Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: truyenhyy.com
-Cô và chú không cần lo, kỳ thật việc này ngày hôm qua cháu đã nghĩ tới, việc này không phải là không thể giải quyết!
Ngô Hiểu Lỵ vội vàng nói, khuôn mặt Lý Quân Sơn vẫn đầy lo lắng, gia đình không dễ gì mới có được một số tiền lớn như thế hơn nữa số tiền này lại có được từ việc bán đồ mà tổ tiên để lại, nếu cứ để nó từ từ biến mất như thế thì ông quả thật là không cam lòng.
-Biện pháp gì? Hiểu Lỵ, chúng ta chưa từng xem cháu là người ngoài, có gì thì cháu cứ nói đi!
Lý Quân Sơn vội vàng hỏi, mọi người thường nói quan tâm quá mức thì sẽ loạn, câu nói này quả thật chính xác, Ngô Hiểu Lỵ đỏ mặt, cô len lén liếc nhìn Lý Dương, lúc này mọi người đều đang suy nghĩ về việc trường học nên không có ai để ý tới vấn đề này.
-Là như thế này, tuy rằng trước mắt khu vực này chưa thể tiếp tục xây dựng, nhưng mà mọi người có thể xin với chính quyền đổi sang nơi khác? Dù sao thì cũng là do có nguyên nhân chính đáng, hơn nữa việc xây trường học cũng là một vấn đề cấp thiết nên chắc là sẽ không quá khó đâu!
Ngô Hiểu Lỵ nói những lời này làm cho mắt mọi người sáng lên, bọn họ vừa rồi chỉ lo tìm cách để tiếp tục xây dựng chứ không hề nghĩ tới việc xây ở chỗ khác.
Lý Dương ở một bên lặng lẽ giơ ngón tay cái lên, trên thực tế thì hắn khi nảy cũng đang suy nghĩ, nhưng mà hắn không phải suy nghĩ về việc xây dựng trường học mà đang suy nghĩ về những người trong gia đình. Lúc trước hắn đưa ra ý kiến muốn xây trường học chính là để người nhà vui vẻ một chút chứ không phải là kiếm tiền, thứ hắn muốn chỉ là gia đình được vui vẻ mà thôi, trường học có xây hay không cũng không quan trọng.
-Nhưng mà muốn xin phép thì cần một thời gian, hơn nữa số tiền đã dùng để xây dựng không thể lấy lại!
Khuôn mặt Lý Thành vẫn còn có chút ưu sầu, hắn chỉ mới đầu tư xây dựng phần nền móng của ngôi trường nên không có tốn quá nhiều tiền vốn, nhiều lắm thì cũng chỉ mười vạn mà thôi, thứ làm hắn đau lòng là những mối quan hệ mà hắn dùng rất nhiều tiền mới kiếm được, nếu như đổi sang chỗ khác thì những mối quan hệ này không có chỗ để dùng, hơn nữa chỗ mới chưa chắc đã tốt bằng chỗ củ.
-Việc này Lý Thành ca cứ yên tâm, nhà em có quen rất nhiều người, em sẽ về nhà giúp mọi người nói một câu, hơn nữa mọi người đã có hợp đồng, hợp đồng không thể thực hiện thì mọi người còn có tiền bồi thường nữa mà!
Ngô Hiểu Lỵ lắc đầu cười cười, cô nhìn thoáng qua Lý Dương rồi nói tiếp:
-Hơn nữa, Lý Dương còn có một chiêu chưa sử dụng, nếu như hắn sử dụng thì em cam đoan là không có việc gì!
-Hiểu Lỵ, thật sự cảm ơn em, nhưng mà em nói Lý Dương có đòn sát thủ, đòn sát thủ nào vậy, sao bọn anh không hề biết gì cả?
Lý Thành ngồi thẳng dậy, khuôn mặt hắn tràn đầy cảm kích vày nghi ngờ, gia đình Ngô Hiểu Lỵ có những quan hệ với ai hắn không biết, nhưng nếu Ngô Hiểu lỵ dám chắc như vậy thì có lẽ nên thử một lần, Lý Dương biết cha của Ngô Hiểu lỵ là một cán bộ cấp phó, nói không chừng là ông ta thật sự có biện pháp.
-Lý Dương, người nhà anh không biết sao?
Lần này đến lượt Ngô Hiểu Lỵ kỳ quái, Lý Dương đã từng cứu con trai thị trưởng, chỉ cần đem việc này nói ra thì việc kia chăc chắn sẽ thành công.
-Tôi chưa nói!
Lý Dương cười khổ sờ sờ cái mũi, chuyện này hắn quả thật là chưa nói với người nhà là vì hắn sợ mọi người lo lắng, hơn nữa lúc đó hắn chĩ bị thương nhẽ, nắm viện vài ngày thì đã khỏe hẳn nên hắn cũng không muốn báo cho gia đình.
Nhìn về phía ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Ngô Hiểu Lỵ có chút khó khăn gật đầu, cô nói:
-Chưa nói cũng không sao, mọi người yên tâm, chuyện này không cần dùng tới đòn sát thủ của Lý Dương, việc này để Hiểu Lỵ lo.
Ngô Hiểu Lỵ vỗ ngực cam đoan, Lý Thành vội vàng cảm tạ, người nhà Lý Dương vẫn rất hiếu kỳ với cái gọi là đòn sát thủ mà Ngô Hiểu Lỵ nhắc tới, nhưng mà khi thấy Lý Dương không định nói thì bọn họ cũng không muốn hỏi, Ngô Hiểu Lỵ còn ở đây nên bọn họ cũng không tiện để hỏi, hơn nữa Ngô Hiểu Lỵ đã đáp ứng giúp chuyện này thì có hỏi hay không cũng không quan trọng.
"Reng reng reng!"
Điện thoại của Ngô Hiểu Lỵ đột nhiên vang lên, Ngô Hiểu Lỵ xin lỗi rồi nhanh chóng chạy ra ngoài nghe.
Vài phút sau cô trở vào trong phòng bệnh, cô nhìn về phía Lý Dương, khuôn mặt cô còn lộ ra một nụ cười thần bí.
Ngô Hiểu Lỵ vừa mới bước vào thì di động của Lý Dương vang lên, Lý Dương kỳ quái liếc nhìn Ngô Hiểu Lỵ một cái rồi ra ngoài nghe điện thoại.
-Trương quản lí, xin chào!
Là Trương Ưng gọi tới, Lý Dương đột nhiên nhớ tới việc mình trở về Lật Thành vẫn chưa nói với Trương Ưng, lúc về gấp quá nên hắn quên luôn việc này.
-Lý Dương, về tới nhà khi nào, anh cậu có chuyện gì không?
Trương Ưng quan tâm hỏi, Lý Dương sửng sốt một chút, hắn lập tức đoán được vừa rồi Trương Ưng đã gọi điện thoại cho Ngô Hiểu Lỵ nên mới biết chuyện của hắn.
Lý Dương vội trả lời:
-Mới về mấy hôm trước, tôi đi có chút gấp nên quên nói với ngài một tiếng, thật sự là có lỗi, về phần anh tôi thì đã tốt hơn rồi!
-Không có việc gì là tốt rồi, vậy khi nào cậu trở lại công ty?
Suy nghĩ một chút, Lý Dương lập tức trả lời:
-Có lẽ hai ngày nữa tôi sẽ trở về!
Thương thế của Lý Thành đã ổn định, hai ngày sau là có thể xuất viện được rồi, hiện tại trường học không thể tiếp tục xây dựng, ở nhà thì không có chuyện gì làm, lần này Lý Dương lại nghỉ nhiều ngày như vậy cộng thêm việc Trương Ưng đã chủ động gọi điện thoại thì hắn cũng phải tranh thủ đi về vì nếu không có chuyện gì thì Trương Ưng cũng sẽ không gọi điện thoại cho hắn.
-Vậy được rồi, an bài việc nhà xong thì cậu trở lại đây một chuyến, tôi có một hội nghị cần cậu và Hiểu Lỵ tham gia, khi nãy tôi đã gọi cho Hiểu Lỵ rồi!
Quả nhiên là Ngô Hiểu Lỵ ra ngoài nghe điện thoại của Trương Ưng, khó trách Trương Ưng lại biết rõ chuyện của hắn như vậy, nhưng mà việc hắn và Ngô Hiểu Lỵ đều đang ở Lật Thành đã bị Trương Ưng biết, không biết hắn sẽ nghĩ thế nào đây.
Lý Dương cười khổ lắc lắc đầu rồi trở vào bệnh viện.
-Dương Dương, em phải cám ơn Hiểu Lỵ nha, Hiểu Lỵ vừa rồi đã gọi điện thoại cho cha em ấy để nhờ cha mình giúp đỡ chúng ta, anh nghĩ việc xin cấp giấy phép xây dựn trường học ở nơi khác sẽ không khó nữa!
Lý Dương vừa mới vào phòng bệnh thì Lý Thành đã hưng phấn nhìn hắn nói, Lý Dương mỉm cười gật đầu với Ngô Hiểu Lỵ, hắn quả thật là rất cảm kích cô, hắn đi nhờ xe của Ngô Hiểu Lỵ nên mới về nhanh như vậy, hơn nữa cô còn giúp gia đình hắn thu xếp việc xin giấy phép xây dựng, nếu không có cô thì gia đình hắn còn phải mất thêm một thời gian nữa mới có thể xin được giấy phép.
Ngày hôm sau, Lý Dương liền mang tài liệu mà Lý Thành chuẩn bị đi tới nơi làm việc của huyện, chỗ củ thì trong một thời gian ngắn không thể sử dụng được, không bằng đi đổi một chỗ mới, như vậy thì không quá ảnh hưởng tới kế hoạch xây dựng.
Đi cùng Lý Dương còn có Ngô Hiểu Lỵ, làm cho Lý Dương không ngờ là Ngô Hiểu Lỵ lại quen biết cán bộ ở huyện Lật Thành, nhờ vào mối quan hệ này nên rất nhanh mọi thủ tục đã làm xong, cuối cùng Ngô Hiểu Lỵ còn thừa dịp Lý Dương không chú ý mà nói nhỏ vào tai của người kia cái gì đó, người kia thì kinh ngạc nhìn thoáng qua Lý Dương rồi gật đầu.
stevenqb1890
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ