Nữ Vương Bạo Ly Hôn

Chương 9




Trên đường trở về, trong xe áp suất thấp bao phủ, Dư Bội Ny sắc mặt không biểu cảm, quật cường không tiếng động rơi lệ, Doãn Đường Tuyền yên lặng lái xe, vài lần lấy giấy phía dưới đưa cho cô, đều bị cô hung hăng đẩy ra.

Doãn Đường Tuyền đại ngu ngốc, anh rốt cuộc có muốn làm rõ ràng bà già ba hoa này ở sau lưng nói anh như thế nào hay không? Cô là bất bình thay cho anh, anh trái lại còn giáo huấn cô, cái gì cùng cái gì chứ, thật sự là tức chết cô!

Dám đè nặng đầu cô muốn cô cúi đầu xin lỗi với loại người này, nếu là Dư Bội Ny trước kia, không tìm người chặt tay anh mới là lạ! Nhưng giây tiếp theo, trong lòng lại không nỡ……

Ai, cô làm sao có thể chặt bỏ bàn tay dịu dàng nắm tay cô như vậy chứ?

Đúng đúng đúng, cô chính là vô dụng, trong tình yêu, trước yêu thương người kia nhất định là bị người ăn định, cô nhận biết, nhưng sau đó không ngừng nảy lên thất vọng là vì chuyện gì xảy ra?

Xe không trở lại biệt thự ở núi Dương Minh, mà càng hướng lên trên núi, thẳng đến một chỗ ngắm cảnh không người.

Doãn Đường Tuyền dừng xe, kéo tay phanh xe, quay đầu nhìn cô dọc theo đường đi thủy chung không buồn hé răng.“Đừng khóc.” Anh vươn tay lau nước mắt trên mặt cô.

Cô không thèm nhìn, nước mắt ngược lại rơi càng nhiều.

Đột nhiên, một tiếng thở dài thật sâu truyền tới,“Anh rốt cuộc nên bắt em làm sao bây giờ?” Giọng nói thực suy sụp, giây tiếp theo, anh ôm lấy cô.

“Buông……” Con người xấu xa này đột nhiên dịu dàng, là tính cái gì?

“Không buông, vĩnh viễn không buông.” (^o^)

“Đừng tưởng rằng như vậy em sẽ tha thứ cho anh.” Đừng tưởng dùng chiêu lời ngon tiếng ngọt này dụ dỗ cô.

“Vậy đừng tha thứ cho anh, anh chỉ muốn em nghe, ủy khuất ngày hôm nay, về sau anh nhất định giúp em đòi lại! Sẽ không lâu lắm…… Anh cam đoan.” Anh nhẹ nhàng vỗ về cô.

Cô quay đầu kinh ngạc nhìn anh, không rõ ý tứ trong lời nói của anh.

“Người phụ nữ vừa rồi là là em họ của bác gái, bởi vì bác gái ở giữa giật dây, công ty của chồng bà ấy cùng chi nhánh của anh có nghiệp vụ chặt chẽ lui tới, nói cách khác, chính là bác gái an bài cơ sở ngầm ở chỗ anh kiêm chướng ngại vật, dự án đầu tư cao ốc Thượng Hải kia, bọn họ bỏ ra không ít tâm địa, anh còn khổ vẫn chưa có cơ hội hoàn trả đâu!” (Bác gái ở đây chỉ người vợ cả của Doãn gia)

“Vậy anh vì sao không……”

“Không ngưng hẳn hợp tác?” Anh mạt môi mỉm cười, “Anh đương nhiên muốn, nhưng là thời cơ chưa tới, mẹ anh mấy năm nay ở Doãn gia nhận hết chế nhạo, anh không phải thờ ơ, vẫn án binh bất động, chính là muốn lơi lỏng phòng bị của bác gái đối với anh. Hiện tại, anh đã nắm giữ không ít căn cứ bất lợi cho bọn họ, rất nhanh, bác gái đừng hòng mơ tưởng dựa vào chúng đến đối phó anh.” Anh sờ sờ khuôn mặt của cô,“Thực xin lỗi, vừa rồi ủy khuất cho em.”

“Không ủy khuất…… Em chỉ là bị chọc tức vì bà ta bịa đặt sự thật vu tội cho anh.”

“Anh biết, nhưng là, em nghe lời được không? Về sau mặc kệ phát sinh sự tình gì, đều đừng nóng vội nhảy ra đem toàn bộ ôm vào chính mình.” Anh nói ngọt dặn dò.

“Em cũng không phải ăn no rỗi việc, mới không có đem mọi sự tình ôm vào mình!” Cô tỏ ra không cần.

“Còn nói không có, sự kiện Tú Mĩ kia em nói như thế nào?”

Cô vẻ mặt kinh ngạc,“Anh, anh làm sao có thể biết? Chẳng lẽ là thím Dương……”

“Đồng ý với anh, nghe lời.”

Anh đều nói như vậy, cô còn có thể như thế nào, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời a! Cô không sợ ủy khuất, cô chỉ cần vĩnh viễn gắt gao ôm anh như vậy là tốt rồi.

Trước kia đều cảm thấy ánh mắt của anh rất lạnh lùng, nhưng hiện tại thoạt nhìn, lại phát hiện bên trong ẩn dấu thật nhiều dịu dàng……

“Ôm em.”

“Không phải đang ôm sao?”

“Ôm chặt một chút.” Cô làm nũng năn nỉ.

Doãn Đường Tuyền vươn hai tay ôm cô thật chặt ,“Như vậy đủ chặt sao?”

Cô nở nụ cười, rõ ràng mới một giây trước còn hai mắt đẫm lệ, nhưng một giây sau, cô liền mỉm cười……

******************************

Bị thân ái kháng nghị, anh chỉ thích làm việc không thương cô, vì làm sáng tỏ điều này không phải sự thực, Doãn Đường Tuyền đành phải liều mình bồi quân tử…… Ách, là bồi cô xem tivi.

Trên sô pha trong phòng khách, trên tay anh cầm mấy phần tư liệu văn kiện, tập trung tinh thần xem xét, nữ vương tôn quý Dư Bội Ny trực tiếp nằm ở trên đùi anh, trong tay nắm điều khiển từ xa.

“Tức chết rồi, rốt cuộc tới khi nào thì hai người kia mới có thể cùng một chỗ chứ? Cô bạn gái trước kia cũng không thể tránh xa một chút sao?” Nữ vương hờn giận ồn ào.

“Có phải phụ nữ đã kết hôn đều như vậy hay không, dễ dàng nhập diễn quá sâu?” Anh trêu chọc cô gái trên đùi.

Đôi mi thanh tú phản đối giơ lên,“Anh nói cái gì? Phụ nữ đã kết hôn cái gì? Hiện tại phải gọi bà, xã .”

“Còn không giống nhau, đều chính là phụ nữ đã kết hôn.”

“Đương nhiên không giống! Phụ nữ đã kết hôn nghe qua rất giống hình dung một khối thịt mất đi sáng bóng, nhưng là gọi bà xã sẽ không giống nhau, làm người ta tràn ngập vô hạn thân thiết.”

“Cho nên, em là bà xã, anh chính là ông xã, chúng ta đây cũng là làm người ta tràn ngập vô hạn thân thiết nha?”

Cô nghiêng thân mình, đón nhận ánh mắt của anh,“Đường Tuyền, em hỏi anh, nếu có một ngày bạn gái trước của anh tựa như trong bộ phim này diễn, một lần nữa xuất hiện ở trước mặt anh, anh còn có thể tâm động sao?”

“Thực có lỗi, anh đã là người có vợ, hơn nữa anh dám có tâm động, cô gái ngủ ở bên tay phải của anh khẳng định sẽ làm trái tim của anh vĩnh viễn đều không động đậy.” Anh làm ra bộ dáng sợ vợ.

Cô không biết nên khóc hay cười liếc mắt anh một cái,“Em là nói thật! Có bài hát không phải nói tình yêu cũ vẫn là đẹp nhất sao? Vậy……”

“Nếu đẹp như vậy, lúc trước sẽ không nên để cho cô ấy biến thành tình yêu cũ, nếu đã trở thành tình yêu cũ, vậy cứ để cho cô ấy làm tình yêu cũ đi! Giả thiết vấn đề quá khó khăn trả lời, có lẽ em hẳn là nên chờ sự tình phát sinh sau đó hỏi lại anh.”

Nhưng sự tình chính là thật sự đã xảy ra nha! Dư Bội Ny ở trong lòng nói thầm.

“Ngoan, xem tivi của em, đợi anh đem văn kiện này xem xong.” Anh trấn an cô tiếp tục nằm xuống.

“Chán ghét anh nhất ! Rõ ràng nói muốn bồi người ta xem tivi, kết quả còn đem văn kiện mang ra.” Cô bò dậy, không buông tha làm bộ đánh anh,“Rốt cuộc đang xem văn kiện gì quan trọng như vậy?”

“Ngày mai đại biểu của một tập đoàn bên Mỹ muốn tới Đài Loan nói chuyện chi tiết về việc hợp tác, cho nên có mấy phần văn kiện muốn nhanh chóng xem xong.”

“Cái gì đại biểu tập đoàn? Các anh trước kia từng hợp tác rồi sao?”

“Công ty lúc trước từng đến khảo sát, đã quyết định muốn dựng lên thành khách sạn cao cấp, trùng hợp tập đoàn khách sạn Wonderful bên nước Mỹ có nguyện vọng bỏ vốn đầu tư, bởi vì là lần đầu tiên hợp tác, cho nên có rất nhiều chi tiết phải chú ý, Đại Vệ sưu tập rất nhiều tư liệu, muốn anh hôm nay xem hết.”

“A, Jennifer Ôn, là ai?” Cô chỉ vào tên một người trên văn kiện.

“Chính là đại biểu của đối phương ngày mai sẽ tới.”

“Tên này vừa thấy chính là người Hoa, vạn nhất là một đại mỹ nữ……”

“Anh sẽ bảo vệ trinh tiết của anh.” Thường bị cô nàng này quấy rối đã lâu, Doãn Đường Tuyền luôn ăn nói nghiêm túc càng ngày càng hiểu được tùy thời bày ra câu nói hài hước,

“Khư!” Cô nằm trở về,“Hy vọng bạn gái trước của anh không phải tên Jennifer Ôn, bằng không, kết cục của em sẽ cùng nữ nhân vật chính này rất giống nhau, ô ô……” Cô giật ra hai tiếng giả khóc.

Bạn gái trước?“ Anh mới không có bạn gái trước tên Jennifer –” Anh sửng sốt, một bóng dáng mờ mịt nhất thời hiện lên trong óc……

“Làm sao vậy?” Cô hoang mang nhìn anh.

Chạm đến ánh mắt thắc mắc của cô, Doãn Đường Tuyền không nói gì thêm, chính là lắc đầu, sau đó tiếp tục xem văn kiện, nhưng suy nghĩ lại trôi đi thật xa……

Jennifer Ôn, ở trong nhận thức của anh, quả thật có một cái tên như vậy.

Kia đã là chuyện tình của thật nhiều năm trước…… Ước chừng cũng đã qua sáu năm rồi sao?

Thời gian không ngắn, nhưng sau khi chấm dứt, anh quả thật không để cho chính mình lãng phí thời gian hồi tưởng, không phải anh vô tình, mà là không quan trọng, đời người chính là sống ở ngay sau đó, phóng tầm mắt về tương lai, còn tồn tại, điều duy nhất cần phải làm là ước định mục tiêu, nhanh chóng đi về phía trước, duy nhất không cần làm, chính là quay đầu nhìn lại những kết cục đã qua.

Nếu không phải bởi vì Bội Ny đột nhiên truy vấn, chỉ sợ anh đã không còn nhớ chút gì về cái tên này nữa! Anh cảm thấy dở khóc dở cười .

Nhưng mà, hẳn sẽ không có khả năng là cô ấy, sự tình không thể trùng hợp đến vậy!

Dư Bội Ny vụng trộm nhìn anh, không biết nên nói cảm giác trong lòng như thế nào, nhưng nên đến chung quy cũng sẽ đến……

Đừng sợ, Dư Bội Ny, đừng quên, bản thân có ưu thế sân nhà, Jennifer Ôn nha Jennifer ôn, lúc này đây, tôi sẽ không dễ dàng buông tay cuộc hôn nhân của tôi, chồng của tôi.

Sự tình chính là trùng hợp như vậy!!!…

Doãn Đường Tuyền vạn vạn thật không ngờ, Jennifer Ôn đại biểu tập đoàn Wonderful đến nói chuyện hợp tác, lại chính là Jennifer Ôn ở trong trí nhớ của anh — bạn gái trước.

Bốn năm đại học, hai năm nghiên cứu ở Mỹ, suốt sáu năm tuổi trẻ, là anh cùng cô cùng nhau soạn nhạc *(ý anh là 2 người yêu nhau suốt 6 năm!)

“Tuyền, đã lâu không gặp!” Ôn Tuyết Hồng khôn khéo giỏi giang tự nhiên hào phóng vươn tay về phía anh.

“Đã lâu không gặp.” Anh cầm tay cô, vài giây sau, buông ra, hoàn toàn phù hợp lễ nghi xã giao. ^o^

“Không nghĩ tới em chính là đại biểu lần này tập đoàn Wonderful cử đến nói chuyện hợp tác chứ?”

“Quả thật không nghĩ tới.” Nói thực ra, anh còn có điểm bị dọa, đêm qua mới bị Bội Ny truy vấn có liên quan bạn gái trước, không ngờ hôm nay lại gặp được người thật.“Gần đây có khỏe không?”

“Anh nói xem?” Ôn Tuyết Hồng tươi cười hỏi lại.

“Xem ra là không tệ.”

“Cho nên em có thể giành được như vậy, em nhìn xem cũng coi như xinh đẹp hào nhoáng chứ?”

Doãn Đường Tuyền mạt môi cười nhẹ,“Em vẫn đều rất tỏa sáng, mặc kệ thời gian trôi qua bao lâu, em vẫn xinh đẹp như cũ.”

“Nghe những lời này của anh, em nghĩ em tạm thời còn không cần đi sửa sang lại. Đi, trước vào họp, hội nghị kết thúc lại tiếp tục tâm sự với anh.”

“Phòng họp ở bên cạnh, mời.” Doãn Đường Tuyền thủ thế.

Bởi vì đang nghe tin vắn, trừ bỏ hình ảnh được chiếu phía trước, cơ hồ toàn bộ phòng họp đều tối đen, đúng là tối tăm như vậy, cho Ôn Tuyết Hồng một cơ hội tuyệt hảo đánh giá Doãn Đường Tuyền.

Cơ hồ là đầu tiên mắt nhìn đến anh, cô liền yêu người đàn ông này.

Anh ngoại hình xuất sắc, khiến cho bất cứ ai cũng không thể dời ánh mắt dừng lại trên người anh, nhưng làm cho Ôn Tuyết Hồng mê muội, là trí thông minh của anh, có ý tưởng, khi nam sinh đồng học còn ngây thơ như vậy làm người ta phiền chán, duy độc Doãn Đường Tuyền tồn tại bất phàm như thế.

Anh tao nhã, mặc dù có khi tỏ ra lạnh nhạt, nhưng cô chính là bị khí chất độc đáo kia của anh hấp dẫn, không tiếc hạ mình theo đuổi anh.

Ôn Tuyết Hồng từ nhỏ đến lớn luôn luôn là người nhận được thư tình, từ khi nào lại theo đuổi một người con trai như vậy? Vì Doãn Đường Tuyền, cô làm, hơn nữa cũng thành công.

Tài tử giai nhân * (Trai tài gái sắc) , bọn họ từng trải qua thời gian đẹp nhất của tuổi trẻ, sau khi tốt nghiệp đại học cùng nhau ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, ở nơi đất khách quê người cùng sống những ngày cô đơn nhớ nhà.

Nhưng mà, thanh xuân tốt đẹp chung quy cũng có lúc chuyển biến……

Cô hy vọng ở lại nước Mỹ dốc sức làm việc, nhưng anh lại cố ý trở lại Đài Loan, tương lai bọn họ rốt cục xuất hiện trở ngại.

“Vì sao thế nào cũng phải trở về căn nhà vốn căn bản không coi trọng anh? Chúng ta ở nước Mỹ cùng nhau có thể dựa vào sức lực của chính mình chắc chắn sẽ có một ngày thành công.” Cô có giấc mơ nước Mỹ của cô.

“Mẹ anh vẫn còn ở tại Đài Loan chờ anh.” Anh cũng có tình cảm tại Đài Loan của mình.

Một người vợ lẽ của nhà giàu, một người phụ nữ truyền thống mà yếu đuối, tại căn nhà kia chịu đủ kỳ thị cùng ức hiếp trong cuộc sống, anh hỏi qua vì sao, cũng từng nghĩ tới muốn chạy trốn, nhưng, là cam tâm sao?Cam tâm cứ chạy trối chết như vậy sao?

Không, anh không cam lòng.

Anh trở về không chỉ là vì mẹ, còn vì chứng tỏ bản thân, lấy lại tôn danh dự của mình.

Ôn Tuyết Hồng căn bản không thể khuyên giải.“Cùng lắm thì chờ chúng ta ở Mỹ có cuộc sống ổn định, sau đó sẽ đón bà ấy tới sống chung không phải tốt lắm sao?.” Cô lui mà cầu.

“Không.” Anh cự tuyệt thực ngắn gọn, cũng rất kiên định, bởi vì anh rất rõ ràng, chiến trường này trước sau đều phải ở Đài Loan.

“Doãn Đường Tuyền, anh chung quy phải có cuộc đời của chính mình, anh không phải mẹ anh, nếu mẹ anh hy vọng chiếm được một vị trí trong cái gia đình kỳ quái kia, bà ấy nên dựa vào bản thân bà ấy, mà không phải dựa vào con trai như anh, như vậy chẳng phải quá bảo thủ sao!”

“Cho dù nó kỳ quái, cuối cùng vẫn là gia đình anh, chỉ cần anh không cự tuyệt nó, bất luận kẻ nào đều không có tư cách bình luận cái gì.” Doãn Đường Tuyền khi còn trẻ, cũng có điểm cố chấp.

Cô vì tức giận không thể nói lý với anh, còn chưa tốt nghiệp, cô liền cùng người khác kết giao, vì giấc mộng nước Mỹ mà dốc sức, cùng lúc cũng hy vọng có thể làm cho Doãn Đường Tuyền hối hận.

Nhưng, anh không có, vẫn như cũ dựa theo kế hoạch trở lại Đài Loan, ngược lại là chính là cô hối hận.

Qua nhiều năm như vậy, cô một mình ở nước Mỹ nghiêng ngả lảo đảo, kết hôn lại ly hôn, thật vất vả mới có một phần sự nghiệp riêng, nhưng không có một người bầu bạn, chỉ có một mình cô độc âm hồn không tiêu tan.

Cô không thể quên người đàn ông này, cô muốn anh. Mặc kệ việc anh đã kết hôn.

Trước khi trở lại Đài Loan, cô đã điều tra rõ ràng mọi chuyện của anh –

Chia tay với cô nhiều năm, anh trước sau vẫn chưa có tiếp tục một đoạn tình cảm mới, cô tổn thương anh rất sâu sắc, nhưng, có đau mới là yêu, về phần anh đột nhiên trong lúc đó cưới người tên Dư Bội Ny kia, dùng ngón chân nghĩ cũng biết là vì ích lợi, nếu không, thiên kim tiểu thư vốn sống an nhàn sung sướng, ăn mặc sang trọng, lại không có nửa điểm tư tưởng kia, dựa vào cái gì có thể gả cho Doãn Đường Tuyền?

Cô căn bản không đem tiểu nha đầu kiêu căng bốc đồng kia để vào mắt, việc khác không nói, cô cùng Doãn Đường Tuyền chính là từng có sáu năm tình cảm, đó là tuổi thanh xuân quý giá nhất của Doãn Đường Tuyền, cô gái được chiều chuộng như Dư Bội Ny này vĩnh viễn không hiểu được.

Doãn Đường Tuyền ngẩng đầu, ánh mắt lơ đãng chóng lại Ôn Tuyết Hồng, cô mạt môi mỉm cười, anh nhíu mi, thắc mắc xem xét cô.

Sau khi hội nghị kết thúc, anh lấy thân phận chủ nhà mời cô ăn cơm, liếc mắt nhìn lại người đàn ông trưởng thành chững chạc trước mắt, ý nghĩ đoạt lại anh trong đầu cô càng thêm kiên định một phần, Ôn Tuyết Hồng quyết định đánh thức lại trí nhớ trước kia của anh.

“Đúng rồi, Tuyền, anh vẫn còn hay đi lặn chứ?”

“Đã lâu không đi.” Anh chậm rãi dùng cơm.

“Có việc như vậy sao, ngay cả môn thể thao mình yêu thích nhất cũng đều bỏ qua, không được, lần này trở lại Đài Loan, em chính là nghĩ phải tìm một thời gian rảnh lại đi tới Long động lặn xuống nước, chúng ta cùng đi đi!” Ôn Tuyết Hồng đề nghị.

“Nếu em muốn đi chơi, anh sẽ nói Đại Vệ……” Đột nhiên, anh nhớ tới Dư Bội Ny, nhớ tới cô gái nhỏ kia còn đang chờ mong anh mang cô đi lặn, không muốn thấy biểu tình thất vọng của cô, anh thay đổi chủ ý.“Vậy được rồi, tìm một thời gian, tới Long động đi lặn.”

Ôn Tuyết Hồng nở nụ cười, cô cũng không tin Doãn Đường Tuyền không nhớ những năm tháng kia từng mỗi cuối tuần đều khẩn chạy tới biển, mà anh đối với kí ức thời trẻ này, đúng là cơ sở để cô đoạt lại cảm tình từ anh.

“Anh thật sự muốn dẫn em đi lặn sao?” Dư Bội Ny trừng lớn ánh mắt, quả thực không dám tin.

“Thật sự.”

“Oa a, quá tuyệt vời, em ngày mai muốn đi lặn……” Cô vui vẻ hoa chân múa tay, thình lình xông lên phía trước, từ phía sau ôm cổ Doãn Đường Tuyền.“Em biết anh tốt nhất!”

“Vậy còn không mau mau đi ngủ? Ngày mai dậy không nổi, em ở lại bồn tắm lớn trong nhà đi lặn nha.”

“Tuân lệnh, huấn luyện viên!” Cô ngoan ngoãn bò lên giường, nằm xuống vị trí của mình, ôm lấy một bên cánh tay Doãn Đường Tuyền.“Hắc hắc, như vậy anh rời giường, em sẽ rời giường theo, đừng nghĩ bỏ lại em.”

Ngày hôm sau, nếu không phải Doãn Đường Tuyền gọi nửa ngày, Dư Bội Ny mới có thể rời giường, nhưng là chỉ mới uống một chén nhỏ cà phê đen thêm vào, cô lại sinh long hoạt hổ.

[(*) mạnh như rồng như hổ, sinh khí dồi dào]

Đáp ứng người nào đó yêu cầu, Doãn Đường Tuyền mở ra mui xe, để cho gió tự do thổi vào trong xe, trong xe luôn luôn bật âm nhạc cổ điển, cũng bị Dư Bội Ny chuyển tới kênh âm nhạc thịnh hành, hôm nay cô mặc T-shirt, quần đùi, mái tóc dài bồng bềnh cuộn sóng cũng cột lại thành đuôi ngựa, cả người thoạt nhìn cực kì xinh đẹp đáng yêu.

Vẻ tươi trẻ vô địch của cô, hoàn toàn cuốn hút Doãn Đường Tuyền, kích phát điên cuồng tiềm ẩn trong lòng anh, nhịn không được bật ra một tiếng hoan hô –

Sửng sốt! Dư Bội Ny chậm rãi quay đầu, dùng một loại biểu tình như là nhìn đến quái vật xem xét người đang ngồi vị trí điều khiển

Doãn Đường Tuyền xấu hổ quay đầu, hắng giọng, có điểm thẹn quá thành giận nói.“Thu hồi ánh mắt của em đi!”

Anh thẹn thùng, lỗ tai, khuôn mặt, cổ…… Toàn bộ đều có thể tìm được màu đỏ sậm đáng yêu.“Đường Tuyền, anh làm sao có thể đáng yêu như vậy, em thật sự yêu anh chết mất!”

Dứt lời, cô học giộng điệu hoan hô vừa rồi của anh, cũng làm theo rống lên vài tiếng, hai người giống như là tìm được đến đồng minh, bắt đầu ở trong xe so tài hoan hô.

Đột nhiên, di động Doãn Đường Tuyền vang lên, anh nhìn hiển thị cuộc gọi đến, ấn nhận điện thoại,“A lô”

“Anh xuất phát rồi sao?” Bên kia điện thoại, Ôn Tuyết Hồng cố ý dùng giọng điệu làm nũng hỏi.

“Jennifer sao? Anh đã nói với em, Đại Vệ sẽ phụ trách đến khách sạn đón em, anh ta hẳn sẽ nhanh đến, chúng ta trực tiếp đến Long động hội họp, đợi gặp.” Anh cắt đứt điện thoại.

“Ai gọi đến?”

“ Đại biểu hợp tác của đối phương Jennifer, cô ấy cũng muốn đi lặn, anh nhờ Đại Vệ đi đón cô ấy.”

“Còn có người khác sao, em đây lại đến như thế này , như vậy có thể làm anh mất mặt hay không? Vạn nhất mất hứng, có thể ảnh hưởng đến dự án hợp tác thì sao?”

“Sẽ không, cũng chỉ là đi chơi, hơn nữa, ngày đó có người nói qua, dạy cho cô ấy là trách nhiệm của huấn luyện viên như anh, anh muốn không dạy cho cô ấy, giấy phép huấn luyện viên lặn của anh hẳn là nên mang thiêu hủy.”

“Vậy anh cũng không thể bỏ lại em nha, em nhất định sẽ cố gắng học tập.” Cô năn nỉ.

“Yên tâm, anh làm sao có thể bỏ lại bà xã của mình chứ!”

“Hi, cám ơn ông xã.” Cô thích anh gọi cô là bà xã, như vậy có một loại cảm giác hạnh phúc nói không nên lời.

Khi đến Long động, anh trước mang cô đi thuê áo lặn.

“Ông xã, người ta không mặc được, giúp em……” Một cái đầu nhỏ từ trong phòng thay quần áo ló ra.

Doãn Đường Tuyền đành phải vội vàng đi vào giải cứu vợ yêu, vừa nhìn đến trên người cô bộ Bikini hai mảnh vô cùng xinh đẹp, anh nhất thời hai mắt đăm đăm.

Không nghĩ tới dưới áo T-shirt quần đùi, lại có cảnh xuân tốt như vậy, đợi lát nữa vô luận như thế nào nhất định phải dặn dò cô tuyệt đối không thể tùy tiện đem áo lặn cởi ra, cho dù chính là rớt ra khóa kéo cũng đều không được.

“Ông xã?” Thấy anh chậm chạp không hề nhúc nhích, cô buồn bực ngẩng đầu nhìn anh.

“Khụ khụ……” Giả bộ tự nhiên ho nhẹ vài tiếng, anh tiến đến bên tai cô thấp giọng nói:“Em là đến làm loạn sao? Rốt cuộc có muốn đi lặn không?”

Nhận thấy được tiếng nói của anh dị thường khàn khàn, cô nhìn nhìn chính mình lại nhìn đến anh, vội vàng hiểu ý, bưng lên biểu tình vô tội đến cực điểm, ủy khuất hỏi:“Khó coi sao? Em còn nghĩ anh sẽ thích……”

“Thích.” Thanh âm khàn khàn giống như là có người lấy hạt cát chặn lại ở họng của anh.

Nhưng chính là vì rất thích, khiến cho anh đột nhiên không còn hứng trí đi lặn, nghĩ trực tiếp mang cô về trên giường trong nhà kia, hảo hảo lăn lên gường, tiếp tục làm việc lớn tạo người.

Không thể nhịn được nữa, anh một phen nâng lên mặt cô, hung hăng hôn cô, thẳng đến khi thấy khó thở, mới hổn hển buông ra, sau đó rút lại tư tưởng mất đi lý trí muốn ăn luôn cô vừa rồi, nhanh chóng giúp cô mặc áo lặn, rời khỏi không gian ái muội này.

Ngay khi anh đang giảng giải kiến thức khi lặn cho cô, Trương Đại Vệ chở Ôn Tuyết Hồng đến.

Đang muốn nhiệt tình chào hỏi Doãn Đường Tuyền, bỗng nhiên thấy đứng bên cạnh anh là một cô gái tuổi còn trẻ, Ôn Tuyết Hồng tươi cười chợt cứng lại bên miệng.

“Vị này là vợ của anh, Bội Ny. Bà xã, Jennifer chính là đại biểu tập đoàn Wonderful lần này cử đến nói chuyện hợp tác.” Doãn Đường Tuyền giới thiệu hai người làm quen.

“Tuyền, giới thiệu của anh cũng quá khách khí rồi, rõ ràng đều là bạn bè từ lâu, còn nói những lời khách sáo như vậy.” Ôn Tuyết Hồng cố ý nói.

Doãn Đường Tuyền nhướn mi, không nói gì xem xét cô.

Lúc này, Dư Bội Ny một bên vỗ ngực, làm một bộ dáng nhẹ nhàng thở ra đi đến trước mặt Ôn Tuyết Hồng.“Thì ra là bạn bè lâu năm nha, tôi đây yên tâm rồi, vốn dĩ tôi còn muốn nói, tôi sẽ không theo đuôi đi lặn nếu khiến mọi người mất hứng, sẽ ảnh hưởng hợp tác song phương, nếu là bạn bè lâu năm, thật sự là tốt quá! Xin chào, Jennifer, tôi là Dư Bội Ny, rất vui được gặp cô.” Cô mỉm cười, vươn tay đang đeo đồng hồ lặn kia hướng Ôn Tuyết Hồng.

Chỉ thấy Ôn Tuyết Hồng ánh mắt hiện lên một tia kinh ngạc. Chiếc đồng hồ lặn kia làm sao có thể ở trên tay cô ấy? Đó là khi bọn họ cùng nhau nhận giấy phép chứng nhận huấn luyện viên lặn, cô cùng Doãn Đường Tuyền đi mua, đồng hồ kỷ niệm có ý nghĩa như vậy, cư nhiên lại ở trên tay nha đầu ngốc sẽ không lặn xuống nước này.

Cô toàn bộ tức giận đều dồn ở ngực, vừa buồn lại vừa đau.

“…… Cô có gì phật ý sao?” Dư Bội Ny nghiêng đầu, khó hiểu nhìn Ôn Tuyết Hồng.

Cô vội vàng phục hồi tinh thần lại, thong dong tự nhiên vươn tay, nắm lấy tay Dư Bội Ny, lại nhanh chóng rút về.

Căn cứ vào an toàn, Doãn Đường Tuyền vẫn để cho Đại Vệ an bài một vị huấn luyện viên chuyên nghiệp đi theo, lại bởi vì suy tính đến Dư Bội Ny là người mới học lặn, không thích hợp lần đầu tiên liền đi theo mọi người lặn xuống, cho nên anh quyết định mang cô đến chỗ nước nông học lặn là tốt rồi, Ôn Tuyết Hồng cùng Đại Vệ cùng huấn luyện viên đến vùng hải vực bên ngoài.

Ôn Tuyết Hồng một bụng giận dữ. Đáng ghét, vốn định dựa vào việc đi lặn mà xóa bỏ khoảng cách những năm trước với Doãn Đường Tuyền , không nghĩ tới anh lại có thể mang Dư Bội Ny xú nha đầu kia đến!

Càng làm người ta muốn thồ huyết là, Dư Bội Ny kia lại giả bộ đáng thương, thuận thế chiếm lấy Doãn Đường Tuyền, hoàn toàn phá hủy kế hoạch của cô, tức chết rồi!

Có người tức đến chết khiếp, đồng dạng cũng có người vui vẻ tới đòi mạng.

Dư Bội Ny dưới sự dẫn dắt của Doãn Đường Tuyền, vui vẻ an nhàn ở trong biển, đối mặt với thế giới dưới đáy biển hiếm có, đều tràn ngập ngạc nhiên.

Trước khi xuống nước Doãn Đường Tuyền còn hỏi cô,“Có sợ không?”

“Sợ.” Sợ mới có quỷ! Vì một ngày này sẽ đến, cô chính là đã lén bái sư học nghệ thật tốt một thời gian, nhưng mà, ở trước mặt ông xã thân ái, vô dụng một chút là tất yếu.

“Đừng sợ, anh sẽ giữ em, bất kể thế nào, đều không được phun không khí trong miệng ra.

“Vâng.” Cô lộ ra bộ dáng đem sinh mệnh giao cho anh xử trí.

Hôm nay thật sự là cực kỳ vui vẻ! Mới lên bờ, Dư Bội Ny cũng đã bắt đầu chờ mong lần tiếp theo.

Đổi xong quần áo, cô cùng anh thoải mái ngồi trên khối đá ngầm, tận tình hấp thụ hương vị của biển.

“Thích sao?”

“Chơi rất vui nha, thật hy vọng mỗi ngày đều đến đây.”

“Mỗi ngày? Không thấy chán sao?”

“Không chán, chỉ cần là theo anh, cho dù mỗi ngày làm chuyện giống nhau cũng không chán.” Cô nói một cách chân thành.

Doãn Đường Tuyền xoa xoa mái tóc ẩm ướt của cô, thấy cái mũi hồng đều toàn bộ, nói:“Em phơi nắng bị rám nắng, mũi đã đều đỏ.”

“Như vậy trở về mọi người mới có thể tin tưởng em thật sự có đi lặn nha!”

Anh nhìn cô, cô nhìn anh, ánh mắt giao nhau cũng chỉ có lẫn nhau, không có người khác.

Không cần hóa trang thành gương mặt tinh xảo nhất, không cần kiểu tóc xinh đẹp nhất, lại càng không cần mặc quần áo sang trọng nhất, Dư Bội Ny trước mắt thanh thuần tự nhiên như thế, khiến cho anh cảm thấy đẹp quá, đẹp quá……

Đồng dạng, Dư Bội Ny cũng hiểu được trước mắt Doãn Đường Tuyền thần thái như thạch bàn này thực vô cùng đẹp trai.

Nhìn nhìn, đối phương ở trước mắt đều càng lúc càng lớn……

Đột nhiên, hai đôi môi dán vào một khối, nụ hôn lãng mạn mà đẹp đẽ, thích thú mà lấy một loại phương thức dịu dàng mà triền miên bắt đầu, làm cho này bức tranh cảnh biển này cũng nhiễm một vẻ hạnh phúc.

Cũng chính là một màn này, làm cho Ôn Tuyết Hồng có loại cảm giác thần kinh đều sắp gãy.

Là của cô, Doãn Đường Tuyền là của cô mới đúng!

Đối với đề nghị kế tiếp đến hải cảng ăn hải sản , Ôn Tuyết Hồng không chút nghĩ ngợi cự tuyệt,“Tôi mệt mỏi, vẫn là trở lại khách sạn nghỉ ngơi thôi!” Cô cũng không nghĩ ngay cả một bữa cơm, cô cùng Doãn Đường Tuyền không hề tiến triển, còn phải trơ mắt nhìn Doãn Đường Tuyền cùng Dư Bội Ny phơi nắng ân ái.

Cô biết chính mình bỏ lỡ cái gì, nhưng là, cô chính là đến để đoạt lại!

Trương Đại Vệ phụ trách đưa Ôn Tuyết Hồng trở lại khách sạn, Doãn Đường Tuyền chiếu theo kế hoạch mang Dư Bội Ny đi ăn hải sản, anh gắp cho cô ăn trứng tôm, cô gắp lại cho anh con cua, tay nắm tay cùng ăn một bàn đồ hải sản.

Thẳng đến sắc trời bắt đầu tối đen, hai người mới thỏa ý trở về nhà.

Mặc dù mệt, tinh thần vẫn rất phấn khích, rửa mặt chải đầu xong, hai người cùng nằm trong chăn –

“Jennifer kia thật xinh đẹp, mỗi ngày nhìn đại mỹ nữ làm viêc, tinh thần nhất định tốt lắm.” Cô thử liếc mắt thăm dò anh một cái.

“Phải không? Anh không biết.” Anh nếu tán thành, vậy thật sự rất ngu ngốc.

“Ông xã, anh nói xem, có rung động hay không? Dù sao người phụ nữ vừa xinh đẹp vừa tài năng cũng không phải là nơi nơi đều có.”

“Tuy rằng cha anh thê thiếp thành đàn, nhưng là anh đứa con bất tài này cũng không có ý nguyện học tập, phụ nữ tựa như kẹo đường, một viên là đủ rồi, thường thường lấy đến miệng ngọt ngào thì tốt lắm, ăn hơn, sẽ sâu răng nha.”

“Chỉ có một viên kẹo đường, luôn luôn ăn xong thôi.”

“Vậy ăn tiết kiệm một chút, nếu ăn xong rồi, lại tiếp tục chậm rãi ăn.”

“Nhưng là……” Nhưng là, không đúng a, tại sao gần đây so sánh, phụ nữ đều biến thành đồ ăn? Đáng ghét, em chỉ biết anh luôn đem em làm đồ ăn, đối với em vừa cắn lại cắn.”

“Em không phải đồ ăn, thật sự không phải, đồ ăn sẽ không phát ra thanh âm mê người này.” Anh cố ý nói.

“Anh –”

“Ngủ đủ rồi sao? Không muốn ngủ, chúng ta vận động.”

“Không được, hôm nay không cho anh chạm vào em, em không muốn làm đồ ăn.”

Đêm nay, cô dâu mới lại muốn tranh cãi thẳng đến lúc ngủ, về phần ai thua ai thắng, không còn quan trọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.