Nữ Phụ! Đừng Mong Trốn Khỏi Chúng Ta

Chương 6: Nụ hôn bất ngờ




Sau khi tan sở anh đã chạy xe của mình đến địa chỉ mà cô đã đưa. Khi anh nhìn thấy một căn hộ nhỏ nằm trong một con hẻm anh thật sự không thể tin một tiểu thư nhà giàu như cô lại có thể sống trong căn nhà nhỏ bé này được. Trong lòng anh lại thấy đau lòng cho cô.

Phương Thế Khải bởi vì sĩ diện mà bỏ qua đứa con ruột thịt của chính mình, cũng không thèm điều tra mà đã đuổi cô đi. Còn người đã hãm hại cô lại có thể sống sung sướng như vậy.

Anh mở cửa xe đứng bên ngoài căn nhà của cô mà gõ cửa, đợi thật lâu mới thấy cô xuất hiện trong chiếc áo hở vai trắng cùng một cái đầm đỏ. Tóc cô thả để dài đến vai cài một cái kẹp nơ hồng trên mái tóc làm anh cảm thấy cô rất đẹp nhưng cô còn nhỏ quá.

Lại nói về cô nàng Phương Dư Khả của chúng ta khi nhận tin đi ăn với Tống Tử Ngôn tim hơi loạn nhịp một chút. Nghĩ thử mà xem lúc trước cô là một cô gái 25 tuổi lại chưa đi cùng một người đàn ông nào nên bản thân tất nhiên là phải hồi hộp rồi. Sau khi thay đồ cô lại ngồi ngẩn ngơ cho đến khi tiếng cửa vang lên.

“ Hôm nay em rất đẹp, chúng ta đi thôi”. Anh không phải nể mặt mới khen cô mà đối với anh cô như thế nào cũng đều rất đẹp.

“ “ Cảm ơn anh đã khen nhưng điều anh nói tôi biết rất rõ vì tôi đẹp mừ“. Cô luôn luôn tự tin với bản thân như vậy, con người không có xấu hay đep nếu xấu cũng phải tự tin chứ không thể vì mình không đẹp mà tự ti.

Nghe cô tự khen chính bản thân mình anh không nhịn được lại bật cười. Trong số những người anh quen nếu không phải cá tính tiểu thư thì cũng là người ham tiền tại địa vị. Còn riêng cô mà nói họ không xứng để được so sánh với cô.

Trong chiếc xe Mercedes lâu lâu phát ra những tiếng cười trầm bổng của đàn ông hay một khúc nhạc vang lên cho tới khi chiếc xe dung hẳn bên ngoài nhà hàng. Anh nghĩ lại cuộc đối thoại lúc nãy mà vẫn không thể nhịn cười không ngờ cô lại làm người ta yêu thích như vậy.

Nhiều người bên trong nhà hàng khi thấy một chiếc xe Mercedes dừng trước nhà hàng không khỏi tò mò mà ngó ra ngoài. Đối với họ mà nói họ dù giàu có nhưng vẫn chưa thể mua được một chiếc xe hơi đắt tiền như vậy, họ nhìn thấy phía bên tau trái là một chàng trai tuấn tú khuôn mặt mang một nét trăng hoa. Anh ta vòng sang bên cạnh mở cửa bước xuống lại là một cô bé xinh như búp bê hai cặp mắt to tròn như phát sáng.

Anh dẫn cô vào cửa rồi đi theo hướng dẫn của phục vụ mà bước vào phòng riêng mà anh đã đặt sẵn lúc trước. Bước vào phòng anh không ngồi vội mà kéo nghế cho cô ngồi vào rồi mình mới ngồi sau.

Phục vụ bước vào hỏi hai người, trời ạ lần đầu tiên cô thấy một anh chàng đẹp trai đến như vậy không khỏi làm trái tim cô sao xuyến

“ Quý khách muốn dùng gì ạ?

“ Em muốn ăn gì“. Là cô mời anh dùng cơm nhưng người hỏi ra câu này không phải là cô mà là anh

“ Em ăn cái gì cũng được nhưng dù sao cũng là em mời anh anh nên gọi món mới phải“.

“ Vậy cho chúng tôi một phần lẩu cừu, một phần Súp Yan Du Xian và một phần tôm càng cay. Món tráng miệng là bánh kem“. Anh vừa nhìn menu vừa nói với phục vụ anh định gọi món cá sốt nhưng chợt nhớ ra cô không thích ăn cá.

Cô nhìn anh gọi những món này mà phát hoảng, những món này đều là thứ cô thích đặc biệt là món lẩu cừu, món ăn này là của người du cư Mông cổ sáng tạo nên. Cô thích ngồi bên nồi lẩu vào những ngày lạnh giá.

Khi thức ăn được bưng lên đầy cô không nhịn được mà ăn rất hăng say, ừm nước lẩu này rất ngon thịt cừu khi nhúng vào rồi gắp lên nhai trong miệng vừa mềm vừa ngon. Còn món tôm càng cay này quả thật đúng như tên món rất cay khi ăn xong cô không nhịn được mà hít hà. Còn món súp này bên trong súp vừa có măng ăn vào giòn giòn, thịt với đậu phụ lại không có mềm. Vì hơi ngon nên có ăn súp hơi nhiều mà quên mất trong súp có rượu mà rượu cô lại không thể uống dù chỉ một giọt nếu không sẽ say.

Anh nhìn cô ở phía đối diện ăn uống thật no say anh nhìn cô ăn mà không thấy đói, chỉ là càng về sau anh càng thấy cô có dáng vẻ không đúng lắm. Anh đứng dậy đi về phía cô dáng vẻ của cô hiện tai rất mê người, đôi môi chúm chím hình anh đào hai má đỏ hồng như say rượu anh không dám ở đây lâu vội thanh toán tiền rồi dìu cô vào xe cài dây an toàn cho cô.

Khi đứng trước cửa nhà cô, một tay anh giữ chặt cô tay còn lại lục túi xách cô mà lấy chìa khóa. Sau khi vào nhà anh dìu cô vào phòng thả cô xuống giường, tháo đôi giày của cô ra khỏi chân đôi chân cô nhỏ thật lại trắng làm anh không nhịn được nhìn về phía đôi môi hơi chu lên của cô làm anh có cảm xúc hôn lên nó.

Anh thật sự đã hôn cô đôi môi cô còn ngọt hơn cả tượng tượng của anh, anh luồn chiếc lưỡi của mình tìm từng ngóc ngách trong miệng cô sau đó tìm chiếc lưỡi thơm tho của cô mà mút vào. Nụ hôn của anh vừa ôn nhu vừa có chút bá đạo anh hôn đến khi cô không thể thở được mới luyến tiếc rời đi. Anh hôn nhẹ lên trán cô rồi rời đi, dù anh rất muốn nhưng cô còn rất nhỏ anh chỉ muốn khi cô thật sự yêu anh.

Cô thật sự có chút say nhưng không có nghĩa là không biết vừa nãy Tổng Tử Ngôn hôn cô, nụ hôn lần đầu tiên của cô nụ hôn mà cô giữ cho người yêu của mình cứ như vậy mà không còn. Nụ hôn của anh rất lạ mang cho cô một chút gì đó ngọt ngọt mà lạ lẫm, cô không thèm nghĩ nữa mà chùm chăn lên đầu ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.