Phàm Thiếu, Anh Thật Là Hư

Chương 5: Hành hạ cơ thể cô




Tịch Hạ Di chờ đợi trước cửa khách sạn, cô nghe nói hôm nay Phàm chủ tịch sẽ đi qua đây, lần này cô nhất định phải gặp được con người đó, sở dĩ cô liều mạng bất chấp đứng đợi là vì...

_Tôi muốn vay tiền....

Tịch Hạ Di nhỏ bé đứng trước mặt người đàng ông lạnh lùng lúc nào cũng toát ra phần nguy hiểm chết chốc trước mặt mạnh miệng nói, cô đang rất rất cần tiền, cho nên vừa thấy gót giày bóng loáng đã vội cúi mặt cầu xin mà chưa để ý xem dung mạo người đó ra sao

_Cô không còn trong trắng thì làm sao được giá đây???

Phàm Khiết Thần nhíu mày nhận ra cô gái đang co ro cúi mặt hèn hạ khẩn cầu được vay tiền là cô, người mà hắn đang muốn tìm, không ngờ trái đất này tròn thật, khi mà cô chạy đến trước mặt hắn giao nạp bản thân, hắn khinh bỉ nâng cô đứng dậy, miệng lưỡi cay độc nói lớn, trước mặt đám thuộc hạ của hắn bọn họ được một trận cười khoái trá, còn cô chỉ biết ôm tủi nhục nghẹn đắng nhận ra hắn chính là người ba năm trước cưỡng đoạt mình, định mệnh ngang trái còn sắp đặt cho cô quỳ dưới chân hắn cầu xin, cô có chút hối hận nhưng nghĩ đến việc đang rất cần tiền cô thu vội tự trọng vào sâu trong đáy lòng đành ngậm ngùi đóng vai là ả phụ nữ lẳng lơ muốn kiếm tiền bằng thân xác, nếu biết trước hắn là Phàm chủ tịch, cô đã không mong mỏi được gặp mặt để rồi rơi vào tình cảnh trớ trêu này

_Chỉ là vì ba năm trước có 1 kẻ cặn bã cưỡng đoạt tôi

_Cô dám???

Phàm Khiết Thần nhìn cô gái bé nhỏ dám mạnh mồm vô lễ, hắn nổi cáu bóp cổ cô trừng mắt đe doạ, cô có nói gì sai đâu? Ai bảo hắn khui chuyện trước, (đúng là người đàng ông cục súc)

_Tôi lỡ lời, mong Phàm chủ tịch lượng thứ, cơ thể tôi có thể làm ngài hài lòng

Tịch Hạ Di ngoảnh mặt thẩn thờ, không dám nhìn vào ánh mắt kia tuy vậy khoé môi vẫn biết nói lời ngọt ngào, những lời ma đưa lối quỷ dẫn đường làm cô tự sĩ vã bản thân, tại sao cô lại thành ra con người lẳng lơ như vậy? Tất cả cũng vì tiền

_Cô có gì thế chấp?

Phàm Khiết Thần nhã ra mấy vòng khói trắng liếc nhìn cô gái nhỏ như học sinh cấp hai trước mặt, tâm tình có chút co giãn, để xem cô làm thế nào hầu hạ hắn đây, dù gì hắn vẫn chưa được nếm thử cơ thể cô, năm đó chỉ dùng đầu ngón tay đã lấy đi trong trắng của người ta rồi, thật quá cuồng tình.

_Tôi không có gì cả...ngoài cơ thể này.

Cô thở dài nói chậm rãi...cô hết cách rồi nếu không có tiền mẹ sẽ bị xã hội đen xóa sổ, cũng chỉ vì thua lỗ chứng khoán, sẽ không qua khỏi. Cô từ nhỏ đã không có bố bây giờ mẹ mà xảy ra chuyện cô chết mất

_Phiến Đông...mau nói xem cô ta là ai? đáng giá bao nhiêu?

Hắn đưa cô về phòng nghĩ dưỡng cao cấp ở phía sau Tập Đoàn và nằm cạnh bên khách sạn Thần Phong, cô nhận ra hàng ngày vẫn thường dọn dẹp phòng riêng này mà không ngờ đó là nơi của hắn, kéo tay cô ngồi xuống giường lớn cùng hắn, cô run rẩy cúi mặt chỉ biết cầu bình an cho bản thân mình, boss lớn có khác còn nói lời chua chát như chưa từng quen biết nhau

_Thưa Phàm chủ tịch, Tịch Hạ Di là con gái của chủ quán Barack vào 3 năm trước ạ, ngài quên cô ấy là bạn thân của Vi tiểu thư rồi sao? Mà Vi tiểu thư là người Phàm chủ tịch yêu nhất vậy mà bây giờ đã trở thành chị dâu của cô ta rồi, vào cái ngày ngài đến quán bar tìm Vi tiểu thư là cái ngày ngài gặp Tịch Hạ Di đấy ạ...nghĩ xem có nên cho cô ta mượn tiền hay không đây?

Phiến Đông là trợ lý riêng của hắn, anh ta không thích cô cho nên sẵn giọng lôi chuyện cũ ra nói luôn

_Vậy sao?

Hắn buông ra hai chữ nhẹ tênh, cô biết là hắn rất cay cú chuyện cũ cái chuyện người hắn yêu trở thành vợ kẻ khác mà còn là một anh chàng hết sức bình thường không có gì bằng hắn trái lại cô còn là em gái của người đó bây giờ cô lại ở dưới cơ hắn, chuyện quán bar phá sản cũng có liên quan đến hắn, không nhắc đến chuyện cũ thì thôi mà đã nhắc thì hắn chắc chắn không để cô được yên thân, là giận cá chém thớt đấy mà

_Phàm chủ tịch ngài có thể cho tôi vay tiền?

_Bảo bối của tôi nói muốn được ở trong mồm cô.

Hắn thản nhiên nói như không có chuyện gì xảy ra, cô vừa nghe xong liền há hốc mồm to mắt nhìn người đối diện, đúng là danh phong tàn ác là của hắn, thật quá thâm độc, Tịch Hạ Di hoảng sợ đưa hai tay nắm lấy cổ áo, có lẽ cô đã sai khi tìm hắn

_Tùy cô....

Hắn phất tay ý bảo cô ra ngoài và quên luôn chuyện vay tiền đi, nhưng làm sao cô có thể đi được

_Chị dâu đang mang thai, mẹ chỉ có mình anh A Quy là con trai, không có bố, mẹ nuôi dưỡng mình rất vất vả làm sao mình phụ lòng mẹ được...dù chuyện gì cay đắng hơn mình cũng làm...mình chấp nhận...vì gia đình mình...

Tịch Hạ Di nhắm đôi mắt trĩu nặng cắn răng đành chấp nhận...cô không thể ích kỷ vì bản thân mà nhìn những người thân yêu rơi vào cảnh khổ

_Được...tôi làm được mà...huhu

Phàm Khiết Thần cúi người nhìn lớp áo mỏng manh của cô, mớ quần áo cũ đến nỗi mỏng tang, hắn nâng cằm cô lên nhìn ngắm, sau đó phất tay ý bảo Phiến Đông ra ngoài. Hắn vô tư đứng trước mặt cô chờ đợi, ánh mắt cực kỳ khinh bỉ coi thường, Hạ Di chỉ biết cúi mặt khóc nghẹn, cay đắng tủi nhục nhẫn nhịn nhìn phần quần có vật cứng nhô lên, cô miễn cưỡng dùng tay cởi cúc quần hàng hiệu của ai kia, từ từ kéo dây kéo xuống, hai tay vạch đai quần lót màu xám với thương hiệu nổi tiếng, ái ngại không dám nhìn thẳng, hai tay run rẩy cả người sởn da gà hụt hẫng

_Làm tôi đau, cả gia đình cô khó sống đó, quán bar đóng cửa rồi, cổ phiếu rớt giá rồi, tiếp theo cô tự hiểu

Phàm khiết Thần bất mãn nhìn bộ mặt oan ức như ma nữ u hồn của cô nghiến ngầm, chỗ đó được cô trút bỏ lớp quần tay thôi đã thấy nóng rang rồi, hắn là người rất ghét chờ đợi, và cũng chưa từng chờ đợi cái gì cả

_Kéo mạnh xuống, chưa bị đâm đã mất sức à?

Phàm Khiết Thần thô bạo nắm tóc cô, tuy không giật mạnh làm cô đau nhưng cô rất hoảng sợ, người đàng ông này quá nguy hiểm

Tịch Hạ Di mang cõi lòng bị xé tan nát cố nén đau thương, hai tay dùng hết sức lực kéo quần lót hắn xuống, bên trong lập tức hiện ra thứ gân guốc nổi đầy, to và dài, còn cương lên ngốc đầu dậy, cô ớn lạnh muốn thoái lui lắm

_Có làm được không?

Hắn thúc giục, cô cứ khóc mãi trong khi hắn đang rất có hứng, còn chậm trễ hắn tống cô ra ngoài cho xem, ngoài kia có biết bao nhiêu người khao khát có được hắn chứ, cô hít một hơi sâu, tâm hồn như đã chết, cánh môi đẫm nước mắt mở ra ngậm lấy khúc thịt to

_Hừm...

Phàm Khiết Thần thở mạnh, cảm giác rất khác với những gì hắn đã trải qua, rất lôi cuốn, cô là người đầu tiên khơi dậy xúc cảm mãnh liệt nhất từ trước đến giờ, hắn đẩy người ôm đầu cô đẩy vào sâu hơn

_Um...hức...hụ...hụ...

Tịch Hạ Di chịu không được, cô đẩy hắn ra, hai tay ôm mồm ho sặc sụa, cô lắc đầu khóc thảm thương, trông bộ dạng rất ngây thơ, ngốc nghếch, một cô gái vụng về với những cử chỉ thô kệch nhưng chân thật, kéo cô đứng dậy hắn đã hung hăng đưa tay lên ngực áo cô sờ soạn...cô sợ lắm nhưng cố cắn răng chịu đựng, cảm giác bị một người đàng ông xa lạ sờ soạn ở chỗ đẫy đà lần đầu tiên thật xấu hổ, hai nơi nhô ra trước ngực cô bị bàn tay hắn cuốn lấy không muốn rời, hắn thừa nhận đã rất nhiều lần qua đêm với phụ nữ nhưng đây là lần có cảm giác kỳ lạ nhất...có một lại muốn đòi thêm

_Tiền của tôi....

Tịch Hạ Di tái mặt kéo tay hắn ra, cô liền hỏi vào vấn đề chính...vẫn là tiền quan trọng...Thái độ của cô làm hắn mất hứng quá...

_Tôi chỉ nói là sẽ suy nghĩ thôi mà...

_Cái gì?

Một lần nữa cô trố mắt nhìn người đàng ông ma mị này, hắn thật là lắm mưu nhiều kế, những tưởng cô sẽ nhận được số tiền mong muốn, trong khi hắn thản nhiên nói rằng vẫn tất cả những gì cô làm chỉ là để hắn suy nghĩ xem có nên cho cô vay tiền hay không? Cô chết đứng chôn chân tại chỗ vì uất ức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.