Ông Trùm Hắc Đạo Mưu Kế Sâu

Chương 15: Đế vương công




Gì chứ? Ai cần anh nuôi? Là ai bắt tôi làm thuộc hạ? Bọn Joker thì theo anh lâu như vậy, họ hiểu anh thì có gì lạ? Tôi theo anh được bao lâu chứ!

"Tôi cho em một phút"

"Lão đại! Anh..." Cô định phản bác lại thôi. Hắn nghiêm túc! Đừng quên hắn ta là ai! Cô ráng động não của mình để tìm câu trả lời thỏa mãn hắn

"Ma Sát bang không phải là muốn diệt Liên Minh True Blood mà là muốn nó thuộc về mình?" Cô nói ra mà dường như không tin. Quá nham hiểm rồi! Vậy bây giờ mục tiêu của Lạc Kình là giúp Nolan dẹp True Blood để diệt trừ hậu quả về sau.

"Coi như em không tệ, cũng chỉ đúng một phần thôi! Ngủ đi" Hắn ra lệnh, nếu Đường Hi đối mặt với hắn lúc này thì sẽ thấy đôi mắt Lạc Kình đang nhìn cô vừa thể hiện sự ôn như hiếm có, vừa có sự tàn độc của kẻ máu lạnh. Sau đó thật như là muốn ngủ thiệt, ôm Đường Hi như một cái gối không hơn không kém.

The Fuck! Điên thật, sao nãy giờ mình không nhận ra là hắn đang ăn đậu hủ của mình nhỉ. Bây giờ Đường Hi chỉ thấy tức giận chứ không nghĩ hắn sẽ tiến thêm bước nữa, thực sự thì trước đây và cho tới tận bây giờ nữa cô vẫn nghĩ hắn là.... "đế vương công"! (Tam tỷ à. Hôm trước tên công này mới "chạm" môi chị đấy ==)

Cô thật không quen khi ngủ mà cũng không có riêng tư như thế. Lý do sâu xa hơn nữa là cứ như vậy thì cô sẽ mất đi giác quan nhạy bén của mình mất! Thật không thể nghĩ tới mình mà sơ suất lúc làm nhiệm vụ sẽ ra sao nữa! Việc đụng chạm thể xác như vậy sẽ khiến cô từ từ thích ứng với nó, đến một lúc nào đó cô sẽ không phản ứng nhanh nhẹn mà ra tay dứt khoát với đối thủ!

"Lão.... lão đại à. Anh nếu ôm tôi như vậy không chừng khi tôi ngủ không cẩn thận ám khí sẽ làm anh bị thương mất!"

"Nếu như em sơ suất vậy thật thì người em sẽ không ít hình xăm như vậy đâu. Đừng có mà lẻo lự nữa, nếu tôi bị ba cái ám khí vớ vẩn đó mà làm bị thương thì còn có thể tồn tại đến giờ sao?"

"Nhưng... nhưng mà..." Chưa kịp nói hết thì hắn đã ôm chặt eo cô nói thêm. Tên này thật thích nhảy vào họng của người khác nha

"Tôi không cho phép em mất đi sự nhạy bén của mình! Tự thích ứng đi!" hắn bá đạo ra lệnh. Làm sao hắn không biết Đường Hi đang lo ngại cái gì, nhưng người của hắn không thể chỉ vì vậy mà suy yếu được, tự bản thân cô phải biết linh hoạt. Cái hắn muốn là cô chỉ cần thích nghi với hơi thở của hắn là được rồi, không cần vì vậy mà cản trở mình. Ở cùng hắn là điều cô không thể tránh khỏi bây giờ và cả sau này nữa!

Hừ! Cô thật muốn đánh người. Ở bên hắn mới có một ngày mà cô đã kiềm nén nhiều lắm rồi, thật không biết ba tháng này phải sống thế nào nữa đây! Mặc dù việc luyện tập thân thể là không thể thiếu với những kẻ như cô, nhưng nếu chỉ dừng lại ở luyện tập thì cô không nói, bắt cô phát huy thêm chiêu thức hay kĩ năng mới thì thật nản. Cô sinh ra thật chất không phải để làm một chiến binh, cô muốn làm người bình thường. Nếu không có sự kiện kia, có lẽ... có lẽ cô sẽ sống rất hạnh phúc....

Lạc Kình cũng nhận ra được sự khác lạ của cô, hắn không ôm chặt cô nữa mà nhẹ nhàng tìm tư thế giúp Đường Hi dễ chịu hơn.

Đêm nay trăng thật sáng, nhưng nó không cho người ta cảm giác yên bình mà lại khiến họ ưu tư trằn trọc suy nghĩ về quá khứ và tương lai...

- ---------------------------------------

Sáng sớm Đường Hi thức dậy đã thấy Lạc Kình một thân tây trang phẳng phiu đứng ở đầu giường, định ra ngoài

"Dậy mau!"Hắn ra lệnh

Đường Hi cũng lười nói lại, ngái ngủ vào phòng tắm. Hôm nay cô phải lại phải chọn đồ nữa. Từ khi Lạc Kình cấm cô mặc hở thì cô có chút chật vật, cô thích sự thoải mái mà những bộ đồ ngắn ấy mang lại. Thiệt là... Mấy cái đó cũng đâu phản cảm gì! Cái tên chết tiệt!

Vừa ra khỏi phòng đã thấy Rocker đứng ngoài cửa chờ sẵn, xem ra là muốn biết tối qua bọn họ có lăn lộn trên giường hay không đây mà!

"Anh là Rocker đúng chứ! Tối qua tôi và lão đại của anh không có gì hết và cũng đừng lo tôi gây bất lợi cho các người! Tôi là người biết giữ lời, theo hắn là giao kèo đã định, hắn có nguy hiểm thì tôi cũng sẽ bảo vệ hắn như các người đã làm!" cô nói mà còn không thèm nhìn hắn, vừa nói vừa đi khiến Rocker hơi bất mãn.

"Cô đúng là thông minh, biết bọn tôi nghĩ gì luôn sao? Mà theo như vậy thì tôi là đàn anh của cô đó nha, không cho chút mặt mũi nào à!" hắn cười hề hề trêu Đường Hi.

"Các người thật nhàm chán mà! Tôi sẽ chỉ cung kính với lão đại thôi, còn các người nhiều khi còn cần tôi giúp đỡ đấy chứ! Senpai!" (Ai biết senpai là gì hơm =))

Cô ta lợi hại thật. Đúng là bọn họ cần phải nhờ cô ta vài chuyện, ví dụ như Reyna, món vũ khí này thật khó chiều mà! - Rocker thầm nghĩ. Thấy Đường Hi vẫn tiếp tục đi, Rocker vội với theo

"Này, để tôi dẫn cô đến phòng ăn. Lão đại thấy cô lâu quá nên bảo tôi đến đây đó!"

- ---------------------------------

CHƯƠNG SAU CÓ "QUÝNH LỘN" ĐÓ NHA MỌI NGƯỜI

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.