[Phần 1] Bảo Bối À!

Chương 30




Khi Yuku bước vào phòng Hashi liền thấy nàng đang ngồi thưởng rượu. Thấy là Yuku, nàng sáng mắt vẫy vẫy: "Yuku, tới đây một chút. Vừa hay ta đang đợi cô".

Yuku đến bên bàn ngồi xuống cạnh nàng: "Nàng đợi ta?"

Hashi gật đầu, lấy chén nhỏ rót rượu cho nàng: "Thử một chút?"

Yuku đón lấy chén nhấp một ngụm, hương thơm của rượu lập tức lan tỏa trong miệng. Đầu lưỡi tê dại, mát lạnh dễ uống. Quả là cực phẩm.

"Rất ngon đúng không?" Hashi cười nhìn nàng, gò má như ửng hồng "Ta cá cược với tứ hoàng tử, kết quả nhận được thứ này. Rất không tệ!"

Yuku nhìn nàng cười: "Ra là cá cược"

Hashi phẩy tay: "Xin lỗi..nhưng ta cũng không muốn hắn đeo bám cô, mệt mỏi, hơn nữa chỉ là mượn cô dạy cho hắn một bài học.... nhưng vẫn là ta xin lỗi!"

Yuku nhấp rượu: ''Không sao". Nàng muốn làm gì cũng được, Yuku đều đồng ý.

"Nhưng sao chúng ta lại ở đây? Yuku quen biết với thủy thần sao?". Hashi chống tay đỡ trán, bình thản rót thêm chút rượu.

"Chuyện này cũng không có gì lớn...Ta có nói với nàng, gia đình Komunraki là ân nhân của ta?". Yuku hỏi lại nàng.

Hashi gật đầu.

"Thực ra ân nhân của ta không phải bọn họ. Chỉ là có một lần ân nhân của ta được gia đình họ giúp đỡ, cuối cùng là đồng hành. Ta cũng được ân nhân cứu vớt, nhận ta làm đồ đệ còn cho ta ở cùng với gia đình Komunraki. Bất quá thời điểm ta và nàng gặp nhau, Người đã không ở đó nữa."

Hashi đảo mắt: "Ra là vậy. Nhưng có liên quan gì đến thủy thần?".

Yuku cười nhẹ: "Thủy thần là bạn chí cốt của Người, hai người có ân nghĩa khá sâu nặng. Cứ một khoảng thời gian ta lại được Người mang theo chu du thiên hạ, lần nào thủy thần biết được đều phái người bắt bằng được bọn ta xuống để đãi yến". Nghĩ đến đây nàng lại nhếch môi: "Bất quá cách thức có hơi thất thố!"

"À..". Hashi gật đầu: "Nhưng sao cô đối với thủy thần..." còn không bằng với bạn bè, thủy thần nói một câu đã bị cô bẻ mười câu.

Yuku hiểu ý nàng, khoé môi cong cong: "Thuỷ thần cũng không phải là người tốt bụng cho lắm, phỏng chừng ngày mai sẽ tới gặp riêng chúng ta"

Hashi thấy tò mò nhưng cũng không hỏi, chỉ tiếp tục uống rượu. Yuku để ý nàng nãy giờ uống khá nhiều, má đã đỏ lên, đôi môi thường đỏ tươi giờ lại phủ thêm một lớp màu lộng lẫy: "Không nghĩ tới thánh nữ tửu lượng thật tốt?"

Hashi giờ mới nhìn lại vò rượu, nhưng mắt nàng dường như thất thần: "Đây là lần đầu tiên". Từ lúc xuyên qua cho tới bây giờ nàng chưa từng uống rượu.

"Đây là rượu đặc biệt chỉ thủy thần mới làm ra được.  Nàng có nhiều như vậy xem ra tứ hoàng tử đã cho nàng hết rượu lộc của hắn rồi!". Rượu bình thường ủ dưới đất, rượu này lại được thủy thần ủ trong vùng xoáy nước, vò làm bằng vỏ trai, còn có băng tuyết ngầm dưới đại dương làm nước cất, loại rượu này vô cùng quý hiếm.

Hashi gật đầu, tiếp tục uống: "Hắn nói trừ đêm tân hôn với nương tử mới uống, còn lại hắn đều không uống nên đều cho ta!".

Yuku bật cười: "Tên nhóc con bao giờ mới có nương tử chứ?"

Hashi chỉ liếc nàng một cái. Thực ra Hashi nhìn một chút liền hiểu, tứ hoàng tử thích Yuku. Từ ánh mắt lúc dự yến, thái độ khi gặp hay điệu bộ bất lực khi bại dưới tay nàng đều lộ ra điều đó. Nhưng hắn không vượt qua được Yuku, nàng ấy sẽ động lòng thuần phục trước hắn sao? Đương nhiên không, tứ hoàng tử thừa hiểu Yuku sẽ là như vậy.

Hashi nhìn được tứ hoàng tử thích Yuku, nhưng lại không biết Yuku thích mình.

"Ta nghe nói rượu này có công dụng đặc biệt, cũng không biết là gì. Nhưng thánh nữ nàng đừng uống nữa..". Yuku ngăn chén của Hashi lại "...sẽ say đó".

Hashi rốt cuộc cười cười nhìn nàng: "Say? Không nha... sáng mai ta sẽ kể hết những chuyện từ nãy đến giờ chúng ta nói cho cô nghe..". Yuku ghé mắt nhìn, Hashi bật cười, ánh mắt mê ly "Ta nói thật đó".

Yuku không cản nữa, cũng ngồi một bên uống rượu. Nàng say rồi, nhưng có kẻ nào say lại nhận mình say?

"Nóng quá". Hashi than nhẹ, lấy tay xốc xốc cổ áo. Từ nãy đến giờ trong người nàng như đang bị thiêu đốt, hiện tại ngứa ngáy khó chịu. Hashi mơ hồ muốn làm loạn.

Yuku thấy áo nàng xộc xệch, tay như  run lên, vội chỉnh lại cổ áo cho nàng.

Nhưng Hashi lại bắt lấy tay nàng, ánh mắt sáng rực nhìn nàng không chớp. Yuku đưa ánh mắt trầm tĩnh trong suốt nhìn lại nàng.

"Yuku thật đẹp". Hashi ngây ngốc nhìn nàng, phun ra một câu chẳng ăn nhập gì. Nhưng là Hashi cảm thấy nàng đẹp thật. Khuôn mặt rất khả ái, đường nét nhỏ nhắn, nhưng toát lên sự cương nghị thâm thúy. Dáng ngồi thẳng tắp bá khí, lại luôn khiến nàng an tâm khi ở cạnh.

Yuku thở dài: "Thánh nữ say thật rồi".

"À...". Hashi chớp mắt nhìn nàng, thân thể lại nóng lên. "Ta làm loạn đây".

Yuku còn chưa hiểu được ý tứ của nàng, đã thấy bên môi có một tấm lụa mềm mại áp lên. Thân hình người đó như có như không áp gần người nàng, hơi thở vốn thanh khiết hiện tại nồng hương rượu phảng phất.

Hashi là đang hôn nàng?

Đúng là làm loạn!

Yuku theo bản năng muốn đẩy nàng ra. Dù sao Hashi cũng không thích nàng, chuyện này xảy ra nhất định sẽ làm cả hai khó xử. Nhưng tay vừa động liền phát hiện mình không thể chống lại nàng.

Hashi cứ như vậy trằn trọc. Nàng không biết hôn môi, cũng không biết mình đang làm gì, chỉ thấy bản thân muốn giải toả nóng bức trong người. Động tác vụng về nhưng dây dưa không dứt không biết rằng đã chọc ghẹo Yuku thành công.

Tay của Yuku vốn dĩ là muốn đẩy nàng ra, cuối cùng trở thành đỡ lấy say gáy nàng, từ thủ thành công cùng nàng triền miên không dứt.

Động tác ôn nhu mà linh hoạt. Hơi thở quấn quýt nóng ấm, nụ hôn nồng nàn, một bên là giải toả, một bên lại phải kìm nén tâm tình.

Đến cuối cùng Hashi hít thở không thông, kêu lên vài tiếng, sau đó thân hình xụi lơ ngã xuống. Yuku nhanh chóng đỡ lấy, thấy mắt nàng nhắm nghiền, hơi thở an tĩnh trở lại, không rõ là ngất đi hay ngủ rồi.

Yuku thở dài, dư vị kia vẫn còn vương vấn đâu đây. Đưa nàng về giường, đắp chăn, rốt cuộc ánh mắt nhìn về vò rượu trên bàn, nhỏ giọng: "Công dụng đặc biệt..sao?"




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.