Pháo Hôi Sau Ta Bị Siêu Hung Đồ Đệ Đuổi Giết

Chương 68: Chương 68





Trấn nhỏ trật tự trước đây đã không còn tồn tại nữa, hiện tại đã trở thành chốn đi săn của ma thần, bốn phương tám hướng đều có tiếng gầm cùng với tiếng kêu la thảm thiết của tu sĩ, trên mặt đất phủ kín vết máu chưa khô cùng linh khí bị hủy hoại.
Tràng cảnh tượng này, cơ hồ gần giống hệt hình ảnh trong nguyên tác, Lạc Hằng không khỏi cảm thấy trán đau âm ỉ, hắn vốn luôn tận lực tránh đi tình huống này xuất hiện, kết quả hiện tại vẫn đã xảy ra.

Hơn nữa cốt truyện còn diễn ra trước tiên đã lâu, theo ma thần cắn nuốt, trình độ thảm thiết so với hiện tại chỉ biết càng thêm thảm thiết.
Tu sĩ đang chiến đầu cùng ma thần, khi nhìn đến hai người Lạc Hằng Bạch Tà, sắc mặt càng trở nên tái nhợt hơn, như thế nào một tên ma đầu vừa mới rời đi, giờ lại tới thêm hai tên ma đầu nữa.
Bây giờ đại tông sư đến cùng là chuyện gì đang xảy ra, Hoa tông chủ mặc kệ sự việc còn chưa tính, hiện tại còn ba đại tông sư khác cư nhiên đều thành ma, bọn họ cảm giác như tam quan của mình đều chịu đả kích mãnh liệt.
Lạc Hằng mặc kệ bọn họ muốn nghĩ thế nào thì nghĩ, trực tiếp truyền âm cho bọn họ, để bọn họ dựa theo tu vi thành lập tổ đội đối phó ma thần, chỉ là không hiệu quả lắm, hiện tại bọn họ đang trong lúc hỗn loạn, rất khó có thể tự lập tổ đội.
Mà Hách Lôi Tư nhìn đến Lạc Hằng cùng Bạch Tà cũng rất giận dữ, khi nhìn đến A Nô Bỉ đang đứng trên vai Lạc Hằng thì giận dữ trên mặt càng lộ rõ, hắn thoát khỏi ma thần đang quấn lấy mình, bay tới trước mặt ba người.
"Này, rốt cuộc cái quái gì đang xảy ra vậy?"
A Nô Bỉ ngước mắt liếc hắn một cái, không chút để ý nói: "Chính các ngươi cùng Satan hợp tác, trái lại còn hỏi bọn ta là chuyện gì đang xảy ra?"
"Có ý gì?"
A Nô Bỉ lười nhác nói: "Chính là ý trên mặt chữ, nếu ngươi không cùng tôn chủ thứ tư hợp tác, lấy cái tình huống lão bất tử tích mệch như ngươi đây, không có khả năng mạo muội mà nhảy ra như vậy."

A Nô Bỉ suy đoán, phỏng chừng là đã sớm biết xuất khẩu của Đọa Lạc Chi Uyên sẽ mở ra, cho nên sớm đã chuẩn bị xâm lấn nhân gian, chỉ là vừa ra tới mới phát hiện bị Yến Hàn Mặc chơi xoay vòng, hiện tại có nhà cũng không thể về.
Mười năm trước, Đọa Lạc Chi Uyên cũng từng bị mở ra một vết nứt, nhưng bởi vì không được thông tri từ trước, hai lão bất tử kia đều chỉ phái một bộ phận yêu ma tiến đến điều tra, chính bản thân thì thò ra một tay cũng không dám.
Nghĩ đến đây, A Nô Bỉ không khỏi cười nhạo.
Hách Lôi Tư nhất thời cứng họng.
Lạc Hằng nhíu nhíu mày, "Các ngươi giao dịch gì với Satan?"
"Không có giao dịch gì với hắn, hắn chỉ nói cho bọn ta biết thời gian mở ra Đọa Lạc Chi Uyên." Hách Lôi Tư phủ nhận, hắn vốn còn tưởng rằng Yến Hàn Mặc muốn cùng hắn kết minh xâm lấn nhân gian, nào có nghĩ tới, mới vừa ra tới liền đụng phải ma thần không phân xanh đen đỏ trắng mà giết người.

Hơn nữa thứ này chém cũng chém không chết, này rõ ràng đã tính kế tốt, khiến người của hắn lại đây cấp chất dinh dưỡng cho ma thần.
Lạc Hằng nhìn cảnh tượng chém giết ở phía dưới, suy nghĩ một lát, cuối cùng nói với Hách Lôi Tư: "Ngươi sai người của ngươi dựa theo tu vi lập tổ đội, phối hợp với nhau, phá hủy ma hạch của ma thần liền có thể giết chết ma thần."
Lạc Hằng đem kinh nghiệm lúc trước đều từng cái một nói hết cho Hách Lôi Tư, tình huống bây giờ khẩn cấp, chỉ có thể kết minh với yêu ma.

Tu sĩ nơi này đều đến từ các môn phái nhau, hơn nữa trong lúc hỗn loạn khó có thể thống nhất, nhưng yêu ma lại không giống, người thượng vị trời sinh đã có huyết mạch áp chế với những yêu ma khác, yêu ma bình thường sẽ theo bản năng nghe lệnh người thượng vị.
"Ta sao phải kết minh với ngươi chứ? Lúc này không thừa dịp hỗn loạn giết ngươi đã tính là tốt rồi." Hách Lôi Tư nói, chỉ cần đem ma thần dẫn vào nhân gian, ma thần có chất dinh dưỡng thì dĩ nhiên sẽ không dây dưa nhìu với bọn hắn, đến lúc đó không chuẩn còn có thể ngư ông đắc lợi.

Nghĩ đến đây, Hách Lôi Tư liếm liếm môi, trên mặt lộ ra vẻ tham lam, giống như thiên hạ sắp thu vào túi của hắn.

Truyện Xuyên Nhanh
Lạc Hằng thấy đáy mắt người này lộ vẻ tham lam, chỉ cần liếc mắt một cái liền thấy rõ ý nghĩ trong lòng của hắn ta, cười khẩy nói: "Ta khuyên ngươi không nên có loại suy nghĩ này, ma thần sẽ không quan tâm ngươi là ma hay là người, nó chỉ quan tâm thứ nó có thể nuốt được hay không thôi, nếu ma thần thật sự được nuôi lớn, kết cục của ngươi so với bọn ta cũng không kém là mấy, cuối cùng chỉ là môi hở răng lạnh."
Hách Lôi Tư hừ lạnh một tiếng, nhưng vẫn nghiêm túc tự hỏi đề nghị của Lạc Hằng, do dự mãi, cuối cùng vẫn quyết định tạm thời kết minh cùng Lạc Hằng.
Thấy vậy, Lạc Hằng cũng không để ý đến hắn ta, nhìn về phía A Nô Bỉ bên cạnh, "Có thể cảm ứng được vị trí của Yến Hàn Mặc không?"
"Phỏng chừng là tu hú chiếm tổ ở Đọa Lạc Chi Uyên đâu." Nghĩ nghĩ, biểu tình trên mặt A Nô Bỉ trở nên có chút chán ghét, "Hơi thở trên người hắn có khả năng không thích hợp."
Lạc Hằng nghe vậy, suy nghĩ một lát, liền mang theo Bạch Tà tiến vào Đọa Lạc Chi Uyên, nhìn thấy Yến Hàn Mạch bên cạnh khe nứt, Lạc Hằng mới rốt cuộc hiểu rõ vì sao A Nô Bỉ chán ghét đến như vậy, Yến Hàn Mặc lúc này trừ bỏ gương mặt còn xem là con người ra, những bộ phận khác đã không khác biệt mấy so với bề ngoài của ma thần.
Tròng mắt màu đỏ lồi ra giống như là sắp sửa rơi xuống, một đôi cánh khô quắt, lòng bàn chân mọc ra lớp màng.

Có chút khác so với ma thần đó là, toàn thân ma thần đều bọc lấy một lớp da đen, tuy trên người Yến Hàn Mặc cũng màu đen, nhưng không phải da đen mà là từng viên thịt tròn màu đen quấn quanh cơ thể, Lạc Hằng thậm chí còn có thể cảm giác được những viên thịt tròn đấy còn đang ngọ nguậy.

Hắn rốt cuộc cũng hiểu rõ vì sao Yến Hàn Mặc lại có thể khống chế được ma thần, Yến Hàn Mặc đem chính cơ thể của mình tiến hóa thành bộ dạng của ma thần.
Lạc Hằng nhìn xem nhất thời có chút buồn nôn, bộ dạng này càng như là loại cắn nuốt thứ gì nhưng còn chưa tiến hóa xong, Lạc Hằng không khỏi nghĩ đến Huyền Thiên phái không một bóng người.
Yến Hàn Mặc nhìn người đến, đôi mắt đỏ lồi ra kia liếc qua một vòng, "Các ngươi rốt cuộc cũng đến."
Lạc Hằng nói: "Người của Huyền Thiên phái đâu?"
Yến Hàn Mặc phát ra thanh âm kỳ quái: "Còn rảnh lo lắng cho người khác à."
Lạc Hằng không nói, nhíu mày nhìn người.
"Ngươi đều đã đoán ra được, chắc chắn còn muốn ta nói ra sự thật cho ngươi một lần nữa sao?" Yến Hàn Mặc phì cười, tiếng cười âm trầm khiến người nghe lông tơ dựng đứng.
Sắc mặt Lạc Hằng thay đổi, tuy rằng đã đoán ra được kết quả này, nhưng Lạc Hằng vẫn cảm thấy từ xưa đến nay chưa từng phẫn nộ đến vậy, đều đã từng làm người, Yến Hàn Mặc thế nhưng vì chấp niệm nhất thời mà xem tính mạng con người là cỏ rác.
Yến Hàn Mặc tiếp tục nói: "Nói đến, ít nhiều cũng nhờ có ngươi nghiên cứu ra phương pháp hút chân nguyên tu sĩ nâng cao tu vi bản thân, bằng không, khi năm đó ta độ lôi kiếp thất bại, lấy Thiên Đạo thiên vị vai chính, phỏng chừng hiện tại ta chỉ có thể dựa vào nửa tu vi còn lại kéo dài hơi tàn."
"Đó là đồng môn sư huynh đệ nhiều năm của ngươi!" Lạc Hằng phẫn nộ quát.
Yến Hàn Mặc không sao cả nói: "Có gì khác sao?"
"Người của thế gian này vốn dĩ chính là người trong sách, bị người thao tác, chỉ phải vì phục vụ đồ đệ ngươi, không có suy nghĩ của riêng mình, dù sao tu luyện thế nào cũng đều không tu được thành thần, chết sớm chết muộn đều như nhau cả thôi, so với mơ màng hồ đồ mà tu luyện còn không bằng biến thành chất dinh dưỡng của ta."
Lạc Hằng nhíu mày, Yến Hàn Mặc này, ở tiểu bí cảnh còn có chút giống người, hiện giờ đã hoàn toàn điên rồi, chẳng lẽ lần trước Bạch Tà lừa hắn?
Thấy không còn lời gì nói với hắn, Lạc Hằng cùng Bạch Tà trực tiếp động thủ, chỉ là hiện giờ Bạch Tà đã tính là nửa ma, hắn không thể sử dụng nghiệp hỏa đối phó Yến Hàn Mặc, sức chiến đấu cũng bị giảm đi một nửa.
Trong khoảnh khắc, kiếm quang rơi như mưa, tầng mây trên bầu trời đều bởi vì bọn họ giao thủ mà bắt đầu cuộn lên.


Yến Hàn Mặc lúc này đã có năng lực khôi phục nhanh chóng của ma thần, tuy rằng ba đối một nhưng vẫn như cũ bị Yến Hàn Mặc đánh đến liên tục bại lui.
Bạch Tà nhìn Lạc Hằng ở một bên dính đầy vết máu, con ngươi màu đen tẩm đầy hàn ý, động tác trong tay Bạch Tà ngừng lại, thừa dịp khoảng cách này, hai mắt nhắm lại, khi Bạch Tà lại lần nữa mở mắt ra, ánh mắt đen như mực đã chuyển thành màu đỏ tươi như máu, hơi thở trên người cũng trong nháy mắt bạo trướng, liền thanh kiếm bản mạng trên tay y cũng quanh quẩn nồng đậm ma khí màu đen.
Sắc mặt Lạc Hằng chợt biến, "Ngươi đừng xằng bậy."
Bạch Tà hơi hơi mỉm cười với hắn, "Sư tôn yên tâm, ta sẽ có chừng mực."
"Sư tôn, ngươi lui ra sau." Bạch Tà dứt lời, ý cười trên mặt biến mất hầu như không còn, thay thế chính là lạnh lẽo vô tận.
Thân hình Bạch Tà vừa động, tốc độ so với vừa rồi tăng nhiều gấp đôi, lấy mắt của người thường xem qua cũng chỉ có thể thấy được một tàn ảnh.
Yến Hàn Mặc nhìn đến một thân ma khí của Bạch Tà, động tác ngẩn ra, che đi giữa mày của mình, mặc kiếm Bạch Tà đâm thủng thân thể của mình, hahaha cười phá lên, "Xem ra ngày đó không phải ta tưởng tượng, cuối cùng ta vẫn thắng, hahahahaha!"
"Vương của thế giới này a, chung quy vẫn nhập ma, hahahahahaha!"
Thân thể Yến Hàn Mặc bị Bạch Tà chém đứt, động tác cũng chỉ trì độn trong một tức, sau hai tức, nơi bị chém đứt kia lấy mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ mọc ra tới một lần nữa.
Tốc độ kiếm của Bạch Tà tuy nhanh, nhưng chỉ cần ma hạch vẫn còn cho dù hắn bị tan xương nát thịt cũng không chết được.
Yến Hàn Mặc một bên không nhanh không chậm đấu với Bạch Tà, một bên thì châm chọc nói: "Ta hiện tại đã ở giữa ngụy thần và thần, cũng đã không phải là ma thần vốn không có đầu óc kia, lấy tu vi bây giờ của ngươi, ngươi cảm thấy có thể đánh thắng được ta?"
Nói xong, Yến Hàn Mặc bỗng nhiên nghĩ đến gì đó, lại nở nụ cười, nói: "Quyển sách kia, phỏng chừng ngươi đã xem qua rồi đi, bên trong có ghi lại phương pháp đối phó ma thần, đáng tiếc ngươi hiện giờ đã không phải người cũng chẳng phải ma, đã không có khả năng luyện hóa nghiệp hỏa, nhưng thật ra sư tôn ngươi có lẽ có thể đánh bại ta, ngươi muốn hay không đi dỗ dành sư tôn ngươi, nâng cao tu vi lên, có lẽ có thể đối phó ta một chút?".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.