Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 11: Bốn năm sau!




Bốn năm sau!

Trường tư nhân cấp hai Kureo…

Ngay lúc này, tại lớp 9/6 đang diễn ra một buổi tư vấn cho học sinh về thi vào trường cấp ba vài tháng tới.

Không chỉ một lớp 9 này, mà toàn bộ khối lớp 9 của trường, thậm chí là trên cả nước cũng đang sôi nổi về vấn đề thi cử của bọn trẻ vào năm nay.

Từ lúc siêu năng lực xuất hiện, dân số thế giới đã giảm mạnh, việc bồi dưỡng thế hệ trẻ trở thành anh hùng, thành trụ cột của đất nước lại càng được người ta quan tâm và cẩn thận hơn.

Hai ngôi trường top đầu của Nhật Bản, U.A và Shiketsu, luôn là ứng cử viên hàng đầu, niềm mơ ước của bao đứa trẻ kể cả trong và ngoài nước.

Vào được hai ngôi trường này, không chỉ vẻ vang gia đình, mà còn có cơ hội được tích lũy kiến thức và kinh nghiệm với các bậc anh hùng chuyên nghiệp, cùng với một môi trường cực kì chất lượng.

Bởi vậy, bây giờ đây, đứng trên bục giảng, vị giáo viên già hói đầu đang tỉ mỉ cung cấp tin tức về những ngôi trường nổi tiếng trên toàn quốc cho bọn nhóc.

“Thầy biết có trong lớp này có nhiều người học giỏi, nhiều người năng lực mạnh, ai cũng tự tin cả! Và thầy chắc chắn một điều rằng, không một em nào không muốn trở thành anh hùng!”

Ông đẩy đẩy cặp kính mắt, tay vê viên phấn trắng, viết hàng loạt những cái tên và số liệu lên bảng.

“Trên tay mỗi em đều có một tờ giấy tham khảo về điểm số nhập học của tất cả các trường trên đất nước này, kể cả nổi và không nổi danh.”

“Trước khi điền vào bảng nguyện vọng, thầy khuyên các em phải xem xét kĩ lưỡng, đặc biệt là cao trung U.A và Shiketsu.”

“Chúng ta có ước mở, nhưng cũng phải thực tế và động não một chút, cần biết đâu là giới hạn của bản thân. À mà…”

Bỗng dưng thầy giáo vỗ vỗ đầu, như sức nhớ ra chuyện gì, ông cất cao giọng:

“Suýt chút nữa thì thầy đã quên một việc, Yaoyorozu, em lên đây!”

Thầy vừa nói vừa mỉm cười ra hiệu ngồi ngay bàn số một ngoài cùng nữ sinh tiến lên bục giảng.

XÌ XÀO…!

Cả lớp ngạc nhiên, thì thầm cùng chỉ trỏ…

“Hình như nghe đâu cậu ta được tuyển thẳng vào U.A đấy!”

“Cái gì, đùa hả?”

“Thật chớ sao, năm nay U.A chỉ lấy bốn học sinh tuyển thẳng mà thôi, trường chúng ta may mắn có một người!”

“Nghe nói U.A tiêu chuẩn đầu vào cao lắm, tỉ lệ thi đỗ mỗi năm cũng chỉ có 0.2% trên toàn quốc mà thôi!”

“Hài…. Người với người sao mà chênh lệch vậy, nhưng thôi, xinh đẹp như vậy bạn gái. Ủng hộ hết mình!”

Hầu hết thành viên trong lớp đều tỏ ra ngạc nhiên, ngoại trừ bốn người ngồi ở góc, ba cậu học sinh và một bạn nữ.

Đặc biệt trong đó hai nhóc thân hình tròn vo, người ngoài nhìn vào chỉ có thể liên tưởng đến quả cầu thịt.

“Cố lên Yaoyorozu!”

“Bữa nay cậu phải khao một chầu bánh tránh trộn cho tụi tớ đấy!”

Hai thằng mập đập bàn hét lớn, trên bục giảng vốn đang thấp thỏm tâm tình khi đứng trước lớp Yaoyorozu vẻ mặt nóng bừng.

[Thật là quá xấu hổ đi!]

[Về nhà, phải nhờ Minami trị họ một trận mới được!]

“Được rồi, cả lớp im lặng!”

Thầy giáo lên tiếng, trấn an mọi người. Ông hướng tay về phía Yaoyorozu và nói:

“Thầy nghĩ có bạn đoán được điều gì đó, nhưng không quan trọng, thầy sẽ tiết lộ thông tin này cho lớp!”

“Bộ giáo dục cùng với trường quốc gia U.A đã thông qua tuyển thẳng bạn Yaoyorozu Momo, bạn ấy không cần phải thi như bao người khác. Đây là cả một sự vinh dự và niềm tự hào lớn lao cho trường của chúng ta!”

“Bạn Yaoyorozu không chỉ thành tích tốt mà còn sở hữu năng lực tuyệt vời. Creative là một skill rất hiếm có và sở hữu tiềm năng cực cao!”

“Thầy nghĩ bạn rất xứng đáng khi được tuyển chọn!”

“Các em, cho bạn một tràng pháo tay!”

Bốp! Bốp!Bốp!

“Hoan hô!”

“Hay quá, lớp mình cũng có người thi đậu U.A rồi!”

“Há há, ra trường, tui cũng khoe với người khác mình có bạn học trường quốc gia!”

Đứng trước tập thể nhận lấy niềm vinh quang mà mình chưa bao giờ trải qua lần nào, Yaoyorozu cảm thấy hạnh phúc và lâng lâng khó tả.

Bên dưới, Minami, Rikido và Ryoko đang vỗ tay cuồng nhiệt, cô bé xoay mắt sang cậu bạn tóc đen nhánh, ngồi ngay phía dưới cô. Cậu đang mỉm cười thật tươi, bàn tay thủ thế OK với cô.

[Cảm ơn nhé, Hitomi!]

[Nếu không có cậu giúp đỡ thì niềm vui này có lẽ sẽ không đến với mình đâu!]

……..

Tan học, trên đường về nhà, năm đứa bé tụ tập với nhau lại chuyện trò cực kì sôi nổi. Nói nhỏ thế thôi, chứ mấy đứa con trai đều đã cao từ mét sáu trở lên hết, Hitomi càng giống như hạc lạc giữa bầy gà, thân cao đạt tới một mét bảy lăm, bảy sáu. Chỉ có Yaoyorozu miễn cưỡng đứng tương xứng với cậu.

Rikido: Hôm nay bánh cuốn, bánh đúc, bánh ít, bánh tráng trộn thẳng tiến!

Ryoko: Thêm nữa đi, bánh nậm, bánh bèo, Tokoyaki, Sushi với bánh canh nữa! Tối nay cô chú Shigeo không về nhà rồi. Tụi mình xin phép hai vị giúp việc rồi đi ăn thôi!

≧◡≦!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.