Sát Thủ Của Mùi Hương

Chương 52: Lẽ nào anh ta quan trọng với em đến vậy sao?




Tại buổi tiệc lớn, Tinh Nhiên khoác tay Khiết Tường bước vào cửa chính khiến ai cũng trầm trồ ngó nhìn, không ngừng bàn tán

"Xem kìa đó là Quân Khiết Tường, tổng tài của tập đoàn CPF đấy, cô gái đi bên cạnh là người mẫu vừa đang nổi trên báo chí"

"Hai người họ đang hẹn hò chăng?"

"Họ thật sự rất đẹp đôi a"

Tinh Nhiên nhìn xung quanh buổi tiệc, mọi người đều nhìn về hướng cô trầm trồ khen ngợi, Khiết Tường đi đến sảnh tiệc quay lại nhìn Tinh Nhiên, cô hơi bật run vì trước buổi tiệc đông người, anh mỉm cười nói

"Nhiên Nhiên, đừng sợ, tự tin lên"

Cô mỉm cười thở phào

"Phù...em biết rồi"

Ông chủ Triệu đi đến cười lớn

"Hai người đến rồi, xem ra hai cô cậu rất được mọi người ở đây ngưỡng mộ a"

Khiết Tường bật cười

"Ông chủ Triệu, ông quá lời rồi"

Ông chủ Triệu đi đến gần Tinh Nhiên

"Cô Hạ, đi theo tôi đến đây, tôi muốn giới thiệu cô trước một nhóm người nổi tiếng"

Nghe thế Tinh Nhiên gật đầu rồi đi theo ông chủ Triệu mất, Khiết Tường đứng thở dài thì Quân Thần Dương chợt đi đến nheo mày lo lắng hỏi

"Tường, em và cô gái đó sao lại ở đây?"

Anh quay lại nhìn Quân Thần Dương ngạc nhiên vì thấy gương mặt anh ta có chút khó chịu

"Dương ca, anh cũng tham dự buổi tiệc này sao?"

Thần Dương nheo mày

"Sao em lại dẫn cô gái đó theo đến đây?"

Tường bật cười

"Đó là cơ hội giúp cô ấy làm quen với những người nổi tiếng, sao em lại không thể đưa cô ấy đến đây chứ?"

"Thật ngu ngốc, em mau đưa cô gái đó về đi"

Thần Dương nheo mày vội nói thì anh khó hiểu hỏi

"Tại sao?"

Rồi Thần Dương nhìn về hai người đứng cách mình ba mét, hai người đó là Tống Lục Tài và Phong Tề Dật đang đứng trò chuyện với nhau cùng mấy cô gái nữ hầu bên cạnh

Anh nghĩ thầm lo lắng

(Tóm lại không thể để cô gái đó xuất hiện trước mặt Tống Lục Tài và Phong Tề Dật được, nếu không sẽ xảy ra nhiều chuyện, hai người đó là những kẻ có tính sở hữu cao, một khi muốn gì là giành giật tới tấp)

Khiết Tường khó hiểu lại hỏi

"Dương ca,anh bị sao vậy? Có vấn đề gì không thể để Nhiên Nhiên ở đây?"

Thần Dương khó chịu nói

"Em nên biết điều chút đi, dẫn cô ta đến những chỗ khác, đừng xuất hiện ở đây là được"

Nói xong anh đi lại đám người Tống Lục Tài đang đứng mất

Phía gần đó,Tinh Nhiên đang đứng bên cạnh cách chỗ đám người Tống Lục Tài ba mét, cô dường như không để ý hay biết gì, vẫn đang cố nói chuyện hòa hợp với những người nổi tiếng trước mặt mình.

Vô Dao đến gần Khiết Tường khoanh tay hỏi

"Tường, sao anh lại đứng đây một mình? Tinh Nhiên đâu?"

Khiết Tường nhìn về hướng Tinh Nhiên lên tiếng

"Cô ấy đang nói chuyện với những người mẫu nổi tiếng do ông chủ Triệu giới thiệu"

Vô Dao cười nhẹ, một tay ôm bụng rồi giơ ngón tay sờ cằm mình

"Xem ra cô ấy đúng là một viên ngọc sáng, chỉ với một thời gian ngắn mà có thể thích nghi được nhiều thứ như vậy"

Khiết Tường thầm nghĩ nhíu mày

( Tại sao Dương ca bảo mình nên dẫn Tinh Nhiên khỏi sảnh tiệc này?)

Vô Dao chợt nhìn anh thắc mắc hỏi

"Sao vậy?"

Anh lắc đầu

"Không có gì"

Rồi anh đi đến kéo tay Tinh Nhiên nhìn những người nổi tiếng bật cười

"Ngại quá, tôi phải đưa cô ấy đi rồi"

Nói xong Khiết Tường dẫn tay Tinh Nhiên đi, cô thắc mắc hỏi

"Anh dẫn em đi đâu vậy?"

Khiết Tường quay lại bật cười nhẹ

"Bây giờ chúng ta sẽ lên tầng thượng"

Cô lấp mấp hỏi

"Tầng thượng? Làm gì chứ?"

Tại sảnh tiệc, Thần Dương nhìn xung quanh thầm mừng nghĩ

( Xem ra Tường dẫn cô gái đó đi rồi, đúng là mệt thật)

Phong Tề Dật tinh mắt nhìn Thần Dương bật cười nói

"Xem ra Quân Thần Dương anh đang có chuyện gì đó ngẫm nghĩ thì phải, nói tôi nghe xem nào"

Thần Dương bật cười nhẹ, tay nâng ly rượu lên miệng đáp

"Có gì chứ?"

Tống Lục Tài nhíu mày quay bước đi thì Tề Dật chợt hỏi

"Đi đâu vậy?"

Hắn quay lại, vểnh mày cáo kỉnh khàn giọng nói

"Đi vệ sinh không được sao"

Nghe thế Tề Dật xua tay

"Thế thì đi đi"

Rồi hắn quay mặt đi, miệng "chậc" một tiếng khó chịu. Bản tính Tống Lục Tài vốn khó hòa hợp, nóng tính nên hắn hay cáu kỉnh dù là bất kì ai.

Tề Dật nâng ly rượu lên miệng mình ngớp một ít rồi nhìn Thần Dương tiếp lời

"Thật tiếc thay Diệp Long ông ta không đến buổi tiệc này, làm tứ bang không được đông đủ cho lắm nhỉ?"

Thần Dương bật cười nhạt không quan tâm

"Thì sao chứ?"

Tề Dật hơi nhíu mày rồi cong nhẹ môi

"Này, tự dưng cả tứ bang đều là những người trẻ như chúng ta đứng đầu cai quản, còn ông ta thì đã bước sang 50 rồi vẫn không có người nối dõi, không biết sau này Diệp bang sẽ rơi vào tay ai đây?"

Thần Dương ngạc nhiên rồi cong nhẹ khóe môi nhấp ly rượu trên tay mình nói

"Phải, tôi nghe nói ông ta không có con, thật đơn độc"

Tề Dật nheo mắt lại, miệng cười hiểm

"Anh sai rồi Thần Dương, ông ta từng có một đứa con trai nhưng nghe nói đã chết rồi, thật tiếc thay cho một thủ lĩnh tương lai của Diệp bang. Tôi nghe nói nếu cậu ta còn sống thì cũng chạng tuổi tôi đấy"

Thần Dương nhíu mày ngạc nhiên hỏi

"Sao cậu biết được hả?"

Tề Dật bật cười

"Tôi biết mọi thứ ngay cả khi người khác không biết, dù gì Phong bang của tôi là tổ chức chuyên thu nhập mọi thông tin từ nhiều người mà. Tống Lục Tài thì chuyên sưu tầm và mua bán vũ khí, còn anh Quân Thần Dương..."

Nói tới đây Phong Tề Dật cười nhẹ rồi tiếp lời

"Về Quân phái bang thì anh chuyên quản lí, mua bán rất nhiều phương tiện lưu thông, ngay cả đường bộ-thủy-không đều không có gì anh không đi được"

Thần Dương nhếch môi

"Tôi chỉ có bao nhiêu đấy thôi, sao so sánh được với Diệp phái bang chứ?"

Phong Tề Dật bật cười

"Thôi nào, ai cũng có lợi thế và kinh doanh riêng thôi, mà tên Tống Lục Tài có phải đi hơi lâu không?"

Trên tầng thượng, cô và Khiết Tường ngồi trên bàn đối diện nhau dưới ánh đèn vàng lãng mạng

Cô lấp mấp hỏi

"Khiết Tường, sao chúng ta lại ngồi ở đây? Không phải xuống sảnh tiệc cùng mọi người chung vui sao?"

Khiết Tường cười nhẹ nhấp ly rượu trên tay mình, nhìn cô mỉm cười

"Anh chỉ muốn ngồi đây yên tĩnh một lát, Nhiên Nhiên anh có một câu muốn hỏi em,sau khi trở nên nổi tiếng hơn thì em dự định làm gì?"

Cô ngước mắt lên khoảng không ngẫm nghĩ một hồi

"Ưm...chắc là trở về gặp Tước Thần rồi, em chẳng còn dự định nào cả"

Bỗng Khiết Tường nheo mày khó chịu rồi cố cười

"Vậy sao? Em không có dự định cao cả nào ngoài việc gặp anh ta sao? Chẳng hạn như kết hôn, hay sang nước ngoài kinh doanh."

Tinh Nhiên lắc nhẹ đầu mỉm cười, chống cằm nhìn về dãy tòa nhà cao tầng xa xa đang ngập ánh đèn ấy.

"Em chưa bao giờ nghĩ đến sẽ sang nước ngoài lập nghiệp, em chỉ muốn ở cạnh anh ấy thôi"

Khiết Tường chợt đứng dậy hơi khó chịu nhìn Tinh Nhiên

"Vậy...anh đi vệ sinh một lát, em ngồi ở đây nhé"

Nói xong anh liền đi mất với thái độ không vui,cô ngồi lẩm bẩm tự hỏi

"Mình vừa nói gì làm anh ấy giận sao?"

Bên trong nhà vệ sinh nam, Khiết Tường tức giận rửa sạch khuôn mặt mình,đôi mắt anh hiện lên sự ghen tỵ. Anh tự hỏi:

"Lẽ nào Nhiên Nhiên ngoài anh ta ra thì không có suy nghĩ gì khác sao?"

"Lẽ nào anh ta quan trọng với em đến vậy sao?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.