trạm Hải Lam sẽ không bao che cho Trang Uẩn Nhiên, nhưng cũng sẽ không nhẫn tâm nhìn Trang Uẩn Nhiên từ đỉnh núi ngã vào đáy cốc.

Dù sao Trang Uẩn Nhiên thật vất vả thoát khỏi bóng ma, một lần nữa trở lại cuộc sống bình thường, Trạm Hải Lam đối Trang Uẩn Nhiên trước sau vẫn tồn nhiều hổ thẹn, nếu như Trang Uẩn Nhiên sụp đổ trở về trạng thái nửa sống nửa chết như trước, như vậy lòng áy náy của Trạm Hải Lam đối Trang Uẩn Nhiên sẽ càng nặng.

Dung Tiểu Kỳ hít một hơi, nàng thật không muốn Trạm Hải Lam đối Trang Uẩn Nhiên hổ thẹn lại bị Trang Uẩn Nhiên lợi dụng.

Dung Tiểu Kỳ mỉm cười, nói rằng: "Em chọn tin tưởng Trang tổng giám."

Trạm Hải Lam ngẩn người: "Em tin tưởng cô ấy?"

Dung Tiểu Kỳ nói: "Tuy rằng trước đây có chút hiểu lầm, thế nhưng Trang tiểu thư hiện tại là tổng giám nghệ thuật Tinh Quang, hơn nữa thời gian chúng ta hợp tác, chị ấy đối em chiếu cố rất nhiều, ngày hôm qua tại buổi họp báo cũng hết lòng lên tiếng ủng hộ em, em tin tưởng chị ấy tuyệt đối sẽ không liên quan chuyện này."

Trạm Hải Lam hơi trầm ngâm một trận, nhấn điện thoại: "Trần Duyệt, Trang tổng giám tại phòng làm việc sao?"

"Vâng, Trạm đổng, em lập tức nối máy."

"Không cần, trực tiếp thông tri cô ấy đến phòng làm việc gặp tôi." Trạm Hải Lam thẳng thắn nói.

Dung Tiểu Kỳ âm thầm thở dài, nàng có chút nhìn không thấu Trạm Hải Lam đang muốn làm gì?

Lúc Trang Uẩn Nhiên bước vào, Trạm Hải Lam vẫn như cũ dáng vẻ không có việc gì, thoạt nhìn phá lệ thong dong bình tĩnh. Dung Tiểu Kỳ lơ đãng ngoéo khóe miệng một cái, hướng Trang Uẩn Nhiên gật đầuchào, Trang Uẩn Nhiên mỉm cười đáp lễ, đối Trạm Hải Lam nói: "Cậu tìm mình?"

Trạm Hải Lam sắc mặt rất lạnh: "Hiện tại sợ rằng rất nhiều người muốn tìm cậu."

Trang Uẩn Nhiên cố nhiên tại sô pha ngồi xuống, nhìn Trạm Hải Lam nói: "Tin tức này cậu sẽ không tin đi?"



Trạm Hải Lam yên lặng nhìn Trang Uẩn Nhiên: "Mình cần cậu giải thích."

Trang Uẩn Nhiên bất vi sở động: "Cần giải thích gì?"

"Cậu quen biết Chu Lộ?"

"Gặp qua vài lần, mình quen biết cô ấy cũng rất lạ sao? Mình đều không phải người duy nhất biết cô ấy, cô ấy cũng không phải người duy nhất biết mình, cậu vì sao một mực muốn đem hai người chúng ta liên hệ cùng nhau?"

Trạm Hải Lam nhìn Trang Uẩn Nhiên, nói: "Nếu hai người không có mối quan hệ đặc thù, cô ấy vì sao giữa đường tìm cậu, còn nữa, ký giả chụp được những tấm ảnh này, cậu muốn như thế nào giải thích?"

Trạm Hải Lam nói thì đem ảnh chụp đặt lên bàn trước mặt Trang Uẩn Nhiên: "Chính mình nhìn."


Trang Uẩn Nhiên nhìn cũng không nhìn, đưa tay liền đem ảnh ném sang một bên: "Hải Lam, cậu trong nghề nhiều năm như vậy, chẳng lẽ không biết PS có bao nhiêu dễ, chửi bới cùng hãm hại có bao nhiêu đáng sợ sao?"

Trang Uẩn Nhiên liếc mắt nhìn Dung Tiểu Kỳ: "Dung tiểu thư nếu là vô tội, tự nhiên sẽ nhân họa đắc phúc, nếu làm sai không sửa, tự nhiên gặp ác giả ác báo."

"Đủ rồi!" Trạm Hải Lam không thể nhịn được nữa, "Tiểu Kỳ cho đến bây giờ đều chưa một lần nói gì về cậu, cậu vì sao đối em ấy lời lẽ hãm hại. Từ lúc cậu đến Tinh Quang, em ấy nơi chốn đối với cậu nhường nhịn khoan dung, cậu thân là tiền bối, cư xử với hậu bối như vậy là hợp lý sao?"

Dung Tiểu Kỳ khuyên nhủ: "Trạm đổng, em không có vấn đề gì, chị cùng Trang tổng giám hảo hảo nói, em có thể ra bên ngoài chờ."

"Em ở lại đây." Trạm Hải Lam nói, "Chuyện này liên quan đến an nguy của em, cũng liên quan đến tương lai của Phòng làm việc, chị đáp ứng Trầm đạo sẽ không bỏ mặc, dĩ nhiên không nuốt lời."

Biểu tình Trạm Hải Lam chưa từng nghiêm nghị đến vậy, Dung Tiểu Kỳ chỉ có thể đình chỉ hoà giải, yên lặng ở một bên sô pha ngồi xuống, trong lòng nhưng âm thầm đổ mồ hôi, bởi vì Trạm Hải Lam dường như đã tra xét tỏ tường mọi việc, Trang Uẩn Nhiên bây giờ có nói gì cũng vô ích. Tuy rằng nàng rất muốn Trạm Hải Lam cùng Trang Uẩn Nhiên nhất đao lưỡng đoạn, nhưng sau đó, người chịu thương tổn lớn nhất, chính là Trạm Hải Lam, nếu quá khứ niềm tin không còn đủ sức chống đỡ nữa, chị ấy sẽ suy sụp đến mức nào?

"Cậu đã nói như vậy, mình cũng không ý kiến gì nữa." Trang Uẩn Nhiên tâm bình khí hòa nói, "Hải Lam, mình còn tưởng rằng cho dù tất cả mọi người hoài nghi mình, cậu cũng sẽ đứng ở mình bên này."

Dung Tiểu Kỳ cắn răng, Trang Uẩn Nhiên có thể vô liêm sỉ hơn sao, giờ phút này còn đóng vai Bạch Liêm Hoa bị người hãm hại?

"Nếu cậu nghĩ rằng mình sẽ đứng bên cậu để tổn thương những người khác, như vậy cậu đã mười phần sai."

"Những người khác?" Trang Uẩn Nhiên nở nụ cười, "Chính là nói, nếu như mình thương tổn Dung Tiểu Kỳ, cậu liền muốn cùng mình trở mặt thành thù?"

Dung Tiểu Kỳ ngẩn người, Trang Uẩn Nhiên một mực lôi kéo nàng vào câu chuyện, là ý muốn làm gì? Cô ta cho rằng Trạm Hải Lam sẽ không vì người khác mà quyết tiệt với cô ta sao?

Thế nhưng, nàng hiện tại thân phận là bạn gái của Trạm Hải Lam đấy.



Trang Uẩn Nhiên đến tột cùng là từ đâu móc ra tự tin như vậy.

"Mình không muốn thương tổn bất luận người nào, mình đối Tiểu Kỳ là đối xử bình đẳng, đối với cậu cũng như vậy."

Trang Uẩn Nhiên mỉm cười: "Mình cũng không cần cái gọi là 'đối xử bình đẳng' của cậu."

"Mình hiện tại là đang nói chính sự, đối với chuyện này mình chỉ muốn hỏi cậu, cậu cùng Hiệp hội hữu ái Chu Lộ hội trưởng, có quan hệ gì hay không?"

"Không có."

Trạm Hải Lam thở ra một hơi: "Mình đã biết, cậu có thể đi."

Trang Uẩn Nhiên hơi ngẩn người, nhìn Trạm Hải Lam, thế nhưng Trạm Hải Lam đã quay mặt qua chỗ khác không nhìn cô ta, Trang Uẩn Nhiên hướng Dung Tiểu Kỳ cười cười, lập tức đứng dậy ly khai.

Căn phòng rộng lớn chỉ còn lại Trạm Hải Lam cùng Dung Tiểu Kỳ, Trạm Hải Lam trầm mặc hồi lâu không nói lời nào, Dung Tiểu Kỳ tiến lên nói: "Cũng không nhất định là Trang tổng giám, nói không chừng..."

Trạm Hải Lam cắt đứt Dung Tiểu Kỳ: "Chị sẽ cho người tiếp tục điều tra."

Dung Tiểu Kỳ dừng một chút, nói rằng: "Em có một yêu cầu."

"Ừ?"

"Điều tra âm thầm tiến hành, kết quả chỉ em và chị biết được."

- -------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.