Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 9: Ẩn giấu trong bóng đêm Super Hero (3)




Tên: GE

LV: 1 (+9)

*Skill: Buff

[Cái gì!]

[Mặc dù mình đã nhìn nhiều lần rồi nhưng vẫn khó tin thật.]

[Chỉ thoáng chốc mà chỉ số đã nhảy từ cộng bốn lên đến cộng bảy. Mấy siêu năng lực loại này quả thực quá bug.]

[Cơ mà năng lực của hắn đánh giá cũng là Buff rồi!]

(╥﹏╥)! – Hitomi tâm lý quả thật muốn nhổ nước bọt, quả thật là ăn khớp không nói lý mà.

Nhưng dù có là gì đi chăng nữa, sức mạnh của tên tội phạm này, quả thật không thể khinh thường, thậm chí ở một mức độ nào đó không hề thua kém Hitomi vị này anh hùng bóng đêm.

Bởi vì một tay phạm tội già đời ắt hẳn phải sở hữu nhiều kinh nghiệm chiến đấu cũng như lợi dụng ưu thế bản thân hơn là Hitomi, cậu vẫn còn non nớt lắm.

Mà chính xác ra, cậu luôn tận dụng ưu thế “tiên đoán” để tiêu diệt những tên tội phạm có chỉ số khá thấp so với bản thân, thắng nhanh và an toàn luôn là tiêu chí hàng đầu của Hitomi.

“Ta sẽ cho ngươi biết, vì cái gì ta được kẻ khác gọi là GE!”

Xe van kêu răng rắn rồi chợt sụp xuống, hai bánh xe trước lõm cả lại. Từ trong xe một bóng hình bước ra.

“Quái vật!”

“Hệ biến hình siêu năng lực?”

Tên tội phạm đã phổng lên cao đến gần ba mét, cơ bắp nổi cuồn cuộn thậm chí còn lớn hơn cả cột đường, người ta khó khăn lắm mới nhận ra được nét con người còn sót lại trên khuôn mặt hắn.

Đây là người khổng lồ xanh phiên bản hiện thực chính gốc a!

“Nhìn tên tội phạm này hình thể so với Dawn Knight thất quá mức cách biệt! Liệu anh ta có thắng được hay không?”

Nhóm cảnh sát và người dân tâm lý lo lắng vô cùng. Tại sao đến giờ vẫn chưa thấy anh hùng nào đến hỗ trợ.

“Bây giờ cũng chỉ có thể trông mong vào Dawn Knight! Trước giờ anh ấy vẫn chưa từng thất bại lần nào!”

Hàng trăm con mắt đổ dồn về phía chiến trường của hai con người có vóc dáng đối lập, bầu không khí dồn dập và căng thẳng cùng cực.

Họ đứng cách xa nhau chưa đầy hai mét, và rồi…

“Chết đi!”

GE hét lớn, thân hình khổng lồ ấy bất di động, tốc độ cao ở khoảng cách gần khiến hắn như như biến mất ở thị giác của mọi người.

[Bên trái!]

Hitomi còn không kịp nghĩ ngợi, bản năng đã bắt chéo hai tay đưa ra chống đỡ.

Oành hhhhh….!

Một đợt xóng xung kích từ chính giữa vụ va chạm, theo hình vòng tròn lan tỏa khắp xung quanh khu vực bán kính bốn mét có hơn.

Hai bên đường, cửa kính của mấy căn hộ như tồi khô lạp hủ, vỡ nát bay khắp nơi, người ta phải lấy tay che bớt gió lại mới nhìn kỹ được điều đang xảy ra bên dưới.

Bành! Bành! Bành!

Binh! Bốp! Binh! Bốp!

Liên tục những cú đấm nảy lửa được tung ra từ hai bên anh hùng và tội phạm, gió liên tục rít gào, một khu vực chân không ngay lập tức hình thành phong tỏa mọi ý đồ định phá vỡ cuộc tranh đấu này.

Trong mắt dân chúng bây giờ, chỉ còn hai bóng hình lớn nhỏ, màu bạc cùng màu đen trộn lẫn vào nhau.

“Rankyaku, Nộ Long Cước Liên Hoàn!”

“Shigan, Tuyệt Mệnh Chỉ!”

Hai chân như lốc xoáy búng liên hoàn đá vào GE, nhỏ con cũng có lợi thế của mình, khả năng né tránh cùng tấn công của cậu đều hơn hẳn.

Cánh tay của cậu càng không hề rảnh rỗi một chút nào, ngón tay như súng, chỉ hóa thành sắt thép điểm thẳng vào từng chỗ yếu của tên tội phạm.

Hitomi giờ này cũng đã đánh đến hưng phấn, ngàn vàng dễ kiếm, địch thủ khó cầu a!

Không dễ dàng gì cậu gặp được một đối thủ ngang tầm với mình, đến năng lực cũng tương đồng rất nhiều.

Chiến đấu thoải mái lâm ly như vậy, mới là trong lòng mỗi người anh hùng mộng tưởng a!

Huống hồ gì, Tekkai cũng không ngừng tăng lên chỉ số khi đối chiến. Cơ hội như vậy, cậu phải nắm bắt, không thể dễ dàng để cho một cái bồi luyện tốt như vậy trốn chạy.

“Anh hùng khốn kiếp!”

GE gào lên đau đớn, trên người máu từ vô số lỗ thủng chảy ra như suối. Skill “Buff” của hắn vốn rất toàn diện, có thể tăng cường nguyên bản chủ nhân tất cả thuộc tính, sức mạnh, nhanh nhẹn, phòng thủ, vân vân.

Nguồn sức mạnh này cũng chính là sự tự tin của GE, chỉ cần không gặp phải nằm trong top 20 anh hùng đứng đầu, hắn có thể chắc chắn đào thoát dù phi vụ làm ăn có thất bại hay không.

Phổ thông súng lục đối với hắn không hề ý nghĩa, trừ phi là điểm yếu như mắt, mũi hay là lỗ hậu ( o.o)! Ooooooo!

Nhưng luôn là niềm tự hào của hắn, phòng ngự cơ bắp vậy mà không thể chịu nổi đòn tấn công của một vị anh hùng mới nổi. Chỉ vài cái điểm mạnh từ mấy ngón tay nhỏ bé ấy đã gây tổn thương không tưởng.

Tốc độ tuy rằng có tăng lên, vẫn không tài nào đuổi kịp đối phương, vì thân hình quá lớn!

Đánh trúng đối phương hắn chỉ có cảm tưởng mình đang đập vào một khối hợp kim cứng rắn.

Phòng thủ của kẻ này còn kinh khủng hơn cả hắn.

Mà GE còn phát hiện, tên trước mặt quả thực là một biến thái. Sức mạnh của tên này lại trong chiến đấu không ngừng tăng lên.

Điều đó có nghĩa là năng lực của mới kị sĩ bóng đêm tiềm năng cực kì rộng lớn.

GE chỉ muốn phun một ngụm máu nói một câu.

[Mẹ nó! Quả thực không cho người ta sống!]

[Tội phạm cũng có nhân quyền a!]

[Giúp người ta đương bao cát đánh bầm dập, giống như bao kinh nghiệm dùng để thăng cấp vậy!]

[Bắt nạt người quá đáng!]

Như vậy, thoáng chốc kinh khủng người khổng lồ lại bị cao chưa đầy một mét tám Dawn Knight áp chế khắp nơi.

Tách! Tách!

Trong cuộc người đánh nhau hang say, bên ngoài vang lên tiếng máy ảnh chúp liên tiếp. Phóng viên, đã tới!

Một cô gái mặc áo xanh váy ngắn công sở từ trên xe mô tô xuất hiện, tay cầm micro hướng bên cạnh một người đàn ông mang mũ lưỡi trai đang hướng chiếc máy quay về phía cô.

“Xin chào…!”

“Mọi người thấy hiện tại tôi- Mineva Katarina, đang trực tiếp ngay tại chỗ trận đấu giữa vị tân anh hùng Dawn Knight mà mọi người thường hay gọi là thợ săn tội phạm!”

“Theo hiện trường được biết cùng thông tin từ cảnh sát và người dân, trước đó ba tên tội phạm hung ác đã xông vào đánh cướp mấy cửa tiệm tạp hóa, sau đó phản kháng dữ dội với cảnh sát.”

“Một kẻ trong số chúng nắm giữ năng lực chế tạo bom, suýt chút nữa đã sát hại tính mạng của một cảnh sát, và Dawn Knight đã xuất hiện cứu bọn họ. Anh ngay tức khắc hạ gục hai tên, và giờ đây đang giao chiến với tên đầu sỏ!”

“Nhưng có vẻ tên này cũng chỉ nhìn có tiếng mà không có miêng, đang bị Dawn Knight đè nặng lên đánh…!”

[Bà nội nó!]

(ノಠ益ಠ)!

[Không thể nhịn được nữa, một cái nho nhỏ phóng viên cũng dám xỉ nhục bố!]

Rống gggg….!

GE bị đánh không thể bầm dập cả người, lại nghe bình luận trực tiếp như vậy, cả người như nổi điên gầm một tiếng.

Hitomi nắm lấy cơ hội vận sức tung thẳng một cú đấm trời giáng vào mặt. Thế nhưng GE không quan tâm, cứng rắn chịu một quyền, hai gò mắt sưng vù thảm hại, đôi chân vạch trên mặt đất một đường dài bốc khói.

RẦMmmmm!

Chiếc xe van bị hắn va chạm lung lay về phía sau như sắp ngã, bỗng GE cười lớn một tiếng.

“Dawn Knight! Ta không thể không thừa nhận là ngươi rất mạnh, rốt cuộc ép đến ta phải tung ra tuyệt chiêu cuối cùng!”

“Mở ra… G3 hình thái! Chuyển đổi!”

Hitomi trong lòng dâng lên dự cảm xấu… Khung cảnh này, thật giống như phim phản diện bên trong boss cuối mở đại chiêu a!

Ý thức nhanh chóng chuyển về giao diện “Bảng dị năng”, cậu nhanh chóng thêm hai trăm điểm năng lượng còn sót lại vào Tekkai và Soru.

Lv: 1 +8

*Skills

1. Rokushiki (Lục thức)

+) Tekkai: Lv 2 (15 %) (+)

+) Rankyaku: Lv 1 (50%)(+)

+) Shigan: Lv1 (25 %)(+)

+) Soru: Lv1 (55%)(+)

Energy: 0

Cùng lúc đó…

Dưới ánh mắt hoảng sợ của mấy chục người dân, cảnh sát và phóng viên đưa tin, GE thân hình chợt trướng lên một đoạn nữa, gần đạt đến bốn mét chiều cao, hai cánh tay nổi gân xanh vô cùng dễ sợ. Hắn thò tay luồn vào phía dưới xe van, cuống họng rống một tiếng đinh tai nhức óc.

“LÊN…. CHO TA!”

Nặng gần năm tấn xe van cứ như củi khô lắc lư trong gió, theo đôi tay lực lưỡng đó, nhậc bổng khỏi mắt đất, che khuất cả bầu trời tầm nhìn.

“Xem ngươi bảo vệ lũ phàm nhân yếu đuối đó bằng cách nào?”

Dứt lời, GE vung mạnh chiếc xe van, hướng về phía hai người phóng viên và ba anh cảnh sát.

“Mẹ nó!”

Hitomi vang lên một tiếng thô tục.

Khoảnh khắc tên tội phạm vừa ném chiếc xe như đồ chơi về phía dân chúng, cậu hành động ngay lập tức.

Soru!

Thoắt cái, từ mười mét cách xa, Hitomi lao đến bên họ chi trong tích tắc. Mặc dù chỉ tăng lên không tới 20% thuộc tính, nhưng tốc độ bạo phát lại khủng bố như vậy.

ẦMmmm….!!!

Xe van đập mạnh xuống đất, phía au thùng xăng bắt đầu rò rỉ ra ngoài… Người dân còn chưa phát ứng lại thì chiếc xe bỗng nổ tung, ngọn lửa vốn đã dập tắt từ nãy giờ, nay lại bùng cháy một cách mãnh liệt hơn.

“Ơ….?”

“Chúng ta còn sống?”

Điều đầu tiên năm người đó nhận thức được, là họ vẫn chưa chết. Hiện tại họ còn đang đứng cách đám cháy tầm bốn mét, nhưng ai cũng cảm nhận được hơi nóng tỏa ra dồn dập từ ngọn lửa.

“Dawn Knight… Anh không sao chứ?”

“Cảm ơn vì đã cứu chúng tôi!”

Trung niên cảnh sát vừa giật mình tỉnh ngộ, vội vàng hướng Hitomi bày tỏ lòng cảm kích. Ngày hôm nay vị anh hùng này đã cứu họ không biết bao nhiêu lần, sau này tên nhà báo điên khùng nào dám chỉ trích anh ta, chắc chắn ông sẽ mời tên đó vào sở uống trà thăm hỏi sức khỏe.

“Không sao, bảo vệ nhân dânlà trách nhiệm của anh hùng chúng tôi! Chỉ tiếc để cho tên kia chạy thoát.”

Hitomi trầm thấp giọng lại, việc đuổi bắt tội phạm lần này rốt cuộc đã không được hoàn mỹ, mặc dù đây không phải là lần đầu tiên gặp trường hợp như vậy.

Trước đó hành hiệp trượng nghĩa, có lúc thành công, có lúc không, bởi vì cậu tích lũy kinh nghiệm còn chưa đủ.

Làm anh hùng được mấy tuần rồi, cậu cứ nghĩ rằng bản thân cách biệt so với dân chuyên dẫu không bằng có lẽ cũng sắp đuổi kịp rồi.

Nhưng sự thực đã gõ cậu một hồi chuông thức tỉnh.

Năng lực trên thế giới này là vô số! Cậu vẫn chưa là người mạnh nhất, vẫn còn quá non nớt trong khi đối phó tội phạm.

Thất bại chính là mẹ thành công!

Cậu sẽ rút được kinh nghiệm sau mỗi lần truy bắt tội phạm, để ngày càng mạnh mẽ hơn.

Quay đầu nhìn lại, đã nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát inh ỏi cùng tiếng xe chữa cháy và xe cứu thương. Phóng viên đang tấp nập bu tới nơi này!

[Đến lúc đi rồi!]

Hitomi nhân lúc không ai để ý, dẫm Soru biến mất trong màn đêm tăm tối!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.