Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 45: Hào trạch cự phú




Hào trạch này quả nhiên có khí thế phi phàm, Lục Minh xuống xe nhìn, mặc dù lúc này bầu trời tối đen, xung quanh có đèn đường tao nhã lại còn hoa viên, hành lang dài, tiểu đình, núi giả, suối phun khiến cho Lục Minh hơi bị động dung.
Gã quản lí thao thao bất tuyệt giới thiệu hoa viên có thể bốn mùa xuân hạ thu đông khai hoa, còn diện tích bãi cỏ có thể làm 3 sân bóng đá, cuối cùng nói hết ngày cũng chưa mô tả hết khung cảnh ở đây.
Tóm lại, Lục Minh càng nghe càng khiếp sợ.
Đuổi gã quản lý cứ lải nhải bên người đi, Lục Minh quyết định hảo hảo hưởng thụ hào trạch này một chút.
Đặc biệt có Cảnh Hàn ở cùng càng làm hắn hài lòng, về phần Niếp Thanh Lam, Lục Minh quyết định tạm thời không để ý tới nàng!
"Thiếu gia hảo, hai vị tiểu thư hảo!" Vừa vào cửa, đã có 1 phụ nữ cùng 1 gã trung niên cao gầy cung kính chào hỏi.
"Người này là Ngô Quyên, là đầu bếp, làm được cả tám loại đồ ăn nổi tiếng, thiếu gia muốn ăn cái gì tùy tiện phân phó, đồng thời, bà ta còn phụ trách quét dọn. Vị này là phụ trách cây cảnh cùng bảo trì, Trương Đức Nghiễm, bọn họ là vợ chồng. Tổng cộng lương hai người là 3 ngàn 8 mỗi tháng". Trang Thần lão nhân chậm điều tư lí giới thiệu, nghe vậy Lục Minh ngẩn người, khá lắm, lương hai người là 3 ngàn 8, mình phải tìm được việc làm gì mới có thể trả nổi? Tiếp theo nữa nghe Trang Thần lão nhân nói, hắn thiếu chút nữa té lăn trên đất.
"Về phần ta, lương một năm 20 vạn. Có thể trả lương theo quý, cũng có thể trả theo năm. Ngũ Kiều tiên sinh đã thanh toán cho ta nửa năm rồi. Nói cách khác, thiếu gia nếu nửa năm sau cảm giác không hợp ý. Có thể giải trừ hợp ước.". Tiền lương của Trang Thần lão nhân cao ngất khiến Lục Minh bị doạ xanh mặt.
"Nếu thiếu gia muốn ta hỗ trợ trong việc kinh doanh. Vậy cứ mỗi 100 vạn thu về, ta lấy 5% lợi nhuận. Nếu tổng doanh thu vượt qua 1000 vạn, ta chỉ lấy 3%. Mặt khác, ta hiểu được 17 loại ngôn ngữ, có thể nghe hiểu 84 loại ngôn ngữ địa phương, có thể nhận đọc 22 loại văn tự cổ. Đối với các loại ngọc thạch xa xưa, lịch sử di tích, nhân vật truyền kỳ, đồ án phù hiệu ta cũng có nghiên cứu. Thiếu gia nếu nghĩ ở đây phương diện này muốn hiểu rõ. Ta có thể miễn phí cung cấp ý kiến." Trang Thần vừa nói, không chỉ Lục Minh, ngay cả Niếp Thanh Lam cùng Cảnh Hàn cũng khiếp sợ. Thật đúng là nhìn không ra, lão nhân này lợi hại vậy!
"Bình thường ta ở tại lầu một tại phòng quản gia. Nếu thiếu gia cần, cứ cho người gọi, 5 phút sau ta sẽ có mặt!"
"Thiếu gia. Xin cho ta báo cáo thu chi một chút. Trước mắt dự chi xuất 34 vạn 9 ngàn 176 nguyên. Kể cả trang phục, thực phẩm, điện nước......"Trang Thần lão nhân móc ra 1 cuốn sổ dày, so với bùa đòi mạng còn đáng sợ hơn. Lục Minh quả thực nghĩ mình có nên đoạt lấy rồi đem nó xé nát bấy.
Mới vừa dọn tới, không kịp ngồi. Đã bị đòi 35 vạn. Thiên lý ở đâu?
Hào trạch này căn bản không phải cho người thường ở!
Lục Minh ngăn cản Trang Thần lão nhân đọc tháng sau chi tiêu bao nhiêu, hắn hít sâu một hơi, cảm giác không khí khắp nơi đều có mùi tiền.
Niếp Thanh Lam đứng cười thầm, nàng không lo lắng cho Lục Minh, nàng biết, nếu hắn dùng hắn khả năng phân biệt ngọc để kiếm tiền, vậy một đêm đều có thể phất thành bạo phú, 35 vạn là chuỵên vặt. Hết lần này tới lần khác Lục Minh cảm thấy không được tự nhiên, mình cầm cái bằng đại học hạng 3, không kinh nghiệm công tác, chuyên ngành là Trung văn, người nào sẽ mời hắn làm việc?
Chẳng lẻ hắn không biết tại trên đường cái chọn đại 10 người đập bể đầu thì hết chín đều là sinh viên sao?
"Thiếu gia muốn ăn tối món gì ? Ta làm cho." Ngô Quyên, vợ gã trung niên hỏi.
"Không cần, ta không đói bụng." Lục Minh bây giờ không có tâm tình ăn tối, cũng không tâm tình thưởng thức cảnh trang hoàng trong nhà, hắn trong lòng chỉ có vô số khoản thu chi thu, thu chi............
"Ta gọi ngươi là Ngô bảo mẫu đi! Ngô bảo mẫu, ta muốn ăn băng đường yến oa."Niếp Thanh Lam vừa nói, Lục Minh tâm muốn lấy máu, hồ ly mỹ nhân nàng thật đúng là không khách khí!
"Thiếu gia hay ra phía sau bể bơi du thượng vài vòng đi, phòng bể bơi vừa mới thay nước."lão Trương cao gầy mời Lục Minh đi vào, đi qua dãy phòng phụ, ở phía sau là một cái bể bơi lớn, phía trước vòi phun, phía sau là bờ cát nhân tạo, phía trên trần còn có cửa xếp, ngày nào nắng đẹp là có thể mở ra.
"Nước bao nhiêu ngày thay một lần?"Lục Minh đột nhiên nghĩ đến vấn đề kinh tế, 1 cái bể lớn như vậy, thay nước cũng tốn không ít tiền rồi?
"3 hoặc 5 ngày nếu là mùa hè, mùa đông khoảng nửa tháng!"lão Trương vừa nói, Lục Minh thiếu chút nữa rơi vào bể bơi.
Cảnh Hàn đi theo Lục Minh, nàng xem bể bơi tựa hồ có điểm thích thú, nhưng không nói lời nào. Lục Minh nhìn trong lòng nhất động, hỏi: "Cảnh Hàn, ngươi thích bơi lội sao?"
Lãnh mỹ nhân đầu tiên là khẽ gật đầu, vừa lắc đầu: "Lâu rồi không bơi, khi còn bé thích nghịch nước."
Lục Minh nghe xong, cảm giác được có cái bể bơi cũng không sai, ít nhất Cảnh Hàn thích, vốn hắn nghĩ phân phó lão Trương đem tháo nước hồ bơi liền thu lại, bây giờ xem ra không thể tiết kiệm tiền nước. Tâm niệm nhất động, hắn hào khí mười phần quay qua Cảnh Hàn nói:" Nơi này có bể bơi, ngươi chừng nào mỗi ngày đều có thể bơi thoả thích rồi!"
"Ta cũng thích bơi lội...... Hơn nữa thích tắm tiên cơ!"Niếp Thanh Lam chẳng biết lúc nào đi đến, hướng về phía Lục Minh bên tai thổi một ngụm hương khí.
"Ngươi thích vậy cũng tốt !"Lục Minh vừa cảm giác được cả người nóng lên, hồ ly ma âm quả nhiên lợi hại, khả năng câu dẫn không nhỏ.
"Lão công, chi bằng đừng ngủ vội, đợi đêm khuya vắng vẻ, ngươi và ta cùng tắm tiên có được hay không?"Niếp Thanh Lam kéo cánh tay Lục Minh, khuôn mặt nhỏ nhắn kề sát, thái độ thân mật vô cùng, làm Lục Minh chợt thấy cờ quạt dựng hết cả lên, đột nhiên tiếng di động vang lên, Niếp Thanh Lam vội vàng nghe điện thoại:"Mụ mụ đồng ý cho ta ở nơi này, nhưng mẹ ta muốn nói chuyện với ngươi, mụ mụ ta nói, chúng ta chuẩn bị trong năm làm lễ đính hôn, chờ ta hoàn thành phá án liền đính hôn."
"Ngươi đúng là vô sỉ yêu nữ!" Lục Minh rất tức giận, chính mình thành tiễn bài của nàng, lúc này rất muốn vạch trần âm mưu của nàng !
"Mụ mụ, a không đúng, a di...... Không phải năm nay đính hôn, nàng lừa gạt ngươi!" Lục Minh còn chưa nói hết, Niếp Thanh Lam nắm tay hắn, đặt lên vùng núi non cao ngất của mình.
Lục Minh ngạc nhiên, làm cái gì vậy?
Niếp Thanh Lam khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo ý cười, con mắt nhìn về phía Cảnh Hàn đang nhởn nhơ ngắm tiểu cảnh bên bờ hồ, môi anh đào của nàng hé mở, tựa hồ chuẩn bị kêu to tiếng "Phi lễ."
Lục Minh thầm kêu bất hảo, lập tức sửa lại: "A di, kỳ thật chúng ta chuẩn bị đính hôn......"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.