Phụng Tử Thành Hôn - Tiên Thê Không Được Trốn

Chương 25: C25: Ít Nhất Anh Ấy Sẽ Không Ngược Đãi Con







"Mối quan hệ giữa Mộ Tư Nguyệt và Quý Thần là gì?"

Ông Tề nhìn Mộ Tư Nguyệt trên giường với một suy nghĩ sâu sắc, "Vừa rồi dì Quý của con có chạy tới, Quý Thần hắn với cô ấy ..."

"Không quan hệ!"

Tề Duệ đột nhiên ngắt lời ông, "Con sẽ xử lý việc này ..."

Anh dừng lại, nói thêm: "Con đã hứa rằng sẽ không đối người Tề gia mà động thủ ,nhưng có một điểm mấu chốt ... Ông ơi, tốt hơn hết là khuyên cháu trai hiếu thảo kia của ông đừng tham lam với những thứ không thuộc về mình. "

Tề Duệ cảm thấy hơi khó chịu sau khi nói và sải bước đi.

Ông Tề nhìn chằm chằm vào lưng Tề Duệ, khịt mũi, nhưng không ngăn lại, nhưng bây Quý Thần rõ ràng có quan hệ mới Mộ Tư Nguyệt, và dường như không hề đơn giản, một hai câu chữ không thể nói hết...

Người quản gia già ở bên cạnh nhìn thấy Ông Tề suy nghĩ sâu xa, và thì thầm, hỏi: "Có Cần kiểm tra Mộ Tư Nguyệt ..."


"Không cần." Ông Tề suy nghĩ một lúc, "Vì tên hỗn đản kia đã đưa Mộ Tư Nguyệt về nhà, nên không cần thiết ..."

Người quản gia già trả lời với một nụ cười, "Cái kia, cho dù thực sự Duệ thiếu có tra ra được cái gì, nhưng việc anh ấy giấu chúng ta cũng không phải không có khả năng...."

Cho dù vậy , Ông Tề vẫn bỏ qua, nhanh chóng rời đi, nhưng khi ông rời đi, ông không thể không nhìn vào phòng bệnh. Tề Duệ xấu xa kia, rốt cuộc là từ thời điểm nào nó đã bắt đầu tiếp nhận Mộ Tư Nguyệt , nó tuyết đối không có khả năng tiếp nhận một nữ nhân dễ dàng như thế ,nhưng biểu cảm vừa nãy...

.....

"Rốt cuộc đã phát sinh vẫn đề gì?"

Khuôn mặt của tất cả các thành viên trong Mộ gia đều lo lắng, và họ vội chạy tới dắt Mộ Hướng Tuyết vừa trở về vào nhà, , "Sao bữa tiệc đính hôn bị hủy mà không có lý do? Tiểu Tuyết? Quý Thần đâu , bà thông gia đâu, tại sao con lại một mình mà về, Hả?"

Hướng Văn cảm thấy tình hình nghiêm trọng và hỏi một cách lo lắng, trong khi Mộ Hướng Tuyết lao vào vòng tay của mẹ cô và bật khóc. "Tất cả là do Mộ Tư Nguyệt, tất cả đều là cô ta hại ..." Cô nói trong khi nức nở.

"Mộ Tư Nguyệt? Chẳng phải đã nói hôm nay cô ta không được xuất hiện sao?"

"Mộ Tư Nguyệt thế mà lại mang thai con của người ta , tiện nhân ..." Mộ Hướng Tuyết ngẩng đầu lên với sắc mặt dữ tợn. " Hóa ra khi cô ta đưa cho Trần Cường tiền bồi thường lần trước. Thì ra là bám vào hắn ... cô ta thế mà lại đi câu dẫn đàn ông


Giọng nói của Mộ Hướng Tuyết mang một lòng căm thù và ghen tuông mãnh liệt. Tại sao lại là người đàn ông đó? Mộ Tư Nguyệt làm sao cô có khả năng quyến rũ được Tề Duệ!

Hướng Văn nghe những gì Mộ Hướng Tuyết nói không rõ ý tứ, cho nên không hiểu cho lắm. Cho nên, "Mộ Tư Nguyệt đã làm gì với lễ đính hôn của con ..."

Mộ Hướng Tuyết lộ ra một biểu cảm căm ghét, "Mộ Tư Nguyệt chỉ là một người không có cha và mẹ. Ngay cả khi cô ta mang thai con của người giàu có, chắc ả cũng chỉ là một Tiểu Tam nho nhỏ, đứa trẻ ấy cũng chỉ là con hoang mà thôi ..."

"Tiểu Tuyết, Mộ Tư Nguyệt kia con đừng để ý đến nàng ta nữa. Chuyện gì đã xảy ra với lễ đính hôn của con với Quý Thần? Có khi nào , gia đình Quý Thần muốn đổi ý không?" Hướng Văn nói đoạn biểu hiện trở nên lo lắng hơn, "Con cũng đã mang thai đứa con của Quý Thần, làm sao họ có đôiỉ ý ... "

"Mang thai thì sao? Trước đó con đã thử mọi cách để làm hài lòng con quỷ già ,mẹ của Quý Thần kia, bây giờ bà ta quay mặt lại và tát con ..."

Mộ Hướng Tuyết vuốt v e má phải vẫn hơi đỏ và sưng, nghiến răng và nguyền rủa, "Bà ta thực sự yêu cầu con đến bệnh viện để xin lỗi Mộ Tư Nguyệt. Con tuyệt đối sẽ không xin lỗi! "

"Tư Nguyệt nhập viện?" Đột nhiên, một giọng nói rõ ràng nhanh chóng vang lên.

Tần Tương dìu bà Mộ đến phòng khách, loáng thoáng nghe cuộc trò chuyện họ vừa có, và bà bị sốc. "Tiểu Tuyết, tại sao Tư Nguyệt lại vào bệnh viện?"

Mộ Hướng Tuyết nhìn về phía Tần Tướng, đáy lòng chợt chột dạ và không dám trả lời bà. Thay vào đó, cô ta bước ngay đến chỗ Bà Mộ với vẻ mặt bất bình. Conhôm nay không cần thận đụng phải cô ta một chút,thế mà lại bị nó ly gián hôn nhân khiến cho việc đính hôn của con bị hủy bỏ. "


"Ta đã nói là ả rất độc ác như mẹ của mình" bà Mộ nghĩ tới Mộ Tư Nguyệt liềnsắc mặt không tốt.

Mộ Hướng Tuyết nhận được sự đồng tình của bà liền quay sang liếc Tần Tương,nói vu vơ "Mộ Tư Nguyệt này là một ngôi sao xấu xa thực sự. Ngay khi vừa rời khỏi nhà, liền tới gây sự trong lễ đính hôn của con. Cô ta hiện đang mang thai một hạt giống hoang dã, là thành quả do bị người ta đùa bỡn mà ra. Con nghĩ sau khi cô ta sinh con, Chắc chắn sẽ bị bỏ rơi , đến lúc đó lại quay về ăn vạ ... thật mệt "

Khi Tần Tương nghe thấy họ nói như vậy, đáy long một mảnh bối rối.

"Tư Nguyệt, bây giờ cô ấy ở đâu?" Tần Tương không thể kìm nén đực cảmxúc nhanh chóng hỏi thăm tin tức của Mộ Tư Nguyệt

Sau đó , Tần Tương vội vã đến bệnh viện tư nhân cấp cao nơi Tư Nguyệt ở,tậnmắt thấy cô được các y tá chăm nom cẩn thận,trái tim bà không thể không bất an.

"Tư Nguyệt, con thực sự đang được nuôi dưỡng bởi một người đàn ông ..."

"Ra khỏi đây ngay!" Trước khi Mộ Tư Nguyệt có thời gian để nói, có một giọng nói trầm, lạnh ở cửa.

Người vệ sĩ bên ngoài phòng xông vào ngay lập tức, và Tần Tương nhìn vào người vệ sĩ đầy giận dữ và đột nhiên hoảng loạn.

"Làm gì vậy! Đừng làm dì ấy sợ!" Mộ Tư Nguyệt hét lên giận dữ với người đàn ông ở cửa, "Tề Duệ, hãy bảo họ đi ra ngoài!"

Tề Duệ bước vào chầm chậm, liếc nhìn Tần Tương một cách lạnh lùng, nhìn Mộ Tư Nguyệt với sự không hài lòng, và cuối cùng nháy mắt với hai vệ sĩ, các vệ sĩ lập tức rút lui.


Tần Tương chưa bao giờ nhìn thấy một người nào có khí thế như vậy, và vẫn còn hơi sốc. Nhìn vào Mộ Tư Nguyệt, bà ấy còn lo lắng hơn, "Tư Nguyệt, người đàn ông này của con..." Không phải là một xã hội đen chứ.

Mộ Tư Nguyệt nhìn Tề Duệ với ánh mắt u ám, tại sao anh ta còn không rời đi.

Người đàn ông này đầy âm và khí, và ngay cả khi anh ta không nói,vẫn khiến mọi người sợ hãi. Anh ta rõ ràng đang phá hủy bầu không khí.

"Dì Tương, những điều đó, sau khi thân thể con tốt lên. Con sẽ gọi cho dì." Mộ Tư Nguyệt thực sự lo lắng sẽ khiến Tề Duệ khó chịu và hắn sẽ động thủ với Tần Tương mất.

Tần Tương thực sự hơi sợ Tề Duệ, do dự nói: "Tư Nguyệt, con phải nói với dì một chuyện ..."

Tề Duệ thấy vẻ lo lắng thật lòng của Tần Tương, khuôn mặt lạnh lùng của anh khẽ chìm xuống. Mộ Tư Nguyệt đột nhiên cảm thấy sự tức giận của Tề Duệ và nhanh chóng nói: "Dì Tương,dì không cần phải lo lắng cho con, anh ấy rất tốt với con,ít nhất sẽ không ngược đãi con ... "

Nói chưa dứtt ánh mắt của Tề Duệ ngày càng lạnh hơn, và nhìn chằm chằm vào Mộ Tư Nguyệt dữ dội, ngược đãi? !!

"Con đã kết hôn với anh ấy mà. Thực sự, lần sau con sẽ cho dì xem sổ đỏ ..." Mộ Tư Nguyệt sợ rằng Tần Tương sẽ không tin điều đó, và nhanh chóng bổ sung thêm vào, "Dì Tương, dì về trước đi ..."

Tần Tương không thực sự tin điều đó, nhưng bà cũng thấy bất tiện khi hỏi lúc có người thứ ba ở đâyy. Bà định rời đi, nhưng đột nhiên nhớ lại những lời của bà Mộ dặn dò

"Tư Nguyệt,c on có thể hay không... hãy tha thứ cho Tiểu Tuyết một lần không ..." Tần Tương có chút bối rối, nhưng bà Mộ là một mực thiên vị Mộ Hướng Tuyết vì vậy liền để Tần Tương đến hòa giải.

Mộ Tư Nguyệt dường như đã đoán trước được điều đó.Cô nhìn vào cánh tay trái đã mất của Tần Tươngi, khóe môi bất giác nở nụ cười cay đắng, Hướng Tuyết , cô ta, ngay cả đến xin lỗi cũng không đến,Tần Tương ngay cả dì cũng dễ dàng chấp nhận họ đến cầu xin tha thứ cho cô ta, Mộ Tư Nguyệt một vẻ mặt cười khổ, bất đắc dĩ gật gật đầu, "Được rồi."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.