Nữ Phụ Phản Công, Bạch Liên Hoa Tránh Ra!

Chương 8




Lâm Thâm Thâm với trường hợp này đã thấy nhiều, chỉ trong vài phút đồng hồ liền khôi phục bình tĩnh, làm Tuyết Như không thể bắt giữ được một tia sợ hãi.

" Như Như, trong mắt con chẳng lẽ tiểu mẹ là loại nữ nhân đó sao?"

Không những vậy! Chính xác chỉ có hơn chứ không kém!

" Chẳng lẽ không đúng sao? Lâm Thâm Thâm, có một số việc cô gạt được người khác nhưng không lừa được chính mình!"

" Được rồi, được rồi. Không phải là chúng ta đang nói chuyện của con cùng Tề Dật Phong sao? Như thế nào lại chuyển sang tiểu mẹ?"

Lâm Thâm Thâm thông minh vội vàng dời đi sự chú ý, nhưng Lâm Thâm Thâm cũng không thể nói dối vừa nãy Cố Tuyết Như nói những lời như vậy làm cho cô ta hận nghiến răng!

Tuyết Như nhún vai " Cô cũng nghe được, chúng tôi đã kết thúc rồi! "

" Cố Tuyết Như!" Tề Dật Phong nghiến răng nghiến lợi nói " Tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, chuyện hôm nay coi như chưa có gì xảy ra, chúng ta vẫn như trước đây, tôi yêu thương cô, cô nghe lời tôi, nói cách khác ..."

" Nói cách khác thì thế nào?" Cố Tuyết Như hừ lạnh một tiếng " Tề Dật Phong, anh cho rằng mình là thánh sao? Anh cùng nữ nhân của ba tôi ở trong công ty lêu lổng, đúng lúc bị tôi bắt tại trận, không những không có nửa điểm hối lỗi lại còn bảo tôi là coi như chưa có chuyện gì, cùng tra nam như anh ở cùng một chỗ? Anh dù nằm mơ cũng đừng tưởng!"

" Hảo, rất tốt, đây chính là cô nói, đừng hối hận!"

" Hối hận không phải tôi mà là anh! Tề Dật Phong, chỉ có loại người ngu xuẩn mới đi ngủ cùng với nữ nhân này, Lâm Thâm Thâm cô ta công phu trên giường rất cao, gả cho ba của tôi bất quá, cũng chỉ là người ngoài mà thôi, mà tôi - Cố Tuyết Như mới là chủ nhân chân chính của Cố thị! Chỉ cần tôi còn ở Cố thị một ngày mới cũng không tới phiên Lâm Thâm Thâm làm chủ! Anh vì nữ nhân này cùng tôi trở mặt, nghĩ lại xem, nếu cha mẹ anh biết, có thể hay không bệnh tim phát tác, trực tiếp liền chết?"

Tề Dật Phong nghe vậy, sắc mặt nhất thời trắng bệch, nắm chặt hai tay, Cố Tuyết Như mỗi lời mỗi chữ đều như đâm trúng tim đen của hắn.

Đúng vậy! Có ai lại ngu xuẩn như vậy, vì một tiểu tam mà hủy tiền đồ của mình? Hắn ở bên cạnh Cố Tuyết Như chịu nhục, nhận đánh nhận mắng, giả vờ là bạn trai 24 giờ, bởi vì hắn tinh tường biết, Cố thị sớm muộn gì cũng là của nữ nhân trước mắt này, mà hắn chiếm được lòng tin của Cố Tuyết Như, cũng giống như chiếm được toàn bộ Cố thị, đối với sự nghiệp Tề gia, như hổ thêm cánh, dệt hoa trên gấm.

Mà hắn đang làm cái gì? Hắn vừa mới làm cái gì. Đúng là buồn cười, sáu năm qua, bao nhiên gắn bó, ngọt ngào, tất cả đều là từ lợi ích mà thành.

Tề Dật Phong nhìn sắc mặt Cố Tuyết Như tăm rtoois khó lường, có bi thương, có thở dài, có bất đắc dĩ, có chua xót.

" Như Như, hôm nay, là anh sai, anh trịnh trọng xin lỗi em, hy vọng em có thể tha thứ cho anh"

Tề Dật Phong vẻ mặt chân thành làm Cố Tuyết Như nổi cả da gà " Tha thứ? Anh sai cái gì? Chẳng qua là giống như chó đực đi giao phối với nhó cái mà thôi"

Đúng! Không cần hoài nghi, nơi này đúng có hai con chó. Súc sinh!

Lâm Thâm chỉ có thể cố gắng không cho lồng ngực kịch liệt run run, mới có thể giảm bớt sự tức giận.

Tề Dật Phong trong lòng cân nhắc, bất đắc dĩ đè nén lửa giận trong lòng, túm trụ cánh tay Cố Tuyết Như "Như Như, anh biết em vẫn còn giận, vừa nãy là anh không tốt, anh hạ lưu! Anh vô sỉ! Anh thật xin lỗi em"

" Tội anh nhẹ lắm à! Vậy có đồng ý cho tôi đánh anh không?" Tuyết Như khóe miệng cong lên, tròng mắt đảo vòng vòng.

Tề Dật Phong không biết là Cố Tuyết Như lại nảy ra mưu kế gì, nhưng vì chỉnh sửa mối quan hệ, hắn cũng chỉ có thể nén giận, từ từ nhắm hai mắt, làm bộ lừng lẫy hy sinh " Vậy em đánh đi, chỉ cần em có thể nguôi giận, đánh như thế nào cũng được"

" Nga? Anh không sợ khuôn mặt tuấn tú của anh bị một cái tát của tôi mà sưng sao?"

Tề Dật Phong trong lòng sợ tới mức run lên nhưng ngoài mặt lại không có chút sợ hãi "Không có việc gì, em cứ đánh đi"

Tuyết Như nghĩ đến đời trước liền hận không thể đem đôi gian phu dâm phụ này chặt ra cho chó ăn, thật vất vả mới có cơ hội, vì cái gì mà cô phải bỏ qua!

Vì thế, cô thảnh thơi mở miệng " Chỉ đánh một mình anh, làm sao mà được! Tục ngữ nói -- một cây làm chẳng lên non , muốn đánh cũng nên cho chó cái vào cho hợp một đôi, có đúng không?"

Tuyết Như làm như không để ý hai người đang đứng đối diện không rét mà run kia, thảnh thơi xoa xoa hai tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.