Sau Khi Nổi Tiếng, Đại Lão Hào Môn Trở Thành Fan Đầu Tàu Của Tôi!

Chương 14




Dịch: Bơ Mặn.

Chương 14: Không bằng chặt đứt từ ngọn nguồn.

La Vĩ Kỳ là người đầu tiên biết được sự tồn tại của Giang Phóng từ trong miệng Giang Tề.

Lúc đó anh ta còn không để chuyện này ở trong lòng.

Nghệ sĩ nổi tiếng nhất dưới tay anh ta chính là Giang Tề, Giang Tề không chỉ có điều kiện tốt mà bản thân cậu cũng rất cố gắng chịu khó, nói tóm lại, cậu có thế mạnh được trời ưu ái.

Vì vậy, cũng không phải ngẫu nhiên mà Giang Tề lại nổi tiếng ngay khi vừa debut, cũng có thể nói đây là lẽ đương nhiên.

Nhưng trong giới giải trí có rất ít người như vậy, mỗi ngày đều có vô số nghệ sĩ muốn nổi tiếng, nhưng thật sự làm được thì chỉ có mấy người mà thôi.

Mà vừa debut đã nổi như cồn đã ít lại càng ít hơn.

La Vĩ Kỳ dám nói, Giang Tề chắc chắn là một trong số ít những nghệ sĩ vừa debut đã hót hòn họt trong làng giải trí.


Mãi đến khi anh ta gặp được Giang Phóng, người thanh niên còn chưa debut đã nổi tiếng này.

Người thật còn rung động hơn so với trên màn ảnh.

Cho dù là người đã xem qua vô số trai xinh gái đẹp như La Vĩ Kỳ cũng phải thừa nhận rằng.

Giang Phóng có một loại khí chất tốt đẹp đến mức khiến người khác không thể sinh ra một chút ghen ghét nào.

Như vừa nãy, hình ảnh anh ung dung bước đi dưới ống kính của đám thợ săn ảnh, khiến anh ta có cảm giác như mình đang ngồi xem diễn dưới sàn catwalk vậy.

Ở Giang Phóng có một loại ma lực có thể khiến cho ánh mắt của mọi người và ống kính không tự chủ được đều đổ dồn về phía anh, nếu đây là trên sân khấu thì e rằng anh chính là một vị vua trời sinh.

Trợ lý đóng cửa xe lại, chiếc xe lăn bánh đưa bọn họ rời khỏi sân bay.

“Chào cậu, tôi là La Vĩ Kỳ, người đại diện của Giang Tề.”


La Vĩ Kỳ dập tắt suy nghĩ, đưa tay về phía Giang Phóng.

Giang Phóng bắt tay đáp trả, “Giang Tề đã kể về anh với tôi.”

La Vĩ Kỳ: “Ồ, cậu ấy kể gì về tôi?”

Giang Phóng nhìn anh ta một cái: “Kể rằng anh là người đại diện của nó.”

La Vĩ Kỳ sờ lỗ mũi, lúc này mới cảm thấy câu hỏi của mình có hơi kỳ lạ, vì vậy anh ta quyết định đi thẳng vào vấn đề: “Không biết cậu Giang có ý định debut hay không?”

“Tạm thời không có.”

Trong lòng La Vĩ Kỳ nhảy số, “Vậy là tương lai có thể sẽ có?”

Giang Phóng nhìn biểu cảm mong chờ của anh ta, “Công ty của các anh muốn ký hợp đồng với tôi?”

Tâm tư bị chọc thủng, La Vĩ Kỳ cũng không che giấu nữa.

“Cậu nói đúng, công ty của chúng tôi đúng là muốn ký hợp đồng với cậu, với hình ảnh và danh tiếng hiện tại của cậu, debut thành đỉnh lưu cũng không phải không thể, công ty chúng tôi có thể cung cấp cho cậu những đãi ngộ tốt nhất. Ví dụ như hợp đồng cấp S, từ khi thành lập đến nay thì công ty chúng tôi cũng chỉ có ba nghệ sĩ ký loại hợp đồng này, họ đều là những nghệ sĩ có tuổi nghề lâu năm. Đối với người mới thì chúng tôi chỉ ký hợp đồng cấp D, tốt hơn một chút là cấp B, lúc đầu em trai cậu đã ký hợp đồng cấp này, nhìn khắp giới giải trí thì đã được coi là một nghệ sĩ có vạch xuất phát cao, không lâu trước đây công ty còn nâng cậu ấy lên cấp A nữa. Nếu cậu sợ bị hạn chế thì nghệ sĩ cấp S đều có sự tự do rất lớn, trên hợp đồng sẽ viết rõ. Và khi cậu đến công ty của chúng tôi, em trai cậu cũng ở đó, sau này hai anh em các cậu cũng có thể quan tâm giúp đỡ lẫn nhau, không phải sao?”


Trên mặt Giang Tề - người yên lặng nghe bọn họ trò chuyện - cuối cùng cũng lộ ra vẻ khiếp sợ, lời hứa hẹn debut sẽ thành đỉnh lưu thế này, chưa từng có người đại diện hay công ty nào dám nói ra.

Bao quát khắp làng giải trí, ngần ấy năm trôi qua như vậy thì cũng chỉ có một người, mà hiện tại người kia đã khiêu chiến khắp lĩnh vực điện ảnh và trở thành một truyền thuyết từ lâu.

Không phải là chưa có công ty giải trí nào nghĩ đến việc tạo ra một đỉnh lưu thực sự, nhưng tạo đỉnh lưu khó khăn cỡ nào chứ, không phải bọn họ muốn là có thể tạo ra ngay.

Ngoại trừ thiên thời địa lợi thì vốn liếng phụ tùng của cá nhân đó cũng có tiêu chuẩn cực kỳ khắt khe.

Năm này qua năm khác, cho đến bây giờ thì không có công ty giải trí nào dám nói như vậy nữa.

Giang Tề không ngờ công ty lại đánh giá Giang Phóng cao như thế, thậm chí cả hợp đồng cấp S có yêu cầu vô cùng hà khắc với nghệ sĩ cũng sẵn sàng lấy ra.
Giang Phóng bật cười, trước tiên là dụ dỗ bằng danh lợi, sau đó nói cho anh biết loại đãi ngộ này hiếm thấy cỡ nào, cuối cùng là đi nước cờ tình thân.

Nếu là người có lòng muốn lăn lộn giới giải trí thì sẽ lập tức bị lời nói của anh ta làm cho dao động, thậm chí là đồng ý ngay dưới sự xúc động nhất thời.

Thấy anh không nói chuyện, La Vĩ Kỳ nháy mắt ra hiệu với Giang Tề.

Nội tâm Giang Tề có chút do dự, trước đó anh Kỳ đã đề cập việc này với cậu qua điện thoại.

Công ty hi vọng có thể ký hợp đồng với anh trai, bảo cậu đi làm thuyết khách.

Còn nói nếu như việc này thành công suôn sẻ thì hợp đồng của cậu cũng có thể thay đổi một lần nữa, đem lại cho cậu càng nhiều lợi ích hơn.

“Anh hai, anh không cần lo cho em, em tôn trọng lựa chọn của anh.”

Giang Tề suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn không muốn lợi dụng thân tình để ràng buộc anh trai mình.
Giang Phóng nhìn cậu với ánh mắt kỳ quái: “Em đang suy nghĩ cái gì thế, anh vốn không lo cho em.”

Giang Tề: “...”

Giang Phóng: “Tôi đã nói rồi, tạm thời không có ý định gia nhập giới giải trí.”

La Vĩ Kỳ không ngờ rằng Giang Tề hoàn toàn không có chút tác dụng gì, càng không nghĩ tới, mình nói nhiều như thế mà người này không bị đả động chút nào.

La Vĩ Kỳ cũng không phải loại người bám dai như đỉa, mặc dù rất tiếc, nhưng Giang Phóng đã nói như vậy thì hẳn là cũng sẽ không đồng ý đầu quân cho công ty giải trí khác, có Giang Tề ở đây... Thôi bỏ đi.

Giang Tề còn chưa biết, địa vị của cậu trong lòng anh trai đã bị hạ giá rất nhiều ở trong mắt người đại diện.

“Nhận tiện, Giang Tề, fan đại gia nữ mà anh nói với cậu hôm qua đấy, anh đã liên hệ với cô ấy thông qua một fan khác, để xem cô ấy có hồi âm chưa.”
La Vĩ Kỳ vừa nói vừa mở giao diện tin nhắn của Weibo lên.

Người hâm mộ đó nói cho anh ta biết là đã báo cho fan đại gia rồi, đối phương nói sẽ kiểm tra lại.

Anh ta tưởng đối phương sẽ trả lời mình ngay, nhưng đợi một hồi cũng không nhận được tin nhắn nào.

Giang Phóng: “Là tên phá... Đại gia đã đập hai triệu cho em?”

Rốt cuộc thì Giang Tề vẫn còn trẻ, cậu không kiềm được nụ cười trên mặt: “Nếu anh hai đồng ý debut thì sau này chắc chắn cũng sẽ có rất nhiều fan đại gia thôi.”

Giang Phóng: “À.”

La Vĩ Kỳ vẫn đang kiểm tra tin nhắn, là người đại diện của Giang Tề, mỗi ngày anh ta đều có thể nhận được không ít tin nhắn do fan gửi đến, nếu không phải yêu cầu anh ta chăm sóc Giang Tề thật tốt thì chính là đề xuất chuyện gì đó.

La Vĩ Kỳ thoát ra, biểu tượng tin nhắn vừa bị anh ta quét sạch lại xuất hiện thêm một tin mới, anh ta bấm vào lần nữa, chỉ thấy có một tài khoản Weibo tên là ‘Tiểu Vũ Tiểu Vũ Phải Kiên Cường’ gửi tin nhắn cho mình, chính là fan đại gia mà anh ta đã chờ đợi từ lâu.
“Tiểu Tề, cô ấy trả lời rồi.”

Giang Tề: “Cô ấy nói gì, đồng ý thêm bạn?”

La Vĩ Kỳ đặt điện thoại nằm ngang trên giá đỡ.

Tiểu Vũ Tiểu Vũ Phải Kiên Cường: Có thể thêm bạn, nhưng tôi có một yêu cầu.

La Vĩ Kỳ: Bạn cứ nói, nếu hợp lý thì chúng tôi sẽ đồng ý.

Tiểu Vũ Tiểu Vũ Phải Kiên Cường: Đỏ mặt.jpg

Tiểu Vũ Tiểu Vũ Phải Kiên Cường: Tôi muốn thêm bạn với Giang Phóng.

Nụ cười của Giang Tề đọng lại trên mặt: “Cô ấy có ý gì?”

La Vĩ Kỳ cũng cảm thấy kỳ lạ: “Cậu đừng gấp, để anh hỏi một chút xem sao.”

Giang Tề nghiến răng nghiến lợi: “Em không gấp!”

Giang Phóng như cười như không nhìn cậu.

Bỗng nhiên Giang Tề rất muốn nhảy khỏi xe.

La Vĩ Kỳ: Tôi có thể hỏi lý do vì sao bạn muốn kết bạn với Giang Phóng không?
Tiểu Vũ Tiểu Vũ Phải Kiên Cường: Vì tôi là fan của anh ấy mà.

La Vĩ Kỳ đột nhiên có linh cảm chẳng lành: Vậy tại sao bạn lại đập doanh số hai triệu cho Giang Tề?

Tiểu Vũ Tiểu Vũ Phải Kiên Cường: Idol của tôi vẫn chưa debut, tôi không tìm được chỗ đập tiền cho anh ấy.

Sự thật đã được phơi bày.

Suy nghĩ nửa ngày trời, không ngờ vị đại gia này lại là fan của Giang Phóng, trong lòng La Vĩ Kỳ giờ khắc này chỉ cảm thấy vô cùng may mắn.

May là bọn họ không công khai lan truyền chuyện này, toàn là cư dân mạng tự suy diễn, nếu không chờ đến khi sự thật bị vạch trần, đối thủ và blogger chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội có thể khiến toàn mạng xã hội trào phúng Giang Tề này.

Giang Phóng vỗ vai Giang Tề: “Cố lên, chờ khi em nổi tiếng hơn thì chắc cũng sẽ có fan đại gia thôi mà.”
Giang Tề che mặt, phần cổ đỏ bừng lên: “Anh hai thật là đáng ghét!”

La Vĩ Kỳ và trợ lý Tiểu Đông cũng không khỏi bật cười.

Đây quả thật là hiện trường tử vong xã hội cỡ lớn (*) mà.

La Vĩ Kỳ hỏi Giang Phóng: “Cô ấy muốn thêm bạn với cậu, cậu đồng ý không?”

Giang Phóng: “Bảo cô ấy gửi tài khoản qua đi.”

*

Lúc Trình Tiêu Vũ vừa được đưa tới nhà họ Trình thì thường hay nghe những người xung quanh nói tập đoàn Trình thị lợi hại ra sao, giá trị thị trường vài trăm triệu, hơn nữa còn hợp tác với chính phủ.

Mà Trình Tứ - người đã tiếp quản tập đoàn Trình thị từ sớm thì hoàn toàn chính là con nhà người ta trong truyền thuyết.

Không chỉ một lần, cô nghe được khi chú Vương ở nhà bên cạnh đánh mắng con trai mình đều nói ‘nếu mày có thể giỏi bằng hai phần của Trình Tứ thì tao cũng không cần nhọc lòng thế này’.
Kết quả, con trai chú Vương phản biện rằng nếu anh ta sống thành người giống như Trình Tứ thì mới không có chút vui vẻ gì, còn nói cuộc sống của Trình Tứ chỉ có công việc, chẳng có lạc thú giải trí mà người trẻ tuổi nên có, dù là tổng giám đốc nhưng hắn lại sống như một ông già vậy.

Trình Tiêu Vũ cảm thấy con trai chú Vương nói rất đúng, cô đã từng nghe ba mẹ trò chuyện với anh trai, nhờ đó mới biết được Trình Tứ thậm chí còn không biết danh sách bạn bè là gì.

Cho nên khi Trình Tứ biết cô đang chơi Weibo thì cô còn khá bất ngờ.

Một người ngay cả danh sách bạn bè là gì cũng không biết mà lại có thể biết đến Weibo.

Không những thế, Trình Tứ còn xen vào đời tư của cô, anh thế mà dám lấy điện thoại cô rồi ngang nhiên xem lịch sử trò chuyện!

“Cho dù anh là anh trai em thì anh cũng không thể can thiệp vào chuyện kết bạn của em.”
Trình Tiêu Vũ không dám bước đến giật lại điện thoại, chỉ có thể lấy hết can đảm phản kháng từ xa.

Trình Tứ nhìn lướt qua lịch sử trò chuyện của cô, không khác lời trợ lý nói là mấy, “Ba bảo anh chuyển mấy triệu cho em.”

Trình Tiêu Vũ chớp chớp mắt.

Trình Tứ vừa gửi ID Wechat của mình qua, vừa bình tĩnh nói: “Em muốn theo đuổi thần tượng một cách vui vẻ hay đau khổ thì phụ thuộc vào sự lựa chọn hiện tại của em.”

Cho đến bây giờ Trình Tiêu Vũ mới cảm nhận được sự tàn bạo của tư bản.

Có tiền thì ghê gớm lắm sao?

Có tiền đúng là rất ghê gớm.

Trình Tiêu Vũ chuẩn bị đầu hàng một cách nhục nhã.

Cô đã đập hai triệu cho em trai của idol.

Lỡ như idol debut mà cô lại không có tiền thì làm sao xứng với idol đây!

Năm phút sau.

Trình Tiêu Vũ: “Điện, có thể trả điện thoại cho em không?”
Trình Tứ nhíu mày càng sâu hơn, “Tại sao tài khoản Wechat của anh lại có nhiều chữ cái như vậy?”

Trình Tiêu Vũ: “...”

Tài khoản Wechat của Trình Tứ là dãy ID nguyên thủy nhất, mất không ít công sức cuối cùng cũng đổi tên được, sau đó hắn mới trả lại điện thoại cho cô: “Đừng lén sửa lại, bất cứ lúc nào anh cũng có thể biết được.”

Trình Tiêu Vũ thấy anh gửi tài khoản Wechat của chính anh cho đối phương, “Tại sao lại là tài khoản của anh?”

Rõ ràng là idol của em, chứ không phải idol của anh.

Đây là khoảng cách gần nhất giữa cô và idol, nhưng bạn mà idol thêm lại không phải tài khoản của cô.

Trình Tứ kéo cổ tay áo xuống, hắn không thích xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn cũng không thể giám sát Trình Tiêu Vũ 24/7, nếu đã như vậy, không bằng chặt đứt từ ngọn nguồn, chỉ cần thêm bạn như bọn họ mong muốn thì họ sẽ không tìm đến Trình Tiêu Vũ nữa.
Một bên khác, La Vĩ Kỳ đưa điện thoại cho Giang Phóng.

Giang Phóng nhìn ID mà đối phương gửi qua, không ngờ lại là một chuỗi chữ cái rất cổ xưa.

Anh quá lười để gõ từng chữ một, sau khi thêm bạn với La Vĩ Kỳ thì bảo anh ta gửi cho mình.

Mười giờ tối, Trình Tứ mới nhớ tới chuyện thêm bạn trên Wechat.

Lãnh đạm thờ ơ với bọn họ vài tiếng rồi, hẳn là đối phương có thể hiểu được ý của hắn.

Hắn cầm điện thoại lên rồi mở Wechat.

Chỉ thấy trong mục liên lạc.

Không có một yêu cầu nào xin thêm hắn làm bạn cả.



(*) Hiện trường tử vong xã hội cỡ lớn [大型的社死]: Một ngôn ngữ mạng đang hot trong những năm gần đây. Chỉ tình cảnh cá nhân đã hành động rất ngu ngốc và mất mặt trước mặt nhiều người, đến nỗi cá nhân đó muốn đào lỗ chui vào, không biết đối mặt với mọi người ra sao. Ví dụ như bạn đi trên đường cả một thời gian dài nhưng mới phát quần bị rách ở mông, hay gửi nhầm ảnh sεメy của mình vào nhóm chat của lớp thay vì gửi cho bạn trai…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.