Sát Đấu Truyền Kỳ

Chương 34: Lục phẩm




Lãnh Mạc sở hữu Thần khí cũng phải khiến cho Thiên Đạo Thần Quyết tăng thực lực của cậu lên, trở thành nhất tinh Đấu Vương. Việc này làm cậu vô cùng phấn khích, đỡ 1 phần cho Nguyệt My vì cô không cần phải sử dụng nhiều linh hồn lực để luyện đan để cho cậu tấn cấp lên Đấu Vương.

Khoảng 2 ngày sau thì A Ngân trở về, mang theo Bách triệt thảo và vài dược liệu quý hiếm khác. Cô cực kỳ chấn kinh khi thấy được Thần khí trên tay của Lãnh Mạc. A Ngân thử cầm Sát Thần Chi Vương Trảm lên nhưng không được dù đã dùng toàn bộ sức mạnh khiến cho mọi vật xung quanh thay đổi.

‘Không thể nhấc lên được, ra đây là sức mạnh của Thần khí’

‘Hắc hắc, cô cũng đừng cố quá sức, nếu không nó sẽ tỏa ra sát khí đấy’

‘Nó có thể tỏa ra sát khí ư?’

‘Ừm, có thể’

A Ngân ngơ ngác khi thấy Lãnh Mạc dễ dàng nhấc thanh kiếm lên, rồi tra vào bao kiếm ngang hông. Sau đó cô định thần lại, từ từ ngồi xuống bên cạnh cậu.

‘Tiểu tử, giờ con đã là Đấu Vương cường giả, hiện giờ tạm ngưng việc tu luyện lại, tập trung luyện đấu kỹ. Vì với thực lực của con hiện giờ cơ thể sẽ không chịu đựng được’

‘Con biết rồi, con cũng định nói với sư phụ điều này’

‘Biết thì tốt, luyện đấu kỹ này trước’

Nguyệt My đưa cho cậu 1 quyển đấu kỹ nhìn rất quen thuộc.

‘Huyết Nguyệt Chi Ảnh? Con phải luyện đấu kỹ này trước à?’

‘Đúng vậy, con cần luyện nó trước để nếu gặp tình cảnh bất trắc, sử dụng nó để thoát thân’

‘Đấu kỹ có thể ẩn mình! Nếu luyện thành ắt sẽ lợi hại!’

A Ngân cũng thấy đấu kỹ này rất tốt hiện giờ cho Lãnh Mạc, cậu suy nghĩ thêm 1 lúc nữa rồi gật đầu đồng ý.

‘Vậy con sẽ luyện đấu kỹ này trước’

‘Ừm, theo ý con’

‘Lão đại luyện đấu kỹ bây giờ luôn a?’

‘Khoảng thời gian này rãnh nên phải tranh thủ càng sớm càng tốt’

Khoảng thời gian này sẽ là khoảng thời gian mà Lãnh Mạc nhàn rỗi nhất nên luyện đấu kỹ sẽ thích hợp hơn. Cậu liền tìm 1 nơi khác để luyện đấu kỹ Huyết Nguyệt Chi Ảnh này, còn Nguyệt My thì ở lại đó luyện dược cho cậu để trị căn bệnh.

Cậu đi đến 1 khoảng đất đầy những tản đá to lớn, rồi ngồi trên tản đá gần chỗ cậu đứng, sau đó mở cuốn đấu kỹ ra để đọc.

‘Xem nào, Huyết Nguyệt Chi Ảnh, dùng đấu khí bao phủ thân thể, hòa mình vào không gian xung quanh, cơ thể trở thành hư không, vạn kiếm không chạm được, vạn chiêu không đánh được. Đúng là rất lợi hại, thử xem nào’

Lãnh Mạc dùng đấu khí bao phủ xung quanh cơ thể rồi nhắm mắt, dùng linh hồn lực cảm nhận mọi thứ xung quanh.

Từng đạo niệm của Huyết Nguyệt Chi Ảnh nổi lên trong đầu của Lãnh Mạc, cậu liền nhận lấy nó. Cơ thể của cậu bắt đầu tan biến vào hư không rồi biến mất hoàn toàn. Lúc này cậu mới mở mắt ra nhìn xuống cơ thể mình thì không thấy đâu cả, chỉ thấy phía dưới là đất, nhưng vẫn cảm nhận được cơ thể.

‘Ra đây là ẩn thân, toàn bộ cơ thể không thấy đâu cả. Còn như thế này thì sao nhỉ?’

Lãnh Mạc loại bỏ đấu khí ở nửa thân trên thì liền hiện ra. Cậu hơi ngạc nhiên vì khi đấu khí hòa vào không gian xung quanh thì cơ thể liền biến mất, khi loại đấu khí ra khỏi nửa người thì liền hiện ra.

‘Hiểu rồi, ra đây là nguyên lí mà đấu kỹ này hoạt động, còn sức mạnh nữa, thử xem nào’

Vừa nói dứt câu thì cậu lại biến mất trong hư vô, mọi thứ xung quanh tĩnh mịch thì bất ngờ 1 cái cây gần đó đổ sập xuống. Cậu lại hiện thân, tay phải như vừa đánh ra 1 quyền.

‘Ồ, không ngờ có thể tăng lực công kích mạnh thế, chỉ với 1 quyền mà như thế rồi, nếu sử dụng Sát Thần Trảm thì sao nhỉ?’

Xuy xuy xuy

‘Chuyện gì!!! Sóng ba động lớn quá!!!!’

Đột nhiên có 1 luồng sóng ba động cực mạnh tạo áp lực ra khắp xung quanh. Lãnh Mạc cũng bị luồng sóng này trấn áp, phải khụy gối xuống, gồng mình chống chịu để không bị thổi bay đi. Cậu liền dùng đấu khí dò xét xung quanh thì phát hiện ra nơi tỏa ra nó là nơi mà Nguyệt My đang luyện dược.

‘Từ hướng của sư phụ. Phải đến đó tìm hiểu mới được!’

Lãnh Mạc sử dụng Huyết Nguyệt Chi Ảnh ẩn thân rồi lướt đi. Đến nơi thì thấy A Ngân đang hộ pháp cho Nguyệt My. Không khí xung quanh rất ngột ngạt đến nỗi cậu phải dùng đấu khí bảo hộ.

‘Sư phụ…..A Ngân….’

‘Lão đại! Tại sao cậu ra đây, mau tránh xa chỗ này!!’

Uỳnh

Từ trên trời đánh xuống 1 đạo Lôi kiếp nơi Nguyệt My đang đứng, khói giăng mịt mù, A Ngân và Lãnh Mạc bị xung kích đánh văng ra xa. Từ trong làn khói Lôi kiếp tạo ra, 1 ánh sáng phát ra từ trên tay của Nguyệt My.

‘Ha ha ha, Lục phẩm đan dược Thiên Phách Đan hoàn thành!!!’

Tiếng cười của Nguyệt My vang khắp tứ phía cùng với câu nói của cô. Lục phẩm đan dược trên tay cô được thu lại, để vào 1 cái bình, trên mặt cô vẫn nở 1 nụ cười ngạo nghễ. Lúc này cô mới chú ý đến Lãnh Mạc đang ngã ở trên mặt đất.

‘Tiểu tử? Sao con lại ở đây?!’

‘Sư phụ…khụ…con thấy ở đây có chuyện kỳ lạ….nên đến xem thì thấy sư phụ đang luyện dược’

Nguyệt My vội vàng đỡ Lãnh Mạc, may mắn là cậu không sao cả. Cô rất ngạc nhiên khi cảm nhận được cậu đã luyện đấu kỹ thành công chỉ trong thời gian ngắn.

‘Ồ, không ngờ con lại luyện thành rồi nhỉ, đúng như ta mong đợi’

‘Sư phụ quá khen’

‘Lão đại! Lão đại! Nguyệt My luyện đan cho cậu xong rồi đó!’

A Ngân từ phía xa chạy đến bên cạnh cậu, nói cho cậu biết đan dược của cậu Nguyệt My đã luyện xong. Lãnh Mạc hơi bất ngờ trước câu nói của cô rồi nhìn qua sư phụ của cậu.

‘Sư phụ, có thật là….’

‘Ừ, ừ, đúng đấy, ta luyện đan dược này để giúp con trị khỏi bệnh. Cũng đừng quá lo lắng, chỉ là 1 viên đan lục phẩm thôi’

‘Cảm ơn sư phụ, như mà…..’

Cậu lo lắng cho Nguyệt My vì vốn dĩ lần trước chỉ là 2 viên đan dược tứ phẩm mà khiến cho cô phải hao tâm tổn sức, suýt nữa là tan biến. Bây giờ cô lại luyện ra đan dược lục phẩm chả khác gì đâm đầu vào chỗ chết.

‘Ta đã bảo đừng lo, căn bệnh của con mới quan trọng kìa’

‘Con hiểu rồi, tối nay người cứ lấy đấu khí của con để phục hồi thể trạng’

‘Hừm, được được’

Tối hôm đó, Nguyệt My lấy đi của cậu không ít đấu khí, làm cả người cậu mệt mỏi, mặt tái nhạt đi. Lúc sau thì lăn ra giường ngủ say như chết

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.