Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 22: Lần đầu gặp Mộ Vô Song (2)




Editor: Kim Phượng

Vân Lạc Phong một đường xem qua, những vấn đề mấy người đó dò hỏi đều không có tính khiêu chiến, không có gì thú vị cả, nàng không khỏi có chút thất vọng, lúc nàng muốn xoay người rời khỏi, tầm mắt bỗng nhiên thoáng lướt qua một vấn đề làm nàng dừng bước.

"Xin hỏi nếu không cẩn thận trúng độc mạn đà la thì nên chữa trị thế nào?"

Độc mạn đà la đến từ một loài hoa có tên là mạn đà la, độc tính rất mạnh, người trúng độc này sẽ từ từ già đi cho đến khi tử vong. Hiện tại ở trên đại lục Long Khiếu vấn đề độc mạn đà la này đúng là rất khó giải quyết.

Nhưng mà.....

Trước khi đi mua dược liệu, nàng có tùy tiện lật xem y học bảo điển, lại đúng lúc lật tới một tờ viết về độc mạn đà la.

Có lẽ nhất thời nổi hứng, Vân Lạc Phong viết xuống biện pháp giải độc này ở bên dưới vấn đề, sau đó đặt bút trong tay xuống, đi về phía trung tâm đại sảnh.

Từ đầu đến cuối không có ai nhìn thấy thiếu nữ bạch y lưu lại vài nét bút ở trên tờ giấy kia.

"Cô nương, dược liệu ngài cần ta đã chuẩn bị xong."

Lúc nàng vừa trở lại trung tâm đại sảnh thì nam tử mặc trường bào xanh lá kia cũng đã cầm dược liệu đi đến trước mặt nàng, trên mặt vẫn là nụ cười tươi lễ phép: "Tổng cộng năm trăm vạn lượng bạc."

"Năm trăm vạn lượng? Đắt như vậy?"

Thần kinh của Vân Lạc Phong run rẩy một chút, lần đầu tiên nhận ra phủ tướng quân lại nghèo như vậy.

Hơn nữa những dược liệu này chỉ đủ cho nàng tắm một ngày, nếu liên tục năm ngày, chỉ sợ ngân khố của phủ tướng quân không đủ cho nàng tiêu xài.

Xem ra đã đến lúc nàng phải kiếm chút tiền.....

"Thì ra đường đường là đại tiểu thư phủ tướng quân lại thiếu tiền."

Đột nhiên một giọng nói trào phúng từ cửa lớn của Y Các truyền tới.

Mọi người nương theo tiếng nói nhìn lại, hình ảnh đầu tiên rơi vào mắt chính là bộ váy nhung vàng nhạt của Mộ Vô Song, cao quý thanh nhã, toàn thân toát ra sức quyến rũ vô hạn, hình thành sự đối lập với những người bên cạnh nàng ta.

Nàng tựa như một đóa hoa tươi bên trong một đống cứt trâu, mỹ lệ kiều diễm, hương thơm nức mũi.

Mở miệng cười nhạo Vân Lạc Phong là tiểu tùy tùng Ngô Kỳ bên cạnh nàng ta.

Đối mặt với người như Vân Lạc Phong, Mộ Vô Song luôn luôn khinh thường mở cái miệng cao quý của mình, thậm chí, từ lúc vào cửa đến giờ ngay cả một ánh mắt cũng không thèm nhìn Vân Lạc Phong, quả thật rất kiêu ngạo.

Vân Lạc Phong sờ sờ mũi, nhìn Mộ Vô Song xuất hiện ở đây, dường như còn chưa biết tin nàng đánh Mộ Thân.

"Lâm chưởng quầy!"

Mộ Vô Song vòng qua Vân Lạc Phong, đi thằng về phía nam tử mặc trường bào xanh lá đứng trước mặt nàng, thay đổi sự lạnh lùng cao quý, trên dung nhan xinh đẹp nở nụ cười khẽ.

"Hôm nay Vinh lão có ở đây không? Nếu có, làm phiền Lâm chưởng quầy thông báo một tiếng, Mộ Vô Song đến bái phỏng."

Đây là Y Các!

Cho dù đối diện chỉ là một chưởng quầy nho nhỏ, Mộ Vô Song thân là tiểu thư phủ thừa tướng vẫn phải khách khí, không dám khinh thường.

Lâm chưởng quầy nhíu mày, trên mặt vẫn là nụ cười khách sáo: "Xin lỗi, Vinh lão đi xa vẫn chưa trở về, vẫn là mời Vô Song tiểu thư quay về đi."

Nụ cười trên mặt Mộ Vô Song cứng lại một chút, nàng chính vì được tin Vinh lão đã về nên mới đến cầu kiến, không ngờ những người này lại không nể mặt nàng như vậy.

Dù trong lòng nghĩ vậy nhưng nụ cười trên mặt Mộ Vô Song vẫn không thay đổi: "Nếu vậy, lần này Vô Song mạo muội quấy rầy, nếu Vinh lão trở về xin thông báo với ta một tiếng, Vô Song sẽ mang hậu lễ đến bái phỏng."

"Mời."

Nam tử mặc trường bào màu xanh làm một tư thế mời, hiển nhiên chính là lệnh Mộ Vô Song rời đi.

Trong bụng Mộ Vô Song nghẹn đầy lửa giận không thể bộc phát, nhưng vẫn phải duy trì vẻ cao quý thanh nhã cho nên nhân lúc không ai nhìn thấy nàng ném cho tiểu tùy tùng Ngô Kỳ ở bên cạnh một ánh mắt.

Ngô Kỳ ngay lập tức hiểu ý, nhìn Vân Lạc Phong còn đứng đó chưa đi, trào phúng nói: "Vân Lạc Phong, ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Nếu ngươi không lấy tiền ra mua dược liệu được thì mau cút đi! Những nơi tiểu thư Vô Song xuất hiện cần duy trì không khí sạch sẽ, nhưng không khí tốt như vậy lại bị loại phế vật như ngươi làm ô nhiễm!"

Mộ Vô Song cần duy trì hình tượng ở bên ngoài, tất nhiên không thể lên tiếng gây khó dễ Vân Lạc Phong, cho nên những chuyện như vậy đều do tiểu tùy tùng bên cạnh nàng xuất lực.

Ai bảo bản thân bị nghẹn một bụng lửa giận không chỗ phát tiết, mà cố tình loại phế vật này lại ở đây chứ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.