Quân Giáo Sinh

Quyển 2 - Chương 39: Xuất phát




Cuộc khảo hạch quân huấn thường niên sau trận thi đấu cơ giáp, đối với những người nghiêm túc tham gia tập luyện mà nói hoàn toàn không có bất cứ khó khăn nào, lần khảo hạch này số lượng tân sinh thông qua đạt tới 100%. Nguyên bản sau khi vượt qua cuộc khảo hạch sẽ chính thức lên lớp, nhưng mà, năm nay đúng dịp 600 năm thành lập đế quốc Lacey, thủ đô của thiên hà Cepheus sắp cử hành đại lễ chúc mừng, toàn bộ những người sinh sống trên các tinh cầu thuộc phạm vi chính quyền đế quốc đều được nghỉ 10 ngày.

Mười ngày nghỉ này, đối với các học viên mà nói không thể nghi ngờ chính là cơ hội được nghỉ ngơi hiếm có. Rất nhiều học viên vừa lúc có thể về nhà thăm cha mẹ, hoặc là đi đến nơi khác du ngoạn.

Nhưng mà, đối với Lâm Viễn và Caesar mà nói, 10 ngày nghỉ này mỗi một phút đều trở nên vô cùng quý giá.

— Bởi vì bọn họ cần phải đến thủ đô của thiên hà Cepheus trước khi tập huấn trận đấu bắt đầu.

Khác với thi đấu trong nội bộ trường, trận chung kết toàn quốc là thi đấu đoàn thể theo đơn vị trường học, phân ra thành thi đấu chướng ngại, thi đấu áp lực, thi đấu chiến lược cùng với quyết đấu đoàn thể cuối cùng, mỗi hạng mục đều có tiêu chuẩn chấm điểm cho từng người. Thi đấu đoàn thể không chỉ có yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc đối với năng lực cá nhân của mỗi vị tuyển thủ, mà còn chú trọng đến sự phối hợp giữa đoàn thể, những trường học đến dự thi phải tới tập huấn ở thủ đô trước trận đấu ba ngày cũng là quy định của hiệp hội cơ giáp.

Lần này huấn luyện viên mang đội đến thiên hà Cepheus vẫn như trước là trung tá Knox.

Sáng ngày 27 tháng 2, trung tá Knox triệu tập mười học viên đứng đầu đến, ngữ khí nghiêm túc nói. “Trận chung kết toàn quốc là lấy thi đấu đoàn thể theo đơn vị trường học, nhớ kỹ, từ giờ trở đi các cậu chính là một tập thể, một người vinh quang cả đội vinh quang, một người tổn hại thì cả tập thể đều tổn hại! Trường học chúng ta đã bốn năm liên tiếp lấy được quán quân thi đấu toàn quốc, cúp quán quân năm nay cũng tuyệt đối không được để vuột mất! Hi vọng các cậu sẽ tín nhiệm lẫn nhau, phối hợp cùng nhau, phát huy được cao nhất khả năng của trường học chúng ta!”

Mọi người lập tức nghiêm túc nói. “Rõ! Huấn luyện viên!”

Knox gật gật đầu. “Sáng sớm ngày mai đúng 7 giờ đến tập hợp ở cổng trường học, tôi sẽ dẫn các cậu đến thủ đô tiến hành tập huấn ba ngày trước trận đấu, để các cậu có thể hiểu rõ quy tắc thi đấu. Sau khi đến thủ đô, việc ăn ở của các cậu đều là do hiệp hội cơ giáp thống nhất sắp xếp, nếu muốn gặp bạn bè gì đó hoặc tới nơi nào chơi, phải đến xin phép tôi.”

Knox dừng một chút, ánh mắt lợi hại theo thứ tự đảo qua trên mặt mười học viên. “Đã hiểu rõ chưa?”

Mọi người lập tức cao giọng đáp trả. “Hiểu rõ, huấn luyện viên!”

***

Trên đường trở lại ký túc xá, Lâm Viễn có chút nghi hoặc hỏi. “Caesar, vị cao thủ trước kia chỉ dạy cho tôi là học trưởng Leo sao?”

Vừa rồi thời điểm tập huấn Lâm Viễn đã cẩn thẩn quan sát cả mười học viên đứng đầu toàn trường, năm ba hệ điều khiển cơ giáp có ba người, hai nam một nữ, trong đó có một nam sinh tên là Ace thanh âm nhu hòa, một nam sinh khác tên là Leo thanh âm có chút trầm thấp. Lâm Viễn cùng vị cao thủ thần bí kia mỗi lần đều đối thoại qua cơ giáp, bởi vậy cũng không thể xác định được giọng thật của đối phương đến cùng là như thế nào.

Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có học trưởng Leo là phù hợp nhất.

Nhưng kỳ quái là, Leo giống như không biết mình? Lâm Viễn chủ động hướng hắn cười, hắn cư nhiên thờ ơ?

Caesar quay đầu đối diện với ánh mắt tràn đầy hoang mang của Lâm Viễn, nhịn không được mỉm cười giải thích. “Không phải Leo. Cậu trước hết đừng nóng lòng, vị cao thủ kia không có tham gia thi đấu, nhà hắn ở tại thủ đô của thiên hà Cepheus, chờ chúng ta đến thủ đô rồi, hắn sẽ mời cậu ăn cơm.”

Lâm Viễn hưng phấn mà gật gật đầu. “Nga, nguyên lai là như vậy!”

Trách không được lúc thi đấu vẫn có cảm giác không thích hợp, vị cao thủ thần bí kia lợi hại như vậy, nhưng trên sân thi đấu lại không thấy tuyển thủ nào có trình độ cao như thế, nguyên lại là hắn không có dự thi, bằng không quán quân khẳng định sẽ là hắn.

Nghĩ thông suốt điểm này, Lâm Viễn cũng không hoang mang nữa, sau khi đến ký túc xá lập tức trở lại phòng ngủ đi tắm.

***

Bên trong phòng khách, Brian đang mở màn hình siêu thanh lớn xem phim truyền hình, lần này là một bộ phim về đề tài khoa học viễn tưởng, diễn các loại ân oán tình cừu, báo thù lẫn nhau. Caesar đi đến ngồi xuống bên cạnh y, hỏi. “Tôi cùng Lâm Viễn sáng mai xuất phát đi thủ đô, mười ngày nghỉ này cậu có sắp xếp gì không?”

Brian nói. “Ngày mai tôi cũng trở về, qua hai ngày nữa chính là đại thọ hai trăm tuổi của ông nội, toàn bộ người trong gia tộc Birch chúng tôi đều phải tham dự.”

Aston lão tiên sinh đại thọ hai trăm tuổi, không chỉ toàn bộ người trong gia tộc Birch bắt buộc phải có mặt, ngay cả hoàng thất cũng đều gửi quà mừng.

Hoàng thúc của Caesar gả cho tiểu nhi tử Drew của Aston tiên sinh, sinh hạ ra đứa con độc nhất Brian. Hoàng tộc cùng gia tộc Birch qua lại mật thiết, không chỉ là do quan hệ họ hàng sau khi thành thông gia, mà còn vì Aston tiên sinh là chuyên gia cơ giáp số một số hai của đế quốc, danh tiếng ở trong toàn đế quốc thậm chí còn vượt qua các đại tướng quân của Quân bộ.

Cơ giáp cấp S của bệ hạ, vương tử Caesar, nguyên soái Rawson đều là do ông chế tạo, nhưng cơ giáp của tướng quân Drew, con trai ruột của ông thì ông lại hoàn toàn không để ý tới. Tính tình lão tiên sinh vô cùng cổ quái, chỉ chế tạo cơ giáp cho những người mà mình thấy thuận mắt. Đã hai trăm tuổi mà thần thái vẫn sáng láng, cả ngày vùi đầu nghiên cứu linh kiện, đồ đệ không nhiều nhưng đều là các cao thủ….

Sinh nhật của một vị lão tiền bối đức cao vọng trọng như vậy, có thể nghĩ đến tình hình lúc đó nhất định sẽ có nhiều náo nhiệt.

Hai người đang trò chuyện, Snow cũng trở về.

Brian vội vàng đứng dậy đi đến trước mặt cậu, hỏi. “Snow, mười ngày này cậu có dự định gì?”

Snow ngữ khí bình thản nói. “Không có dự định gì.”

Brian gãi gãi đầu. “Tôi muốn về nhà một chuyến, có lẽ sẽ không thể ở cùng cậu.”

Snow nói, “Không sao.”

Dứt lời, cậu liền xoay người trở lại phòng ngủ của mình, đóng cửa thản nhiên đi tắm.

Brian có chút mất mát trở lại ngồi xuống trên ghế sô pha, quay đầu về phía Caesar nói. “Kỳ thật tôi rất muốn mang Snow về thủ đô chơi vài ngày, nhưng mà, lần đại thọ này của ông nội, mấy nhóm cô dì chú bác thân thích linh tinh của tôi đều đến ở đó, tôi với Snow ở cùng một chỗ vạn nhất bị người khác thấy, ngược lại sẽ gây bất lợi đối với cậu ấy…..”

Caesar hiểu rất rõ tâm sự của Brian, gật gật đầu nói. “Cậu không mang theo cậu ấy đi là đúng. Chung quy quan hệ của các cậu hiện tại cũng không thích hợp để công khai cùng người nhà, toàn bộ thành viên gia tộc Birch tụ họp, dẫn cậu ấy đến trong tình hình này tuyệt đối là tự tìm phiền toái.”

Brian trầm mặc một lát. “Nhưng mà, cậu cùng Lâm Viễn đi tham gia thi đấu, tôi cũng phải về nhà, chúng ta đều đi, trong ký túc xá không phải chỉ còn một mình cậu ấy sao?”

Snow vốn cá tính lãnh đạm không có bạn bè gì, bạn cùng ký túc xá đi hết sạch chỉ để lại một mình cậu, vừa nghĩ đến cậu phải một mình chờ đợi trong căn phòng trống trơn suốt cả mười ngày, ngay cả một người để nói chuyện cũng không có, Brian liền cảm thấy vô cùng đau lòng. (sến quá =)))

Caesar đề nghị. “Không bằng cậu đặt cho cậu ấy một chuyến du lịch, để cậu ấy chọn chỗ nào đó đi chơi vài ngày?”

Brian nghĩ nghĩ nói. “Tôi đi hỏi một chút xem cậu ấy có muốn đến chỗ nào hay không.”

Brian đứng dậy đi đến phòng ngủ của Snow, gõ mở cửa đi vào.

Snow nghi hoặc hỏi. “Sao thế? Không phải ngày mai cậu phải về nhà sao? Không đi thu thập hành lý?”

Brian đột nhiên tiến lên một bước, gắt gao ôm lấy Snow, đem cằm đặt trên vai Snow nhẹ nhàng cọ cọ, hạ giọng nói. “Lần này tôi về nhà, suốt mười ngày sẽ không thấy được cậu….”

Snow. “……..”

Động tác lấy lòng cũng ngữ khí ôn nhu của Alpha này, luôn luôn có thể lập tức đánh trúng chỗ mềm yếu nhất của Snow.

Thân thể Snow cứng ngắc một lát, lúc này mới do dự vươn tay đến, như muốn trấn an mà nhẹ nhàng sờ sờ đầu Brian, nhẹ giọng nói. “Mười ngày mà thôi, không cần lo lắng.”

Brian thở sâu, hương vị lạnh lùng thản nhiên trên người Snow đặc biệt dễ chịu, làm cho người ta luyến tiếc buông tay.

Gắt gao ôm cậu trong chốc lát, Brian lúc này mới buông Snow ra, nghiêm túc nhìn cậu nói. “Tôi có thẻ hội viên VIP của công ty du lịch trung ương, giúp cậu đặt một chuyến du lịch đường bộ, mười ngày này cậu vừa lúc có thể ra ngoài chơi, có thích đi chỗ nào không?”

Snow nói. “Không cần, tôi muốn tranh thủ mấy ngày nghỉ để làm thí nghiệm.”

Brian lập tức nhíu mày. “Khó khăn lắm mới được nghỉ, còn làm thí nghiệm gì a?”

Snow nói. “Việc thiết kế đề tài tốt nghiệp của Cheryl học tỷ đã sắp kết thúc, tôi là trợ thủ của cô ấy, mấy ngày này vừa lúc ở lại hỗ trợ.”

Nghe được tên của Cheryl, Brian lập tức đen mặt. “Lại là học tỷ kia, cậu đừng có cả ngày cùng một chỗ với cô ta!”

Trong không khí rõ ràng hiện lên một vị dấm chua nồng đậm.

Snow vội vàng nói. “Tôi cùng cô ấy không có gì hết.”

Brian vẫn như cũ mặt đầy khó chịu. “Ánh mắt cô ta nhìn cậu rõ ràng không ổn, khẳng định là có ý với cậu! Bằng không cô ta tại sao lại cho cậu làm trợ thủ của mình? Cậu mới năm nhất, vừa nhập học, tìm trợ thủ làm thí nghiệm sao cô ta không tìm học viên năm hai, lại cố tình tìm tới cậu, đây không phải là có ý đồ thì là cái gì? Suốt mười ngày này, cô ta cư nhiên lại bắt cậu một mình cùng một chỗ làm thí nghiệm với cô ta?!”

Hai mắt Brian đã muốn bốc hỏa.

Snow có chút hối hận đã lôi học tỷ Cheryl ra làm lá chắn, lá chắn này không chỉ hoàn toàn vô dụng mà còn phản hiệu quả.

….. Thời điểm Alpha tức giận thì phải trấn an như thế nào?

Snow nghĩ nghĩ, lần trước lúc hôn y hình như hiệu quả cũng không tệ lắm?

Vì thế, Snow kiễng chân, nhẹ nhàng hôn lên môi Brian, cắt ngang lời chất vấn đầy phẫn nộ của Brian.(mỡ dâng miệng mèo á =)))

Brian. “……………..”

Lời định nói vừa muốn ra khỏi miệng đã bị Snow hôn chặn, mềm mại lướt qua bên môi trong chớp mắt, xúc cảm lành lạnh, phảng phất như chỉ là ảo giác vội vã lóe lên trong trí óc.

Brian ngốc một giây, lập tức ôm chặt lấy eo Snow, hung hăng hôn lại!

“Ngô…..”

Lần trước không phải hôn một chút liền tốt sao? Tại sao tình huống lần này không đúng….

Snow vội vàng dùng lực đẩy y, lại bị Brian lấy hai tay gắt gao ôm vào ngực.

Ưu thế về thể lực của Alpha khiến toàn bộ giãy dụa của Snow thành vô ích, đầu lưỡi lình hoạt của Brian nhân cơ hội cạy mở khớp hàm, trực tiếp tham nhập vào trong miệng Snow, cuốn lấy đầu lưỡi Snow mà điên cuồng duyện mút.

Lưng Snow cứng ngắc căng thẳng.

Niêm mạc mẫn cảm bên trong khoang miệng bị đầu lưỡi Alpha bá đạo liếm qua, kịch liệt ma sát, lưng đột nhiên bốc lên một tia run rẩy nho nhỏ, dọc theo dây thần kinh xông thẳng lên não.

Bị Alpha hôn môi đến toàn thân như nhũn ra, Snow bất đắc dĩ thậm chí nuốt vào tân dịch trong miệng đối phương.

“Ngô ân….. Ngô….. Ngô…..”

Brian hôn càng thêm nhiệt tình, hơn nữa, kỹ thuật hôn của người này rõ ràng đã tiến bộ n lần so với lần trước.

Hiệu quả thuốc ức chế tự chế của Snow còn đang trong giai đoạn nghiệm chứng, trong khoảng thời gian này vẫn tránh cùng Brian tiếp xúc thân mật, hôm này hôn sâu như vậy, khiến cho chất dẫn dụ trong cơ thể Omega lại bắt đầu không an phận dao động!

Brian điên cuồng hôn sâu, khiến Snow cơ hồ là hoàn toàn mềm nhũn trong lòng y.

— Không nghĩ tới, một động tác trấn an của mình, cư nhiên sẽ châm lửa cho y.

Thẳng cho đến khi Brian rốt cuộc vẫn chưa thỏa mãn kết thúc nụ hôn, từ trong miệng Snow lui ra, Snow lúc này mới dùng một tia khí lực cố gắng chống đỡ, siết chặt nắm tay, thở dốc giương mắt nhìn y. “…… Cái này vừa lòng chưa?”

Bộ dáng hơi hơi đỏ mặt, môi ướt át, đôi mắt lam sắc phiếm một tầng hơi nước, giương mắt ra vẻ lãnh đạm nhìn về phía mình, quả thực là mê người đến cực điểm.

Brian thở sâu, kìm nén xúc cảm mãnh liệt trong lòng mình, mỉm cười nói. “Được rồi, tôi tin cậu cùng Cheryl không có gì. Bất quá, mười ngày này cậu vẫn muốn cùng cô ta làm thí nghiệm sao?”

Snow thản nhiên nói. “Thí nghiệm đã đến giai đoạn kết thúc, tôi chỉ hỗ trợ học tỷ thôi.”

Snow dừng một chút, lại bổ sung, “Trừ tôi ra, còn có hai trợ thủ năm hai….. Cậu đừng nghĩ nhiều.”

Brian cuối cùng cũng yên lòng. “Vậy được, tôi đi sắp xếp hành lý, chờ tôi về.”

Dứt lời, còn sáp lại gần ôn nhu hôn hôn trán Snow, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn xoay người đi.

Cuối cùng cũng đuổi được Brian đi, Snow ngồi trở lại bàn học bên cạnh, uống hết nửa cốc nước lạnh trên bàn.

Tim đập nhanh có phần mất khống chế, toàn thân đều bốc hỏa, bộ vị nào đó ở hạ thân thậm chí xuất hiện phản ứng…..

Loại tình huống này thực không lạc quan.

Snow hít sâu vào một hơi, thấp giọng mở miệng gọi. “Dạ Tuyết.”

Cơ giáp màu bạc ở trong vòng cổ không gian lập tức hóa thành nhân hình đứng trước mặt Snow, bình tĩnh nói. “Vâng, chủ nhân.”

Snow trầm mặc trong chốc lát, mới hỏi. “……. Ta có thể tin tưởng ngươi không?”

Dạ Tuyết bình tĩnh nói. “Chủ nhân, thời điểm ta được chế tạo xong, Brian đã đối với đầu mối trí năng của ta đặt một mệnh lệnh duy nhất, chính là, đối với vị chủ nhân tên Snow kia…. vĩnh viễn trung thành.”

Snow. “………..”

Vĩnh viễn trung thành với Snow?

Đây chính là mệnh lệnh đầu tiên Brian đưa ra cho đài cơ giáp này?

Snow nhất thời không biết nên nói cái gì mới tốt. Nhớ đến trước đó không lâu, hình ảnh Brian cẩn thận đem công tắc không gian của cơ giáp đặt vào lòng bàn tay mình, đáy lòng lại không thể kìm nén dâng lên một tia ấm áp.

Người kia…..

Có đôi khi rất ngốc, nhưng đối với mình lại thật sự rất tốt…..

Ngữ khí của Dạ Tuyết đột nhiên trở nên ôn nhu. “Chủ nhân, không cần lo lắng, làm cơ giáp của ngươi, ta vĩnh viễn sẽ trung thành với ngươi, hơn nữa chỉ trung thành với ngươi….. Cho dù là Brian đã chế tạo ra ta, cũng không có tư cách buộc ta phản bội ngươi.”

Snow trầm mặc thật lâu, rốt cuộc đem bàn tay đến trước mặt cơ giáp.

Ánh mắt Dạ Tuyết lóe lóe, cũng vươn tay đến, đem tay Snow đặt ở trong lòng bàn tay mình.

Loại động tác chủ nhân cùng cơ giáp chính thức đạt thành hiệp nghị này, khiến Snow cuối cùng cũng dỡ xuống phòng bị dưới đáy lòng.

Cơ giáp tuy rằng có trí năng, nhưng chung quy chỉ là máy móc, không có những loại tâm tư thay đổi khó lường như con người, lại càng không cần nói đến tâm cơ gì. Dạ Tuyết là cơ giáp vừa mới chế tạo xong, ký ức của nó vẫn còn trống rỗng, cơ giáp mới chế tạo chỉ cần cùng chủ nhân đạt thành hiệp nghị, thì cho dù có phải chết vẫn trung thành với chủ nhân của mình.

Snow không có cách nào hoàn toàn tin tưởng một người, cậu chỉ có thể tin tưởng cơ giáp của mình.

Nghĩ đến đây, Snow liền nhẹ giọng nói. “Dạ Tuyết, ta muốn nói cho ngươi một bí mật, ngươi không được nói với bất cứ người nào khác.”

Dạ Tuyết gật đầu. “Vâng, chủ nhân.”

Snow nói. “Kỳ thật ta là Omega.”

Dạ Tuyết đáp. “Đã biết, chủ nhân.”

Snow. “ ………..”

Nó quả nhiên không có phản ứng mãnh liệt gì, có lẽ là nó cũng không hiểu rõ tính nghiêm trọng của việc Omega trà trộn vào trường quân đội.

Snow dừng một chút. “Ngươi trước hết giúp ta đo nồng độ chất dẫn dụ Omega trong cơ thể một chút.”

Snow vươn tay, Dạ Tuyết lập tức đem mũi kim của máy thăm dò đâm vào ngón tay Snow, lấy một giọt máu tiến hành phân tích số liệu, rất nhanh liền cho ra kết quả. “Chủ nhân, trị số chất dẫn dụ trong cơ thể ngươi đạt đến 70 mgl.”

70 mgl…..

Chất dẫn dụ trong cơ thể Omega sẽ tùy theo sự thay đổi tâm lý cùng trạng thái sinh lý mà hơi dao động, nồng độ chất dẫn dụ trong cơ thể một Omega trưởng thành thông thường ở mức từ 70 đến 90, sau khi đạt tới 70, trên người sẽ xuất hiện mùi chất dẫn dụ Omega, vượt qua 90 thì tiến vào kỳ phát tình.

Snow ngày hôm qua còn ở trong phòng thí nghiệm vụng trộm xét nghiệm máu của mình, nồng độ chất dẫn dụ là 01, thấp đến mức cơ hồ có thể bỏ qua, đó là bởi vì hiệu quả của thuốc ức chế đã làm giảm bớt chất dẫn dụ Omega trong cơ thể.

Nhưng mà, hôm nay nồng độ lại đột nhiên đạt tới 70.

Ngoại trừ ảnh hưởng từ nụ hôn sâu của Brian, còn có một nguyên nhân — thực hiển nhiên, thuốc ức chế tiêm vào người lần này có hiệu quả không ổn định giống như loại thuốc trước đây, khi tiếp xúc với Alpha, nhất là sau khi thân mật tiếp xúc, thuốc ức chế trong cơ thể cư nhiên trực tiếp mất tác dụng.

May mà Snow dùng một lượng lớn thành phần che giấu mùi, không làm cho Brian phát hiện ra, bằng không, ở trong loại tình huống như vừa rồi….. tuyệt đối sẽ không khống chế được!

Snow thở sâu, từ trong ngăn kéo cầm ra một lọ thuốc tiêm, lại tiêm vào mạch máu trong cánh tay. Đợi khoảng năm phút, Snow để Dạ Tuyết kiểm tra lại một lần nữa, các trị số nhanh chóng hạ xuống còn 01.

— Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp.

Trong trường học này có rất nhiều Alpha, Snow không có khả năng thời thời khắc khắc tránh được tất cả bọn họ, cho dù là đi trên đường gặp thoáng qua Alpha, thì mùi chất dẫn dụ trên người đối phương cũng sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả thuốc ức chế trong cơ thể. Trong quá trình chế tạo thuốc ức chế đã thay đổi vài loại thành phần, vẫn là khiến hiệu quả của thuốc suy giảm, muốn chế tạo thuốc ức chế có hiệu quả tốt nhất, thì phải mua được mấy loại thuốc cấm trong đơn thuốc kia mới được.

Snow bình tĩnh suy xét một lát, rốt cuộc đứng dậy đi đến trước tủ quần áo, lấy két bảo hiểm được giấu ở bên trong tủ quần áo ra.

Từ trong két bảo hiểm lấy ra một hộp thuốc gây mê thần kinh, một chiếc dao điện từ sắc bén, còn có một bộ quần áo nhìn qua thực bình thường nhưng lại có một chiếc túi rất lớn trong tay áo, cùng với một đôi giày da màu đen.

Snow nhanh chóng mặc bộ quần áo bó sát người cùng giày da vào, đem kim tiêm chứa thuốc gây mê thần kinh giấu trong ống tay áo, dao giấu vào trong chiếc túi được che bên trong khóa kéo của giầy da, lúc này mới nói. “Dạ Tuyết, trở lại công tắc không gian.”

Dạ Tuyết lập tức nghe theo mệnh lệnh, thu về trong chiếc vòng trên cổ Snow.

Snow cầm lấy thẻ thân phận cùng với một tấm vé phi thuyền từ trong ngăn kéo, nhét vào túi, sau đó tắt đèn phòng ngủ đi, làm bộ chính mình đã ngủ, sau đó hướng Dạ Tuyết nhẹ giọng nói.

“Chờ mấy người bọn họ đều ngủ hết, chúng ta liền lập tức đi.”

Chữ viết màu bạch kim trên tấm vé phi thuyền trong đêm tối lóe lên ánh huỳnh quang nhàn nhạt, đó là thiết kế độc đáo chỉ vé VIP mới có.

Hai hàng chữ trước mắt dần dần trở nên rõ ràng.

Trạm cuối: Thủ đô thiên hà Cepheus, Rumsfeld.

Thời gian xuất phát: Rạng sáng ngày 28 tháng 2, 2 giờ 30 phút.

***

Bên trong phòng ngủ cách vách, Lâm Viễn đang nằm trong bồn tắm ngâm nước ấm, một bên còn hưng phấn nghĩ tới thủ đô cùng cảnh tượng gặp vị cao thủ thần bí kia.

Không biết vị cao thủ kia sẽ là người như thế nào?

Vừa nghĩ đến có thể gặp mặt hắn, Lâm Viễn liền cảm thấy vô cùng kích động. Đến lúc đó nhất định phải hảo hảo cảm tạ hắn mới được, nếu không có sự chỉ dạy cùng bản bút kí điện tử chi tiết kia của hắn, mình tuyệt đối sẽ không tiến bộ nhanh như vậy được, thuận lợi lọt vào top mười toàn trường, thậm chí còn đạt được á quân.

Không bằng chính mình mời khách đi…..

Dù sao mười tuyển thủ lọt vào top mười toàn trường trong lần thi đấu này đều được phát học bổng, Lâm Viễn lấy được á quân nên số lượng học bổng lại càng cao, hai vạn tinh tệ, đây là số tiền lớn nhất mà Lâm Viễn nhìn thấy từ nhỏ đến lớn!

Sau khi tắm rửa xong từ phòng tắm đi ra, theo thói quen mở ngăn kéo được khóa kỹ, Lâm Viễn đúng hạn cầm lọ thuốc uống một viên.

Đúng lúc này, đột nhiên vang lên một trận tiếng gõ cửa.

Lâm Viễn đem thuốc để lại ngăn kéo, mở cửa thì thấy Caesar đang đứng ở bên ngoài.

Lâm Viễn nghi hoặc hỏi. “Sao vậy?’

Caesar khẽ cười cười, nói. “Vị cao thủ thần bí mà cậu vẫn muốn gặp kia, vừa liên hệ với tôi, mấy ngày gần đây hắn tương đối bận rộn, hẹn cậu cuối tuần sau khi kết thúc thi đấu thì gặp mặt. Chỗ ăn cơm hắn đã đặt xong, đến lúc đó theo tôi cùng đi.”

Lâm Viễn lập tức hưng phấn mà nói. “Tốt quá!”

Caesar dừng một chút, lại nói. “Còn có, anh trai tôi cũng rất muốn gặp cậu.”

Lâm Viễn kinh ngạc. “Anh trai cậu?”

Caesar gật gật đầu. “Nhà tôi cũng ở thủ đô, anh tôi là người cuồng cơ giáp, từ nhỏ đã đặc biệt thích chơi cơ giáp, nghe nói tôi có một người bạn cùng ký túc xá đạt đến á quân, anh ấy rất muốn gặp cậu một lần, không biết cậu có tiện không?”

Lâm Viễn gãi gãi đầu, nói. “Tôi thì không thành vấn đề. Bất quá, huấn luyện viên không phải đã nói, lén đi gặp bạn bè thì phải xin phép sao? Trong lúc tập huấn chúng ta tự tiện đi ra ngoài có phải là không được tốt lắm hay không?”

Caesar vội vàng nói. “Không sao, tôi có thể hẹn anh ấy buổi tối ngày mai. Đêm mai sau khi tới thủ đô, huấn luyện viên sẽ sắp xếp cho chúng ta vào ở khách sạn trước. Ngày hôm sau mới bắt đầu huấn luyện, đêm mai là thời gian tự do, tôi vừa lúc có thể mang cậu đi xem cảnh đêm ở thủ đô, thuận tiện để anh ấy mời cậu ăn cơm.”

Lâm Viễn hưng phấn mà nói. “Vậy được rồi! Liền hẹn buổi tối ngày mai đi! Cảnh đêm ở thủ đô tôi cũng rất muốn đi xem! Hơn nữa, ở thủ đô hẳn là có rất nhiều thức ăn tôi chưa từng ăn qua…..”

Cậu quả nhiên là vô cùng hứng thú với thức ăn.

Nhìn bộ dáng hưng phấn của Lâm Viễn, ánh mắt Caesar cũng không khỏi trở nên ôn nhu. “Yên tâm đi, tôi sẽ dẫn cậu đi ăn đặc sản của tinh cầu Rumsfeld. Cậu đi thu xếp hành lý trước đi, xếp xong thì ngủ sớm một chút, sáng mai còn phải đi sớm.”

Lâm Viễn lập tức gật đầu nói. “Ân, ngủ ngon!”

Sau khi xoay người trở lại phòng ngủ, Lâm Viễn bắt đầu vội vàng thu xếp hành lý.

Đội dự thi cần ở lại thủ đô trong một tuần, một tuần này ăn ở đều là do trường học thống nhất sắp xếp, Lâm Viễn cũng không mang gì nhiều, tùy tiện đem theo vài bộ quân áo để thay, sau đó mở ngăn kéo lấy lọ thuốc kia.

Thời điểm mở ngăn kéo lại phát hiện, trong ngăn kéo cư nhiên rỗng tuếch……

Lâm Viễn nhất thời cứng ngắc tại chỗ.

…… Thuốc của ta đâu?????!!!!!!

Lâm Viễn sửng sốt một chút, còn tưởng rằng chính mình xuất hiện ảo giác, nhìn kỹ, phát hiện trong ngăn kéo đích xác là chẳng có thứ gì.

Bởi vì tầm quan trọng của lọ thuốc này, cậu vẫn luôn đem thuốc khóa ở trong ngăn kéo, mỗi ngày sau khi tắm rửa xong đều đúng hạn uống một viên. Vừa rồi sau khi uống thuốc xong, đúng lúc Caesar đến gõ cửa, Lâm Viễn chưa kịp khóa ngăn kéo lại, đã trực tiếp ra ngoài nói chuyện cùng Caesar.

Khi trở về lại không thấy thuốc?

Đừng đùa! Rõ ràng sau khi uống xong đã đặt lại a, tại sao lại đột nhiên không có?

Lâm Viễn nghi hoặc cẩn thận tìm kiếm ở trong ngăn kéo, tìm thật lâu vẫn không thấy dấu vết của lọ thuốc kia, trái lại là ở trong ngăn kéo bên cạnh, phát hiện một sợi lông màu trắng thuần.

“……. Hobbit! Đi ra cho tao!”

Lâm Viễn ở trong phòng tìm sủng vật của mình.

Trong phòng không có, toilet cũng không có, kéo tủ quần áo ra, quả nhiên phát hiện Hobbit trốn ở bên trong.

Trong tay nó ôm cái lọ kia, đang vui vẻ vùi đầu ăn viên thuốc, miệng nhai không ngừng, nhai đến vô cùng thơm ngọt….

Lâm Viễn cực kỳ tức giận, trực tiếp bắt nó lại, đoạt lấy cái lọ trong tay nó, vừa nhìn, nhất thời cứng ngắc tại chỗ.

Đồ tham ăn này, trong thời gian ngắn như thế cư nhiên đem cả một lọ thuốc ăn hết?!

Lâm Viễn dùng lực vỗ vỗ đầu nó. “Hobbit! Ai cho mày ăn vụng? Đây không phải đồ mày có thể ăn!”

……. Ô ô, chủ nhân thực tức giận.

……. Chủ nhân rõ ràng biết ta chán ghét nhất là con người chụp đầu ta.

Hobbit có chút ủy khuất ngẩng đầu nhìn Lâm Viễn, nước mắt rưng rưng cơ hồ muốn khóc.

Lâm Viễn bất đắc dĩ, đành phải đem màn hình quang điện lớn bằng bàn tay đưa tới trước mặt nó, sắc mặt khó coi hỏi. “Mày vì sao lại muốn ăn vụng thuốc của tao? Vạn nhất đối với mày có tác dụng phụ thì làm sao?”

Hobbit nghi hoặc cúi đầu viết chữ. “Chủ nhân, cái kia không phải kẹo sao?”

Lâm Viễn. “……..”

Hobbit tiếp tục nghiêm túc viết. “Tôi đặc biệt xem qua, thấy mặt trên không có bất cứ dấu hiệu nào, trên cái chai cũng không có nhãn, nếu mà là thuốc thì khẳng định sẽ có nhãn hiệu đúng hay không? Đây là kẹo Lâm Diêu tỷ tỷ làm cho cậu đi? Lâm Diêu tỷ tỷ trước kia cũng đã làm qua loại kẹo màu trắng này, ăn rất ngon.”

Lâm Viễn. “……….”

Hobbit. “Nhìn cậu mỗi ngày đều ăn, tôi cũng muốn nếm thử xem nha…..”

Lâm Viễn. “…………”

— Đột nhiên có chút phân không rõ, nuôi một sủng vật như vậy đến cùng là tốt hay xấu.

Không sai, trù nghệ của chị rất tốt, ở tinh cầu Ryan mở một tiệm bánh ngọt, chị không chỉ làm các loại bánh ngọt cùng điểm tâm, làm kẹo cũng vô cùng tài năng, chị có thể sử dụng các loại nguyên liệu để tạo nên những loại kẹo có hương vị khác nhau đặt bán trong cửa hàng, lượng tiêu thụ cũng không tệ lắm. Hobbit trước kia lúc ở nhà, cũng thường xuyên ăn kẹo Lâm Diêu làm.

Hơn nữa, thuốc bác sĩ Fuente cho mình thật sự là đặt trong cái lọ trong suốt từng để kẹo, bên ngoài không có dán bất cứ nhãn hiệu nào….. Trách không được trước đây mấy lần mình uống thuốc, Hobbit lúc nào cũng ở bên cạnh ngóng trông chảy nước miếng, nó hiển nhiên là hiểu lầm, cho rằng đây là kẹo chị đưa mang đi…..

Tuy rằng không phải nó cố ý phạm lỗi, nhưng vấn đề là, thuốc bị đồ ngốc này lầm thành kẹo mà ăn, chính mình lúc đến thủ đô thi đấu, vạn nhất lại phát sinh căn bệnh kỳ quái thì phải làm sao bây giờ?!

Hết chương 39.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.