Quyến Rũ Đàn Ông Đã Có Vợ

Chương 39: Để thầy giúp em liếm sạch dâm thủy trong tiểu huyệt được không?




Edit: Va

Beta: Ami

Lâm Nhuỵ cong cong môi, cúi đầu.

Trong lòng Phó Duẫn Thừa đột nhiên có dự cảm không lành, trái tim nhảy bùm bùm không ngừng, sự chờ mong không biết đã phát sinh từ bao giờ nhưng cõi lòng lại tràn đầy kháng cự.

Anh vội vàng lên tiếng: “Em đừng…”

Lời của Phó Duẫn Thừa còn chưa nói xong thì đôi tay nhỏ kia đã linh hoạt kéo khoá kéo quần tây của anh xuống rồi lấy côn th*t lớn cứng rắn ở bên trong ra.

Đỉnh quy đầu phình to, mã mắt còn đang không ngừng thấm nước bọt trong suốt ra bên ngoài. Bỗng nhiên tiếp xúc với không khí bên ngoài nên nó liền run rẩy, sau đó nhanh chóng phình to thêm một vòng.

Nhìn thật hưng phấn!

Lâm Nhuỵ vươn ngón tay non mịn búng búng côn th*t. Nghe được âm thanh, Phó Duẫn Thừa sảng khoái kêu lên tiếng.

“Giáo sư, nếu thầy cũng muốn thì cần gì phải cố gắng kìm nén?” Cô ôn nhu dụ hoặc nói.

Phó Duẫn Thừa mím chặt môi, nhìn cô không nói lời nào.

Tất nhiên là anh đang đấu tranh kịch liệt với lý trí của mình.

Lâm Nhuỵ dùng tay nhỏ nắm đại quy đầu rồi hoạt động lên xuống, đầu ngón tay nhẹ nhàng chọt chọt mã mắt, thường thường xoa xoa. Vì để kích thích dục vọng đang dãy dụa của người đàn ông trước mắt này mà cô làm ra hành động thủ dâm cho anh.

Trên đỉnh đầu, hô hấp của Phó Duẫn Thừa càng ngày càng trầm trọng.

Tim Lâm Nhuỵ cũng ngứa lên, tiểu huyệt của cô đã sớm bị dâm dịch tẩm ướt. Cảm giác hư không khó nhịn ở bên trong đang tra tấn cô. Giờ cô chỉ hy vọng côn th*t lớn ở ngay trước mắt này có thể cắm vào tiểu huyệt ngăn ngứa cho cô.

Một đôi mắt ngập nước quét về phía người đàn ông, cô biểu tình thiên chân mà mị hoặc: “Giáo sư, thầy có thể giúp em được không?”

“… Giúp em… Cái gì?” Phó Duẫn Thừa lăn lộn hầu kết, cuối cùng gian nan mở miệng.

“Tiểu huyệt thật ngứa, muốn côn th*t lớn của giáo sư tới ngăn ngứa… “ Cô cắn môi rồi dùng thanh âm nhu nhược nói.

Tựa như một đóa cúc non mới nở, thẹn thùng lay động ở trong gió, điềm đạm đáng yêu.

Lâm Nhuỵ rất rõ ràng ưu thế của bản thân, cô hiểu rõ cách lợi dụng gương mặt thanh thuần của mình, cô biết khi nói lời dâm đãng khó nghe thì đàn ông sẽ có bao nhiêu kích thích cùng hưng phấn.

Đôi con ngươi của Phó Duẫn Thừa nhanh chóng tối sầm, trong mắt hiện lên sắc thái tình dục, anh nói theo bản năng: “Có bao nhiêu ngứa, để thầy nhìn xem.”

Sau khi nói xong, anh liền giật mình. Anh cư nhiên sẽ nói ra loại lời nói này, anh xấu hổ dời tầm mắt sang chỗ khác, hổ thẹn với bản thân, uổng cho tư cách làm thầy của người khác.

Lâm Nhuỵ cười giảo hoạt. Chỉ nghe tích tích tác tác vài tiếng, cô đã nhanh chóng vén thân váy lên để lộ ra quần lót nhỏ bị dâm thuỷ thấm ướt bên trong.

Quần lót nhỏ màu tím tinh tế hình chữ T vốn không che được đào mông tròn trịa kiều mật kia. Bởi vì tư thế của Lâm Nhuỵ là đưa lưng về phía Phó Duẫn Thừa và chu mông nhỏ lên nên Phó Duẫn Thừa thậm chí có thể nhìn thấy rõ ràng chỗ tư mật ở giữa hai chân cô. Từ bên trong, vài sợi lông âm đ*o cuốn khúc gợi cảm bị vải dệt hơi mỏng che đậy để lộ ra vệt nước lại càng khiến người khác mơ màng vô hạn.

“Giáo sư, thầy mau nhìn xem em có phải sinh bệnh rồi không? Vì sao tiểu huyệt vừa ngứa lại còn chảy thật nhiều nước?”

Giọng điệu ngọt ngào của cô truyền vào lỗ tai anh thúc giục.

Thanh âm này tựa như ma chú, mang theo vô cùng nhiều ma lực, làm anh không cách nào kháng cự.

Bàn tay anh run rẩy ngừng ở trên cái mông trắng nõn trơn mượt đang vểnh lên của cô, chậm rãi, chậm rãi, một chút một chút hướng tới chỗ hở ở giữa khe của hai đùi.

Lòng bàn tay chạm phải một mảnh ướt dầm dề, đây là thứ chứng minh cô động tình.

Ngón tay thon dài ở bên ngoài quần lót nhẹ nhàng búng hai cái, liền làm cho mật nước trút xuống róc rách càng nhiều, đã ươn ướt toàn bộ bàn tay của anh.

“Thật dâm đãng.” Anh cầm lòng không được thốt lên.

Ngay sau đó, anh dùng ngón tay cởi quần lót nhỏ ra rồi vứt qua một bên làm lộ tiểu mật huyệt phì nộn nhiều nước kia.

Phấn phấn nộn nộn, môi âm hộ hai bên như là cánh hoa ướt át sau cơn mưa, thấm giọt sương, một cái lỗ nhỏ tinh tế ở giữa, nửa mở nửa đóng mấp máy, chất lỏng dâm mĩ trong suốt đang từ nơi đó cuồn cuộn không ngừng chảy ra.

Có lẽ là cảm nhận được tầm mắt chuyên chú của Phó Duẫn Thừa dừng lại ở nơi đó, mật dịch tuôn ra càng thêm dữ dội, quả thực giống như nước máy.

Cảnh tượng trước mắt này thật là đúng với một câu ngạn ngữ —— Phụ nữ đúng là làm từ nước.

Phó Duẫn Thừa đột nhiên cảm thấy rất khát, như là ở trong sa mạc khô cạn 3 ngày 3 đêm, anh rất khát vọng nguồn nước.

Nội tâm có một cổ cảm giác xúc động vừa bí ẩn lại vừa bức thiết nảy lên trong đầu.

“Để thầy giúp em liếm dâm thuỷ trong tiểu huyệt được không?” Anh dường như trúng tà mà hỏi.

Có lẽ đúng thật là không khí quá mức ái muội. Hai người đều tới lúc tình triều tràn lan.

Giờ này khắc này, cô không phải sinh viên của anh và anh cũng không phải thầy của cô.

Văn phòng nho nhỏ ngăn cách hai người họ với thế giới bên ngoài, đã không còn thân phận gây trắc trở kia, giờ đây, hai người họ chỉ là những người bị khát khao dục vọng tra tấn mãnh liệt nên xuất hiện sự va chạm giữa đàn ông và phụ nữ.

Phó Duẫn Thừa dùng bàn tay mở hai chân cô ra thêm một chút làm tiểu huyệt phấn nộn mê người kia có thể hoàn toàn nở rộ ở trước mắt anh.

Khuôn mặt tuấn tú chậm rãi tới gần trung tâm giữa hai chân, một cổ mùi hương tanh ngọt ẩm ướt phát ra từ trong tiểu huyệt của cô, đây là yếu tố kích thích tình dục độc hữu của giống cái, không chỉ không làm anh cảm thấy khó ngửi mà ngược lại còn muốn cô chảy ra thêm càng nhiều.

Phó Duẫn Thừa từ từ tới gần, hơi thở ấm áp không gián đoạn phả vào tiểu huyệt mềm mại. Tiểu huyệt mẫn cảm ngay lập tức co rút lại rồi sau đó, càng nhiều d*m thủy thấm ướt ra bên ngoài.

Lâm Nhuỵ có thể cảm nhận được đôi mắt đen của người đàn ông còn đang dừng lại ở chỗ tiểu huyệt của mình. Cô thẹn thùng rụt rụt hai chân, trong lòng đột nhiên có cảm giác ngượng ngùng. Nguyên nhân là do trước kia khi làm tình với những người đàn ông khác thì họ rất ít khi liếm tiểu huyệt cho cô. Còn có thêm một nguyên nhân khác nữa là cô tối hôm qua vừa đi tắm, cô hy vọng giờ phút này tiểu huyệt sạch sẽ thoải mái thanh tân vì dù sao đây cũng là Phó Duẫn Thừa.

Ở trong lòng cô, Phó Duẫn Thừa là đặc biệt.

Cô hy vọng mọi thứ cô thể hiện ra ở trước mặt anh đều tốt đẹp.

Cô đột nhiên khép lại làm Phó Duẫn Thừa có chút bất mãn, tiểu huyệt thật sự quá đẹp, anh còn chưa có xem đủ đâu.

Phó Duẫn Thừa chen vào giữa hai chân cô làm Lâm Nhuỵ không thể khép hai chân lại. Sau đó, anh dùng bàn tay to vuốt ve da thịt trơn mềm xong lại lần nữa vùi đầu vào bên trong tiểu huyệt.

Cái mũi cao thẳng dán lên hai mảnh hoa môi mềm mại, anh vươn lưỡi dài ra rồi dùng đầu lưỡi chọt chọt âm hạch sớm đã phồng lên kia.

“Ách a~” Lâm Nhuỵ bị kích thích nên phát ra một tiếng thở dài.

Phó Duẫn Thừa như nhận được sự ủng hộ, anh dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn một chút, sau đó dùng đầu lưỡi cuốn lấy âm hạch rồi không ngừng liếm láp, thậm chí còn chưa từng buông tha niệu đạo ở phía dưới âm hạch, có phải anh sẽ đem đầu lưỡi vọng vói vào cửa động cực nhỏ cực mỏng này hay không?

“Giáo sư, thầy muốn em đi, em chịu không nổi nữa rồi!”

Lâm Nhuỵ kiều mị rên rỉ, hạ thể mẫn cảm, âm đế bị người đàn ông dùng đầu lưỡi thô dày hữu lực bao vây lấy rồi vừa liếm láp vừa mùa, sướng đến mức đại não trống rỗng.

Đặc biệt là khi nghĩ đến giờ phút này, Phó Duẫn Thừa đang một lòng thích thú liếm mút tiểu huyệt của cô, trong lòng càng thêm hưng phấn không thôi.

“Thích giáo sư liếm em như vậy sao?”

Phó Duẫn Thừa từ dưới tiểu huyệt ngẩng đầu lên rồi dùng giọng suyễn gợi cảm hỏi.

Dâm thuỷ trong tiểu huyệt thật sự quá nhiều, anh vừa liếm vừa mút. Ngậm toàn bộ tiểu huyệt ở trong miệng xong tham lam hút hết toàn bộ.

Cảm giác còn chưa liếm đủ, anh lại duỗi lưỡi dài ra chui vào trong tiểu huyệt, ở bên trong vòng một vòng rồi moi d*m thủy ở bên trong ra xong hút hết toàn bộ.

“Ti ti.” Tiếng nước cùng tiếng liếm mút ở trong phòng vang lên, càng tăng thêm một tầng hơi thở dâm mỹ.

“Thích.”

Lâm Nhuỵ đã sướng đến không kềm chế được, cô cũng bất chấp cái gì mà gọi là thẹn thùng, theo bản năng giơ tay nhỏ lên dùng sức ấn đầu nam nhân hướng chính mình.

“Em còn chưa có đủ sướng, vẫn còn muốn.”

Mắt cô lộ ra si mê trả lời, toàn thân và tâm đều đắm chìm trong khoái cảm kích thích.

Phó Duẫn Thừa cong cong môi, thuận thế càng thêm hăng say liếm láp.

Cô gái dâm đãng này lại nhiều lần quyến rũ anh, một lần lại một lần đánh vỡ điểm mấu chốt đạo đức của anh, anh không phải thánh nhân, anh cũng có dục vọng.

Lần này, con dã thú ở sâu trong nội tâm của anh đã hoàn toàn phá tan nhà giam, không có gì là có thể ngăn cản được anh.

Cái gì đều không nghĩ mà chỉ muốn làm, làm xong rồi lại nói.

Coi như là phóng túng bản thân một lần đi.

Anh vừa ngậm lấy hai bên âm đế rồi hút liếm vừa vói đầu lưỡi vào sâu trong tiểu huyệt, sau đó bắt chước tư thế côn th*t thọc vào rút ra, bên trong tiểu huyệt ấm áp tràn lan d*m thủy, đồng thời không ngừng co rút lại, kẹp chặt lưỡi dài đang xâm lấn của anh.

Đây là lần đầu tiên anh chủ động với Lâm Nhuỵ.

Lâm Nhuỵ chỉ cảm thấy bản thân giờ đây tựa như một con chim chóc vui sướng, thể xác và tinh thần đều đang sung sướng kêu gào suy nghĩ muốn càng thêm nhiều.

Hạ thể tích lũy khoái cảm càng lúc càng cường liệt, eo thon có cảm giác như một dòng điện đang chạy. Cô run run một cái, d*m thủy trong suốt trào ra từ tiểu huyệt rồi trực tiếp bắn vào trong miệng của người đàn ông.

Cô triều xuy.

Tựa như đã dùng hết sức lực toàn thân, Lâm Nhuỵ mất đi điểm chống đỡ, cô mềm mại nằm liệt ở trong lòng Phó Duẫn Thừa.

Hai mắt cô mê ly, sắc mặt ửng hồng, hiển nhiên là còn chưa phục hồi tinh thần lại từ trong cơn khoái cảm vừa rồi.

Hầu kết của Phó Duẫn Thừa không ngừng chuyển động. Anh nuốt toàn bộ dâm thuỷ trong khoang miệng vào trong bụng.

Tay lớn vỗ vỗ mông nhỏ vừa tròn vừa kiều của cô, ánh mắt anh thâm trầm, cứng rắn mà lại bá đạo tuyên bố: “Tôi muốn làm em.”

Mà ở dưới hạ thể, cây côn th*t lớn làm cho người ta sợ hãi kia đã sớm ngẩng cao đầu, vận sức chờ phát động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.