Pháp Y Phu Nhân Lạnh Lùng

Chương 27: Chơi trò hôn nhau




Xe cuối cùng cũng dừng lại trước cửa hàng KFC, Tiểu Dịch liền nhảy xuống xe, Tiêu Hàn cũng đã xuống xe, đưa tay dắt Tiểu Dịch liền nhìn người ngồi ghế sau, “Không xuống xe sao, em xác định?” Lời nói này làm sao cảm giác được là có y uy hiếp, Đông Thu Luyện kiên trì xuống xe, Tiêu Hàn lập tức mang xe khoá lại, tay còn lại nắm tay Đông Thu Luyện kéo vào trong.

Tiêu Dịch nhìn vẻ mặt thẹn thùng của Đông Thu Luyện, cậu bé đưa tay lên che miệng mà cười, quả nhiên ba là khắc tinh của mẹ, thời gian qua vẻ mặt của mẹ hết sức phong phú!

Đông Thu Luyện cúi đầu nhìn tay hai người nằm cùng một chỗ, tựa hồ như chú ý đến ánh mắt nhìn chằm chằm của Đông Thu Luyện, năm ngón tay của Tiêu Hàn khẽ mở, trong nháy mắt biến thành mười ngón tay đan chặt nhau, đây là lần đầu tiên hai người nắm tay như vậy, mặt của Đông Thu Luyện không tự giác hồng lên, chỉ vô thức đi theo Tiêu Hàn vào trong.

“Hai phần ăn giành cho gia đình” Tiêu Hàn ở quầy phục vụ gọi món sau đó chọn một cái bàn ngồi xuống, Đông Thu Luyện liên tục bị Tiêu Hàn kéo đi, trực tiếp ngồi bên cạnh của Tiêu Hàn, “Em muốn ăn cái gì?”

“Vậy là đủ rồi!”. Ngược lại lần này Tiểu Dịch thật thoã mãn, dù sau đây là lần đầu tiên cậu bé ăn đi ăn cùng vơi Đông Thu Luyện, trước kia đều là đi cùng ông cố hoặc là chú nhỏ, là lén mẹ cậu mà đi, tại vì lúc đó Đông Thu Luyện không cho Tiểu Dịch ăn những loại thức ăn này, Tiêu Hàn kéo tay hai người đặt lên đùi mình, nhiệt độ cơ thể của Tiêu Hàn bỗng chốc xâm nhập vào người cô.

Làm cho Đông Thu Luyện cảm thấy nhiệt độ của khuôn mặt mình càng ngày càng cao, rất nhanh thức ăn mang đến. Tiểu Dịch hưng trí tưng bừng ăn thức ăn, đâu chú ý đến dị thường của hai người đối diện cậu.

“Uống môt ngụm?” Tiêu Hàn đặt một ly nước đã được cấm ống hút ở trước mặt Đông Thu Luyện, Đông Thu Luyện lập tức lộ ra vẻ mặt khó xử, dù sao cô cũng chưa từng uống coca, có chút khó khăn nhìn Tiêu Hàn, bộ dáng kia có chút ít như kẻ thấp bé, “Cái kia… Cái này… tôi….”

“Không muốn uống?” Sắc mặt Tiêu Hàn lạnh lẽo, rõ ràng vừa rồi còn cười tủm tỉm, thế nào lại thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn phụ nữ, Đông Thu Luyện còn nhớ rõ Tiêu Hàn mới vừa tức giận cách đây không lâu, nào dám cãi lời anh, Đông Thu Luyện muốn đến gần hơn với Tiêu Hàn,loại cảm giác này đã có từ lâu, thật vất vả quan hệ của hai người mới tốt hơn một chút, Đông Thu Luyện không muốn Tiêu Hàn tức giận, đưa tay cầm lấy li nước.

“Em hôn tôi một cái sẽ không phải uống!” Tiêu Hàn dựa vào gần người của Đông Thu Luyện, nói nhỏ một câu ở bên tai của cô, Đông Thu Luyện sợ hết hồn, im lặng quay đầu lại, hai người dựa vào nhau rất gần, hơi thở của Tiêu Hàn phun lên mặt của Đông Thu Luyện, Đông Thu Luyện đỏ mặt, cúi đầu, nhìn giống như là đang vui!

Nói thật, khi nghe những lời nói này của Tiêu Hàn, tim của Đông Thu Luyện nhảy lên rất nhanh, nếu không phải cô có khả năng tự chủ cao thì hẵn Đông Thu Luyện cô sẽ hôn anh.

Có lẽ đã gả cho Tiêu Hàn năm năm, Tiêu Hàn đối với cô vẫn luôn ôn hoà, nếu là lạnh lùng với cô, có lẽ Đông Thu Luyện sẽ dễ chịu một chút, nếu là vậy, tối thiểu anh còn nhớ rõ cô là vợ của anh, nhưng anh lại hoàn toàn không đếm xỉa, cái này nói lên là có cũng được không có cũng không sao, dù đã gả cho anh nhưng đến cuối cùng vẫn không chiếm lấy một chút chú ý nào, ngẫm lại thật đáng buồn.

Trong lòng của cô từ từ nguội lạnh, Tiêu Hàn khẽ dựa gần thêm, Đông Thu Luyện có cảm giác cô dùng thời gian năm năm để quên Tiêu Hàn nhưng lại vô dụng, nguyên lai là những thứ cô đề phòng trước mặt anh đều trở nên vô dụng, chỉ cần một câu nói của anh, thì cô có thể lên thiên đàn hoặc là xuống địa ngục.

“Hôn…” Đang lúc Đông Thu Luyện ngẩng người, Tiêu Hàn ở trên mặt Đông Thu Luyện hôn một cái, chỉ là nhẹ nhàng lướt qua, nhưng trên mặt Đông Thu Luyện có mùi thơm nhè nhẹ bay vào mũi của Tiêu Hàn, Tiêu Hàn thấy trong lòng anh ngứa ngứa, nhất là thấy sắc môi hồng nhuận của cô, mím môi thật chặt, thân thể căng thẳng tiết lộ cho tâm bất an của cô, nhất là lúc này cả cơ thể đều cứng lại, chẳng lẽ đã hù đến cô ấy sao?

“Ba, mẹ, hai người đang chơi trò hôn nhau sao!” Vẻ mặt gian của Tiểu Dịch nói ra, hiện tại người trong cửa hàng KFC rất nhiều, mọi người xung quanh nhìn qua, nhất là chứng kiến được đôi nam nữ này, nữ cao quý lãnh diễm, trên mặt đỏ bừng, càng tăng thêm vẻ phong tĩnh, nam khoé miệng giơ cao cười như không cười, nhìn cô gái cười đến sủng ái! Nhất là đôi mắt màu lam mê người kia!

Cộng thêm một cậu bé dễ thương ngồi đối diện, rất nhiều người đều dùng vẻ mặt hâm mộ nhìn bọn họ, Đông Thu Luyện vì lời nói của Tiểu Dịch, lại hận không thể chui xuống bàn, còn ở trước mặt nhiều người như vậy là nói nữa! 

Nhất là khi cô mới cảm nhận được cảm giác ấm áp, vẻ mặt của Đông Thu Luyện cảm thấy mặt của cô nhất định là đang rất đỏ, còn nơi vừa mới tiếp xúc qua kia, rất nóng bỏng!

“Em không ăn thì thôi, Tiểu Dịch, nhanh chóng ăn xong chúng ta về nhà!” Tiêu Hàn dùng sức kéo, đem Đông Thu Luyện dựa vào người anh, Đông Thu Luyện như vậy là nữa người tựa vào người Tiêu Hàn, cả người cô cứng ngắc, “Em không thoải mái sao?”

“Không có!” Đông Thu Luyện cúi đầu, không dám nhìn Tiêu Hàn, nhưng tiếng nói lại mang theo chút thẹn thùng chưa từng có, Tiêu Hàn yên lặng đưa tay choàng qua người Đông Thu Luyện, cả người Đông Thu Luyện trong nháy mắt liền cứng thêm, ngước mắt nhìn Tiêu Hàn, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng!

“Mẹ, mẹ sao vậy? Đang ngắm ba sao?” trong tay Tiểu Dịch cầm miếng thịt gà, vẻ mặt hào hứng nhìn hai người!

“Sao lại dính bẩn khắp nơi vậy!” Tiêu Hàn cầm khăn giấy giúp Tiểu Dịch lau khoé miệng, Tiêu Hàn quệt mồm nhìn Đông Thu Luyện một chút rồi nhìn Tiêu Hàn một chút, Đông Thu Luyện sao lại cảm thấy thằng bé cười gian trá như vậy!

Đông Thu Luyện nghĩ đến việc không để cho Tiểu Dịch dưỡng thành thói quen muốn ăn cái gì liền ăn cái đó, nhất là loại thức ăn nhiều dầu mỡ thế này, lâu lâu ăn một chút coi như cũng được, cô lập tức lạnh mặt nói: “Tiểu Dịch, ăn xong lần này, nửa năm này con cũng không được đi ăn nữa!”

“Mẹ, đây là vì con thấy hai người thân mật nên mới trả thù con sao?” Tiểu Dịch hung hăng cắn một cái đùi gà, thấy được miệng đầu dầu mỡ, một lần nữa mặt của Đông Thu Luyện đỏ bừng, khi nào thì hai người kia lại thống nhất cùng chiến tuyến, thế nào lại đùa giỡn cô như vậy, dù gì cũng là con cô, là cô nuôi từ lúc còn nhỏ đến bây giờ!

“Tiểu Dịch!” Tiêu Hàn lạnh mặt, “Sao lại nói chuyện với mẹ con như vậy, có một số việc biết là được rồi, không cần phải nói!”

“Biết rồi ạ!” Tiểu Dịch cười cùng Tiêu Hàn, hai người nhìn nhau cười một tiếng,cảm giác như đạt thành một hiệp nghị nào đó, Đông Thu Luyện chỉ cảm thấy hai người bên cạnh đang bán cô!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.