Sau Khi Bị Cấp Trên Của Vợ Trước Cặn Bã Đánh Dấu

Chương 5: 5: Chịu Trách Nhiệm





Môi răng giao triền, Tống Chân hãm sâu một hồi, đột nhiên không may bị sốt cao......
Cơ thể cô trở nên rất kỳ quái......!Nhưng kỳ lạ thay, có một loại hương mát lạnh, khiến Tống Chân yêu thích, tham lam muốn tới gần.
Ở sau cổ, bất chợt, có hai luồng cảm giác trái ngược, đau đớn và dễ chịu đan lẫn với nhau,......
......
Tống Chân tỉnh lại, ngồi dậy, phần đầu bị đụng phải đau dữ dội.
Hoãn lại một chút, Tống Chân mở mắt ra, nhăn mày.
Lọt vào trong tầm mắt không phải hoàn cảnh quen thuộc với cô, thậm chí còn xa lạ......
Đầu óc mơ hồ, hình như sau khi uống rượu xong cô liền say......
Uống rượu......
Hình ảnh hiện lên với động tác cô đang nốc từng ly rượu vào bụng, ký ức nhất thời rõ ràng.
Trình Lang ngoại tình bị cô bắt gian trên giường.
Sau đó cô đến quán bar, uống say.

Lúc sau, cô phân hoá, phân hoá thành......
"Tỉnh rồi à?"
Âm thanh độc nhất chợt vang lên, Tống Chân giật mình một cái.

Lúc này cô mới nhìn đến bên cạnh bàn trà còn có người ngồi ở chỗ tối.
Theo tiếng nói, người nọ đứng lên, vai lưng thẳng, dáng người đoan trang, cánh tay duỗi ra, phủi đi --
Ngay sau đó bức màn mở rộng ra, ánh mặt trời chiếu vào, Tống Chân theo bản năng duỗi tay che mắt.
Cô không rõ là do say rượu hay do phân hoá tạo thành choáng váng, cô cần thời gian thích ứng lại.
Lần nữa cô dịch chuyển tay, cô gái kia đã ngồi lại, chân dài bắt chéo, tay phải chống cằm, đầu hơi nghiêng, chăm chú nhìn Tống Chân, tư thế có vẻ lười biếng, vai lưng ngay ngắn tựa vào ghế, lại trông có phần ưu nhã.

Tống Chân biết nếu duy trì tư thế này lâu sẽ không được thoải mái như vẻ bề ngoài.

Dáng vẻ của cô gái kia là......!sự giáo dưỡng đã được khắc vào trong sương cốt.
Dù trông lười biếng, nhưng động tác vẫn rất quy củ......
Đây là Alpha cấp S, làm sao có thể là một đứa trẻ bình thường.
Thấy Tống Chân nhìn sang, Trúc Tuế mở miệng, "Có một tin tức tốt và một tin tức xấu.


Tin tức tốt, chúc mừng, cô phân hóa thành công thành Omega cấp S..."
"Tin tức xấu" Trúc Tuế trầm giọng nói, "Chính là cô đã bị tôi đánh dấu."
"!" Với những lời này, Tống Chân lại cảm nhận sau cổ đau nhức,trong giọng nói không khỏi có chút tê dại.

"Ngày hôm qua, tôi đã nói rất nhiều lần để cô không phải hối hận, nhưng nếu như chuyện đã xảy ra..."
Dừng một chút, bốn mắt nhìn nhau, cô gái nghiêm nghị nói: "Tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô."
Tống Chân ngẩn người, vừa muốn mở miệng, Trúc Tuế đã kéo căng mí mắt, quanh thân của cô ấy, hơi thở càng âm trầm hơn,"Bây giờ cô lại hối hận, muốn đi tố cáo tôi sao? "
Miệng lưỡi sắc nhọn đâm vào làm Tống Chân khó chịu
Ở Hoa Quốc, việc cưỡng chế đánh dấu Omega đang trong quá trình phân hóa, một khi bị truy tố, đối với công dân bình thường, mức phạt có thời hạn một năm tù trở lên, đối với quân nhân, mức phạt có thời hạn cao hơn, hai năm tù trở lên....!
Ý thức được chính mình bị hiểu lầm, Tống Chân liên tục xua tay, "Làm sao có thể?"
"Ngày hôm qua là tôi nhất quyết không muốn thông báo lên hiệp hội, tôi........!Tôi như thế nào sẽ đi khởi tố cô? "
Tống Chân biểu lộ thái độ, áp suất thấp trên mặt Trúc Tuế rút đi, sắc mặt khá hơn, thình lình mở mắt ra.

Dùng hết sức đem người cứu ra, ngày hôm qua là Tống Chân hướng người lại gần cô trước....Nếu kết cục giống câu chuyện người nông dân và con rắn thì không chừng sẽ làm cô nôn nóng một chút....Thật may là không phải....
Tống Chân sờ gáy của chính cô, "Chúng ta ngày hôm qua..."
Nói đến một nửa dừng một chút, lại uyển chuyển nói, "Chỉ là đánh dấu tạm thời, vẫn là......"
Trúc Tuế nâng mi, nghiền ngẫm, "Cô không nhớ cái gì sao?
"......!"
Thấy mặt Tống Chân đỏ bừng, Trúc Tuế không đùa cô nữa," Đánh dấu tạm thời, sau đó hôn một cái, cắn xong cô liền tỉnh lại.....!"
"Bất quá, tôi không có khả năng đánh dấu cô vĩnh viễn.

"
Dứt lời, Trúc Tuế thấy Tống Chân không có phản ứng lại, Trúc Tuế bổ sung nói, "A cấp bậc cao một hai lần có thể đánh dấu vĩnh viễn O cấp bậc thấp.

Đồng cấp mà nói, không phát sinh mười mấy lần quan hệ là không có khả năng đó."
"Mà A cấp bậc thấp đánh dấu O cấp bậc cao cũng có hạn chế, thấp hơn hai cấp trở lên, không thể đánh dấu vĩnh viễn.......!"
" Tôi, tôi nhớ ra rồi.

" nói lắp biến mất, Tống Chân thẹn thùng nói,"Tôi đều đã học qua.


"
Trúc Tuế nhìn thẳng vào Tống Chân, hiển nhiên không tin lời cô nàng nói.

Dẫu sao, vấn đề mà cô lo lắng nhất cũng đã được giải quyết, Tống Chân không muốn nghe, người kia cũng thu hồi câu nói.
Đem cơm hộp sáng trên bàn lấy ra khỏi túi, Trúc Tuế bỗng dưng nói: "Thức dậy thì nên ăn cái gì đó, phân hóa tiêu hao rất nhiều sức, phải bổ sung nước, nạp đủ năng lượng......"
Tống Chân giật mình.

Mấy năm đi làm, đã lâu cô không được cưng chiều như vậy, có chút xa lạ.

Nửa giờ sau, sau khi ăn sáng, Tống Chân cảm thấy đỡ hơn một chút.

Ở chung với Trúc Tuế như vậy thật tốt, cô ấy làm việc rất chu đáo, từ việc lớn đến việc nhỏ đều dặn dò cô.

"Cô phân hóa quá muộn, kỳ mẫn cảm có thể sẽ kéo dài hơn bình thường."
"Tôi hoàn toàn có thể che đi tin tức của cô, nhưng đánh dấu tạm thời không biết khi nào mất đi tác dụng, cô tốt hơn......"
Nghĩ đến cái gì, một câu ngắn gọn, Trúc Tuế bỗng nhiên nói: "Khi nào cô định đi sửa đổi lại giới tính?"
Tống Chân nắm chặt tay trong chốc lát, "Tôi còn có chuyện phải làm, khi nào xong việc sẽ đi."
Tầm mắt Trúc Tuế dừng ở trên người Tống Chân, cảm giác bị nhìn thấu lại tới lần nữa.
Đối phương chậm rãi nói, "Tôi có thể lý giải được lo lắng của cô.

Thân phận là O, xác thật sẽ cho mang đến cho cô một chút bối rối, nhưng hiện tại đã là xã hội pháp chế, nếu cô sợ bị một đám A quấy rầy, có thể xin......"
"Cô hiểu lầm rồi." Không đợi Trúc Tuế nói xong, Tống Chân ngắt lời, "Trên thực tế, tôi đã kết hôn."
Trúc Tuế nghe vậy biểu tình bất biến, ngược lại nói, "Ồ, đối phương gọi là Trình Lang sao?"
Tống Chân trừng to mắt.
"Nhưng không phải cô muốn ly hôn sao, sau khi ly hôn cô vẫn sẽ như cũ......"
Cái này thật sự khiến Tống Chân kinh ngạc, "Cô làm sao......"
"Thả lỏng, ngày hôm qua cô uống quá nhiều, nói chút lời say."
Trúc Tuế buồn cười, "Đương nhiên, trừ bỏ cứ nhắc tên Trình Lang mãi, cô cũng chỉ nói vài câu, tôi đã nghĩ rất khó đoán được, không ngờ chỉ hướng quá rõ......"
"......"

Giải thích xong, Trúc Tuế cũng không ngại, dường như không cảm thấy có vấn đề gì, tiếp tục nói mới ngưng, "Cô có thể xin bảo hộ thân phận.

Trước lúc cô tái hôn, hiệp hội sẽ giúp cô che giấu giới tính."
"Cuối cùng, tôi muốn nói điều quan trọng nhất, việc đã thành như vậy, cô không định tự giới thiệu bản thân một chút sao?"
Tống Chân nỗ lực đè xuống sóng to gió lớn trong lòng, nói lắp trao đổi họ tên với Trúc Tuế.
"Trao đổi thêm phương thức liên hệ đi, tôi đã đánh dấu cô rồi.

Sắp tới, nếu cô có khó khăn gì thì đều có thể tìm tôi......"
Tống Chân không muốn có quan hệ dính dáng đến nhà quyền thế, vừa muốn từ chối, Trúc Tuế lại nói: "Chẳng may, pheromone mất khống chế, buộc phải dùng đến số lượng lớn thuốc ức chế, hay là bất đắc dĩ cần tới pheromone của tôi để ổn định......"
"."
Hai người trao đổi xong số di động, Trúc Tuế lại đề nghị trao đổi WeChat.
Lần này bị Tống Chân kiên quyết cự tuyệt, Trúc Tuế cũng không miễn cưỡng cô ấy.
Tại bên trong hệ thống tra cứu tư liệu của các quân khu, Trúc Tuế nhướng mày, "Hai mươi tư, không nhìn ra được, phải gọi cô là chị mới đúng!"
"Chị" một chữ này không biết Trúc Tuế gọi như thế nào, không vô lễ, ngược lại mang theo vài phần tản mạn, Tống Chân nghe đến da đầu tê dại.
"Tôi còn có việc phải đi rồi, tôi đã giúp cô mua chút nhu yếu phẩm, một lát sẽ giao tới, cô nhớ mở cửa, không sai biệt lắm chỉ một chút nữa......"
Trúc Tuế tay mới vừa đụng tới nắm cửa, bỗng nhiên, Tống Chân nghĩ đến cái gì, "Đúng rồi, pheromone của cô rốt cuộc hương vị là gì?"
Trúc Tuế dừng bước, quay người đi tới trước mặt Tống Chân liếc mắt một cái.
Tống Chân mãi sau mới nhận thức được, quân nhân không thể tiết lộ ra mùi hương của bản thân, vội vàng nói, "Nếu không thể nói......"
Nói còn chưa xong, Trúc Tuế đã bình tĩnh phun ra hai chữ, "Bạc hà."
Khó trách Tống Chân có cảm giác lành lạnh, lại ngửi không ra được.
Trúc Tuế thêm vào nói, "Cô biết là được rồi.

Xác thật cũng cần bảo mật."
Đôi mắt Tống Chân khẽ nâng, đồng thời Trúc Tuế cũng nghĩ đến cái gì, nói, "Đúng rồi."
"Ngày hôm qua cô hỏi tôi một vấn đề, hiện tại tôi trả lời cho cô.

Khách quan mà nói, huấn luyện chống cự tin tức tố là hạng mục thứ ba.

Ở bộ môn của tôi, mỗi người đều có thể thông qua, trong tình huống, thời kỳ đặc thù O cấp S phải sử dụng thuốc ức chế, sẽ không suy xét.

AO bình thường đều không thành vấn đề......"
Trúc Tuế đưa lưng về phía Tống Chân, khẽ thở dài.
"Sẽ có lúc, cô không thể lý giải, vấn đề không nhất định nằm ở bản thân cô."
Trúc Tuế rời đi.
Qua đi một trận, Tống Chân mới nhớ lại vấn đề dây dưa của ngày hôm qua khi cô say rượu.

- -
"Bản năng của A có phải hay không, không thể từ chối được O......"
Kết hợp với câu trả lời của Trúc Tuế, Tống Chân trầm mặc.
Khó chịu mau qua, cô mới chậm chạp nhận ra, Trúc Tuế cố ý chờ đến trước khi đi mới nhắc tới, cô ấy là sợ cô xấu hổ, cô ấy chú ý tới cảm xúc của cô.
Tống Chân được người sủng ái, một ngày hai lần liên tiếp chính mình dám đi so sánh người chăm sóc với kẻ tiểu nhân, cái này thật là......
*
Chân trước Trúc Tuế vừa bước ra khỏi khách sạn, theo sau di động liền vang lên.
Nhìn thoáng qua màn hình, nhíu mày tiếp điện thoại.
"Tuế Tuế à, ông nội muốn có cháu bồng, bảo con đi đến chỗ ông ấy đó, ông ấy an bài cho con gặp Omega, con lại không tới.

Gia đình cùng nhau tụ họp, không thể vắng mặt, nói như thế nào cũng là ông nội con....."
*
Cùng thời gian, điện thoại của Tống Chân bên này cũng reo lên, là Trình Lang gọi tới.
Thời điểm, Tống Chân nghe máy còn có một tia hoảng loạn, sợ hãi đối phương hỏi cô đang ở đâu, trong khi cô mới phân hóa......
Chẳng qua vừa kêu tên, Tống Chân nghe được tạp âm có tiếng máy móc nhắc nhở, lập tức phản ứng nói, "Cô đang ở sân bay à?"
"Ừ, bên viện nghiên cứu khoa học phái tôi đi quân khu ba để xử lý công việc, tôi chỉ muốn báo để em biết."
Vậy mấy ngày tới đều không cần giáp mặt, Tống Chân lại nhẹ nhàng thở ra.
"Tôi biết em trách tôi, nhưng sự việc tối hôm qua.....!Chân Chân, em chờ tôi trở lại lại nói được không, trước đừng ầm ĩ."
Tống Chân nhíu mày, "Khi nào thì tôi làm ầm ĩ?"
Trình Lang trấn an cô, "Chân Chân, chờ tôi trở lại lại nói không tốt hơn sao? Hiện tại tôi muốn an tâm làm việc......"
Nói cứ thật như Tống Chân gây chuyện vô cớ.
Tâm Tống Chân thẳng tắp chìm xuống, không nói lời vô nghĩa, đi thẳng vào vấn đề, "Tôi tưởng cô còn thiếu tôi một câu giải thích, không cần cô nói dài dòng, tôi chỉ yêu cầu lời giải thích, chỉ cần một câu."
Bên kia rất thành thật: "Thực xin lỗi.

Do thời thiếu niên, tôi nhận thức kém, cảm thấy A có thể......"
Tống Chân ngắt lời, châm chọc, "Cho nên lời cô nói có ẩn ý, nếu tôi là O thì cô sẽ không ngoại tình?"
"Chân Chân, thế giới này không có nếu......"
Tống Chân nghiệm ra, cô cười thảm, "Vậy, vấn đề cũng không nằm ở giới tính."
Cứ coi như lúc trước, cô có mắt như mù.
Hít một hơi thật sâu, cảm giác bên trong hệt như mười mấy giờ đã trôi qua, Tống Chân chưa từng khi nào chắc chắn hơn giờ phút này.
"Tôi không nháo."
"Trình Lang, chúng ta ly hôn đi."
- --.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.