Sinh Tử Biến

Chương 3: Thức tỉnh - Ánh sáng sinh mệnh




20 phút trôi qua. Tất cả vẫn còn đứng vững. Không một bên nào ngã xuống. Cái khác duy nhất ở đây là hai huynh muội nhà Mặc Vân thì đứng thở dốc do liên tục di chuyển tấn công để áp sát chiếc chỉ huy nhưng không thành. Còn các chiến giáp bên cạnh, cái thì cụt tay, cái mất đầu, cái cụt trân, cái mất một phần bụng,....nói chung là không có chiếc nào hoàn hảo nhưng bọn chúng vẫn còn đứng đó. Bao vây lấy hai huynh muội và tạo thành một bức tường thành kiên cố chắn trước chiếc chỉ huy. 

- Khửa khửa, ta nói rồi sao có thể so sánh một dị năng giả cấp A như ta với lũ phế vật cấp D kia được chứ. Tiểu mỹ nhân à, ngoan ngoãn theo bổn đại gia đi khửa khửa. 

- Chết tiệc, chúng ta hoàn toàn không tiếp cận được hắn. Chỉ có thể rút lui. 

Mặc Vân bất đắc dĩ nói. 

- Nếu rút một trong hai huynh muội ta phải ở lại cản chân hắn. Nếu không không ai thoát được. 

Mặc Huyền Linh chỉ biết cười khổ đáp. Vì nàng biết chuyện đó sẽ không bao giờ sãy ra, bởi vì huynh muội họ nhất định sẽ không bỏ người còn lại để chạy một mình. 

- Chết tiệt, cái đám dị năng giả kia không biết làm gì mà để xổng một tên cấp A ra đây không biết. Thật là vô dụng quá mà 

Mặc Vân hậm hực nguyền rủa đám người dị năng giả. 

- Hừ ta tốn thời gian với các ngươi cũng kha khá rồi đấy. Tiểu mỹ nhân, nếu nàng đã không đồng ý hầu hạ bổn đại gia thì ta đành giết nàng rồi biến nàng thành một con robot tình dục vậy. Khửa khửa. 

- Ghê tởm. 

Mặc Huyền Linh nhìn hắn với ánh mắt đầy sự khinh bỉ. 

- Chết tiệt. Liều mạng. 

Mặc Vân vừa dứt lời hai huynh muội họ bỗng chốc lao lên với tốc độ cực nhanh. Khoảng cách 20m mà chỉ trong thời gian một hơi thở. Cách đi chuyển của họ lần này khá hẳn trước. Không còn sự cẩn trọng thay vào đó là liều mạng lao thẳng vào quân địch. 

Tên dị năng giả cấp A kia không ngờ huynh muội bọn họ lại bốc phát ra tốc độ nhanh như vậy nên có chút không kịp phản ứng. Ngay lúc đó Mặc Huyền Linh bắn thẳng vào chiếc chiến giáp trước mặt làm nó trấn động bay ra sau tạo một khoảng trống trong tức thời. Chớp thời cơ Mặc Vân lao qua mà không thèm đếm xỉa tới làn mưa đạn và những năm đấm xung quanh. 

Tuy lao qua thành công nhưng hắn cũng bị dính một đòn của vũ khí xuyên giáp đặc chế, tuy chỉ là sượt qua nhưng cũng làm phần giáp sau lưng hắn vỡ nát. Lưng hắn da thịt lẫn lộn. Hắn mất thằng bằng rồi không kiểm soát được cơ thể. 

Ngay lúc đó cánh tay của chiếc chỉ huy đưa ra và tóm được vào chân hắn. Rồi kèo mạnh lại cánh tay tiếp theo định bắt lấy bả vai hắn với ý đồ xé xác hắn ra làm đôi. Ngay lúc đó cơ thể hắn uốn lượn theo một quỹ tính đặc biệt tránh được việc bị bắt vào bả vai nhưng tay hắn thì bị tóm lấy. 

Xoẹt - Aaaaaaaaa..... 

Tiếng xe như xé vải vang lên cùng với tiếng là đau đớn cảu Mặc Vân. Hắn đã bị xé lìa cách tay phải ra khỏi cơ thể một cách không thương tiếc. 

Mặc Huyền Linh hốt hoảng la toáng lên 

- Vân caaaaa..... 

- Khửa khửa cỗ máy chiến tranh của quân đội liên hợp quốc, hôm nay là ngày chết của ngươi.

Nói xong cánh tay vừa xé tay của Mặc Vân ra như xé một miếng vải rách dơ lên cao cùng lưỡi cưa ánh sáng đã được kích hoạt. Không một chút do dự lưỡi cưa chém ngay xuống Mặc Vân. 

- Linh Nhi chạy mau 

Ôm tâm lý hẳn phải chết hắn lấy quả lựu đạn ra kích hoạt rồi ném thẳng vào khớp cổ của chiếc chiến giáp khiến nó mắc lại. Động tác quá nhanh kiến tên dị năng giả hạng A kia không kịp làm ra phản ứng mà vẫn chỉ có thể tiếp tục vung lưỡi cưa chỉ còn cách Mặc Vân vài xen ti mét xuống. 

- K....h....hô....ô....ôn.....g 

Mặc Huyền Linh la lên trong tuyệt vọng cách tay thì với thẳng đến chỗ Mặc Vân đang cách xa nàng cả chục mét. 

“Không, huynh không được chết. Vân Ca huynh không được chết. Muội không cho phép huynh c.....ch.....hế....ế.....t” 

Mặc Huyền Linh gào thét trong ý nghĩ một cách mãnh liệt và đầy thương tâm. Tay và mắt thì vẫn hướng về phía Mặc Vân - người thân duy nhất trên đời này của cô. 

Ngay lúc Mặc Huyền Linh tuyệt vọng nhất. Nàng đột nhiên gào lên: 

- Sức mạnh ta cần sức mạnh. Ta cần có sức m...ạ...ạ....h.... 

Dị biến phát sinh. Trong lúc điện quang hỏa thạch đó đôi mắt của Mặc Huyền Linh đã trào ra máu và biến đổi. Con ngươi thu hẹp lại đồng thời có một mòng tròn nhạt hình thành xung quanh, với ba dấu phẩy sắp sếp đều đặc xung quanh và biến đổi thành màu trắng tính khiết. Tròng mắt nàng thì biến thành màu lam nhạt. 

Đồng thời một luồng ánh sáng màu làm nhạt từ mắt nàng bắn thẳng về phía Mặc Vân. Luồng ánh sáng này bao phủ lấy Mặc Vân và chữa trị cho cơ thể hắn đồng thời đẩy chiếc chiếp giáp kia ra xa. 

Ầm - chiếc chiến giáp nỗ tung. 

Dị biến không ngừng lại ở đó một luồng ánh sáng làm sắc phát ra mãnh liệt hơn từ cơ thể Mặc Huyền Linh bảo phủ cả chiến trường phía Tây. Ánh sáng làn đến đầu đều chữa trị cho tất cả mọi sinh vật sống trong phạm vi. Thậm chí những chiến giáp máy móc cũng được phục hồi một phần. 

Cả chiến trường im lặng trong chốc lát. Mọi ánh mắt đổ dồn về nơi phát ra ánh sáng dịu nhẹ tràn đầy sức sống kia....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.