Quận Vương Phi Phúc Hắc

Chương 11: Lôi thị thiết trí độc kế




Edit:..Lam Thiên..

Nhã Viên, Lôi thị nhìn Trầm Doanh Tuyết, ánh mắt nghiêm khắc: "Doanh Tuyết, chuyện của Diệp Lỗi, là do ngươi xúi giục?" Diệp Lỗi mặc dù nghịch ngợm nhưng cũng không phải người thích gây sự vô cớ, nếu như không có người khuyến khích, hắn căn bản sẽ không chạy tới Trúc Viên tìm Trầm Ly Tuyết gây phiền toái.

Tay Trầm Doanh Tuyết bưng chén trà dừng lại một chút, sau đó nhẹ nhàng gật đầu một cái!

Chén trà trong tay Lôi thị ‘ba’ một tiếng ném xuống đất, mảnh nhỏ phân tán khắp nơi, nước trà theo gạch lát trơn bóng chảy lênh láng: "Hắn là đệ đệ ruột của ngươi..."

Lôi thị tức giận nghiến răng nghiến lợi, nàng làm sao cũng không nghĩ tới, Trầm Doanh Tuyết vì muốn đối phó với Trầm Ly Tuyết, cư nhiên không từ thủ đoạn lợi dụng cả chính người thân cận nhất của chính mình.

Bên ngoài, đám nha hoàn, ma ma e sợ Lôi thị sẽ đem tức giận phát tiết lên trên người các nàng, tất cả đều cúi đầu, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Trầm Doanh Tuyết không sợ hãi Lôi thị như các nàng, nhưng khí thế nói chuyện rõ ràng cũng yếu đi vài phần: "Ta nào biết Trầm Ly Tuyết lại giỏi giảo biện như vậy..."

Kế hoạch của nàng vốn là để Trầm Diệp Lỗi tới kích thích Trầm Ly Tuyết khiến nàng mất đi lý trí đánh Trầm Diệp Lỗi cái tát, lấy độ sủng ái của Trầm Minh Huy và Lôi thị đối với Trầm Diệp Lỗi, Trầm Ly Tuyết không chết cũng sẽ mất một lớp da, nhưng nàng thế nào cũng không nghĩ tới Trầm Ly Tuyết lại biết chơi cờ cao chiêu, đánh Trầm Diệp Lỗi không nói, còn khiến cho Trầm Diệp Lỗi bị phạt.

"Về sau không được lại lợi dụng Diệp Lỗi!" Lôi thị lớn tiếng ra lệnh, Trầm Diệp Lỗi là nhi tử duy nhất của nàng, nàng không muốn hắn phải chịu thương tổn dù chỉ một chút.

"Ta biết!" Trầm Doanh Tuyết không chút để ý trả lời, Trầm Diệp Lỗi vừa ngu ngốc lại vừa vụng về, thành sự không đủ, thất bại sự có thừa, cho dù Lôi thị không nói, nàng cũng không tính tiếp tục lợi dụng hắn.

Sắc mặt Lôi thị dịu xuống một chút: "Chỗ Trầm Ly Tuyết, ngươi không cần quan tâm nữa, ta sẽ nghĩ biện pháp đối phó nàng."

"Mẫu thân, chúng ta không thể tiếp tục cùng Trầm Ly Tuyết hao phí thời gian." Trong đôi mắt xinh đẹp của Trầm Doanh Tuyết lóe lên một chút ngưng trọng: "An Quận vương đã khởi hành  sắp về tới kinh thành rồi!"

Lôi thị ngẩn ra: "Làm sao mà ngươi biết?"

"Chu Văn Hiên nói." Nhắc tới Chu Văn Hiên, Trầm Doanh Tuyết liền có tràn đầy tự tin, nam nhân quả thực đều yêu mỹ mạo, ngay cả Chu Văn Hiên đầu gỗ kia cũng đối với chính mình động tâm: "Đây là tin tức mới truyền tới kinh thành lúc mặt trời lặn, ngày mai phụ thân vào triều mới có thể biết!"

An Quận vương hồi kinh, không phải chuyện cơ mật trong triều đình, hoàng thất sẽ không cố ý giấu diếm, người khác biết được cũng chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn mà thôi.

Lôi thị nhìn Trầm Doanh Tuyết, dung mạo Doanh Tuyết xinh đẹp, so với Trầm Ly Tuyết cao hơn một chút, nhưng Trầm Ly Tuyết lại có khí chất cao quý thanh lãnh, tâm tính điềm tĩnh thanh nhã mạnh mẽ giống như có một cỗ lực hấp dẫn vô hình làm cho người ta chút bất tri bất giác muốn đến gần nàng, về điểm này, Doanh Tuyết hoàn toàn thua nàng

Doanh Tuyết cùng Trầm Ly Tuyết đều có ưu điểm của riêng mình, nói cách khác, Trầm Doanh Tuyết chỉ có một nửa cơ hội trở thành An Quận vương phi, không không không, nữ nhi của nàng nhất định phải trở thành An Quận vương phi.

Đáy mắt Lôi thị đột nhiên mãnh liệt bắn ra lệ khí: "Ta sẽ nghĩ biện pháp, ở trước khi An Quận vương hồi kinh loại bỏ Trầm Ly Tuyết!"

*****..Lam Thiên..****

Trúc Viên, Trầm Ly Tuyết nhìn sang Thu Hòa đang cúi đầu vô cùng lo lắng, cười nhẹ nói: "Từ hôm nay trở đi, Thu Hòa nâng lên làm nhị đẳng nha hoàn”

Bên người Trầm Ly Tuyết đã có hai nhất đẳng nha hoàn là Xuân Hoa và Thu Nguyệt do Lôi thị phái tới, bởi vì chưa bắt được lỗi của hai người họ nên nàng cũng không thể nâng Thu Hòa lên làm đại nha hoàn, huống chi, tính cách của Thu Hòa cũng cần có thời gian khảo nghiệm thêm, trước hết để cho nàng từ tam đẳng nha hoàn lên làm nhị đẳng nha hoàn đi.

Thu Hòa mừng rỡ như điên, vội vàng hành lễ: "Đa tạ tiểu thư!" Nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, nàng gây họa nhưng chẳng những không bị đuổi ra khỏi Tướng phủ mà còn được thăng lên làm nhị đẳng nha hoàn.

Nha hoàn Thu Nguyệt đi vào trong phòng nói: "Đại tiểu thư, Đinh ma ma tới!"

Trầm Ly Tuyết nhíu mày: "Dẫn nàng tiến vào!" Đinh ma ma là trợ thủ đắc lực nhất của Lôi thị, nàng đến Trúc Viên, chỉ sợ là lai giả bất thiện, nhưng Trầm Ly Tuyết không sợ nhất chính là người xấu.

Đinh ma ma gần năm mươi tuổi, tướng mạo hiền lành, gặp người luôn một bộ dáng tươi cười: "Đại tiểu thư!"

"Ma ma mời ngồi!" Ở Tướng phủ Đinh ma ma cũng coi như người có chút địa vị, Trầm Ly Tuyết sẽ không quá mức chậm trễ.

"Nô tỳ không dám!" Đinh ma ma từ chối hảo ý của Trầm Ly Tuyết: "Nô tỳ phụng mệnh Tướng gia, phu nhân tới báo cho đại tiểu thư biết sáu ngày sau là ngày tốt, muốn vì đại tiểu thư tiến hành nghi thức nhập gia phả, bất quá..."

Trầm Ly Tuyết mỉm cười: "Bất quá cái gì?" Trẻ con chết non không được nhập gia phả, mọi người đều cho rằng mười lăm năm trước Trầm Ly Tuyết đã chết nên gia phả Trầm thị tự nhiên không có tên của nàng, bất quá, nàng trở về Tướng phủ, đánh Trầm Diệp Lỗi, đoạt An Quận Vương của Trầm Doanh Tuyết, Trầm Minh Huy và Lôi thị chẳng những không mang thù còn để cho chính mình nhập gia phả? Thật sự là chuyện lạ.

"Đại tiểu thư vẫn còn đang để tang mẫu thân, lại vượt qua vạn dặm thiên sơn từ Thanh Châu đi tới kinh thành, nếu muốn nhập gia phả, trước phải tới chùa thỉnh một pho tượng phật  mang về Tướng phủ cung phụng, phù hộ mọi người trong Tướng phủ đều được bình an..." Đinh ma ma thản nhiên nói, thỉnh thoảng lại lén lút nhìn sắc mặt của Trầm Ly Tuyết.

Trầm Ly Tuyết làm như không biết, có chút suy nghĩ híp hai mắt lại: "Kinh thành Thanh Diễm còn có phong tục này!"

"Đúng vậy, đại tiểu thư, nô tỳ thật ra có nghe nói qua một chút về loại sự tình này!" Ở dưới ám chỉ của Đinh ma ma, nha hoàn Thu Nguyệt phụ hoạ theo lời của nàng.

"Phải không?" Trầm Ly Tuyết không tiếp tục nói, chỉ mỉm cười nhìn về phía Đinh ma ma, ánh mắt nàng rõ ràng ấm áp, tươi mát nhưng lại làm cho Đinh ma ma có cảm giác vô cùng quỷ dị, suýt nữa hít thở không thông, cái trán chảy ra một tầng mồ hôi lạnh mỏng: Trầm Ly Tuyết  sao lại dùng loại ánh mắt này nhìn chính mình, có phải nàng đã đoán được cái gì rồi hay không?

"Ma ma có biết phật của chùa nào linh nghiệm nhất không?" Trầm Ly Tuyết liếc mắt nhìn sang bên cạnh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn đầy tươi cười ấm áp: vô sự hiến ân cần không gian tức là đạo, Lôi thị lại đang đào hố chờ nàng, dù sao chính mình cũng đang nhàn rỗi không có việc gì làm, liền bồi nàng chơi vài chiêu đi.

Trầm Ly Tuyết đồng ý đi chùa! Tâm của Đinh ma ma nháy mắt được thả lỏng, trên gương mặt gia nua tươi cười thành một đóa hoa: "Phật linh nghiệm, tự nhiên là ở chùa Lạc Diệp Tự!"

Trầm Ly Tuyết lễ phép mỉm cười: "Đa tạ ma ma báo cho biết, ta chuẩn bị một chút sau đó sẽ tới Lạc Diệp  Tự cầu phật!"

"Thật tốt quá, nô tỳ sẽ lập tức trở về bẩm báo cho phu nhân biết, đồng thời  chuẩn bị lễ nghi để đại tiểu thư nhập gia phả!" Đinh ma ma vui vẻ đi về phía Lôi thị phục mệnh.

Cho Thu Nguyệt lui xuống, Trầm Ly Tuyết nhìn về phía Thu Hòa: "Thu Hòa, ngươi có biết kinh thành cách Lạc Diệp Tự  bao xa hay không?"

"Gần một trăm dặm!" Thu Hòa nghi hoặc khó hiểu nhỏ giọng nói thầm: "Bình thường phu nhân cùng các tiểu thư đi dâng hương đều là tới Tướng Quốc Tự ngoại ba mươi dặm, vì sao lần này lại để cho đại tiểu thư đi tới Lạc Diệp Tự xa xôi cầu phật?"

Trầm Ly Tuyết bưng chén trà, lạnh lùng cười, vì sao? Đương nhiên là vì thiết kế chính mình: "Thu Hòa, ngươi tới Tướng phủ đã bao lâu?"

"Hồi tiểu thư, nô tỳ đến phủ đã một năm rưỡi!" Thu Hòa không biết vì sao Trầm Ly Tuyết lại hỏi chuyện này nhưng nàng vẫn thành thành thực thực trả lời.

"Vậy vào thời gian này năm trước, Tướng phủ có chuyện gì đặc biệt không?" Lôi thị muốn tính kế Trầm Ly Tuyết nàng cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.

"Hiện tại là tháng ba, tháng ba..." Thu Hòa đang nhỏ giọng lẩm bẩm, đột nhiên ánh mắt sáng lên: "Tháng ba ở Tướng phủ có đại sự!"

Năm ngày sau, trời tờ mờ sáng, Trầm Ly Tuyết rửa mặt chải đầu, sau khi dùng bữa xong liền cùng Xuân Hoa Thu Nguyệt đi ra khỏi Trúc Viên.

Bên trong Tướng phủ đình đài lầu các, cầu nhỏ nước chảy tựa như ảo mộng, trên con đường lát đá xanh, đám nha hoàn mặc một thân y phục màu xanh, trên tay cầm chén ly, nuối đuôi nhau mà đi, nhìn thấy Trầm Ly Tuyết đều phúc thân hành lễ: "Đại tiểu thư!"

Trầm Ly Tuyết mỉm cười, tiếp tục bước đi, đám nha hoàn, gã sai vặt đều đứng lên, tiếp tục bận rộn.

Rất xa, Trầm Ly Tuyết nhìn thấy, cảnh trí trong hoa viên bị thay đổi hoàn toàn mới, phòng khách, đại sảnh đều đổi đồ bày trí mới, toàn bộ Tướng phủ đều thay đổi bộ dáng ban đầu.

Nàng đang đi, đột nhiên bên cạnh truyền đến một tiếng gọi khẽ: "Ly Tuyết tỷ tỷ!"

Trầm Ly Tuyết xoay người nhìn lại, Trầm Doanh Tuyết mặc một thân y phục màu xanh, giống như tiên tử, nhẹ nhàng chạy tới chỗ nàng: "Muội muội có việc?"

"Biết hôm nay tỷ tỷ muốn tới Lạc Diệp Tự cầu phật, muội muội cố ý đến đưa tiễn!" Trầm Doanh Tuyết tươi cười động lòng người: "Mẫu thân bố trí Tướng phủ như vậy, tỷ tỷ có vừa lòng không?"

Khóe miệng Trầm Ly Tuyết khẽ gợi lên một độ cong xinh đẹp: "Phu nhân thực dụng tâm!" Dụng tâm bố trí Tướng phủ, càng thêm dụng tâm tính kế chính mình.

"Mẫu thân rất coi trọng việc tỷ tỷ nhập gia phả, dụng tâm bố trí Tướng phủ cũng là vì mặt mũi của tỷ tỷ!" Trầm Doanh Tuyết mỉm cười, khuynh quốc khuynh thành.

"Thời gian không còn sớm, ta muốn lên đường tới Lạc Diệp Tự, muội muội tùy tiện đi!" Lướt qua Trầm Doanh Tuyết, Trầm Ly Tuyết lập tức đi đi ra khỏi phủ: Trầm Doanh Tuyết tìm đến chính mình hẳn là vì muốn an ủi chính mình, làm cho chính mình yên tâm đi Lạc Diệp Tự cầu phật, thật sự là giấu đầu hở đuôi! Diễn Đàn Lê Qúy Đôn, edit;..Lam Thiên

Nhìn bóng dáng Trầm Ly Tuyết càng lúc càng xa, ánh mắt xinh đẹp của Trầm Doanh Tuyết tràn đầy trào phúng: "Ngu xuẩn, ngươi vừa đi, liền không thể về được, Tướng phủ này làm sao có thể vì ngươi nhập gia phả mà chuẩn bị  ..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.