[Fanfic][Savokiku] Nữ Hoàng Chúa Tể Bóng Đêm, Em Là Của Chị

Chương 5: Trở về




Triệu Gia Mẫn sau khi nói chuyện cùng với Nishihori Reika trở về với tâm trạng phiềm muộn thì lại gặp Mitsuomi Jun đang đứng đợi trước cửa nhà. Triệu Gia Mẫn bước đến vẫn là cái vẻ mặt lạnh tanh khi tiếp xúc với anh lần đầu tiên, nói đúng hơn là lần nào gặp Mitsuomit Jun, Gia Mẫn cô đều giữ cái vẻ mặt đó. Cái vẻ mặt này khiến hắn nhiều lúc cảm thấy chán ghét cái vẻ mặt này của Gia Mẫn, bộ anh đáng ghét lắm sao chứ. Mitsuomi Jun anh đẹp trai sáng chói ngời ngợi thế này cơ mà, sao Savoki sama lại không rung động chứ, chắc chắc Savoki chỉ kiềm chế giấu đi thôi, Misuomi Jun tự nói với mình. (tg: trời ơi!!..Anh tự luyến vừa vừa thui chị không thèm anh đâu, ở đó mà mơ)

-Savoki sama!!..Em đi đâu vậy?..Anh đợi em nãy giờ.

Mitsuomit Jun nở nụ cười sáng chói nói với Triệu Gia Mẫn.

-Tôi đi đâu cũng không liên quan đến cậu, cậu tìm tôi có việc gì không. Nếu không có thì đừng làm phiền tôi, tôi muốn nghỉ ngơi.

Triệu Gia Mẫn giọng trầm trầm lạnh băng nói với Mitsuomi Jun. Mitsuomi Jun nãy giờ để ý mới thấy, vẫn là khuôn mặt xinh đẹp vừa có nét anh tuấn vừa có nét đáng yêu nữ tĩnh, khí chất bất phảm nhưng cái sắc mặt đó, hình như em ấy ốm?..Mitsuomi Jun tự nhiên cảm thấy tim mình hơi nhói lên một chút.

Mitsuomi Jun bất giác đưa tay lên sờ chán của Triệu Gia Mẫn, mắt thì dán lên khuôn mặt của cô luôn. Triệu Gia Mẫn đứng im quan sát Mitsuomi Jun, nhíu mày bộ dạng cô bây giờ giống kẻ ốm bệnh lắm sao?..Mitsuomi Jun sợ chán Triệu GIa Mẫn xong lại sờ chán mình nói, giọng đầy dịu dàng quan tâm.

-Em không có sốt,Savo - chan em có thấy trong người không được khỏe không?

-Anh Jun em không sao, chỉ là em hơi mệt muốn ngủ một giấc thôi.

Triệu Gia Mẫn thản nhiên đáp, rồi lách người qua Mitsuomi Jun mà vào nhà. Mitsuomi Jun thấy Triệu Gia Mẫn bỏ lên nhà thì cũng theo sau. Triệu Gia Mẫn vừa bước vào nhà thì cảm thấy có cái gì đó không đúng. Mọi khi giờ này Mao Mao tỷ sẽ làm bánh ken thơm ngon cho mọi người cùng ăn, bước vào nhà liền ngửi thấy mùi bánh cơ mà, sao hôm nay tuyệt nhiên không thấy. Mà sao ngôi nhà yên tĩnh như vậy, Đới Manh với A Tạp hôm nay sao lại ngoan ngoãn không quậy tung nhà chứ. Mọi người đi đâu mà không có nhà vậy chứ, Triệu Gia Mẫn nghĩ bụng.

-Bà Mamoru!!..Sao hôm nay, yên tĩnh vậy, mọi người không có nhà sao bà Mamoru?

Triệu Gia Mẫn mỉm cười lễ phép hỏi.

-Lão gia vừa mới cùng bọn họ đi đâu đó vừa trở về. Không hiểu sao ai nấy đều thương tích, thương nặng nhất là con bé Mo Mo. Thực không hiểu đã xảy ra chuyện gì nữa.

Bà lão lớn tuổi làm trong nhà lắc đầu đáp. Triệu Gia Mẫn nhíu mày thật sâu, quay người chạy lên phòng Mạc Hàn. Triệu Gia Mẫn mở cửa phòng ra thì đập vào mặt là cô gái đang ngủ say, Gia Mẫn chầm chậm bước tới gần thì phát hiện khắp người Mạc Hàn đều bị thương. Mắt Triệu Gia Mẫn chợt lóe lên tia kì dị, Gia Mẫn liền chạy sang các phòng của những người khác thì đều như vậy. Mọi người đều bị thương và đều ngủ như chết. Trong đầu Triệu Gia Mẫn chợt nhớ đến việc ông ngoại nói, Gia Mẫn liền bước nhanh xuống nhà.

Rầm!!

-Ông ngoại!!...Ông đã làm gì các chị ấy?...Cháu đã bảo là cháu muốn suy nghĩ thêm rồi mà, tại sao ông lại như vậy?

Triệu Gia Mẫn đạp cửa đi thẳng vào trong nói lớn, vẻ mặt tuy vẫn thản nhiên nhưng ánh mắt hiện lên những tia máu chứng tỏ đang tức giận. Nishihori Reika đang ngồi bên cạnh cũng nhíu mày không hiểu nhìn Triệu Gia Mẫn, rồi lại nhìn cha minh thở dài bỏ ra ngoài.

Nishihori Nira nheo mắt nhìn Triệu Gia Mẫn thầm nghĩ, đúng là đúc trong một khuôn có khác, lúc tức giận con bé này cũng giống Reika. Nishihori Nira nhìn thẳng Triệu Gia Mẫn giọng không nóng không lạnh đáp.

-Ông ngoại chỉ muốn tốt cho cháu, ông ngoại không thể để cháu quay trở lại đó một mình được. Ông biết thực lực của cháu như thế nào nhưng cháu không thể nào qua đó một mình được. Đừng quên cháu bây giờ là bang chủ Black Night, trở về Trung cháu không những phải đối mặt với kẻ thù giết cha mà còn phải đối mặt với những kẻ rảnh rỗi thích xía vào chuyện của người khác nữa.

-Những kẻ rảnh rỗi thích xía vào những chuyện người khác?...Ý ông ngoại là sao?..

Triệu Gia Mẫn nguôi nguôi cơn giận không hiểu nói. Nishihori Nira nhìn bộ dạng không hiểu của Triệu Gia Mẫn mà muốn cười đến nội thương. Đứa nhỏ này quả thực tốt hơn Reika nhiều lắm. Lúc Reika con ông mới chập chững vào hắc đạo bị nhiều thất bại nặng nề do không bao giờ nghe sự giáo huấn của người khác mà cứ làm theo cảm tính của mình. Còn Savoki cháu ông thì lại khác, đứa nhỏ này rất chịu lắng nghe chắt lọc những gì tốt nhất lại cho mình còn những thức khác thì bỏ ngoài tai nên đứa nhỏ này khi mới vào hắc đạo liền có những thắng lợi lớn, chưa kể là Savoki một khi đã ra tay thì chưa bao giờ thất bại. Có thể nói từ lúc nhận chức bang chủ kế nghiệm, Savoki luôn bất bại nên đứa nhỏ này rất nhanh chiếm danh hiệu mà Reika từng khó khăn dành được là Nữ hoàng chúa tể bóng đêm.

Nishihori Nira thong thả nói, nhìn Triệu Gia Mẫn cưng chiều

-Khi cháu trở về trả thù nhất định sẽ gặp những kẻ có tâm địa tốt nhưng lại rất ngu ngốc bị kẻ thù của cháu lợi dụng để cản đường cháu. Ông ngoại muốn để tui nhỏ kia giải quyết những kẻ ngu ngốc đó thay cho cháu để cháu tập chung vào việc trả thù. Savoki, một khi đã lựa chọn quay về trả thù thì cháu không được phép mềm lòng với kẻ thù, nhưng khi cháu chọn cách buông bỏ hận thù thì sẽ lại khác. Cháu phải suy nghĩ thật kĩ. Chuyện kia ông ngoại thừa nhận là mình không tốt nhưng những gì ông ngoại làm là muốn tốt cho cháu. Tui nhỏ kia ông ngoại đã nói cho tụi nó biết chuyện của cháu rồi, nên sau khi tui nó khỏe lại cháu có thể làm việc mình muốn.

-Cháu hiểu rồi!!..

Triệu Gia Mẫn tuy không phục nhưng vẫn im lặng bỏ ra ngoài, dù gì thì việc ông ngoại làm đều là nghĩ tốt cho cô, Gia Mẫn đâu thể phủ nhận điều đó. Triệu Gia Mẫn xuống hầm chứa rượu lấy một chai mang lên, tu một hơi hết một phần bôn chai rượu làm Nishihori Reika và Mitsuomi Jun một phen ngạc nhiên. Nishihori Reika đành phải giành chai rượu trên tay Triệu Gia Mẫn nói.

-Savoki!!...Con nếu muốn uống thì nên ăn cùng với gì đó không nên uống suông sẽ hại dạ dày đó. Vào đây với mẹ.

Nishihori Reika dứt lời kéo Triệu Gia Mẫn vào phòng không quên kêu bà quản gia làm một chút đồ nhấm mang lên. Mitsuomi Jun thấy hôm nay không thích hợp lắm liền bỏ về, anh định hôm nay đưa Savoki đi chơi và cầu hôn cô nhưng xem ra phải để ngày khác rồi. (tg: ngày đó không tới đâu anh à,!!)

Triệu Gia Mẫn được Nishihori Reika đưa lên phòng. Cả hai vừa uống rượu vừa nhâm nhi đồ ăn nhưng tuyệt nhiên không nói với nhau câu gì. Bỗng nhiên, Triệu Gia Mẫn mở miệng hỏi, giọng lạnh lạnh.

-Mẹ Reika có phải đã biết mọi chuyện rồi đúng không?

Nishihori Reika buông đũa đang gặp thức ăn xuống, nhìn thẳng Triệu Gia Mẫn nói, giọng dịu dàng như người mẹ.

-Uh!!..Mẹ đã biết rồi nên mới đồng ý để ông ngoài làm như vậy, tui nhỏ kia sau khi biết được dự định của con cũng đồng ý cùng con về Trung rồi. Tầm hai tháng nữa tui nhỏ kia khỏe lại con có thể trở về Trung.

-Vâng!!..Con sẽ nhanh chóng trả thủ nhanh gọn rồi trở về.

Triệu Gia Mẫn nhâm nhi ly rượu nói.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hơn hai tháng sau.

Chiều tầm 5 giờ tất cả đám Mao Mao, Mạc Hàn, Đới Manh, Ngũ Chiết, A Tạp, Lạc Lạc, Kiki, Tako và Savoki đều được Nishihori Reika triệu tập vào mật thất tại căn phòng kín chỉ có những người thân cận mới được bước chân vào của bang chủ bang Black Night.

Trước đây trong số 9 người chưa có một ai được bước chân vào bên trong cánh cửa sắt này ngoài Triệu Gia Mẫn. Nơi đây khá rộng có cả 3 tủ đựng vũ khí, súng đạn phi tiêu, cung, dao kiếm... đều được lộng bên trong những chiếc tủ kính mạ bạc. Khi mọi người bước vào trong không khí bỗng nhiên xung quanh im lặng khác thường, không tồn tại một chút sinh khí, chỉ toàn sát khí nồng nặc.

-Nơi đây tối quá.

Lạc Lạc khẽ lên tiếng, ngoại trừ 3 chiếc tủ chứa vũ khí ra, mọi thứ nơi đây đều tối mù mịt. Ánh sáng duy nhất chiếu xuống nền đất là từ chiếc kẹp tóc của A Tạp.

Triệu Gia Mẫn nhìn xung quanh rồi lên tiếng:

-Cẩn thận vẫn hơn coi chừng có bẫy.

Quả nhiên câu nói của Triệu Gia Mẫn vừa kết thúc một luồng gió mạnh thổi vào người cô, trong gió có hơi cay nên khi tiếp xúc mắt cô không thể chịu được bất giác nheo lại. Triệu Gia Mẫn thân thủ nhanh nhẹn né người. Phút chốc có 5 cái phi tiêu bay đến chỗ Triệu Gia Mẫn vừa đứng.

-Áhhh!! Ahhhhh!!!!!

Tako thì bị một sợi dây đồng nằm trên tầng nhà quất vào người, chân bị mất thăng bằng ngã người ra sau.

-Chết tiệt.

Do bề mặt tiếp xúc quá lớn nên Tako tức giận chưởi rủa. Mạc Hàn và Đới Manh thấy tình hình không ổn định bước về phía Triệu Gia Mẫn thì đất bỗng nhiên run nhẹ cả hai người bị rớt xuống tầng dưới. Kiki, Mao Mao, Ngũ Triết thì đứng sau Triệu Gia Mẫn cảnh giác tứ phía.

-Savoki - chan!!..Chuyện này là sao?

Mao Mao cảnh giác nhìn quanh hỏi. Triệu Gia Mẫn vẻ mặt thản nhiên đáp.

-Cái trò này là mẹ Reika thử chúng ta thôi, không có gì đâu.

Ngũ Chiết, Mao Mao, Kiki nghe Triệu Gia Mẫn nói thế liền lo lắng chạy lại phía cái lỗ hổng nơi hai người Đới Manh và Mạc Hàn bị rơi xuống, lúc này mày Đới Manh khẽ nheo lại. Do có phòng bị nên hai người không bị ngã xuống đất.

-Mình không sao. Nhưng hình như không có thang leo lên.

Đới Manh và Mạc Hàn nhìn xung quanh thì phát hiện đây là căn phòng trống, hoàn toàn không có bất cứ đồ vật nào và ngay cả lối đi lên cũng không có. Đới Manh bực tức hỏi:

-Savoki - chan!!...Mẹ em lại định làm gì chúng ta đây?

Triệu Gia Mẫn dũi mắt xuống lắc đầu tỏ vẻ không biết. Lạc Lạc từ lúc nãy đến giờ vẫn đứng yên xem xét tình hình nhất thời không manh động. Lạc Lạc nghe thấy có tiếng bước chân rất gần rất gần, và đang đi lại phía mọi người đang đứng.Tiếng chân không còn.

-Cuối cùng cô Reika cũng đã đến.

Lạc Lạc mỉm cười ánh mắt hướng ra cửa. Triệu Gia Mẫn hiểu ra vấn đề cũng nhìn về phía đó. “Bụp bụp” Tiếng vỗ tay vang lên, vọng khắp căn phòng tối mù mịt.

-Chào mừng mấy đứa đến nơi này của cô. Quả thật, mấy đứa không làm cô thất vọng.

Nishihori Reika nhìn lướt qua Mao Mao, Lạc Lạc, Ngũ Chiết, Kiki và Savoki ánh mắt bỗng dừng xuống dưới chân 5 người. Môi khẽ nhếch lên.

-Nhưng xem ra hai cô bé đó khó lòng mà lên được rồi.

Nishihori Reika lắc đầu vẻ tiếc nuối, đưa điếu thuốc lên miệng hít một hơi thật sâu. Làn khói trắng nhanh chống được nhã ra thành hình sống tuyệt đẹp. Cả 5 người Mao Mao, Ngũ Chiết, Lạc Lạc, Kiki và Savoki đồng thanh

-Mẹ!!

- Cô!!..

“Tách” Tiếng búng tay giòn tan vang lên từ bàn tay ma quỷ của Nishihori Reika.

-Kéo hai đứa nhỏ lên đi.

Nishihori Reika ra lệnh cho hai thuộc hạ của mình, rồi bước đến cầm tay Triệu Gia Mẫn dẫn đi đến một phòng họp lớn, cả đám còn lại theo sau. Đới Manh và Mạc Hàn được kéo lên cũng chạy theo sau, Tako bị bị một sợi dây đồng nằm trên tầng nhà quất vào người cũng được thuộc hạ Nishihori Reika cứu xong thì liền đuổi theo mọi người Nishihori Reika đi về phía chiếc ghế lớn, ngồi xuống một cách thoải mái nhìn mọi người bên dưới như nữ hoàng

-Tất cả ngồi xuống đi!

Mạc Hàn và Đới Manh ngồi xuống ghế mặt mũi tối sầm lại nhìn Nishihori Reika. Không lẽ thử nhiêu đó chưa đủ sao, tại sao còn phải cài nhiều bẫy đáng ghét như thế này.

Thấy nụ cười có mà như không trên môi Nishihori Reika, Triệu Gia Mẫn hiểu ra tất cả mọi chuyện. Là một người trong giới hắc đạo chuyện nghiệp thực thụ việc phòng bị nhất định phải kĩ càng không được có bất kì sơ sót nào. Phải chú ý nắm mọi động tĩnh xung quanh, tập trung toàn bộ tinh thần không được lơ là, chỉ cần một chút không cẩn thận mạng có thể bị mất chỉ trong vòng 1 giây mà thôi.

Hôm nay coi như là một buổi thử nghiệm đầu tiên của cả đám. Triệu Gia Mẫn thầm thở phào vì lần này là thử nghiệm, nếu lần sau còn như vậy chắc mấy chị ấy sẽ.....Triệu Gia Mẫn ngoài việc học để trở thành người lãnh đạo tập đoàn Nishihori thì phải luyện tập ở bang Black Nght và đi chiến đấu với mẹ Nishihori Reika nữa nên kinh nghiệp thực chiến đã có còn những người còn lại thì không. Vì thế mẹ Reika hôm nay làm như vậy để cảnh cáo mọi người thôi.

Đèn được bật lên, căn phòng khi nãy chỉ có duy nhất một màu đen giờ đây được phát sáng một cách rực rỡ. 9 Người đi lại vị trí của mình ngồi yên vị nơi đó. Nishihori Reika quay sang ra hiệu cho người thuộc hạ của mình mang lên 12 chiếc nhẫn, mỗi chiếc nhẫn có màu sắc khác nha. Mỗi người được giao một chiếc nhẫn, trên bề mặt chiếc nhẫn có phát ra ánh sáng trông rất đẹp. Nhìn bề ngoài những chiếc nhẫn này không khác gì những chiếc nhẫn bình thường, nhưng bí mật bên trong thì bên ngoài hoàn toàn không thể có chiếc thứ 13. Riêng Triệu Gia Mẫn thì giữ 4 chiếc nhẫn (m.n đoán xem đại vương savoki sẽ đưa ba chiếc nhẫn này cho ai nữa ^^)

-Đây là thiết bị dùng để các con liên lạc với nhau trong đây có láp một bộ nhớ đặt biệt. Các con có thể liên lạc nhờ trợ giúp với nhau khi gặp nguy hiểm. Những chiếc nhẫn này chỉ có thể liên lạc duy nhất với 12 người các con, chúng được kết nối với nhau bằng thiết bị thông minh hoàn toàn không cần tới sim như điện thoại. Việc liên lạc khi bên ngoài nhất định không bị người khác phát hiện và xâm nhập vào cuộc gọi nghe lén. Vì thế chiếc nhẫn này các con phải luôn mang theo bên người, tuyệt đối không thể để lạc mất.

Nishihori Reika giải thích. A Tạp nghe vậy thì lười nhát xoay xoay cái bút nói

-Thì ra là vậy, thật tiện lợi quá!!...Nhưng mà tại sao Savoki - chan là cầm 4 chiếc nhẫn, một chiếc là của Savoki còn lại 3 chiếc thì dành cho ai vậy?

-Dành cho ai sau khi trở về Trung thì bọn con sẽ biết. Bây giờ mấy đứa đi chuẩn bị đồ đi, mấy đứa còn 3 tiếng để chuẩn bị, tranh thủ đi.

Nishihori Nira thản nhiên nhún vai nói. Cả đám nghe còn 3 tiếng để chuẩn bị thì không hề chần trừ lao về phòng chuẩn bị, để lại hai người là Nishihori Reika với Triệu Gia Mẫn.

-Mẹ hãy bảo trọng!!.

Triệu Gia Mẫn bỏ lại một câu rồi quay bước ra đi, Nishihori Reika nhìn bóng lưng đơn bạc của Gia Mẫn mà thở dài, cầu nguyện. Hạ Y Cẩm Vẫn à nếu cậu có thấy mọi chuyện thì hãy cử một thiên thần xuống cứu dỗi Mẫn nhỉ của cậu đi, mình đã cố hết sức rồi...

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ai cũng phấn khởi vì sắp trở về miền đất quê hương đã cách xa 6 năm, riêng Triệu Gia Mẫn vẫn im lặng nhắm mắt hồi tưởng về những ký ức năm xưa…Tụi Triệu Gia Mẫn chào tạm biệt để chuẩn bị về Trung đối mặt với muôn vàn sóng gió đang chờ đợi ở phía trước. Hai mươi phút sau, cả đám mới bước lên máy bay yên vị vị trí.

9: 43 AM

-Woaaaa!!...Mệt quá đi!!..Cuối cũng cũng về tới rùi.

A Tạp gào lên sau khi đặt chân xuồng sân bay quê hương.

- Ahhh! Hotgirl kìa…_n1

- Đẹp quá! Em ơi làm người yêu anh đi_n2

- Không! Em ấy là người yêu của tao_n3 (t/g: hơ!! của mi hồi nèo?)

- Xí, xấu hơn tui nữa _n4

- Ừ, tui đẹp hơn nhiều_n5

-......n người

Cả đám không thèm quan tâm vì ở Nhật, cả đám đã quá quen với cảnh này rồi, hễ cứ cả đám đi cùng nhau là sẽ như vậy. Cả đám Triệu Gia Mẫn nó lướt qua hàng người đang bàn tán về mình, lên chiếc WXL 10 chỗ mới gửi về mấy ngày trước phóng thẳng về biệt thự TG (tg: biệt thự Three Girl) Biệt thự này rộng 1500m, trong đó bao gồm hồ bơi và sân vườn là 500m. Toàn bộ diện tích sân vườn nó cho người trồng hoa Hướng Dương và hoa Tú Cầu đỏ đan xen nhau, đây là 2 loại hoa Triệu Gia Mẫn cùng 2 người khác thích nhất (tg: mọi người đoạn xem hai người này là ai đi, hai người này sau dược Savoki đứa mỗi người một chiếc nhẫn đó, gợi ý nha hai người này từng là thành viện của team SII và đã tốt nghiệp ^^).

Phía trong căn biệt thự chủ yếu là màu trắng xen lẫn vàng nâu giản dị nhưng tinh tế, có 4 tầng lầu và 1 tầng thượng

Tầng 1: nhà bếp, phòng khách, phòng dành cho người làm

Tầng 2: gồm 5 phòng, 1 của Mao Mao, 1 của Mạc Hàn, 1 của Đới Manh, 1 của Lạc Lạc, 1 của A Tạp, 1 của Kiki

Tầng 3: cũng có 5 phòng, 1 của Ngũ Chiết, 1 của Tako, hai phòng của 2 người chủ nhà đang giữ ngôi nhà khi Triệu Gia Mẫn không có và 1 phòng của.....khách

Tầng 4: tầng này dành riêng cho Triệu Gia Mẫn, chỉ có 1 phòng duy nhất thôi.

Cốc…cốc…

-Vào đi!!

Triệu Gia Mẫn vừa mới sắp xếp đồ đạc xong, A Tạp đẩy cửa vào hỏi.

-Savoki - chan có đi trung tâm thương mại với mọi người không?

-Có ạ!!..Em cần mua vài thứ. 10 phút nữa xuất phát nha.

Triệu Gia Mẫn thản nhiên đáp. A Tạp nhận được câu trả lời của Triệu Gia Mẫn thì hí hửng chạy xuống nhà chuẩn bị không quên vặn hết cỡ volume của mình thông báo. Với thiên lý truyền âm của A Tạp nhà ta mà từ tầng 4 xuống tầng 1 ai cũng nghe thấy mà nhanh chóng chuẩn bị.

-Mọi người ơi!!...10 phút nữa xuất phát.

Sau 10 phút cả bọn lên xe WXL phóng thẳng đến trung tâm thương mại gần đó. Gửi xe xong, tụi nó bước vào trong liền trở thành tâm điểm của mọi lời bàn tán. Chuyện!!..Toàn là mỹ nhẫn chưa kể Triệu Gia Mẫn soái ka ngầu lòi.

-Ôi! Xinh quá, làm vợ anh nhé!_n1

-Dễ thương ghê, làm bạn gái anh đi!_n2

-Hứ, xấu như vịt mà cũng khen_n3

-Woa!!....Sao lại soái ka như vậy, làm bạn trai em đi!!.._n3

-Hưi!!...Ngươi ta là chồng tui mà_n4 (tg: ô hay!!..chồng của chị lúc nòe zơ?)

-.....n người

Triệu Gia Mẫn vận trên người chiếc áo pull đen có hàng chữ “ Angel” khoác áo khóa mầu đen luôn, quần jean mài rách dài ngang đùi cũng màu đen, đôi giày thể thao cũng đen nốt tôn lên làn da trắng hồng của cô, mái tóc xõa dài ngang thắt lưng. Cái kính mát hàng hiệu màu đen to bảng che đi một nữa gương mặt xinh đẹp cộng thêm cái mũ lưỡi trai đội xéo. Bây giờ nhìn Triệu Gia Mẫn đen cả cây nhưng vẫn rất chi là cá tính ngầu lòi. Những người khác cũng mặc y phục đậm chất cá tính của riêng mình.

Bao nhiêu ánh mắt đổ dồn vào cả đám nhưng cả đám cũng không quan tâm.

Triệu Gia Mẫn vẫn chất giọng thủ lĩnh nói.

-Bây giờ mỗi người tự đi mua thứ mình thích, 2 tiếng sau gặp ở quầy tiếp tân OK?

-OK!!

Cả bọn đồng thanh, rồi mỗi người một hướng mua những gì mình thích. Triệu Gia Mẫn nhìn mọi người tản đi hồi lâu mới đi vòng quanh tìm mua thứ mình muốn. Sau gần hơn 1 tiếng, Triệu Gia Mẫn đã mua được những thứ mình cần rồi nhưng vẫn muốn mua cái gì đó để trang trí cái tủ đầu giường Gia Mẫn nằm cho đỡ chống trải.

Triệu Gia Mẫn đi đến quầy lưu niệm nhìn một chút thì thấy một thứ vừa ý đó là quả cầu thủy tinh, bên trong là hai chú gấu con đang quàng tay nhau rất đáng yêu, phía dưới là bệ đỡ hình trái tim màu xanh lam.

- Lấy cái này cho tôi!

Triệu Gia Mẫn và 1 người khác đồng thanh. Triệu Gia Mẫn theo phản xạ quay sang nhìn người đòng thanh với mình thì phát hiện người con gái đó cũng quay sang nhìn mình. Bốn mắt nhìn nhau, mặt đối mặt, tim hai người cùng lúc ngừng một nhịp.

- Cô lấy đi

- Em lấy đi!

Cả hai đồng thanh tập hai.

Triệu Gia Mẫn đỏ mặt quay gót bỏ đi luôn, Gia Mẫn không hiểu sao người mình tự nhiên rất nóng. Triệu Gia Mẫn lựa chọn bỏ đi là vì không muốn nói chuyện lâu hơn với cô gái xinh đẹp như tiên tử vừa nãy. Triệu Gia Mẫn không ngờ lại gặp một người xinh đẹp như vậy ở đây. Suốt 6 năm trời Triệu Gia Mẫn đóng băng trái tim mình, vậy mà mới gặp người đó một lần liền động tâm. Trong đầu Triệu Gia Mẫn nhớ lại khuôn mặt xinh đẹp mình đụng độ lúc nãy, xinh đẹp như tiên tử thuần khiết như thiên thần vậy. Triệu Gia Mẫn ngồi một góc ngần người tại quầy tiếp tâm cố gắng trấn tĩnh lại. "Triệu Gia Mẫn!!..Tỉnh lại đi, mày là ác quỷ, mày là cái xác chết từ 6 năm về trước rồi!!..Mày không được động tâm, mày không được động tâm với cô gái đó...Cô gái rất đẹp, rất thuần khiết, mày là kẻ chìm sâu vào bóng tối thù hận thì sao có thể xứng chứ?...Triệu Gia Mẫn!!...Tỉnh lại!!..Tỉnh lại đi!!....Mày nhất định phải tỉnh lại" Triệu Gia Mẫn nhủ thầm với lòng mình hồi lâu.

Cúc Tịnh Y cầm quả cấu đó chạy theo làm quen thì người ta chân dài chạy mất tiêu rồi. Cúc Tịnh Y nhìn quả cầu thủy tinh mình đang ôm khẽ mỉm cười nhớ về người vừa mới gặp. Mái tóc đen dài, gương mặt thanh tú, khí chất băng lãnh ngạo kiều, dáng người cao dáo, thực sự là một người đặc biệt. Cúc Tịnh Y có hơi tiếc và tủi thân một chút, tiếc vì chưa kịp mở lời làm quen thì người ta đã chạy mất, chẳng lẽ cô đáng sợ đến nỗi vậy sao?. Tủi thân vì mình chân ngắn nên mới chạy không kịp người ta mà làm quen. Tại sao ông trời đưa người đó đến rồi lại đưa người đó đi nhanh như vậy chứ, Cúc Tịnh Y cô vẫn chưa biết tên người ta mà người ta cũng chưa biết tên cô. Nếu vậy thì làm sao để gặp lại người đó được đây, Cúc Tịnh Y tâm trang buồn rầu đứng thẫn thờ ở đó nhìn xa xăm. Mãi đến khi A Hoàng với Vạn Lệ Na gọi thì mới bừng tỉnh.

-Cậu làm gì mà thần người ra thế Tiểu Cúc?

A Hoàng Buồn cười hỏi. Đây là lần đầu A Hoàng thấy Tiểu Cúc thẫn hờ như vậy. Vạn Lệ Na cũng hùa vào trêu chọc

-Tiểu Cúc nè!!..Cậu đừng bảo bị anh nào cưỡng hôn đó nha!!..Ha ha!!

-Có mà cậu bị cưỡng hôn thì có!!

Cúc Tịnh Y bị hai người A Hoàng và Vạn Lệ Na hùa nhau trêu chọc thì vừa thẹn vừa giận, mặt đỏ như trái cà chua. Chỉ nói một câu rồi bỏ ra bãi gửi xe. A Hoàng với Na Na đuổi theo, A Hoàng cũng không buông the tiếp túc trêu

-Ue!!...Ue!!..Cậu thật bị cưỡng hôn hả?....Là ai, là ai đã cưỡng hôn Tiểu Cúc Vậy?

Đám Triệu Gia Mẫn, Đới Manh, Ngũ Chiết, Kiki, Tako, Lạc Lạc, A Tạp, Mạc Hàn và Mao Mao rời trung tâm thương mại nhưng vẫn chưa muốn về nhà nên lái xe đi dạo vài vòng tham quan thành phố. Những hàng cây, con phố, cửa hàng,…đối với mọi người đều rất lạ lẫm, cũng phải thôi sang Nhật khi cả đám còn nhỏ mà. Đang ngắm nhìn thành phố thì…

Rầm!!

Ố ô! Tình hình là xe của đám Triệu Gia Mẫn và nhóm Cúc Tịnh Y vừa tông đầu vào nhau. Số là A Hoàng đang lái xe thì bị Cúc Tịnh Y nhảy lên giằng tay lái vì thấy Triệu Gia Mẫn ngồi trong xe kia nên muốn dừng lại làm quen á mà. Ai dè, lại làm 1 chiếc siêu xe nữa vào bãi rác rồi. Thủ phạm chuyện này chưa kịp xin lỗi thì A Tạp đã bay ra khỏi xe và…

-Khôn khiếp!!...Nè!....... Mấy người có biết lái xe không vậy hả?.... Mắt để dưới đế giày à?.... Hay là bị lộn tròng luôn rồi?....Không biết lái xe thì đi bộ đi cho đời nó đẹp!..... Lạng lách ngoài đường làm gì cho xảy ra tai nạn vậy hả?...... Mấy người có biết là mỗi lần xảy ra tai nạn như vậy là rất tốn kém lắm không?

- Eh!!.... Đồ khỉ gió kia, cô vừa phải thôi nha. Làm cái gì gì mà hung dữ thấy ghê vậy?..... Đây là tai nạn cơ mà. Có thiệt hại gì thì chúng tôi bồi thường là được rồi!..... Bộ cô tưởng chúng tôi không có bị thiệt hại chắc?... À mà, có khi nào cô thấy tôi đẹp quá nên cố tình gây ra tai nạn để làm quen không?..

A Hoàng cũng không phải dạng vừa đâu, xắn tay áo lên cãi lộn với A Tạp luôn.

Trong khi A Hoàng với A Tạp cãi nhau rất chi là say xưa thì Cúc Tịnh Y bay tới chỗ Triệu Gia Mẫn nhà ta

-Mình tặng cậu nè!!..

Cúc Tịnh Y đưa quả cầu thủy tinh có hai chú gấu cho Triệu Gia Mẫn không quên nở nụ cười xinh đẹp tỏa nắng so kute làm cho Gia Mẫn đơ người vài giây. Triệu Gia Mẫn liền quay mặt đi tránh nhìn vào mắt người con gái đối diện, cố ra vẻ điềm đạm nói.

-Cảm ơn!!

Cúc Tịnh Y nhận được lời cảm ơn của Triệu Gia Mẫn mà lòng nở hoa, ngây ngất nhìn cái vẻ lạnh lùng điềm đạm đang thẹn thùng của người trước mặt.

-Được rồi!!..Đi thôi Gia Mẫn, A Tạp, Lạc Lạc.

Mao Mao ngồi trong xe nói, cả bà người lên xe rồi cả đám bỏ về để lại Cúc Tịnh Y đang phởn phởn cười nhìn theo xe Triệu Gia Mẫn đi khuất và Vạn Lệ Na cũng đang mắt đầy trái tim lấp lánh nhìn Lạc Lạc rời đi. Khổ nỗi Na Na ngại ngùng không dám bay đến chỗ Lạc Lạc đứng làm quen như Tiểu Cúc.

Xe của Triệu Gia Mẫn đi khuất dần thì Cúc Tịnh Y mới hoàn hồn nhận ra là mình quên chưa hỏi tên người ta cũng chưa cho người ta biết tên của mình nữa. Cúc Tịnh Y buồn bực, giậm chân một cái. Trời ạ!!..Chuyện quan trong như thế mà quên mất!!..Cúc Tinh Y!!...Mày bị sao vậy??..Tại sao đứng trước người ta liền quên mất bạn thân mình làm gì rồi, nhẽ ra mày phải cho người ta biết tên của mày chứ không thề bắt người ta về nhà luôn chứ, tại sao lại thất thần cười như kẻ đên vậy?

A Hoàng thấy ngươi bạn của mình cữ thẫn thờ nhìn xe của người ta đikhuất rồi thì vừa bực mình vừa buồn cười. Hôm nay làm sao vậy chứ,cùng trong một ngày cả hai người bạn của A Hoàng cô đều cùng lúc phát xuân động tình với người ta. Không biết là hôm nay là ngày đẹp để phátxuân hay là do hai người bạn Tiểu Cúc và Na Nạ của cô bị chấn động tại nạn mà phát xuân nữa..........

Những nhận vật cần xuất hiện đều lên sàn hết rùi còn đúng 2 người cuối cũng chap sau ji cho lên lốt ^^ M.n đoán xem là hai người nào?...Gợi ý là hai thành viên team SII đã tốt nghiệp từng cùng với đại vương Savoki làm thành bộ ba quyền lực của SNH48

Chap này thiên thần Cúc đã xuất hiện chiểu theo di nguyện của tất cả con dân chap sau m.n thích Mẫn hốt Cúc hay là Cúc hốt Mẫn nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.