Ông Xã Ăn Dấm Chua

Chương 1




Đang đi đến trước thang máy điện thoại bỗng dưng đổ chuông, làm cho Hàn Quang Lỗi cước bộ không thể không tạm thời dừng lại.

Anh đưa điện thoại di động lên nhìn, cúi đầu liếc nhìn dãy số một cái, lập tức xuất hiện biểu tình phiền chán không kiên nhẫn, có một chút sự ẩn nhẫn, khó chịu và cả lạnh lùng trong mắt.

Trong lòng biết rõ ràng sự tình sẽ không đễ dàng bỏ qua như vậy, nao núng trốn tránh cũng không phải phong cách của anh, anh cũng không muốn làm lãng phí thời gian giãy dụa liền đưa tay nhấn phím nghe.

“Mẹ, đây là lần cuối cùng con nói cho người nghe, đêm nay thân cận yến ( đại ý là buổi tiệc xem mắt ấy), con sẽ không đi.”

Sau khi lớn tiếng công khai biểu thị lập trường, anh không chút do dự cúp máy, không muốn cùng mẫu thân tiếp tục tranh luận chuyện nhàm chán đó nữa.

Bước vào thang máy, nhấn vào phím xuống bãi đỗ xe tầng hầm, anh lạnh lùng cầm chiếc áo khoác kiểu tây hất ra sau vai, dùng ngón tay tuỳ ý nắm lấy, con ngươi đen lóng lánh tự tin, thong dong động lòng người.

Thân là tổng giám đốc công ty khoa học kỹ thuật Hoàn Tinh, Hàn Quang Lỗi sinh ra đã có một gia thế bối cảnh rất tốt khiến nhiều người ao ước, hơn nữa năng lực lại hơn người, cùng gương mặt tuấn khốc làm cho bao nhiêu cô gái hâm mộ, không hề nghi ngờ, anh cũng là người khiến giới truyền thông thường xuyên nhắc đến, cũng là người đàn ông hoàng kim độc thân trong lòng các cô gái.

Chỉ tiếc, thiên chi kiêu tử thủy chung không chịu kết hôn, điều này đã khiến cha mẹ anh cùng những người trên dưới Hàn gia thật sự rất lo lắng a.

Ngòi nổ bức hôn bắt đầu khi các người em họ trong gia tộc một đám đi vào lễ đường, tiện đà “Làm ra mạng người”, mà tâm ý không thay đổi Hàn Quang Lỗi, liền trở thành nam tử duy nhất chưa kết hôn trong gia tộc, sự tình cũng bắt đầu càng không thể vãn hồi.

Anh bị mẫu thân đang mong muốn có cháu để bồng chơi áp chế, bức bách cùng với các cô gái xa lạ gặp mặt, tìm hiểu.

Một lần, hai lần không ảnh hưởng toàn cục, coi như một loại xã giao hoạt động của các nam nữ trưởng thành, nhưng mà theo thời gian kéo dài, số lần coi mắt ngày càng thường xuyên, xưa nay Hàn Quang Lỗi quen dùng các biện pháp đối phó trấn an mẫu thân , bắt đầu cảm thấy khó có thể chịu được.

Anh không chỉ một lần hoài nghi, mẫu thân trong tay có phải có một quyển giáo chiến sổ tay, tên sách vừa nghe đã thấy kêu đại loại như [ bảy mươi hai chiêu, ở hôn nhân thị trường tiêu thụ chính mình con ], nếu không, suốt ngày ru rú trong nhà đơn độc cùng phụ nhân, làm sao có thể có nhiều kỳ quái như vậy, làm các thủ đoạn bức hôn khiến người ta không biết nên khóc hay cười?

Nghĩ đến mẫu thân tra tấn tinh thần, Hàn Quang Lỗi liền dẹp ý niệm đêm nay về nhà trong đầu, tối thứ Sáu, anh thầm nghĩ tìm một chỗ thả lỏng, thư giãn sau một tuần làm việc điên cuồng đi.

Về phần coi mắt, quên đi!

Ding! Cửa thang máy mở ra, anh điềm đạm như bình thường đi ra, từ trong túi trước lấy ra điều khiển từ xa, chuẩn bị lái xe rời khỏi công ty.

Chỉ tiếc còn không kịp chạm đến cửa xe, lỗ tai sâu sắc liền nghe được những tiếng bước chân dồn dập, anh quay đầu lại, hai gã đàn ông cao lớn liền kẹp lấy hai bên người anh.

Một con dao sắc bén bất ngờ đánh về phía sau gáy không kịp phòng bị của anh, đau đớn mang theo cảm giác choáng váng mãnh liệt hoàn toàn chiếm cứ, anh tự hỏi, kiêu ngạo như anh cũng không thể làm gì được đành thúc thủ chịu trói.

Tất cả mọi việc xảy ra một cách nhanh chóng làm cho người ta không kịp ứng biến, kẻ bắt cóc hoàn mỹ dùng tay lôi ra sợi dây, đem Hàn Quang Lỗi đang ngất vững vàng cột lại.

Tiếp theo có một chiếc xe nhanh chóng chạy tới, cửa xe vừa mở, anh bị đẩy vào, chiếc xe lập tức nghênh ngang mà đi, toàn bộ quá trình không đến hai phút.

Sau một lúc lâu,“Tê……” Gáy sau đau đớn, làm Hàn Quang Lỗi nháy mắt tỉnh lại không khỏi phát ra một tiếng rên rỉ.

Tính cảnh giác ca, làm cho anh tỉnh dậy so với người khác sớm hơn, nhưng mà khi anh thấy rõ ràng gương mặt của hai kẻ bắt cóc đang kèm hai bên, khiếp sợ, là cảm xúc mãnh liệt nhất của anh lúc này.

“Hi, anh họ, nhanh như vậy liền tỉnh !” người em họ vừa nhậm chức công tác cảnh quan, đang tươi cười hướng anh vẫy vẫy tay.

“Là ngươi Hàn Quang Hàn, ngươi tốt nhất nói rõ ràng cho ta, việc này là như thế nào?” Anh nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ, trong ngực giận dữ điên cuồng.

Hàn Quang Hàn làm biểu tình đương nhiên,“Còn có thể là chuyện gì xảy ra, còn không phải Lỗi ca anh không chịu ngoan ngoãn đi xem mắt, đại bá mẫu đành phải hai mắt đẫm lệ ủy mời chúng ta tự mình đến mời đại đường ca, thỉnh ngài cần phải tham dự thân cận yến đêm nay.”

Thế này mà gọi là mời? Anh thiếu chút nữa lại bị tức chết a.

Không phải không đoán rằng mẫu thân có khả năng sẽ bày ra thủ đoạn nào đó, nhưng là, anh chưa từng nghĩ đến sẽ là bắt cóc!

Nhắm mắt lại, anh cố gắng tự chủ, mới có thể đủ khống chế được ý nghĩ bùng nổ lửa giận trong đầu.

“Gọi điện thoại, lập tức gọi điện thoại cho mẹ ta –” anh ra mệnh lệnh.

“Thực thật có lỗi, đại bá mẫu vì không muốn đối với anh mà thương tâm nên hai phút trước đã tự khoá máy điện thoại, trước khi thân cận yến chấm dứt, bác cự tuyệt nói chuyện với anh.”

“Các ngươi không cần náo loạn!” Hàn Quang Lỗi gầm nhẹ cảnh cáo.

“Lỗi ca, người trong giang hồ thân bất do kỷ, ngươi liền nhận mệnh đi!”

“Thả ta xuống xe, Hàn Quang Hàn, ta lệnh cho ngươi tốt nhất lập tức cho ta rời đi, bằng không, ngu ngốc này của ba người các ngươi cứ đợi mà trả đủ!” Ánh mắt đằng đằng sát khí, không hề quên đảo qua người các vị đường đệ.

Hàn Quang Hàn trầm tư giây lát, cũng là Hàn Quang Kiệt đang ngồi đối diện bên phải nhắc nhở,“Nghe, đừng có dao động, chúng ta phải nghiêm khắc thực hiện a.”

Không đợi Hàn Quang Lỗi hiểu được, hắn phút chốc theo trên lưng lấy ra một cái còng tay, lấy tốc độ sét đánh đem đôi tay Hàn Quang Lỗi còng lại.

“Từ giờ trở đi, ta mới là lão đại.” Hắn sảng khoái biểu thị công khai.

“Hàn Quang Hàn, ngươi đang làm cái gì? Ngươi tốt nhất nhanh xin miễn tử kim bài, bằng không, ngươi sẽ khóc không ra nước mắt!” Hàn Quang Lỗi giận không thể át nhìn chằm chằm tên em họ to gan lớn mật.

“Đừng nói là miễn tử kim bài, ta ngay cả lưu manh giấy phép cũng nhất tịnh xin.” Dứt lời, chỉ thấy hắn lại lấy ra băng dán, không nói hai lời liền hướng trên miệng của đại đường ca mà dán.

“Ngô! Ngô……” Con ngươi như phát hoả, Hàn Quang Lỗi nổi giận ra sức giãy dụa đứng lên.

“Quang Triết, chạy mau một chút, chúng ta bị muộn rồi, này đối với vị đại đường tẩu tương lai mà nói, là thực không lễ phép.”

Đáng thương thiên chi kiêu tử, bỗng chốc trở thành tù nhân trong lúc đó.

Hàn Quang Lỗi nổi giận, hơn nữa là thịnh nộ, cả người lỗ chân lông tràn ngập lửa giận mênh mông.

Anh thề, nhất định phải làm thịt ba tên đường đệ không biết sống chết này!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.