Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 41: Thi Vân ghen tị (ba)




Edit: kaylee

"Thi Vân tiểu thư, ta có thể hỏi ngươi mấy vấn đề sao?" Lăng Nghị cũng không có kích động như Lăng Hi, lão nhíu nhíu mày, nói.

"Nói đi."

"Thứ nhất, công pháp kia có thể có di chứng gì hay không? Còn có, thứ hai, vì sao ngươi phải giúp chúng ta đối phó Cố Nhược Vân, Luyện Khí Tông các ngươi có dụng ý gì? Hơn nữa cho dù muốn đối phó nàng, vì sao Luyện Khí Tông không tự mình ra tay, lại cần dùng đến những người chúng ta đây."

Thi Vân cười cười, cũng không có bởi vì Lăng Nghị nói thẳng thẳng mà tức giận: "Ta có thể cam đoan, công pháp ta cho các ngươi tuyệt đối không có di chứng! Về phần vì sao muốn các ngươi đối phó nàng, cho dù hôm nay ngươi không đi hoàng cung cũng hẳn là biết nàng làm cho Luyện Khí Tông ta khó chịu, cho nên muốn cho nàng một bài học mà thôi, mà vấn đề cuối cùng…...."

Nàng dừng một chút, tiếp tục nói: "Chuyện này bình thường chỉ có thế lực lớn trên đại lục mới có tư cách biết, ngươi đã hỏi ta đây có thể nói rõ với ngươi, không biết Lăng gia chủ có nghe nói qua Tam Đại Chế Tài?"

"Tam Đại Chế Tài?" Lăng Nghị nghi hoặc nhìn nhìn Thi Vân, "Tam Đại Chế Tài này ta quả thật không có nghe nói qua."

"Tam Đại Chế Tài là từ ba thế lực lớn tạo thành, trong đó Tiên Địa và Cửu U phủ là hai thế lực đối lập, Linh Tông thuộc loại trung lập, ba thế lực lớn này ở đại lục nổi tiếng ngang nhau, còn lập ra quy định, trong đó có một điều là thế lực môn phái trên bảng bài danh (bảng sắp xếp, xếp hạng) của đại lục, không được tùy ý ra tay với người bình thường! Nếu không sẽ bị ba thế lực lớn đuổi giết!"

Đương nhiên, đây là một trong số đó.

Còn có một nguyên nhân đó là, huynh trưởng của Cố Nhược Vân, thiên tài nổi tiếng toàn bộ Thanh Long Quốc năm đó, được cao thủ Linh Tông mang đi.

Chuyện này chỉ có những người tài giỏi bọn họ mới biết được, cho dù là Cố lão Tướng Quân cũng không rõ ràng, nếu không cho lão một trăm lá gan cũng không dám đối đãi Cố Nhược Vân như thế.

Vì vậy bọn họ chỉ có thể ngầm ra tay với Cố Nhược Vân, mà Lăng gia hiển nhiên là vật hi sinh sắp sửa ra mặt vì bọn họ kia! Cho dù đến lúc đó Cố Sanh Tiêu trở về, cũng chỉ sẽ hỏi trách Lăng gia, tuyệt sẽ không liên lụy Luyện Khí Tông bọn họ. (L: quá vô sỉ, quá âm hiểm)

"Lăng gia chủ, nên nói ta đã nói, không biết ý của các ngươi như thế nào? Nhớ kỹ, Cố Nhược Vân không thể chết! Ta muốn các ngươi ở dưới ánh mắt của mọi người phế nàng đi, lại giao cho Luyện Khí Tông chúng ta, mặt khác việc này ta không hy vọng để cho bất luận kẻ nào biết, các ngươi nhưng là rõ ràng."

Nháy mắt kia, trong đầu Thi Vân hiện lên bóng dáng nam nhân tóc bạc hồng y, tay không khỏi gắt gao nắm chặt.

"Được," Lăng Nghị trầm mặc một lúc lâu, gật đầu đáp ứng nói, "Thi Vân tiểu thư phân phó, ta không dám không theo."

Thi Vân ngăn chặn ghen tị và tức giận trong lòng, mỉm cười đứng lên: "Hoàn thành việc này, ta sẽ cho Lăng Hi một danh ngạch tiến vào Luyện Khí Tông, hi vọng các ngươi không làm cho ta thất vọng."

Nói xong lời này, nàng xoay người đi về phía cửa, tươi cười ở giờ phút này biến mất, thay vào đó là một mảnh lãnh ý.

Cố Nhược Vân, ngươi không xứng với nam nhân kia! Mà đến ngày nào đó, ta sẽ cho ngươi ở trước mặt hắn tôn nghiêm quét rác, làm cho hắn xem tình cảnh ngươi bị người khác nghiền áp khi nhục, ta lại bắt ngươi về Luyện Khí Tông lấy đi tinh thần lực của ngươi.

Dù sao giữa ngươi và hắn chênh lệch quá lớn, nhất định không có khả năng! Mà cả đời này, có thể cùng nam tử như vậy kề vai chiến đấu, chỉ có ta, Luyện Khí Tông thiên tài đại tiểu thư Thi Vân! Lại không phải là kẻ vô dụng ngươi!

Sau khi Thi Vân rời khỏi, tâm tình của Lăng Nghị rất nhanh liền bình tĩnh, giọng nói của lão lạnh xuống, nói: "Người đâu, đi tìm hiểu tung tích của Cố Nhược Vân cho ta!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.