Hứa Thanh nhăn mày, quay người nhìn lại Một nhóm sứa nhỏ, số lượng chừng trên trăm, đang từ cửa hạp cốc gào thét lao đến, đánh về phía những tên thị vệ cùng thiếu nam thiếu nữ kia.
Thần sắc những người này đại biến, lập tức phản kháng, nhất là mấy tên thị vệ, đều là liều chết ngăn trở.
Mà người thiếu niên lớn tuổi một chút bị Hứa Thanh chú ý tới lúc trước, linh năng ngưng khí tầng bảy chấn động tản ra, vừa ra tay chính là một mảnh hào quang.
Nhưng sứa quá nhiều, vả lại những con sứa này giống như có kháng tính với phép thuật, khi phép thuật rơi vào trên thân chúng, tổn thương sẽ bị yếu bớt trên diện rộng.
Nhưng hết lần này tới lần khác tốc độ của chúng nó lại cực nhanh, xuất kích sắc bén lại phối hợp linh hoạt, khiến cho trong khoảnh khắc, trong hạp cốc liền tử thương bảy tám người.
Một thiếu niên nguyên bản quần áo hoa lệ, giờ phút này đã tan nát, trong mắt lộ ra tuyệt vọng, một con sứa trong nháy mắt đánh tới gã, gã vừa lăn vừa bò lui về phía sau, miệng quay về phía hảo hữu ngưng khí tầng bảy cầu cứu.
- Bách Thiểu, cứu ta!
Theo người kia mở miệng, một đạo hào quang gào thét đến, rơi trước người của gã, cản trở con sứa một chút, khiến cho người thiếu niên này né tránh được nguy cơ trước mắt, kinh hồn táng đảm.
Hứa Thanh ở nơi đây, mặc dù cách khá xa, nhưng vẫn là bị một chút sứa để mắt tới.
Có ba con gào thét lao đến phía hắn, định xuyên thấu thân hình hắn giống như thường ngày.
Trong nháy mắt tiếp theo, hàn mang trong mắt Hứa Thanh lóe lên, tay phải giơ lên trực tiếp ra một quyền.
Oanh, quả đấm của hắn đã rơi vào trên thân thể một đầu sứa, đầu sứa này toàn thân rung động, không cách nào thừa nhận lực lượng của hắn, trực tiếp tan vỡ chia năm xẻ bảy.
Hứa Thanh cũng không dừng lại, sau một khắc dao găm xuất hiện trên tay trái, nhoáng một cái tới gần mặt hai đầu sứa khác.
Tốc độ của hắn nhanh hơn đám sứa, thân thể của hắn cũng linh hoạt hơn đám sứa, trong chớp mắt hắn liền xuyên thẳng qua sau, thân thể hai đầu sứa kia liền chia làm hai nửa.
Một màn này khiến cho những tên thiếu nam thiếu nữ đang giao chiến với đám sứa chấn động tâm thần, theo bản năng đi tới gần phía của hắn.
Mà do hắn liên tục chém giết ba đầu sứa, cũng khiến cho những con sứa khác nhao nhao mở ra những con mắt yêu dị, sau đó lập tức đánh tới vị trí của Hứa Thanh.
Lần này, hơn mười đầu tới.
Thần sắc Hứa Thanh như thường, cũng không lui lại, thân thể cứ thế xông lên, hóa thành một đạo tàn ảnh áp sát tới gần, chủy thủ trong tay tràn ra hàn mang chói mắt, những nơi đi qua tất cả những con sứa nhao nhao phát ra âm thanh phanh phanh tan vỡ.
Mà theo bọn nó tử vong, rất nhiều dị chất khuếch tán ra, khiến cho cỏ cây trong hạp cốc phần lớn biến thành xanh đen, cũng bao gồm nhà thuốc của Hứa Thanh.
Về phần những tên thị vệ bị thương kia, sắc mặt cũng đều bị dị chất bao phủ lên.
Nhìn hạp cốc của mình biến thành như vậy, sát cơ trong mắt Hứa Thanh trở lên nồng đậm.
Thân thể lần nữa lao ra, lần này tốc độ của còn hắn nhanh hơn, những nơi đi qua, dao găm vung vẩy, từng con sứa nhao nhao tan vỡ, nhưng rất nhanh hắn liền nhướng mày, dao găm trong tay dưới sự ăn mòn của dị chất, dần dần không cách nào thừa nhận được nữa, bắt đầu vỡ vụn.
Hứa Thanh không kịp đi đau lòng, phất tay hiện ra que sắt, liên tục đảo qua vài đầu sứa, cùng lúc vung ra phấn độc.
Tuy rằng thân thể những con sứa này có trình độ kháng độc không nhỏ, phấn độc trong khoảng thời gian ngắn tràn ngập khắp bốn phía cũng khó có thể ảnh hưởng tới chúng nó, nhưng Hứa Thanh không bỏ qua bất kỳ yếu tố nào, bởi vì độc không chỉ có tác dụng là giết chóc, còn có tác dụng trung hoà mùi vị.
Mà Hứa Thanh cũng không có đủ vũ khí, que sắt của hắn có lực xuyên thấu mạnh, nhưng chém giết sẽ không bằng dao găm, đúng lúc này, sau lưng Hứa Thanh truyền đến một tiếng hô.
- Bằng hữu, dùng kiếm của ta!
Trong lúc nghe thấy câu này, một thanh kiếm tràn ra hàn mang từ phía sau Hứa Thanh bay tới, bị hắn trở tay một cái tiếp được, khóe mắt thấy người cho mình kiếm, chính là người thiếu niên được xưng là Bách Thiểu.
Hứa Thanh không nói chuyện, sau khi bắt được trường kiếm liền lập tức cảm nhận được thanh kiếm này không tầm thường.
Theo hắn vung lên, hàn mang sắc bén lập tức liền tản ra từ trên thân kiếm, mặc dù hắn không biết dùng kiếm, nhưng dựa vào sự sắc bén của nó, Hứa Thanh vẫn lập tức gi3t chết 7-8 con sứa.
Theo thi thể sứa trên mặt đất càng ngày càng nhiều, trên người Hứa Thanh cũng dính đầy máu xanh do sứa bắn ra, mà ba tên thị vệ cùng những thiếu nam thiếu nữ còn sót lại, bây giờ cũng đều ở sau lưng Hứa Thanh, tất cả mọi người nhìn một màn này, nội tâm nổ vang, trong mắt tràn đầy hoảng sợ cùng không cách nào tin.
- Quá!
Quá mạnh mẽ!
- Hắn là luyện thể, đây là luyện thể tầng mấy? Chẳng lẽ đến đại viên mãn!
- Nhìn linh năng chấn động không giống a, giống như tầng năm tầng sáu gì đấy.
- Tu vi không trọng yếu, quan trọng là !
Người này rất tàn nhẫn.
Tâm thần của thị vệ và những thiếu nam thiếu nữ kia, giờ phút này đang chấn động mãnh liệt, nhìn Hứa Thanh ra tay mà chấn động.
.