Rốt Cuộc Là Ai Cắn Tôi

Chương 34: Vô ý phóng thích




Hai nhân viên của ủy ban quản lý Alpha không giải thích gì thêm, giao thuốc xong thì lập tức rời đi.

Huấn luyện viên Lâm gọi điện xong thì đi đến chỗ bọn họ nói: “Ba mẹ An Lan đang trên đường tới đây. Hy vọng đứa nhỏ này sẽ bình an vô sự.”

Tuy rằng người của ủy ban quản lý Alpha đã mang thuốc trung hòa đến, song vẻ mặt của đám Hứa Tinh Nhiên và Diệp Vân vẫn khó coi vô cùng.

“Anh cảm thấy việc này không thích hợp. Loại thuốc kia…… Anh không tin nó là thuốc trung hòa.” Diệp Vân nói.

“Tại sao?” Cố Lệ Vũ nhìn về phía đối phương.

Ánh mắt Hứa Tinh Nhiên cùng Tiêu Thần dần trở nên căng thẳng.

“Rất đơn giản, theo lời mấy đứa nói, An Lan bị tiêm Eve’s Apple vào người là chuyện từ một tháng trước. Nếu phải sử dụng thuốc trung hòa thì đã từ được dùng từ ngày đó rồi. Nhưng nếu dùng rồi, vì sao còn phải dùng thêm một lần nữa?”

Câu hỏi của Diệp Vân khiến những người khác rơi vào trầm tư.

“Hơn nữa Eve’s Apple có nồng độ cao gấp ba lần…… Có phải sẽ làm An Lan phân hóa theo phương hướng Omega hay không? Thời gian một tháng không đủ để khiến cậu ấy có tuyến thể Omega, tại sao sẽ có bệnh trạng như thể phát tình?” Diệp Vân lại hỏi.

Ba Alpha ở hiện trường đều im lặng không đáp, Diệp Vân không thể nào nhìn ra tâm tư thật sự của bọn họ thông qua ánh mắt.

“Câu hỏi này…… Chỉ có bác sĩ mới trả lời được thôi.” Huấn luyện viên Lâm mở miệng nói.

Gần nửa giờ trôi qua, bác sĩ điều trị rốt cuộc cũng đi ra, thông báo với bọn họ: “Tình huống của An Lan đã ổn định. Hiện tại cậu ấy cần phải nghỉ ngơi thật tốt.”

“Còn mức độ tin tức tố của cậu ấy thì sao?” Diệp Vân hỏi.

“Rất ổn định. May mà mọi người đưa cậu ấy đến bệnh viện kịp thời.” Bác sĩ điều trị khẽ thở ra một hơi.

Lúc này, ba mẹ An Lan cũng tới nơi, bác sĩ điều trị lập tức gọi bọn họ vào văn phòng để giải thích tình huống trước mắt.

Huấn luyện viên Lâm vỗ vai Diệp Vân và Hứa Tinh Nhiên nói: “Tôi biết mọi người đều rất lo lắng cho An Lan, nhưng bác sĩ cũng nói tình hình của An Lan đã ổn định. Chuyện liên quan tới phân hoá là chuyện riêng tư người khác, chúng ta không tiện dò hỏi. Chờ An Lan hoàn toàn bình phục, nếu thằng bé bằng lòng nói ra, thì các em sẽ biết rốt cuộc đã có chuyện gì.”

Tiêu Thần không tình nguyện lắm, nhưng vẫn bị Hứa Tinh Nhiên túm lên.

“Chúng ta đưa Diệp Vân về trước.” Huấn luyện viên Lâm nói.

Ở trên xe, Diệp Vân ngồi bên cạnh huấn luyện viên Lâm, dùng một tay chống đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Chẳng qua Tiêu Thần ngồi phía sau lại nhìn Diệp Vân, khẽ nhướng mày.

“Diệp Vân, anh có suy nghĩ gì thì cứ nói thẳng ra. Nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi này của anh, em chỉ muốn tẩn cho anh một trận.” Tiêu Thần nói.

“Tiêu Thần, ngay cả Omega mà cậu cũng muốn đánh, thật chẳng có chút phong độ nào.” Diệp Vân nửa đùa nửa thật mà nói.

“Em chỉ là thằng chó hoang, cần phong độ làm quái gì.” Tiêu Thần nhếch môi cười cười.

“Anh muốn nói, lúc đầu anh cho rằng An Lan tiến vào kỳ mẫn cảm, muốn dùng tin tức tố của mình để trấn an cậu ấy.” Diệp Vân nói.

Hứa Tinh Nhiên cau mày: “Diệp Vân, anh là Omega chất lượng tốt, có từng nghĩ nếu dùng tin tức tố của mình để trấn an An Lan, có thể sẽ khiến cậu ấy nghiện tin tức tố của anh hay không?”

“Đó là bởi vì tim cậu ấy lúc đó đã đập quá nhanh, nghiện tin tức tố của anh còn cai được, chứ mất mạng rồi, thì coi như hết.” Diệp Vân đáp.

“Mặc dù rất khó chịu, nhưng quả thực là có đạo lý này.” Tiêu Thần cười nhạt.

Diệp Vân nói tiếp: “Quan trọng là cậu ấy không hề có phản ứng với tin tức tố của anh, cậu ấy khi đó giống như tiến vào kỳ phát tình của Omega,   chứ không phải kỳ mẫn cảm của Alpha. Nhất là khi mấy đứa xuất hiện, anh có thể cảm giác rõ ràng, cậu ấy đã được trấn an.”

“Anh nói chuyện này với bọn em, không phải là vì tin tức tố của mình không hấp dẫn được An Lan nên cảm thấy không vui đấy chứ?" Hứa Tinh Nhiên hỏi.

“Ý anh là, cậu ấy có phản ứng stress cấp và ỷ lại tin tức tố Alpha. Lúc anh giúp cậu ấy cởi đồ bảo hộ, nhìn thấy sau cổ cậu ấy có dấu răng Alpha, mới nghi ngờ sau khi An Lan bị tiêm Eve’s Apple vào người thì xuất hiện bệnh trạng giống Omega, cho nên đã bị  Alpha nào đó đánh dấu. Cậu ấy không có tuyến thể Omega cho nên loại ký hiệu này chắc chắn không thể thành lập, thế nhưng tin tức tố của Alpha tiến vào cơ thể cậu ấy có lẽ đã trợ giúp cậu ấy đề kháng Eve’s Apple, đồng thời cũng có nghĩa là An Lan sẽ ỷ lại tin tức tố này.”

Diệp Vân vừa dứt lời, huấn luyện viên Lâm còn đang lái xe đã hoàn toàn choáng váng.

“Cho nên đây rốt cuộc là đánh dấu hay là giúp cậu ấy chống lại Eve’s Apple?”

“Chuyện này thì phải hỏi Alpha kia.” Diệp Vân nheo mắt.

Trái lại, ba Alpha ngồi phía sau đều im lặng, không nói gì.

Cả một buổi chiều, ba mẹ An Lan đều ở bên trông nom con trai. An Lan vẫn đang hôn mê, nhưng nhịp tim và hô hấp lại vô cùng vững vàng.

“Bác sĩ, An Lan bị làm sao vậy?”

“Đừng quá lo lắng, tình hình đã ổn định rồi. Vẫn là vấn đề lần trước chúng ta đã nói tới kia. Trước mắt cậu ấy đang trong quá trình phân hóa, bị Eve’s Apple làm rối loạn tin tức tố, hôm nay có lẽ lại tiếp xúc với tin tức tố có nồng độ cao nên mới sinh ra phản ứng stress cấp. Chúng tôi đã tiêm cho cậu ấy một loại thuốc đặc hiệu…… làm ổn định tình huống trước mắt.”

“Thuốc đặc hiệu? Thuốc đặc hiệu gì? Có tác dụng phụ hay không?” mẹ An sốt ruột hỏi.

“Hai vị, xin hãy bình tĩnh nghe tôi giải thích. Hai người còn nhớ Alpha đã cắn An Lan kia không?” Bác sĩ hỏi.

“Còn nhớ…… Trời ơi, không phải hắn ta lại cắn An Lan nhà chúng tôi đấy chứ?”

Bác sĩ điều trị vội xua tay: “Không phải, không phải! Bởi vì tin tức tố của anh ta đã từng trợ giúp An Lan trung hoà Eve’s Apple, cho nên đã khiến An Lan nảy sinh hiệu ứng chim non với tin tức tố của đối phương.”

“Hiệu ứng chim non? Có …… Có ý gì?”

Ba mẹ An Lan bị những lời giải thích của bác sĩ làm cho hoang mang.

“Có nghĩa là, An Lan sẽ có cảm giác tín nhiệm đối với Alpha này. Trong tình huống bình thường, Alpha phóng thích tin tức tố với nhau đều là do thù ghét. Nhưng giữa bọn họ thì không. Nhờ Eve’s Apple kích thích mà An Lan đã tiếp nhận tin tức tố của Alpha này để đề kháng Eve’s Apple, gây ảnh hưởng lớn đến quá trình phân hóa của An Lan.”

“Bác sĩ, tôi không quan tâm quá trình như thế nào, xin anh mau nói cho tôi biết kết quả.” Ba An Lan lo lắng nói.

“Đúng đúng, kết quả, kết quả là gì?”

“Kết quả chính là, An Lan sẽ ỷ lại tin tức tố của Alpha đó. Tên gọi tắt là nghiện.”

“Bác sĩ, tuy vợ chồng chúng tôi đều là Beta, nhưng không có nghĩa là chúng tôi không hiểu gì về tin tức tố. Alpha có thể nghiện tin tức tố của Omega, Omega cũng có thể ỷ lại tin tức tố của Alpha, chứ còn Alpha làm sao có thể nghiện tin tức tố của Alpha được?”

“Bởi vì An Lan được tin tức tố đó trấn an, cũng được nó cứu mạng. Eve’s Apple tựa như một chất xúc tác, thúc đẩy độ xứng đôi giữa hai loại tin tức tố này. Alpha kia chủ động cung cấp tin tức tố của mình cho ủy ban quản lý Alpha để tinh chế, loại bỏ các thành phần gây ảnh hưởng đến thân thể An Lan như Aplus, sau đó mới tiêm vào người cậu ấy. Nó giống như thuốc tăng cường tin tức tố tự nhiên cho Alpha, không những vô hại mà còn rất có lợi.”

“Tôi có thể hiểu việc này giống như…… truyền máu không? Tin tức tố Alpha của An Lan rất yếu, tựa như bị thiếu máu. Nếu muốn khỏe mạnh trưởng thành, thằng bé cần phải bổ sung máu, mà Alpha kia cung cấp tin tức tố của mình là để truyền máu cho An Lan. Lần truyền máu trước đó có chứa một vài thành phần gây ảnh hưởng xấu đến quá trình phân hóa của An Lan, ví dụ như Aplus gì gì đó. Nhưng thứ truyền vào cơ thể An Lan lúc này chính là nguồn máu tinh khiết nhất, không có Aplus?” Ba An hỏi.

“Đúng, có thể hiểu như vậy!”

“Nói cách khác, loại thuốc trung hoà này chỉ có tác dụng đối với An Lan nhà chúng tôi? Ủy ban quản lý Alpha lại có thể vì An Lan mà chuyên môn chế tạo loại thuốc trung hòa này?” Mẹ An tò mò hỏi.

Giác quan thứ sáu của phụ nữ khiến bà cảm thấy Alpha kia nhất định người An Lan  quen biết.

“Chỉ cần An Lan không có chuyện gì là được. Hơn nữa, hai người nhìn hàm lượng tin tức tố trong máu An Lan hiện tại mà xem, đã đạt mức độ bình quân rồi. Đối phương là Alpha chất lượng cực tốt, lấy tin tức tố của anh ta làm vật dẫn, nói không chừng An Lan sẽ phân hóa thành công.”

Bác sĩ điều trị vừa nói như vậy, ba mẹ An Lan đã an tâm hơn nhiều.

“Nhưng rốt cuộc là thứ gì đã khiến An Lan nảy sinh phản ứng stress cấp, chờ đến lúc cậu ấy tỉnh lại, tôi vẫn phải nói chuyện với cậu ấy, chúng tôi cần phân tích cụ thể những loại tin tức tố mà cậu ấy đã tiếp xúc hôm nay.”

An Lan vẫn chưa tỉnh lại.

Giữa lúc mơ mơ màng màng, An Lan cảm giác mép giường bị lún xuống, giống như có người đang ngồi bên cạnh cậu.

An Lan đang định mở mắt ra, thì ngón tay của đối phương lại khẽ chạm vào mi tâm cậu, dường như muốn nói rằng “Nếu cậu mở mắt ra, tôi sẽ rời khỏi đây. ”

An Lan hoảng hốt không thôi, cậu nắm chặt ga trải giường, gắt gao nhắm mắt lại.

Bàn tay người nọ luồn vào trong chăn, đụng tới mu bàn tay An Lan, ngón tay linh hoạt kéo ga trải giường bị An Lan gắt gao siết chặt ra, thong thả mà đan vào những kẽ hở trong bàn tay cậu, sau đó thì nắm chặt lại.

Hắn cúi người xuống, An Lan dùng sức mà ngửi hương vị của đối phương. Dựa vào khứu giác nhạy bén của mình, cậu tin tưởng bản thân nhất định có thể nhận ra người nọ là ai.

Thế nhưng người này lại ẩn giấu hết thảy, kể cả tin tức tố. Tựa như đang giam cầm chính mình trong một bức tường sắt kiên cố, không có một kẽ hở. Chỉ là càng như vậy, cậu lại càng liều sức mà ngửi tin tức tố của hắn. An Lan ngẩng đầu lên, gáy dần rời khỏi gối, lần theo hơi thở của đối phương, cho tới khi bờ môi chạm phải một vật thực mềm mại khác.

Cơ thể người nọ đột nhiên cứng lại, An Lan có chút căng thẳng, chỉ sợ đối phương sẽ chán ghét mình rồi rời đi.

Chẳng qua ngay sau đó, nụ hôn của người nọ lại càng thêm mãnh liệt mà ép xuống.

Tựa như đám mây trên cao chẳng thể nào với tới, đột ngột rơi vào trong bụi trần, thế nhưng đối phương vẫn vui vẻ cam chịu.

Hai tay An Lan bị đè chặt, có vẻ đối phương đang sợ hãi cậu sẽ phản kháng lại. Đầu lưỡi nóng bỏng của người kia điên cuồng khuấy đảo trong khoang miệng An Lan, tựa như dung nham phun trào giữa đại dương, khiến mặt biển dậy sóng cuồn cuộn, như muốn cuốn trôi cả bầu trời.

An Lan vô thức co đầu gối, cách một lớp chăn mỏng đụng phải đối phương.

Nụ hôn của người nọ từ thử thăm dò biến thành trắng trợn dụ dỗ, An Lan không thể kiềm chế mà hôn đáp lại. Hắn rốt cuộc cũng thả tay An Lan ra, sau đó thì ôm chặt lấy cậu, dường như muốn nhốt cậu vào thế giới của mình, tuyệt đối chiếm hữu.

An Lan ôm lấy bờ vai của đối phương, không ngừng hôn môi hắn, cậu phát hiện bản thân khát khao mọi thứ của người này, sức mạnh của hắn, lý trí và sự khắc chế của hắn, thậm chí là cả sự mạnh mẽ hay yếu ớt của hắn, hết thảy cậu đều muốn.

“Bác sĩ! Bác sĩ mau tới đây, nhịp tim của con trai tôi đập nhanh quá!”

An Lan nghe thấy tiếng bước chân vội vã, mí mắt bị người vạch mở, có ánh sáng rọi vào.

Thân thể cậu trầm xuống, đột nhiên hít vào một hơi, nghiêng đầu sang một bên, dùng sức mà hô hấp.

“Tỉnh rồi, tỉnh rồi. Không có việc gì. Cậu ấy như vậy là do nảy sinh phản ứng sinh lý với Alpha khác thôi. Không sao, không sao.”

An Lan mê mang mở mắt ra, nhìn thấy ba mẹ và chị gái đang ở bên cạnh mình.

Ba má An nghe bác sĩ nói vậy, bèn thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Mà chị gái An Nguyên cũng nín khóc mỉm cười, nhéo nhéo chóp mũi của An Lan.

“Thằng nhóc thúi, vừa nãy em chau mày, mặt mũi đỏ bừng, đang nghĩ cái gì thế? Thành thật khai báo thì sẽ được khoan hồng, có phải nghĩ tới mấy thứ bậy bạ rồi không?”

An Lan ngây ngẩn cả người, cậu giống như vừa bước ra từ một thế giới khác, bỗng nhiên trở về với thực tại.

Mà cái người hung hăng hôn cậu, ôm chặt lấy cậu kia đã hoàn toàn biến mất.

Chỉ có điều dư vị sau khi trái tim điên cuồng đập loạn vẫn khiến lồng ngực rung lên từng cơn, cậu nuốt một ngụm nước miếng, hai đùi kẹp chặt không dám động đậy, bởi cậu biết nơi đó đã lầy lội một mảnh.

Mà người trong tâm trí cậu kia, lại chân thực đến mức khó tin.

An Lan thở ra một hơi, chậm rãi miêu tả lại dáng vẻ của người kia trong không khí.

Các bác sĩ dần dần rời khỏi phòng bệnh, mẹ An bưng ly nước nguội đút cho con trai.

“Con…… sao lại vào viện nữa rồi?” An Lan hỏi.

“Em đột nhiên có phản ứng stress cấp. Bác sĩ nói nồng độ tin tức tố trong cơ thể em không đủ, lại bị Alpha có nồng độ tức tức tố cao uy hiếp và kích thích. Khi đó thân thể theo bản năng tìm kiếm sự bảo vệ, mà em lại tín nhiệm tin tức tố của Alpha lần trước đã cắn mình, cho nên mới tìm kiếm tin tức tố của anh ta, muốn anh ta che chở mình. Điều này khiến em xuất hiện loại bệnh trạng giống như Omega trong kỳ phát tình.” Ngoại trừ An Lan, thì An Nguyên là người có trí nhớ tốt nhất trong nhà.

Cô nàng vừa đến bệnh viện, đã lập tức thảo luận với bác sĩ điều trị về tình trạng của An Lan, căn cứ vào các báo cáo xét nghiệm, bác sĩ đã đưa ra một kết luận như vậy.

“Vậy hiện tại em thế nào……”

“Alpha kia chủ động cung cấp tin tức tố của mình cho ủy ban quản lý Alpha, trong ủy ban quản lý có rất nhiều cơ quan nghiên cứu, bọn họ cũng đang nghiên cứu thuốc trung hòa Eve’s Apple. Trường hợp của em vô cùng đặc biệt, hơn nữa còn cực kỳ có ý nghĩa, cho nên bọn họ chuyên môn điều chế thuốc trung hòa cho em.”

An Nguyên giơ một hộp kim loại nhỏ ra trước mặt An Lan, đây là hộp hằng nhiệt, nhiệt độ trong hộp là 0°C.

Bên trong còn lại chín ống thuốc.

“Đây là tin tức tố sau khi đã được tinh chế của Alpha kia, chỉ có tin tức tố, không có bất cứ thành phần gì mang tính ký hiệu hay ảnh hưởng tới khả năng cân bằng tin tức tố của em. Bác sĩ nói sau này em phải luôn mang nó bên người. Nó là thuốc ngăn chặn, cũng là thuốc ức chế của em.”

An Lan sờ sờ chiếc hộp nhỏ, ghé mũi lại gần muốn ngửi hương vị tin tức tố bên trong.

An Nguyên thấy vậy bèn nở nụ cười.

“Không cần ngửi, chị đã nói là tinh chế rồi mà. Tin tức tố của Alpha phải có Aplus mới phát ra mùi hương. Trong thứ này không còn Aplus, đương nhiên cũng không có hương vị.”

“Ồ.” An Lan đóng hộp hằng nhiệt lại, trong lòng cảm thấy hơi đáng tiếc.

An nguyên chống cằm, quan sát vẻ mặt của em trai, nhỏ giọng hỏi: “Có phải em rất muốn biết hương vị tin tức tố của anh ta không?”

“Đúng vậy, em rất muốn. Người kia đã cứu em, hơn nữa…… Quả thật em cảm thấy tận sâu trong đáy lòng mình vẫn luôn kiếm tìm anh ta, em cảm thấy…… Em cảm thấy bản thân thực tín nhiệm người đó. Thế nhưng em lại không biết anh ta là ai, là người như thế nào.”

An Lan thẳng thắn nói ra mọi suy nghĩ trong lòng mình.

“Người đó nhất định cũng rất quan tâm em. Bằng không làm sao có thể vì em mà cung cấp tin tức tố cho ủy ban quản lý Alpha chứ. Chị nghe bác sĩ nói,  độ tinh khiết của loại tin tức tố này rất cao, đồng nghĩa với việc mỗi tuần đối phương sẽ phải cung cấp ít nhất 400ml máu. Mặc dù tố chất thân thể của Alpha rất tốt, thế nhưng có thể vì em làm đến mức độ này, chứng tỏ anh ta vô cùng coi trọng em.”

Đầu ngón tay An Lan khẽ run lên một chút, nghĩ tới việc bên trong cơ thể mình có tin tức tố của người nọ, giống như đang được hắn vỗ về, bảo vệ, từ đáy lòng đến từng chân tơ kẽ tóc An Lan đều nóng rực lên.

Chờ An Lan ăn xong cơm tối, bác sĩ điều trị mới đi tới tìm cậu, “Chú tới tìm cháu hỏi một chút chuyện đã xảy ra ban ngày. Chúng ta tận lực phân tích xem rốt cuộc là thứ gì đã khiến cháu sinh ra phản ứng stress cấp.”

An Lan ngồi dậy, gật gật đầu nói: “Được ạ. Cháu cũng muốn biết rõ ràng mọi chuyện.”

“Vậy, lúc ban ngày, loại tin tức tố đầu tiên mà cháu tiếp xúc là của ai?” Bác sĩ hỏi.

An Lan cẩn thận nhớ lại, sau đó nói: “Tin tức tố đầu tiên cháu tiếp xúc là của Diệp Vân. Anh ấy là một Omega, tin tức tố có hương vị tuyết liên. Anh ấy nói bản thân có thể ngửi được tin tức tố của cháu, bởi cháu không biết thu liễm tin tức tố, cho nên vẫn luôn vô ý phóng thích.”

“Được rồi, nguyên nhân đầu tiên là do cháu không biết thu liễm tin tức tố, khiến nó bị tràn ra ngoài cơ thể, điều này có nghĩa là nồng độ tin tức tố trong cơ thể cháu không thể duy trì ở mức bình thường.”

“Chẳng qua, Diệp Vân rất mau đã thu tin tức tố của mình về. Sau đó, cháu ở…… ở phòng thay đồ đụng phải một Alpha khác tên là Tiêu Nam, mặc dù cậu ta không phải Alpha cao cấp, thế nhưng nồng độ tin tức tố của cậu ta chắc chắn không hề thấp. Cháu với Tiêu Nam xảy ra tranh chấp, có một người bạn đã…… Dạy cháu dùng tin tức tố để áp chế cậu ta.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.